- Không cần suy nghĩ nhiều, thú bản mệnh của hắn có lợi hại đến đâu cũng chỉ có một con, hắn chết chắc rồi! Lên!
Cùng với hiệu lệnh của Lâm Thiên Giám, ba người bốn thú đột nhiên tấn công.
Ba huynh đệ Lâm gia cầm thần binh, thi triển chiến quyết Thiên Ý.
Bốn con thú bản mệnh dựa vào thần thông Linh Nguyên và lực lượng thân thể mạnh mẽ xông lên.
Thanh Mộc Lôi Phong vỗ cánh bay lên cao, phần đuôi bắn ra hàng ngàn kim độc màu xanh. Thoáng chốc trong kết giới thiên văn như đổ mưa.
Mỗi cây kim độc quấn lực lượng lôi đình nên tốc độ càng mau hơn.
Đáng sợ hơn nữa là khi kim độc đâm xuống đất thì chớp mắt mọc ra dây leo quấn lấy Mặc Kỳ Lân.
Đây là một loại thần thông Linh Nguyên.
Đợt công kích này chỉ là một trong những đợt tấn công của ba huynh đệ Lâm gia.
Trong khoảnh khắc Mộ Dương đối diện nhiều sức sát thương.
Khi ở cảnh giới Thiên Ý, Ngự Thú Sư và thú bản mệnh phối hợp đã đến đỉnh cao.
Trong kim độc Thanh Mộc, Lâm Thiên Hiên đứng trên Thanh Mộc Lôi Phong, tay cầm binh khí là một bộ cung tên.
Cung này mạnh hơn Lôi Minh Cung, Điện Quang Tiễn nhiều.
Ngón tay Lâm Thiên Hiên kéo căng dây, một lần bắn ra ít nhất mười mũi tên. Mười mũi tên hóa thành cự thú lôi đình rầm rập xông về phía chủ nhân và chiến sủng, một nửa công kích Mộ Dương, một nửa nhằm vào Mặc Kỳ Lân.
Đây mới chỉ là đòn tấn công của Lâm Thiên Hiên.
Lâm Tiêu Phong cầm roi dài như rắn độc tấn công từ sau lưng Mộ Dương.
Thú bản mệnh của gã ở trong gió lao tới, lông bay múa hình thành gió lốc hùng dũng cuốn tất cả cát bụi trong kết giới thiên văn.
Đây là thần thông Linh Nguyên: Hỗn Thiên Phong Bạo.
Roi dài và tên bắn đều khó đề phòng, càng không nói tới ngũ sắc thiên lôi của Ngũ Sắc Lôi Minh Điểu liên tục giáng xuống đất.
Ba con thú bản mệnh có tổng cộng hai mươi mốt thần thông Linh Nguyên, biến hóa đa đoan, sức sát thương kinh người.
Mộ Dương có thể ngăn được mười loại thần thông, nhưng còn có mười một loại.
Mọi người thấy rõ Mộ Dương gặp nguy hiểm cỡ nào, y tự đại biết bao.
Đáng sợ hơn là trên chiến trường trực diện, Lâm Thiên Giám và Kim Cương Lục Tí Thần Viên cùng xung phong.
Lâm Thiên Giám cầm thanh chiến kích màu vàng, lôi đình lấp lánh trên thân kích.
- Grao!
Thân thể Kim Cương Lục Tí Thần Viên trong thần thông Kim Cương Thần Hóa biến to lớn hơn, sáu cánh tay phồng lên cơ bắp, lực lượng nghịch thiên.
Rầm!
Một đấm giộng xuống, vô số lôi đình màu vàng hùng dũng chạy trên mặt đất.
Lâm Thiên Giám thi triển chiến quyết Thiên Ý Lôi Đình Tam Đạo Trảm, chém người, chém đất, chém trời.
- Chết!!!
Thế vây công, vạn quân sấm sét.
Trong thiên hạ có ai ngăn được ba huynh đệ Lâm gia vây công?
Ít nhất ở trong mắt Lâm Thiên Giám thì Chu Tước quốc không có nhân vật như vậy.
Mắt thấy Mộ Dương sắp chết thảm tại chỗ.
Nhưng có đúng như vậy không?
Từ đầu đến cuối, biểu tình của Mặc Kỳ Lân giống như Mộ Dương, lạnh lùng, trầm tĩnh như nước trong đầm sâu, như đất đai mênh mông vững vàng.
Mộ Dương, tựa như nước kéo dài bất tận, tựa như núi nguy nga cao ngất.
Nước bất tử bất diệt, bao la mênh mông.
Núi bất động không phá, núi cao mạch động, vạn vật run rẩy.
Mặc Kỳ Lân gầm lên, thi triển hai loại thần thông Linh Nguyên gần như cùng lúc.
Nước như bóng đen sông minh, miệng phun ra dòng sông vô tận đổ xô, uy lực thần thông lao nhanh trong Linh Nguyên.
Dòng sông đen chớp mắt bao bọc Mặc Kỳ Lân và Mộ Dương, sau đó mở rộng ngăn cản vô số công kích.
Trong sông có vô số bóng dáng biến đổi, tựa như bức tranh mực nước, không thấy rõ ràng.
Một dòng sông khiến thần thông của Thanh Mộc Lôi Phong, Bạo Phong Thiên Lang, Ngũ Sắc Lôi Minh Điểu đều tan biến.
Thần thông khác là ngọn núi.
Núi là đất đai.
Giây phút đó, dường như đất của chiến trường Viêm Hoàng đều bị Mặc Kỳ Lân điều khiển.
Nước tựa như Nhân Sát Kiếm, Quỷ Vũ.
Núi tựa như Địa Sát Kiếm, Mạch Động.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Đất đai nứt vỡ, đỉnh nhọn đâm lên, nguyên chiến trường Viêm Hoàng sụp đổ đất đai, động đất, làm ba người bốn thú hoảng loạn ứng đối.
- Lục Lôi Oanh Đỉnh!
Mỗi cánh tay của Kim Cương Lục Tí Thần Viên ngưng tụ một quả cầu lôi điện màu vàng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khi sáu quả cầu lôi điện màu vàng ngưng tụ thành hình, tất cả cánh tay của nó đập sáu quả cầu lôi điện thành một.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lôi đình hung mãnh nổ tung, ập đến, thú bản mệnh khác tiếp tục tấn công.
Tên điện của Lâm Thiên Hiên, roi dài của Lâm Tiêu Phong liên tục quất vào người Mộ Dương.
Lâm Thiên Giám lại xông lên, một lần nữa áp chế:
- Chịu chết đi Mộ Dương!
- Chết?
Mộ Dương bỗng nhích người.
Lý Thiên Mệnh thấy rõ ràng.
Đó là bóng quỷ, đây mới là bóng quỷ thật sự!
Lý Thiên Mệnh lấy Đại Lôi kiếm ra, luyện tập theo Mộ Dương thi triển ra chiến quyết Thiên Ý thật sự.
Đối với Lý Thiên Mệnh thì chiến trường như tách làm hai phần, một phần là của Mộ Dương, một phần là của hắn.
- Giết!
Thiên Địa Nhân Tam Sát Kiếm, trung tâm của nó chỉ có một chữ giết.
Giờ phút này, thần thông của Mặc Kỳ Lân cuốn Mộ Dương vào bóng đen sông minh, dòng sông bàng bạc chảy trong kết giới thiên văn, y không có chỗ nào ẩn núp, Mặc Kỳ Lân cũng trốn vào lòng sông.
Mặc Kỳ Lân đột nhiên xuất hiện, móng vuốt to lớn chộp hướng Ngũ Sắc Lôi Minh Điểu.
Đây là thú bản mệnh của Lâm Thiên Giám, Kim Cương Lục Tí Thần Viên là vốn liếng lớn nhất của gã, tác dụng của Ngũ Sắc Lôi Minh Điểu chủ yếu là quấy nhiễu.
Nhưng nó cũng là đối tượng Mộ Dương đánh bại.
Mộ Dương bỗng lao ra khỏi sông minh.
Nhân Sát Kiếm, Quỷ Vũ.
Đường kiếm như bóng quỷ, kiếm đâm ra, ngàn vạn bóng kiếm.
Màn này quá đã mắt.
Vô số bóng kiếm màu đen nhiều cỡ hàng vạn đâm ra từ sông minh, tụ thành kiếm hoa màu đen trên bầu trời.
Kiếm hoa có đẹp không?
Phập phập phập!
Trong khoảnh khắc, Ngũ Sắc Lôi Minh Điểu bị đâm xuyên một ngàn lần, hàng ngàn lỗ máu chảy máu đầm đìa.
Thú bản mệnh hét thảm ngã xuống đất.
Ngũ Sắc Lôi Minh Điểu đã chết.
Khoảnh khắc đó, Diễm Đô chấn động.
Mộ Dương bị vây công, dựa vào thần thông dịch chuyển của Mặc Kỳ Lân chớp mắt giết một con thú.
Phải công nhận là đường kiếm này quá đẹp, cho nên toàn trường kinh thán, nhiều người đứng bật dậy để xem.
Nhưng bọn họ không biết rằng đây mới chỉ là bắt đầu.
- Cả đời ta làm theo quy tắc người không phạm ta, ta không phạm người. Nếu người phạm ta, muốn ta chết, muốn lấy mạng người mà ta bảo vệ, muốn làm người mà ta cảm ơn chịu đau khổ thì ta sẽ cho các ngươi lấy máu trả lại bằng máu!
- Mạng sống của ta do sư tôn của ta ban cho, bản lĩnh của ta do sư tôn truyền dạy cho. Hôm nay Lôi Tôn Phủ ngươi muốn giết cả nhà Vệ gia, vậy thì Mộ Dương này sẽ giết Lâm gia ngươi thây ngã khắp nơi, đổ máu đầy sông!
Giọng nói của Mộ Dương như quỷ mỵ.
Thần thông của Mặc Kỳ Lân làm núi sông biến đổi, đất đai ầm vang, kết giới thiên văn rung bần bật.
- Giết!!!
Một tiếng gầm rống là thẩm phán của vận mệnh.
Giây phút đó, một người một kiếm một thú tựa như sát thần.
Nhân Sát Kiếm, Hồn Thệ.
Chiến quyết Thiên Ý không chỉ là kiếm pháp, nó còn là thân pháp.
Một bước ba trăm thước.
Một kiếm chặt đứt đầu.
Phập!
Lâm Thiên Hiên giương cung cài tên, một luồng sáng đen vụt qua.
Đầu của Lâm Thiên Hiên rơi từ trên trời xuống, thân thể của gã còn đứng trên Thanh Mộc Lôi Phong.
- A . . .
Lâm Thiên Hiên trơ mắt nhìn thân thể cách mình càng lúc càng xa.
- Ta chết?
Lâm Thiên Hiên đau đớn, muốn run rẩy nhưng không có thân thể để run.
Đùng!
Đầu rơi xuống đất, bị thần thông đất đai của Mặc Kỳ Lân nghiền nát bấy.
Lâm Thiên Hiên chết trận.
Một kiếm diệt gọn.
Đây mới là một kiếm diệt gọn thật sự!
Một chiêu vụt qua, hồn mất, hồn tan.
Đường kiếm kia không rực rỡ như bóng quỷ, nhưng một chiêu thấy máu, toàn trường sôi trào.
Toàn bộ Lôi Tôn Phủ tan vỡ.
Đây là Ngự Thú Sư đầu tiên chết trong hôm nay.
Lôi Tôn Phủ luôn muốn giết người của Vệ phủ, phế hai người nhưng không giết được ai.
Mộ Dương ra tay làm Lâm Thiên Hiên chết trận tại chỗ.
Nhưng nhiêu đây đã kết thúc chưa?