Lý Thiên Mệnh nghi hoặc hỏi:
- Xin hỏi, nói nhiều như vậy nhưng liên quan gì với ta không?
Lý Du hỏi:
- Có, có chứ. Thiên Mệnh, ngươi hiểu biết gì về Tiểu Mệnh Kiếp?
- Đương nhiên là biết nó.
- Nhưng ngươi xem Tiểu Mệnh Kiếp là kiếp nạn, đúng chứ?
Lý Thiên Mệnh gật đầu.
Lý Du nói:
- Sai rồi, Tiểu Mệnh Kiếp là nền móng huy hoàng của thánh tộc Lý thị chúng ta, là nguồn gốc tộc chúng ta có thiên phú tu luyện đỉnh cao! Tuy Tiểu Mệnh Kiếp làm thân thể già cả, khiến chúng ta tiêu hao thọ nguyên, nhưng trừ bỏ nó sẽ cho thiên tư của chúng ta tăng gấp đôi. Tiền bối của chúng ta bị Tiểu Mệnh Kiếp hành hạ nhiều năm, đã có cách phá kiếp hoàn thiện, hóa giải tai nạn của Tiểu Mệnh Kiếp, chuyển hóa thành thiên phú. Càng có nhiều Kiếp Luân thì thiên phú càng khủng bố. Khinh Ngữ, cho hắn xem Tam Kiếp Luân Hồi của ngươi!
- Vâng thưa bà bà.
Lý Khinh Ngữ tiến lên trước, kéo nhẹ ống tay áo phải, lộ ra ba vòng tròn móc vào nhau, giống hệt Vệ Tịnh.
- Khinh Ngữ có thiên phú Tam Kiếp Luân Hồi, đây là thiên phú cao cấp nhất của thánh tộc Lý thị ta. Tam Kiếp Luân Hồi khiến tương lai của Khinh Ngữ có cơ hội khám phá cảnh giới Thánh!
Thánh?
Hình như Vệ Tịnh từng nói phụ thân Lý Mộ Dương bảo rằng sau Thiên Ý cảnh là cảnh giới Thánh thần diệu.
Cảnh giới đó có thể kéo dài tuổi thọ, tồn tại vạn cổ.
Lý Du hỏi:
- Thiên Mệnh, ngươi biết thánh tộc Lý thị chúng ta có bao nhiêu thiên tài trẻ có Tam Kiếp Luân Hồi này không?
Lý Thiên Mệnh lắc đầu.
Lý Du nói:
- Hiện tại toàn tộc không có nhiều hơn mười người, mỗi người đều có cơ hội khám phá cảnh giới Thánh!
Nghe thoáng qua vẻn vẹn chỉ có cơ hội.
Lý Thiên Mệnh gật gù:
- À.
Lý Du nói:
- Đa số con cháu chúng ta đều là Nhất Kiếp Luân Hồi và Nhị Kiếp Luân Hồi. Nhất Kiếp Luân Hồi bình thường, không khó tu luyện đến Thiên Ý cảnh. Nhị Kiếp Luân Hồi, tương lai chắc chắn đứng trên đỉnh Thiên Ý. Đương nhiên, với điều kiện là phẩm cấp thú bản mệnh phải miễn cưỡng đủ chuẩn.
Lý Thiên Mệnh tiếp tục gật gù:
- Ồ.
Lý Du bỗng kích động hỏi:
- Ngươi có biết trong lịch sử của thánh tộc Lý thị chúng ta từng xuất hiện thể Tứ Kiếp Luân Hồi, người người đều là đỉnh cao trong Đông Hoàng Cảnh không? Hơn nữa mỗi người ít nhất cho thánh tộc Lý thị chúng ta hưng thịnh đỉnh cao năm trăm năm trở lên!
Lý Thiên Mệnh vô tội nói:
- Ta không biết.
Lý Du cực kỳ kích động nhìn hắn:
- Vậy ngươi còn không mau đưa ra tay phải cho ta xem?
Thật ra khi Lý Du nói đến Tam Kiếp Luân Hồi là Lý Thiên Mệnh đã ngây người, hắn nghe lời vén tay áo lên.
Trên tay phải có năm vòng tròn móc vào nhau.
Lý Du ngửa đầu thét dài, rưng rưng lệ:
- Trời ơi! Ngũ Kiếp Luân Hồi! Đây là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi của lão tổ đời thứ nhất tộc chúng ta!
- . . .
Lý Thiên Mệnh nhìn bà già kích động đến mất hết dáng vẻ, gầm rú lên.
Kích động hơi lố.
Lý Du bóp chặt cánh tay Lý Thiên Mệnh, lắc mạnh qua lại:
- Lý Thiên Mệnh, ngươi là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi! Ngươi là hy vọng phục hưng của thánh tộc Lý thị chúng ta! Ngươi sinh ra là tổ tiên hiển linh!
Lý Thiên Mệnh suýt bị bà lắc tắt thở:
- Lý bà bà, nhẹ giùm . . .
Lý Khinh Ngữ xấu hổ tiến lên làm bà lão dịu lại tâm tình:
- Bà nội, đừng kích động.
Thấy Lý Du ngửa đầu hú hét, nước mắt chảy ròng khiến Lý Thiên Mệnh lúng túng, hắn phỏng chừng bà chưa biết cánh tay trái của hắn còn có năm vòng tròn.
Lý Thiên Mệnh không biết bọn họ làm cách nào phát hiện mình là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi, nhưng hắn là thể Thập Kiếp Luân Hồi mới đúng!
Thể Ngũ Kiếp Luân Hồi là tổ tiên của thánh tộc Lý thị?
Vậy thể Thập Kiếp Luân Hồi là cái gì?
Lý Thiên Mệnh không dám nói cho Lý Du, hắn sợ bà lão này hưng phấn quá mức ngất xỉu.
Lý Thiên Mệnh ngoái đầu lại, cùng nhóm Vệ Tịnh nhìn nhau.
Lý Thiên Mệnh biết Tiểu Mệnh Kiếp trên người mình hơi khủng bố, khiến hắn gần đây liên tục phá ba trọng cảnh giới, nhưng hắn không ngờ nó đáng sợ đến mức này.
Tứ Kiếp Luân Hồi có thể cho thánh tộc Lý thị hưng thịnh năm trăm năm?
Ngũ Kiếp Luân Hồi là tổ tiên đời thứ nhất của thánh tộc Lý thị?
Vậy chẳng phải là Thập Kiếp Luân Hồi kinh thiên động địa, khiếp quỷ thần sao?
Loại biến dị này chắc chắn liên quan đến Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ, hắn phải giấu kỹ sự thật Thập Kiếp Luân Hồi mới được.
Hiển nhiên hai vị này chưa phát hiện, nhóm Vệ Tịnh không nói ra.
Có lẽ hai người này đã quan sát hắn ở một đoạn thời gian nào đó, nhưng hắn không phát hiện ra họ.
May mắn bọn họ không thấy Thập Kiếp Luân Hồi.
Lý Thiên Mệnh không biết họ làm sao cho rằng đây là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi, hắn phỏng chừng là nhóm Vệ Tịnh nói ra.
Lúc này Vệ Tịnh đã bình tĩnh lại:
- Thiên Mệnh, bà bà có lời muốn nói với ngươi.
Ánh mắt Lý Du nhìn Lý Thiên Mệnh trìu mến như nhi tử của mình mới sinh ra tôn tử béo mập, cưng yêu xuýt xoa.
Lý Thiên Mệnh ngoan ngoãn nói:
- Bà bà nói đi, ta nghe.
Lý Thiên Mệnh sợ bà lão này quá kích động lên máu não.
Mắt Lý Du sáng rực nói:
- Ngươi là kho báu nghịch thiên nhất của thánh tộc Lý thị ta, của toàn Đông Hoàng tông. Ngươi theo ta về thánh tộc Lý thị, nhận tổ về tông còn tốt hơn đi Thánh Thiên Phủ chó chết kia gấp vạn lần! Đến Đông Hoàng tộc, cả nhà chúng ta sẽ dạy cho ngươi, ngươi muốn cái gì là có cái đó. Nếu ngươi chịu thì ta sẽ đuổi hai tên chạy chân Thánh Thiên Phủ đi. Thiên Mệnh, hãy theo bà bà đi nào, bà bà không có tôn tử, rất thích ngươi.
- . . .
Lý Thiên Mệnh dở khóc dở cười.
Tiểu Mệnh Kiếp quá đáng sợ, đường đường là đại nhân vật Đông Hoàng tông, vì mang hắn đi mà kích động đến mức này.
Hắn bỗng chốc thành cục vàng, đầu óc vẫn đang hoang mang.
Vệ Thiên Thương và Vệ Tịnh đều ra hiệu Lý Thiên Mệnh nên tuyển chọn Đông Hoàng tông.
Đi Thánh Thiên Phủ khó đoán sống chết, không ai chăm sóc.
Đi Đông Hoàng tông thì xem bộ dáng yêu thích của Lý Du, xem hắn như tôn tử ruột thì còn gì để lo nữa?
Lý Thiên Mệnh mới chần chừ một chút đã nghe Lý Du nói thẳng:
- Thiên Mệnh, nhi tử Lý Vô Địch của ta hiện nay là Đông Hoàng tông chủ, Đông Hoàng tông do một mình hắn quyết định. Hắn đã lên tiếng, ngươi đi Đông Hoàng tông là hắn sẽ nhận làm nghĩa tử ngay. Đông Hoàng tông chủ truyền đời đời, truyền nam không truyền nữ, nhưng nhi tử của ta vô dụng, không sinh ra tôn tử cho ta. Ngươi làm nghĩa tử của hắn nghĩa là thành tôn tử ruột của ta, ngươi đi Đông Hoàng tông sẽ phong làm thiếu tông chủ ngay, dưới một người, trên vạn người! Chờ khi nhi tử của ta chết, ngươi sẽ thành Đông Hoàng tông chủ!
Lý Thiên Mệnh nghe xong không nhịn được nhéo mình một cái.
Phải chăng hắn đang nằm mơ?
Cứ cảm giác tình tiết không nên sướng như vậy.
Một tên vô danh tiểu tốt trong Chu Tước quốc đi Đông Hoàng tông từng xưng bá Đông Hoàng Cảnh mênh mông một vạn năm.
Đi làm thiếu tông chủ?
Chờ Lý Vô Địch chết thì hắn sẽ là Đông Hoàng tông chủ?
Cảm giác có hố bẫy đang chờ!
Lý Du lại huyên thuyên nói một tràng dài:
- Như thế nào? Thiên Mệnh, tôn nhi của ta, ngươi có chịu đi làm Đông Hoàng tông chủ không? Bà nội đã bày ra thành ý rồi. Ngươi đi Thánh Thiên Phủ sẽ là tép riu chẳng ai chú ý, nếu lộ ra Tiểu Mệnh Kiếp e rằng sẽ bị người của Thánh Thiên Phủ làm khó dễ. Đông Hoàng tông hiện giờ tuy không phải bá chủ đệ nhất nhưng cũng là bá chủ đệ nhị, bảo đảm cho ngươi!
Xem ra tính cách của bà bà này khá nóng nảy, hắn còn chưa đồng ý mà đã xưng hô là tôn nhi Thiên Mệnh rồi.