Tốc độ của Bạo Hải Côn Bằng rất nhanh, chớp mắt đã đến Tùy Duyên phong.
Trên đỉnh Tùy Duyên phong có một tòa cung điện cổ xưa cũ nát, có một tấm biển nghiêng nghiêng sắp rớt, khắc bốn chữ to Côn Bằng thánh điện.
Bốn chữ loang lổ, cũ kỹ phủ đầy tro bụi, tràn ngập dấu vết năm tháng.
Nhóm Lý Thiên Mệnh đã đến cửa Côn Bằng thánh điện.
Một đám người đông nghìn nghịt khoảng mấy trăm người tụ tập trước cửa Côn Bằng thánh điện.
Bọn họ đều tức giận, táo bạo đứng che kín ngoài cửa cái màu đen.
Có vài người vỗ rầm rầm vào cánh cửa đen, mỗi lần đập là ầm vang làm rớt nhiều tro bụi Côn Bằng thánh điện.
- Lý Vô Địch, ngươi lăn ra đây cho ta!
- Nếu ngươi vẫn không chịu ra thì chúng ta sẽ phá sập Côn Bằng thánh điện, lôi đầu ngươi ra bằng được!
- Ngươi đừng tưởng rằng trốn đi là xong chuyện, mạch Phong mạch chúng ta đều bị ngươi phá hủy, bây giờ không giữ được truyền thừa, ngươi còn dám trốn đi!?
- Hôm nay, người của bảy nhánh Phong mạch chúng ta đều đến đây, không giỡn với ngươi!
- Lý Vô Địch, mở cửa nhanh lên! Nếu không mở cửa chúng ta sẽ phá sập cửa Côn Bằng thánh điện!
Lý Thiên Mệnh mới rồi cảm thấy đông người, giờ nghe tiếng la mới biết đa số là người của Phong mạch thánh tộc Lý thị.
Có thể thấy Phong mạch hiện giờ tiêu điều đến mức nào.
Nghe Lý Du nói Phong mạch của thánh tộc Lý thị chia tám nhánh, một chủ bảy phụ.
Chủ là huyết mạch Chí Tôn.
Phụ là Thất Tinh Phong mạch.
Thất Tinh Phong mạch gồm có Thiên Xu Phong mạch, Thiên Quyền Phong mạch, Thiên Ki Phong mạch, Khai Dương Phong mạch, Diêu Quang Phong mạch, Ngọc Hoành Phong mạch cùng Thiên Tuyền Phong mạch.
Bất cứ mạch nào trong Thất Tinh Phong mạch lúc mấy ngàn năm trước là gia tộc to lớn khiến Đông Hoàng Cảnh run rẩy, càng miễn bàn tới thánh tộc Lý thị trừ Phong mạch ra có ba mạch lớn khác nữa.
Đương nhiên, bốn mạch lớn đều là huyết mạch Chí Tôn dẫn đầu.
Huyết mạch Chí Tôn là mạch của Lý Vô Địch, cũng là mạch của Lý Khinh Ngữ.
Huyết mạch Chí Tôn từng thống trị Đông Hoàng Cảnh hàng vạn năm, ra mấy trăm nhân vật nghịch thiên Tứ Kiếp Luân Hồi, đến bây giờ ra nông nỗi này, thật khiến người ngậm ngùi.
Thậm chí Thất Tinh Phong mạch nội bộ Phong mạch cũng hùng hổ tới trước Côn Bằng thánh điện.
Trong Thiên Xu Phong mạch có một nam nhân trung niên mặc trường bào màu xanh đen, ánh mắt lạnh lẽo, mắt hẹp dài trông như rắn độc.
Người này là mạch chủ của Thiên Xu Phong mạch, tên gọi Lý Huyền Hà.
Lý Huyền Hà nói:
- Trực tiếp phá cửa, lôi Lý Vô Địch ra!
Thế là nhiều thanh niên trai tráng chuẩn bị phá cửa.
Lý Thiên Mệnh nhìn thoáng qua. Lý Huyền Hà hùng hổ đầy uy áp khiếp người, có lẽ lại là nhân vật như Lý Du, Lăng Nhất Trần.
Từ năm, sáu người trở lên khí thế đáng sợ giống như Lý Huyền Hà cũng có mặt.
Điều này nói lên Phong mạch thánh tộc Lý thị tuy xuống dốc nhưng không phải Ngự Thú Sư Chu Tước quốc có thể đo lường hết.
- Lý Vô Địch, hôm nay ngươi không trốn đi đâu được!
Nói chuyện là mạch chủ Thiên Tuyền Phong mạch, tên Lý Thần Hoằng.
Lý Thần Hoằng mặc áo màu chàm, vóc dáng vạm vỡ như ngọn núi.
- Người hại Phong mạch ra nông nỗi này còn trốn đi nhiều năm, hôm nay phải lôi cổ ngươi ra, cho Đông Hoàng tông chủ nhà ngươi mất hết mặt mũi mới được!
Có thể nói người Thất Tinh Phong mạch đều dữ dằn.
Bọn họ đang định phá cửa thì Bạo Hải Côn Bằng từ trên trời giáng xuống đất cái rầm.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Gió lốc thổi trên chín mươi phần trăm những người ở đây bay ra ngoài.
Chỉ có nhân vật cấp bậc mạch chủ như Lý Huyền Hà, Lý Thần Hoằng, Lý Thiên Vũ mới đứng vững được.
Bọn họ híp mắt nhìn Lý Du tóc trắng xóa nhảy xuống Bạo Hải Côn Bằng.
Màu tóc của người thánh tộc Lý thị đều theo hướng màu trắng.
Lý Du là đã già.
Của Lý Khinh Ngữ là màu xám nhạt giống như Vệ Tịnh.
Những người thánh tộc Lý thị ở đây có màu tóc tối hơn Lý Khinh Ngữ một chút, trong số người trẻ tuổi ít ai có màu tóc giống nàng.
Cho nên mái tóc màu bạch kim của Lý Thiên Mệnh đặc biệt hấp dẫn ánh mắt, nhưng chắc họ đều đinh ninh đây là tóc nhuộm, hành vi này sẽ bị thánh tộc Lý thị cười nhạo.
Lý Huyền Hà của Thiên Xu Phong mạch híp mắt, trong đôi mắt không có chút tôn kính:
- Tộc mẫu trở lại rồi, chúng ta chờ tộc mẫu đã lâu.
Lý Du nắm tay Lý Khinh Ngữ, thoạt trông cực kỳ tức giận:
- Chờ ta làm cái gì? Chờ uống nước rửa chân của lão thái bà này sao? Nhiều người tụ tập ở đây làm gì? Biến hết cho khuất mắt ta!
Có thể làm bà chán ghét như vậy chứng minh đám người này thường đến gây sự.
Mạch chủ của Thiên Quyền Phong mạch, Lý Thiên Vũ nói:
- Tộc mẫu, hôm nay chúng ta sẽ không đi đâu hết, có việc lớn cần Lý Vô Địch phải ra mặt. Nếu Lý Vô Địch không đi ra thì để tộc mẫu quyết định thay vậy!
Người này tóc dài bay bay, trong mắt như có gió lốc, lúc nói chuyện âm thanh như cuồng phong dâng lên.
Vừa đến Đông Hoàng tông đã thấy mặt nhiều cường giả, Lý Thiên Mệnh còn cần thích ứng một chút.
Hắn cảm giác những người của Thất Tinh Phong mạch này sẽ khiến Lý Du rất bực tức đây.
Lý Du trừng bọn họ:
- Có chuyện gì cứ nói thẳng ra.
Lý Huyền Hà lạnh lùng nói:
- Không được, chuyện này quá lớn, xin tộc mẫu hãy mở cửa, đi vào Côn Bằng thánh điện nói chuyện, nếu không chúng ta sẽ phá cửa!
Lý Du tức giận quát:
- Ngươi dám càn quấy!?
Lý Huyền Hà cười nói:
- Huyết mạch Chí Tôn đã tệ hại đến mức này rồi, ta không thể càn rỡ sao?
Nhiều người cười nhạt theo.
Xem ra người đến không có ý tốt.
Lý Du cắn răng, tức giận run người:
- Ta chống mắt xem đám phế vật các ngươi có thể làm ra trò trống gì!
Bà kéo Lý Khinh Ngữ, ra hiệu Lý Thiên Mệnh đi theo.
Tiếng cười nhạt của Lý Huyền Hà ung dung truyền đến từ phía sau:
- Phế vật? Tộc mẫu, nhi tử của người mới là tông chủ phế vật nhất trong lịch sử Đông Hoàng tông. Đệ tử bình thường của Đông Hoàng tông đều có thể gọi thẳng tên của hắn, không có chút tôn nghiêm, tộc mẫu còn không biết ngượng nói chúng ta là phế vật?
Lý Du dừng bước lại, lửa giận bừng bừng.
Bà nghiến răng ken két, cố nén tức giận mở cánh cửa Côn Bằng thánh điện.
Đám người nối đuôi nhau đi vào.
Một điện đường to lớn xuất hiện ở trước mắt Lý Thiên Mệnh.
Ngay chính giữa bên trên đặt một chiếc ghế đồ sộ cao lớn, ghế đã mục nát, hiển nhiên được dời từ phương xa đến đây, không hợp với Côn Bằng thánh điện này.
Bà cháu Lý Du chưa về, không ai dọn dẹp nơi này.
Mới đi vào, lại có người hét to:
- Lý Vô Địch, lăn ra đây!
Lý Du tức giận quát:
- Câm mồm lại hết! Lý Huyền Hà, Lý Thiên Vũ, các ngươi có chuyện gì thì nói mau!
Lý Khinh Ngữ đau lòng nâng bà nội, vỗ nhẹ lưng bà.
Một đám người xúm lại, liếc nhìn nhau.
Bọn họ bàn bạc:
- Xem tình hình thì Lý Vô Địch sẽ không xuất hiện.
- Vậy tạm gác hắn qua một bên, dù sao hắn không có ích gì, để tộc mẫu chọn lựa là được.
Cuối cùng Lý Huyền Hà đứng ra.
Khi Lý Huyền Hà nói chuyện, Côn Bằng thánh điện yên tĩnh lại:
- Tộc mẫu, lần này chúng ta đến đây không phải vì làm rối mà có việc lớn liên quan đến Phong mạch thánh tộc Lý thị chúng ta, cần bàn bạc với Lý Vô Địch. Đây là chuyện lớn vạn năm liên quan Phong mạch chúng ta! Sau khi tộc mẫu nghe xong phải báo cho Lý Vô Địch ngay, nếu không thì huyết mạch Chí Tôn các người là tội nhân của Phong mạch!
Lý Du cười khẩy nói:
- Lời nói sục sôi nhỉ, vậy ngươi đừng úp mở nữa, có cái quái gì thì nói huỵch toẹt ra, đừng lề mề, đã có trường hợp nào mà lão thái bà này chưa từng thấy qua?
- Vậy ta xin nói thẳng. Nội ứng chúng ta sắp xếp trong Kim mạch, Lôi mạch, Hỏa mạch đều được tin rằng năm ngày sau, ba mạch này sẽ ép cung Lý Vô Địch, buộc Lý Vô Địch lập đệ tử thiên tài trong mạch bọn họ làm thiếu tông chủ!