Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 279 - Chương 279 - Để Một Mình Ta Chiến Với Tất Cả Các Ngươi (Tt)

Chương 279 - Để một mình ta chiến với tất cả các ngươi (tt)
Chương 279 - Để một mình ta chiến với tất cả các ngươi (tt)

Lý Thiên Mệnh nói với tất cả người Thất Tinh Phong mạch:

- Các vị chỉ biết ta mười sáu tuổi, nhưng không biết năm mười lăm tuổi ta mới được quyển pháp quyết tu luyện thứ nhất, bắt đầu tu luyện, cho nên ta tu luyện đến bây giờ mới có năm tháng. Chưa đầy năm tháng, ta bắt đầu từ số không đột phá đến Linh Nguyên cảnh đệ bát trọng, xin hỏi các vị nói sao về tốc độ này?

Nghe Lý Thiên Mệnh nói, mọi người hai mặt nhìn nhau.

Hắn không nói dối, thậm chí khiêm tốn. Hắn bắt đầu tu lại đến nay chưa đầy năm tháng.

Trong đám người, một thiếu niên mặc áo màu chàm cười khẩy nói:

- Thế thì ta nói ngày hôm qua mới bắt đầu tu luyện đến Quy Nhất cảnh đệ nhị trọng, vậy chẳng phải là ta có Lục Kiếp Luân Hồi?

Thiếu niên áo chàm đứng cạnh Lý Thần Hoằng, là nhi tử của gã.

Mạch chủ Thiên Tuyền, Lý Thần Hoằng định đưa thiếu niên làm con nuôi của Lý Vô Địch, tên gã là Lý Khôn Húc.

Lý Khôn Húc, mười lăm tuổi, Quy Nhất cảnh đệ nhị trọng.

Tuổi tác bằng Thần Diệu, nhưng nhuệ khí, sức ý chí của thiếu niên này không thu gì Lâm Tiêu Đình, đôi mắt rất có sức ép.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Ngươi là Quy Nhất cảnh đệ nhị trọng?

Lý Khôn Húc cười nhạt:

- Đúng vậy, ta có Nhị Kiếp Luân Hồi, mười lăm tuổi tu luyện đến Quy Nhất cảnh đệ nhị trọng. Xin hỏi ngươi có Ngũ Kiếp Luân Hồi nhưng tại sao mười sáu tuổi mới chỉ là Linh Nguyên cảnh đệ bát trọng? Ai tin?

Bọn họ đều không tin, dù thấy tận mắt thì họ vẫn có lý do không tin.

- Đơn giản thôi, những người có mặt ở đây hễ không lớn tuổi hơn ta thì ta khiêu chiến tất cả các ngươi! Nếu ta đánh bại tất cả thì xin hỏi các ngươi có tin ta là nhi tử của Lý Vô Địch, là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi không?

Lý Thiên Mệnh nói một câu dẫn đến toàn trường oanh động.

Không lớn hơn hắn, tức là giới hạn mười sáu tuổi.

Trong vòng mười sáu tuổi có rất nhiều Quy Nhất cảnh đệ nhị trọng.

Lấy Lý Khôn Húc làm ví dụ, một Linh Nguyên cảnh đệ bát trọng mà muốn vượt bốn cảnh giới đánh bại gã?

Đây đúng là mơ giữa ban ngày.

Lý Thiên Mệnh vươn tay chỉ vào Lý Khôn Húc:

- Ngươi nói nhiều nhất, bắt đầu từ ngươi đi.

- Ta?

Lý Khôn Húc buồn cười, trưng cầu ý kiến của phụ thân Lý Thần Hoằng trước.

Lý Thần Hoằng nheo mắt nói:

- Lý Thiên Mệnh, mới rồi ngươi nói muốn khiêu chiến tất cả mọi người dưới mười sáu tuổi để chứng minh thiên phú Ngũ Kiếp Luân Hồi của ngươi?

Lý Thiên Mệnh nói:

- Đúng vậy!

- Ngươi chỉ có Linh Nguyên cảnh đệ bát trọng, rất có thể sẽ đối diện người Quy Nhất cảnh nhất, nhị trọng, ngươi thật sự chắc chắn không?

- Chắc chắn.

Lý Thần Hoằng hỏi:

- Lỡ như ngươi thua thì sao?

Lý Thiên Mệnh trầm giọng hỏi:

- Ngươi nói trước, nếu ta thành công thì sẽ ra sao? Bảy mạch các người có cùng nhau thừa nhận thiên phú Ngũ Kiếp Luân Hồi của ta? Thừa nhận ta là nhi tử của Lý Vô Địch, thừa nhận ta là thiếu tông chủ không?

Hắn thật sự sẽ kêu Lý Vô Địch là phụ thân sao? Chắc chắn không kêu được, cùng lắm xem như nghĩa phụ.

Nhưng Lý Thiên Mệnh biết thiếu tông chủ mang đến nhiều ích lợi, có thân phận địa vị này thì sau này tiện lợi tu luyện vươn lên hơn.

Nên hắn phải giành lấy nó.

Hắn cũng thích tính cách của Lý Du, Lý Khinh Ngữ. Đã là người mình thì giúp đỡ nhau, lấy điều mình muốn từ đối phương cũng chẳng sao.

Còn về có phải là nhi tử hay không thì đều là người ngoài nói, bản thân mình chỉ cần người mình thương thôi.

Nếu sau này ở chung tốt đẹp thì Lý Thiên Mệnh không ngại thật lòng nhận một nghĩa phụ.

Đối diện câu hỏi của Lý Thiên Mệnh, bảy mạch chủ bàn bạc.

Cuối cùng Thất Tinh Phong mạch cười nói:

- Nếu ngươi thật sự có thể vượt qua bốn, năm cảnh giới đánh bại nhi tử của chúng ta chứng minh ngươi có thiên phú Ngũ Kiếp Luân Hồi. Chỉ có thể Ngũ Kiếp Luân Hồi mới làm được điều này, hơn nữa chỉ có huyết mạch Chí Tôn mới sinh ra thể Ngũ Kiếp Luân Hồi ở phút thế này. Vậy thì chúng ta đành thừa nhận ngươi là nhi tử của Lý Vô Địch, sẽ ủng hộ ngươi khi ba mạch đến.

Toàn trường đồng ý với lời nói của Lý Huyền Hà.

Lý Thiên Mệnh nở nụ cười:

- Rất tốt.

Vậy là dễ giải quyết rồi.

Không mấy người biết hắn lấy đâu ra can đảm dám nói mạnh miệng như thế.

Đám người Lý Huyền Hà cười nhạt, vì họ sắp tung ra chiêu lớn.

- Lý Thiên Mệnh, nếu ngươi khiêu chiến không thành công thì chúng ta không thể thừa nhận ngươi có thể Ngũ Kiếp Luân Hồi, càng khó tin tưởng ngươi là nhi tử của Lý Vô Địch, vì cảnh giới của ngươi quá kém. Nếu ngươi thành thiếu tông chủ, ba mạch không chịu phục, nếu vậy thì chẳng bằng đưa nhi tử của chúng ta qua làm con nuôi Lý Vô Địch.

Khi nói chuyện, Lý Huyền Hà liếc Lý Du một cái.

Gã đưa ra điều kiện này cần Lý Du trả lời.

Khi Lý Thiên Mệnh khiêu chiến thất bại thì phải nhận nhi tử của họ làm thiếu tông chủ!

Muốn bọn họ ủng hộ thì cần có điều kiện ngang bằng.

Nhưng chắc chắn Lý Du cảm thấy chịu thiệt, bà chỉ thấy bọn họ phiền phức, ồn ào chỗ này. Đối với bà thì nhóm người này có tin hay không đều chẳng sao.

Chủ yếu là ba mạch khác.

Để họ đưa nhi tử làm con nuôi cho Lý Vô Địch?

Trò cười lớn nhất thế giới!

Nhưng Lý Du không ngờ trước khi bà mở miệng thì Lý Thiên Mệnh đã giành trước.

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Không thành vấn đề. Làm đơn giản chút, các ngươi tuyển ra bảy nhi tử lần lượt lên, ai có thể đánh bại ta thì người đó là thiếu tông chủ. Nào, đi ra ngoài đánh, đánh sảng khoái! Cho đám ếch ngồi đáy giếng các ngươi nhìn xem cái gì gọi là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi!

Những lời này làm toàn trường yên tĩnh, bọn họ nhìn thiếu niên đã hai mươi tuổi nhưng cố ý giả làm mười sáu tuổi, tự ý sửa tuổi của mình đi trước bước ra Côn Bằng thánh điện.

Trước mắt là non xanh nước biếc.

Dưới chân núi có sông nước ồ ạt chảy qua, trong dòng sông có nước xiết lao nhanh, cá tôm chơi đùa.

Linh khí bàng bạc trong Đông Hoàng tông nuôi cá tôm đặc biệt thô to chắc khỏe.

Cá lớn dài cỡ một thước có mặt khắp nơi, cung cấp thức ăn phong phú cho thú bản mệnh nguyên Đông Hoàng tông.

Đông Hoàng tông rất lớn, nên không hạn chế thú bản mệnh chạy khắp nơi.

Nhìn từ xa, núi cao thấp thoáng bóng vô số thú khổng lồ chạy chồm.

Trên trời đầy rẫy chim bằng bay.

Trong sông nước có thú bản mệnh loài cá quẫy đuôi bơi.

Trong dãy núi cỏ cây, thú bản mệnh loài thú chạy ở chung hài hòa.

Còn có thú bản mệnh các loài côn trùng và loài đặc biệt bay qua chạy lại.

Đủ loại thú bản mệnh xinh đẹp, huyền bí đủ dạng, các loại thuộc tính, phẩm loại khiến người than thở.

Trong đó có rất nhiều thú bản mệnh không ghi chép trong điển tịch của Chu Tước quốc.

Ví dụ như thú bản mệnh Côn Bằng của thánh tộc Lý thị.

Đối với Lý Thiên Mệnh thì thú bản mệnh hai phẩm loại này hiếm thấy trên đời, phức tạp hơn thú bản mệnh hai thuộc tính nguyên tố như Phong Tuyết Ly Long.

- Côn Bằng có hai phẩm loại, hai thuộc tính. Hơn nữa đây không phải thú bản mệnh hai thuộc tính bình thường, nó là kiểu một phẩm loại một thuộc tính. Khi biến thành hình dạng côn hoành hành trong nước thì là thuộc tính thủy. Thú Nguyên trong Linh Nguyên của nó chuyển hóa theo hướng thuộc tính thủy. Nên thánh tộc Lý thị tu luyện công pháp đều là của tiền bối trong gia tộc sáng tạo, công pháp cảnh giới đặc biệt này đủ cho bọn họ chuyển đổi giữa hai thuộc tính. Ban đầu ta còn tưởng đâu công pháp đều là đơn thuộc tính, đến Đông Hoàng tông mới biết những biến đổi không thể tưởng tượng này.

Bình Luận (0)
Comment