Thật ra trước đó Lý Thiên Mệnh từng thấy Phong Tuyết song tu của Nguyệt Linh Cơ, điều này chắc cần cảnh giới công pháp mạnh mẽ mà đặc biệt phối hợp mới làm được.
Nhưng xét cho cùng thì Phong Tuyết hai thuộc tính của Nguyệt Linh Cơ không xung đột quá lớn, chỉ cần chung Linh Nguyên, hơn nữa chỉ có một con thú bản mệnh.
Mặc Kỳ Lân của Mộ Dương cũng là hai nguyên tố thuộc tính sơn thủy.
Sơn thủy cùng tồn tại, vẫn không dễ xung đột.
Không giống lôi hỏa của Lý Thiên Mệnh, đều đặc biệt kịch liệt.
Trong thánh tộc Lý thị thậm chí có Thú Nguyên trong một Linh Nguyên là thủy hỏa chuyển đổi qua lại.
- Côn đều là thuộc tính thủy, khi nó chuyển sang hình thái Bằng thì thánh tộc Lý thị có bốn loại thuộc tính, gồm phong, kim, lôi hỏa. Lấy bốn loại thuộc tính chia làm bốn mạch khi thánh tộc Lý thị mới khởi bước, Phong mạch dẫn đầu. Bốn mạch thánh tộc Lý thị đều giỏi thuộc tính thủy, nhưng thuộc tính thứ hai thì khác. Ví dụ trong Phong mạch cơ bản giỏi hai loại thủy, phong. Kim mạch thì giỏi hai loại thủy, kim.
Trước khi đến nơi thì Lý Du đã giới thiệu đại khái tình huống của thánh tộc Lý thị cho Lý Thiên Mệnh rõ ràng.
Lý Thiên Mệnh đến Đông Hoàng tông, hắn không cần nói cho người ta biết rằng hai con thú bản mệnh của hắn đến từ khế ước Huyết Thần.
Hệ thống của Ngự Thú Sư song sinh khác với Ngự Thú Sư bình thường.
Vì hệ thống Ngự Thú Sư song sinh không ổn định, hai con thú bản mệnh cơ bản có thuộc tính giống nhau.
Về vấn đề này Lý Thiên Mệnh có hỏi Lý Du, vì bà không bất ngờ khi biết hai con thú bản mệnh của hắn có thuộc tính khác nhau.
Lý Du giải thích rằng:
- Thật ra hệ thống tu luyện cộng sinh truyền thừa thời gian dài như vậy, trong sông dài lịch sử từng chia ra vô số hệ thống, từng xuất hiện thú bản mệnh của Ngự Thú Sư song sinh có thuộc tính khác nhau. Loại này được gọi là Ngự Thú Sư song sinh đặc biệt, nếu tu luyện công pháp đặc biệt thì sẽ càng mạnh.
- Vì cho Ngự Thú Sư song sinh đặc biệt này có thể tu luyện cân bằng, tiền bối tham chiếu công pháp của Ngự Thú Sư hai nguyên tố thuộc tính bình thường, ví dụ như công pháp của thánh tộc Côn Bằng chúng ta sáng tạo ra công pháp cho Ngự Thú Sư song sinh có thể hội tụ hai loại nguyên tố tu luyện ra Linh Nguyên.
- Nhưng loại công pháp này chia ra ba phần. Phần thứ nhất là Ngự Thú Sư, phần hai, ba là phần cho thú bản mệnh khác nhau. Vậy là Ngự Thú Sư song sinh thuộc tính khác nhau cũng có thể tu luyện, dùng công pháp hội hợp hai loại nguyên tố vào một Linh Nguyên. Nhưng thú bản mệnh của Ngự Thú Sư song sinh loại đặc biệt này không chung lực lượng với nhau, nên sở trường của Ngự Thú Sư song sinh này là thủ đoạn nguyên tố phong phú, điểm yếu là Thú Nguyên của thú bản mệnh kéo dài hơi kém cỏi.
Lý Du lấy làm lạ hỏi:
- Thiên Mệnh, ngươi hỏi ta điều này không lẽ vì ngươi không tu luyện công pháp cảnh giới đặc biệt sao?
Lý Thiên Mệnh cười nói:
- Đương nhiên không phải, chứ không thì sao ta tu luyện được?
Lý Du cười nói:
- Hiện nay ngươi là Linh Nguyên cảnh, chắc công pháp cũng bình thường. Thánh tộc Lý thị chúng ta chắc có công pháp Quy Nhất cảnh để ngươi song tu lôi hỏa khi ở Quy Nhất cảnh. Đến lúc đó bà nội sẽ kiếm cho ngươi. Tôn tử béo mập của ta nhất định phải có công pháp tu luyện tốt nhất!
Lý Thiên Mệnh đổ mồ hôi nói:
- Đa tạ.
Thật ra Lý Thiên Mệnh không cần.
Luyện Ngục Vĩnh Hằng Kinh và Hỗn Độn Thái Cổ đã đủ đáng sợ rồi. Hơn nữa hắn hoàn toàn không cần dung hợp Luyện Ngục Chi Nguyên và Hỗn Độn Lôi Nguyên với nhau, chúng ta mạnh riêng một mặt mới là tình trạng mạnh nhất.
Nhưng được Lý Du giải thích thắc mắc khiến Lý Thiên Mệnh từ nay chỉ cần vì thuộc tính của thú bản mệnh khác nhau mà lo lắng tìm người khác giải đáp.
Thì ra loại này được định nghĩa là Ngự Thú Sư song sinh dạng đặc biệt.
. . .
Giây phút Lý Thiên Mệnh đi ra ngoài, đối thủ thứ nhất của hắn, Lý Khôn Húc cũng theo sau.
Phía sau Lý Khôn Húc là đám người Phong mạch hả hê nhìn Lý Thiên Mệnh.
Lý Thần Hoằng cười nói:
- Khôn Húc, xuống tay nhớ đừng quá nặng, đừng đánh phế nhi tử của Đông Hoàng tông chủ. Một môn hai phế vật, đồn ra ngoài lại bị người ta cười nhạo thánh tộc Lý thị chúng ta.
Mọi người thở dài lắc đầu.
Sỉ nhục của cả tộc!
Lý Khôn Húc cười hỏi:
- Phụ thân yên tâm, nhi tuyệt đối sẽ không đánh phế thiên tài Ngũ Kiếp Luân Hồi này. Nhưng hắn đã khoác lác tận trời như thế, nhi đánh gãy răng cửa của hắn, khiến hắn sau này nói chuyện hở gió chắc không sao chứ?
Lý Thần Hoằng nhếch mép, khiêu khích liếc qua Lý Du:
- Không thành vấn đề, nếu hở gió thì hết thổi phồng.
Lý Khôn Húc huýt sáo một tiếng.
Đột nhiên một con chim bằng màu nâu khổng lồ từ trên trời sà xuống, đôi cánh cực kỳ to lớn, to hơn tất cả cánh của chim đại bàng mười hai cánh vàng.
Đây là Cơn Lốc Côn Bằng.
Cơn Lốc Côn Bằng là thú bản mệnh bát giai hạ phẩm.
Đa số Côn Bằng ít nhất khởi bước từ Đế Thú.
Cơn Lốc Côn Bằng kia vỗ cánh một lần là gió lốc thổi quét.
Vù vù vù vù vù!
Gió mạnh rít gào thổi bay mái tóc Lý Thiên Mệnh, trông hắn hơi ngầu.
Cánh tay đen, tóc bạc, hơn nữa rút Đại Lôi kiếm ra từ nhẫn tu di.
- Lý Thiên Mệnh, hãy lấy ra thú bản mệnh của ngươi, cho ta xem Thái Hư Côn Bằng của ngươi!
Thái Hư Côn Bằng là huyết mạch Chí Tôn của thánh tộc Lý thị.
Thái Hư Côn Bằng là Thánh Thú trong truyền thuyết.
Thánh Thú vượt qua bát giai.
Hàng vạn năm qua, huyết mạch Chí Tôn của thánh tộc Lý thị, hễ là con trai trưởng dòng chính thì cơ bản đều có Thái Hư Côn Bằng bản mệnh.
Nếu không có Thái Hư Côn Bằng bản mệnh thì hiển nhiên tư chất kém hơn một chút.
Nếu không có Côn Bằng thì đúng là kém cỏi còn hơn bảy mươi phần trăm tộc nhân thánh tộc Lý thị.
Dù sao truyền thừa nhiều năm, thánh tộc Lý thị lai máu với người ngoài, không thể nào mỗi con cháu đều có thú bản mệnh Côn Bằng.
Sự thật thì có ít nhất bảy mươi phần trăm con cháu huyết mạch Chí Tôn vừa sinh ra đã có Thánh Thú Thái Hư Côn Bằng bản mệnh.
Ví dụ như Lý Vô Địch.
Thái Hư Côn Bằng truyền nam không truyền nữ, từ ngàn xưa đã không thay đổi, hầu như do trưởng tôn kế thừa.
Đây cũng là lý do vì sao rộc trưởng thánh tộc Lý thị luôn là nam giới.
Thánh Thú vượt qua bát giai, nghe đồn có thể đưa thiên phú Ngự Thú Sư tu luyện đến cảnh giới Thánh. Hoặc nên nói Thánh Thú là căn bản cho Ngự Thú Sư và thú bản mệnh cùng vào cảnh giới Thánh.
Có lẽ vì Thánh Thú bẩm sinh nên huyết mạch Chí Tôn rất khó khăn sinh con cái.
Trưởng tôn huyết mạch Chí Tôn không có thú bản mệnh Thái Hư Côn Bằng thì đó là biểu hiện thiên tư vô cùng kém cỏi.
Nên đám người Phong mạch muốn nhìn Lý Thiên Mệnh ra trận, xem coi nhi tử của Lý Vô Địch này có Thái Hư Côn Bằng hay không.
Nếu có thì thân phận của hắn đã chắc chắn.
Lý Thiên Mệnh lớn tuổi hơn Lý Khinh Ngữ, nên hắn là trưởng tôn đúng chứ?
Ánh mắt mọi người nóng cháy nhìn Lý Thiên Mệnh.
Lý Khôn Húc lạnh lùng cười:
- Nhi tử của Lý Vô Địch, vừa có thể Ngũ Kiếp Luân Hồi vậy ít nhất nên có Thái Hư Côn Bằng chứ nhỉ?
Trong ánh mắt nóng cháy của bọn họ, Lý Thiên Mệnh bật cười.
Hắn chỉ gà con lông tơ trên vai mình, nói:
- Mù sao? Con này là Thái Hư Côn Bằng.
Tiểu Hoàng Kê bĩu môi nói:
- Bậy nào, ta không yếu sinh lý*!
(*) Hư trong ngôn ngữ TQ mang nghĩa trống rỗng, hư không, thiếu hụt.
Không ai nghe gà lưu manh càu nhàu, vì họ cười muốn tắt thở.