Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 281 - Chương 281 - Nấu Canh Thái Hư Côn Bằng Của Ngươi (Tt)

Chương 281 - Nấu canh Thái Hư Côn Bằng của ngươi (tt)
Chương 281 - Nấu canh Thái Hư Côn Bằng của ngươi (tt)

Có người cười, có người tức giận.

Ví dụ như Lý Khôn Húc, gã giận điên lên.

Đối với gã thì hành vi này của Lý Thiên Mệnh là khiêu khích, khinh miệt.

Lấy gà cưng ra bảo là Thái Hư Côn Bằng, đang ám chỉ gã thiếu não sao?

- Được lắm, hôm nay ta sẽ nấu canh Thái Hư Côn Bằng của ngươi! Lên!

Lý Khôn Húc và thú bản mệnh cùng tăng tốc xông lên.

Lý Thiên Mệnh đã không muốn nói nhiều với gã.

Quy Nhất cảnh đệ nhị trọng?

Lý Thiên Mệnh nhìn thoáng qua Lý Khôn Húc.

Lý Khôn Húc cầm roi dài màu bạc, nhảy lên lưng Cơn Lốc Côn Bằng, lao nhanh xuống.

Lý Thiên Mệnh thấy Quy Nhất khí tràng của gã, trong đó có tổng cộng tám Khí Nguyên.

Đây là khí tràng giống như lĩnh vực, gió lốc rít gào trong khí tràng, cuốn lấy nhánh cây lá cây bay đầy trời.

Khi vận chuyển lực lượng của Ngự Thú Sư và thú bản mệnh, mỗi đợt công kích sẽ nhờ vào Quy Nhất khí tràng chồng lực lượng linh khí thiên địa lên gấp đôi.

Oong!

Mỗi lần ra mặt là roi dài sượt qua như rắn độc.

Cùng lúc đó, Cơn Lốc Côn Bằng thả ra cuồng phong, ầm ầm vỗ cánh, gió lốc đầy trời hóa thành cương khí cắt xé.

Keng keng keng!

Trải qua Quy Nhất khí tràng cường hóa, thần thông này trở nên mạnh lên nhiều.

Tiểu Hoàng Kê nổi giận:

- Lý Thiên Mệnh suốt ngày đòi làm thịt ta, giờ đến lượt ngươi nữa?

Bởi vì nhỏ nhắn yếu đuối nên đây không phải lần đầu nó bị xem thường.

Gà con tự mang thuộc tính bị động nhận trào phúng còn cao cấp hơn Lý Thiên Mệnh.

Tiểu Hoàng Kê nổi giận, bùng nổ sức mạnh.

Nó phun ra Luyện Ngục Thuẫn Giáp, lửa cháy bao vây toàn thân Lý Thiên Mệnh, đao thương không tổn thương được.

Chiến giáp lông chim huyễn lệ hội tụ trên người Tiểu Hoàng Kê.

Oong!

Một chiến thần lửa, một gà chiến lửa xuất hiện.

- Thú bản mệnh gà lai không có cả thuộc tính phong, trong một con mắt chỉ có bảy đốm sao mà ngươi không biết ngượng tự xưng là huyết mạch Chí Tôn?

Lý Khôn Húc không muốn cười nhạo, nhưng hết cách, thoạt trông đối phương của gã rất rác rưởi, gã sợ quất một phát làm Lý Thiên Mệnh chết tươi.

Vút!

Roi dài xé gió quất vào miệng Lý Thiên Mệnh.

- Đánh nát miệng rụng răng!

Ai đều thấy rõ Lý Thiên Mệnh gặp nguy hiểm.

Nhưng trên người hắn có Luyện Ngục Thuẫn Giáp.

Hơn nữa, hắn còn có cánh tay hắc ám.

Vèo!

Trong khoảnh khắc chỉ mành treo chuông, Lý Thiên Mệnh bỗng vươn tay chộp lấy roi dài.

Dùng tay trái bắt lấy.

Roi dài bỗng truyền đến lực lượng như thú hoang khiến Lý Khôn Húc suýt không nắm chắc thú binh lục giai Loạn Phong Tiên.

Lý Thiên Mệnh chỉ dùng sức mạnh thân thể Luyện Ngục Vĩnh Hằng Thể và Hỗn Độn Thái Sơ Thể chồng lên nhau đã ngang ngửa nhiều thú bản mệnh, mãnh thú, sau này hắn sẽ càng mạnh hơn nữa.

Vận chuyển hai loại Thú Nguyên cộng thêm sức mạnh thân thể kéo một cái.

Keng!

Loạn Phong Tiên thẳng băng.

- Biến!

Lý Khôn Húc không ngờ có kẻ không biết sống chết như vậy, gã càng gồng sức, thi triển chiến pháp Quy Nhất Loạn Ma Tiên Pháp.

Cơn Lốc Côn Bằng ở dưới chân gã lao xuống, trảo ảnh biến đổi theo quỹ tích Loạn Ma Tiên Pháp.

Chiến pháp Quy Nhất là chiến quyết dung hợp võ pháp và thú pháp tốt nhất, phối hợp năng lực chiến đấu rất mạnh.

Nhưng lúc này Tiểu Hoàng Kê lại há mỏ phun ra.

Vèo!

Một con phượng hoàng lửa đốt Loạn Phong Tiên, Luyện Ngục Hỏa cháy bỏng dọc theo roi đốt tới chỗ Lý Khôn Húc.

- Dập tắt!

Một cơn gió lốc từ Quy Nhất khí tràng bay ra, đánh tan tác thế lao tới của Luyện Ngục Hỏa.

Đây là Quy Nhất khí tràng mượn dùng thần thông Linh Nguyên, tuy đến từ thú bản mệnh nhưng Quy Nhất khí tràng thi triển càng có uy lực mạnh hơn.

Nhưng Lý Khôn Húc không bao giờ ngờ rằng Luyện Ngục Hỏa không tắt ngấm mà lại lao lên.

Khi Luyện Ngục Hỏa lao tới trước thì Lý Thiên Mệnh bỗng gồng sức:

- Lại đây!

Keng!

Loạn Phong Tiên rời tay, Lý Khôn Húc lảo đảo té xuống đất.

Tiếng cười nhạo vô tình của Lý Thiên Mệnh chui vào lỗ tai Lý Khôn Húc:

- Đây là thực lực của Quy Nhất cảnh đệ nhị trọng? Té sấp mặt? Tư thế đẹp đấy. Nào, cho ta xem hình thái Côn của ngươi có sức chiến đấu thế nào!

Càng khiến mọi người bất ngờ là Lý Thiên Mệnh chủ động nhảy xuống nước.

Một Ngự Thú Sư thuộc tính hỏa nhảy xuống sông, nghênh chiến đối thủ hình thái Côn?

- Ngươi tiêu rồi!

Lý Khôn Húc lao xuống núi, thú bản mệnh theo cùng.

Trong quá trình, Lý Thiên Mệnh thấy tận mắt chim bằng màu nâu trên trời biến hình trước mắt hắn.

Từ chim bằng biến thành con cá to nhảy vào nước sông, bọt nước bắn tung tóe.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Khi nó lại xuất hiện thì đã là con cá to há mồm máu táp Lý Thiên Mệnh.

Lý Khôn Húc biến hình, khí tràng từ gió lốc biến sang bôn hải.

Trong khí tràng bôn hải có sông hồ hùng dũng, gã có sức mạnh kiểm soát nước sông.

Khi gã ra tay thì cuốn nước sông ngập trời, tạo thành tiếng nổ lớn, gã hoàn toàn phát huy ra thực lực của Quy Nhất cảnh đệ nhị trọng.

- Không biết sống chết!

Mới rồi chịu thiệt nhưng Lý Khôn Húc không nghĩ ra nguyên nhân do đâu, đành phán rằng Lý Thiên Mệnh ăn may.

- Vậy sao? Ngươi có thể đứng đến bây giờ là vì ta muốn nhìn xem Côn Bằng chuyển biến thế nào. Bây giờ đã xem xong, nên ngươi có thể lăn về được rồi!

Nói xong Lý Thiên Mệnh và Tiểu Hoàng Kê liếc nhau.

- Huynh đệ, lên!

- Đánh chúng!

Lý Thiên Mệnh một bước lướt đi ba mươi thước, Đại Lôi kiếm chém ra.

Nhân Sát Kiếm, Quỷ Vũ.

Một kiếm bao phủ cá to và Lý Khôn Húc.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Cơn Lốc Côn Bằng thi triển thần thông Linh Nguyên, nước sông ồ ạt dâng lên.

Vèo!

Lý Thiên Mệnh xuyên qua sông hồ, Đại Lôi kiếm khí xen lẫn lực lượng của Thú Nguyên Luyện Ngục Vĩnh Hằng và Thú Nguyên Hỗn Độn Thái Sơ hội tụ lại, đường kiếm chém ra, nguy hiểm buông xuống.

Đường kiếm này chém hướng Côn Bằng.

- Biến!

Lý Khôn Húc lại thi triển Loạn Ma Tiên Pháp đỡ đường kiếm quỷ ảnh của Lý Thiên Mệnh.

Một cái bóng vụt qua bên người gã.

Nhân Sát Kiếm, Quỷ Vũ.

Nhưng đường kiếm này đến từ cánh của gà con.

Phập!

Lý Khôn Húc tập trung chú ý vào Lý Thiên Mệnh, gã hoàn toàn không ngờ rằng Tiểu Hoàng Kê trừ ban đầu phun lửa ra còn có sức chiến đấu nào khác.

Bây giờ thì đường kiếm do gà con chém ra đâm thẳng vào mặt gã.

Máu bắn tung tóe.

Rắc!

Tiểu Hoàng Kê rút ra một chiếc răng, lùi lại.

- Cho ngươi đòi nấu canh ta này! Nhổ răng của ngươi, cho ngươi tự nuốt vào!

Không gian tĩnh lặng vì màn này.

Mặt bị đâm thủng một lỗ, bị nhổ một chiếc răng cửa?

Lý Khôn Húc rú lên, chỉ có gã mới biết bị nhổ răng đau đớn cỡ nào.

Trong lúc Lý Khôn Húc gào thét thì Lý Thiên Mệnh đã chém kiếm đuổi theo Cơn Lốc Côn Bằng.

Nhân Sát Kiếm, Hồn Thệ.

Đường kiếm vừa nhanh vừa hung mãnh, uy lực chiến quyết đến từ cảnh giới Thiên Ý siêu đáng sợ.

Cơn Lốc Côn Bằng bùng nổ ba loại thần thông nhưng vẫn không ngăn Lý Thiên Mệnh được.

Kiếm đâm vào khoang miệng của nó, kiếm thế xoay làm miệng nó đầy máu.

Cơn Lốc Côn Bằng hét lên, chui vào trong sông chật vật chạy trốn.

- A a a!

Lý Khôn Húc vẫn đang đau đớn gào thét, rơi lệ như mưa.

Tiểu Hoàng Kê lại lao lên, một cánh tát vào mặt gã.

Bốp!

Thiếu niên Quy Nhất cảnh đệ nhị trọng này bị gà con bé bỏng tát một cú xoay ba mươi vòng, bay lên Côn Bằng thánh điện.

Bé gà đứng trên nước sông, hai cánh chống nạnh cười to bảo:

- Lần sau còn đòi nấu ta là ta đánh rụng nguyên hàm răng!

Cường đại thật sướng, mới hơn có ba trọng cảnh giới, Lý Khôn Húc sao đỡ nổi Thiên Địa Nhân Tam Sát Kiếm của chủ nhân và chiến sủng bọn họ?

Chỉ riêng sức bật Thú Nguyên của Lý Thiên Mệnh đã bằng Quy Nhất đệ nhất trọng, ngang ngửa Thú Nguyên bùng nổ khi có Quy Nhất khí tràng thêm vào. Cộng với Luyện Ngục Vĩnh Hằng Thể, Hỗn Độn Thái Sơ Thể và Thiên Địa Nhân Tam Sát Kiếm mà Quy Nhất cảnh khó thể ngăn cản.

Lý Khôn Húc tầm thường sao đỡ nổi?

Bình Luận (0)
Comment