Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 286 - Chương 286 - Máu Tổ Tiên Thiên Thu Vạn Đời

Chương 286 - Máu tổ tiên thiên thu vạn đời
Chương 286 - Máu tổ tiên thiên thu vạn đời

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Nếu ta dung hợp ngay bây giờ thì chẳng phải là lập tức thành thiếu tông chủ, cắt đứt khao khát của ba mạch khác rồi?

- Đạo lý thì là vậy, nhưng trước khi làm mọi người phục thì ta khuyên ngươi đừng làm thế.

- Vì sao?

Lý Du nói:

- Vì sau khi dung hợp Côn Bằng Thánh Ấn, người đó chết rồi nó mới hội tụ ra, điểm khác biệt là từ nay huyết phách có thêm một giọt máu của ngươi.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Nghĩa là nếu ta không thể khiến mọi người phục, nếu không ai tin tưởng thân phận mà bà bà biên tạo ta thì rất có thể họ sẽ giết ta, lấy Côn Bằng Thánh Ấn ra?

Dù sao mục đích của ba mạch khác là vị trí thiếu tông chủ, càng nhắm vào Côn Bằng Thánh Ấn.

- Đạo lý là vậy, nhưng chỉ cần bà già này còn đây thì không ai giết ngươi được. Nhưng dung hợp lúc này sẽ khiến sự việc đi hướng cực đoan, không có đường cứu vãn. Nếu ba mạch quyết không phục thì tình cảnh của ngươi khá rắc rối. Đương nhiên, với điều kiện là không ai có thể giết ngươi!

Câu nói sau cùng là lời hứa của Lý Du dành cho Lý Thiên Mệnh.

Trong bụng Lý Thiên Mệnh đã có tính toán, hắn mỉm cười hỏi:

- Vậy à. Xin hỏi phải làm sao mới dung hợp được?

Lý Du hướng dẫn:

- Cắt rách làn da ở vị trí có Kiếp Luân, máu ứa ra là Côn Bằng Thánh Ấn tự nhiên dung hợp vào.

Lý Du vừa nói xong Lý Thiên Mệnh đã lấy Viêm Long Nha ra khỏi nhẫn tu di, sau đó hắn nhanh như tia chớp rạch một đường trên năm vòng tròn.

Lý Du giật mình nhìn hắn:

- Ngươi làm gì vậy!?

Lý Thiên Mệnh đã có quyết định:

- Bà nội, ta đến đây rồi, muốn lấy vị trí thiếu tông chủ thì ta không sợ không có đường lui. Chừa đường lui cho mình là chừa khả năng giao Côn Bằng Thánh Ấn cho bọn họ, ta không muốn khả năng đó tồn tại. Bà nội yên tâm, nếu bà bà đã bảo đảm ta không chết thì từ đây những gì ta làm tuyệt đối sẽ không khiến bà bà thất vọng.

Lý Thiên Mệnh siết chặt Côn Bằng Thánh Ấn, trong huyết mạch, thể Thập Kiếp Luân Hồi đến từ Tiểu Mệnh Kiếp nói cho hắn biết Côn Bằng Thánh Ấn không đơn giản là đánh dấu thân phận thiếu tông chủ.

Nếu hắn sợ chết thì đã không đến đây.

Lý Thiên Mệnh cầm Côn Bằng Thánh Ấn, cảm nhận cộng hưởng từ thân thể và huyết mạch tổ tiên.

Giờ phút này, Lý Thiên Mệnh tin mình đúng là một thành viên của thánh tộc Lý thị.

Dù hắn không phải nhi tử của Lý Vô Địch, không thuộc huyết mạch Chí Tôn, nhưng tổ tiên của hắn có huyết mạch thánh tộc Lý thị, điều này chắc chắn đúng.

Hắn là hậu nhân của thánh tộc Lý thị, không nhầm lẫn được.

Huyết phách trong tay hắn là hội tụ máu của tổ tiên mình, thứ khiến mình sôi trào máu nóng mà không dám dung hợp, chừa khả năng sẽ giao ra Côn Bằng Thánh Ấn cho người khác?

Trực giác nói cho Lý Thiên Mệnh, trong vô hình hắn cảm nhận cực kỳ mãnh liệt nên dung hợp bảo bối vào thân thể ngay.

Nên Lý Thiên Mệnh làm ra lựa chọn.

Hắn vừa nói với Lý Du xong đã ấn Côn Bằng Thánh Ấn lên vòng tròn Tiểu Mệnh Kiếp.

Xèo xèo xèo!

Ngay giây đầu tiên, huyết phách từ vô số tổ tiên đã chui vào người hắn.

Lý Du không thể ngờ Lý Thiên Mệnh gan dạ như thế:

- Thiên Mệnh!

Lý Thiên Mệnh vô cùng chân thành nói:

- Bà nội, ta thừa nhận bà bà, thích tính tình của bà bà. Nếu ta đã gọi một tiếng bà nội tức là thừa nhận mình là thành viên của thánh tộc Lý thị. Ta không phủ nhận mình muốn làm thiếu tông chủ thử xem, nhìn xem chỗ này có thể mang đến tạo hóa gì cho ta, mang đến giúp ích gì cho việc tu luyện của ta.

- Từ nhỏ mẫu thân đã nói với ta rằng nhận ân huệ của người thì phải đền đáp. Bà bà trợ giúp ta cứu Linh Nhi, thật sự giúp đỡ rất nhiều, trong lòng ta vô cùng cảm kích. Nên ta đến đây, nhìn các người gặp cảnh khó khăn, trong lòng ta sẵn sàng cống hiến sức mình cho các người.

- Tuy rằng chúng ta không phải tổ tôn, nhưng ta thật lòng thật dạ gọi tiếng bà nội. Ta và ba tổ tôn nhà các người đã có duyên phận, ta cũng đến đây rồi, vậy thì tiếp theo ta sẽ dốc hết sức chiến đấu vì gia đình này. Nên ta không muốn chừa đường lui cho mình, chẳng qua là tranh đấu Côn Bằng Thánh Ấn, miễn không chết thì ta không sợ gì hết!

Lý Thiên Mệnh biết ơn Lý Du, muốn báo đáp, hắn cũng thích tính cách của bà già này.

Lý Thiên Mệnh không giấu diếm mình muốn ỷ vào thân phận thiếu tông chủ kiếm trợ giúp tu luyện từ nơi này, ví dụ như Côn Bằng Thánh Ấn, nhìn liền biết là thứ siêu tốt.

Hơn nữa hắn vào tông môn vật khổng lồ như Đông Hoàng tông rất cần được Lý Du bảo vệ. Mọi thứ đều có vị trí của nó, nên thuận theo con đường, không có gì phải rối rắm, làm là được.

Lý Du nghe những lời đó, hốc mắt đỏ hoe, khóc ròng nói:

- Tốt lắm, không uổng là tôn tử mập mạp của ta! Tốt lắm! Bà nội nằm mơ cũng muốn có tôn tử ruột giống như ngươi!

- . . .

Lúc này trong Côn Bằng Thánh Ấn, máu của tất cả tổ tiên đã hội tụ vào huyết mạch của Lý Thiên Mệnh.

Quả nhiên, khoảnh khắc đó Lý Thiên Mệnh nhìn thấy năm vòng tròn của mình hơi biến đổi, sai biệt rất nhỏ rồi lại như sâu xa vô cùng.

Quỹ tích của vòng tròn như được bút mực vẽ ra, mực nước tung tóe bốn phía, từng giọt mực ngẫu nhiên di chuyển.

Biến đổi lớn nhất đến từ thể Thập Kiếp Luân Hồi của hắn.

Lý Thiên Mệnh không biết biến đổi này là gì, giống như là trước đây thể Thập Kiếp Luân Hồi không có trung tâm, không có linh hồn. Bây giờ hội tụ huyết phách tổ tiên, Lý Thiên Mệnh cảm giác thể Tiểu Mệnh Kiếp hiện giờ hội tụ huy hoàng của thánh tộc Lý thị từ thiên thu vạn đời đến nay.

Ý chí của từng tổ tiên dường như chuyển động trong máu của hắn, dường như họ vẫn đang sống.

Máu toàn thân hắn sôi trào, quá sung sướng, rất hăng hái!

Lý Thiên Mệnh biết đây không phải biến đổi về thực lực, mặt thiên phú, thể Thập Kiếp Luân Hồi đã đến cấp max.

Đây là sự lột xác, biến đổi căn nguyên.

Từ một thiên tài biến thành các cường giả thánh tộc Lý thị thiên thu vạn đời, tạo hóa trên thể Tiểu Mệnh Kiếp hội tụ thành một.

Trong lịch sử chắc chắn không ai làm ra cảnh tượng này khi đang dung hợp Côn Bằng Thánh Ấn.

Thứ này gọi là tổ hồn.

Lý Thiên Mệnh tin tưởng tương lai hắn sẽ đào móc ra nhiều chỗ tốt khác của Côn Bằng Thánh Ấn.

Hắn là người biết cảm ơn.

Lý Du khiến Khương Phi Linh không phải làm nha hoàn cho Nguyệt Linh Lang, từ nay không rõ sống chết.

Vừa gặp mặt Lý Vô Địch đã tặng quà quý trọng như vậy cho hắn.

Nếu hắn đã có bản chất thân phận thiếu tông chủ thì phải gánh vách, làm chuyện mà thân phận này nên làm.

Dù sao hắn thật sự là hậu duệ của thánh tộc Lý thị, Lý Thiên Mệnh quyết định từ nay chính thức cắm rễ tại Côn Bằng thánh điện này.

- Cảm giác như thế nào?

Lý Thiên Mệnh mỉm cười nói:

- Rất tốt.

Lý Du vỗ vai hắn, bật cười:

- Có đấu chí, là nam nhi tốt rất cương cường, ta thích!

Lý Thiên Mệnh nở nụ cười.

Cho nên từ đây về sau hắn có thêm một bà nội, tuy không phải ruột thịt nhưng tình cảm còn đó thì chẳng sao cả. Từ nhỏ hắn không có một bà nội hết mực cưng chiều mình như vậy.

Bình Luận (0)
Comment