Lý Vô Địch nhìn Tiểu Hoàng Kê, Bé Mèo Mun đứng hai bên vai Lý Thiên Mệnh, bật cười hỏi:
- Đây là thú bản mệnh của ngươi?
- Thế nào?
- Cộng lại có thể làm một dĩa ăn, gà con xào mèo non, thôi bỏ, thịt mèo rất chua.
Cái tên này đúng là không cần mặt.
Nhìn bộ dạng hưng phấn của Tiểu Hoàng Kê và Bé Mèo Mun thì hiển nhiên chúng nó cực kỳ thích nơi này.
Non nước trập trùng, mấy chục vạn thú bản mệnh chạy khắp chốn, rộng mở hơn thành trì Diễm Đô.
Đã hội hợp đủ thành viên, bắt đầu xuất phát đi đất tổ Lý thị!
Dọc đường đi, Lý Vô Địch nhăn mặt nói:
- Ài, đám tổ tông chó chết giỏi nhậu, hôm nay ngươi đến, chắc chắn ta sẽ bị hốt nhiều hàng tồn.
Lý Thiên Mệnh nghe mà mờ mịt:
- Tổ tiên của thánh tộc Lý thị còn sống?
Lý Vô Địch bực tức càu nhàu:
- Thế thì không, nhưng có một số người chết rồi vẫn thèm rượu, không cúng rượu ngon thì không cho chỗ tốt, một đám lão tặc!
Mỗi bình rượu như mạng của y!
Không cúng rượu ngon sẽ không cho chỗ tốt?
Lý Thiên Mệnh khẳng định tên này lại bắt đầu nói lời say.
Gọi tổ tông là lão tặc, đúng là quái thai.
Nếu không phải vì tò mò đất tổ Lý thị thì Lý Thiên Mệnh xấu hổ đi chung với y.
Đất tổ Lý thị ở phía sau Tùy Duyên phong.
Đây là nguyên nhân vì sao thánh tộc Lý thị mất quyền hành của Đông Hoàng tông thì lui vào Tùy Duyên phong.
Tùy Duyên phong là cửa vào đất tổ thánh tộc Lý thị.
Đi vào sau núi, phía trước là chướng khí màu đỏ vô tận.
Ngước đầu nhìn, đằng trước là thế giới màu đỏ, khắp nơi là mây mù đỏ máu.
Mây mù liên tục biến đổi, hóa thành những con thú to Côn Bằng xem xét nhân gian.
Vù vù!
Tiếng rít chói tai liên tục truyền đến.
Lý Thiên Mệnh biết đó là Tiểu Mệnh Kiếp bảo vệ đất tổ thánh tộc Lý thị.
Tiểu Mệnh Kiếp về bản chất là một loại trận pháp, là lực lượng bí ẩn phải là cảnh giới Thiên Ý mới bắt đầu tham ngộ được.
Căn nguyên của nó liên quan đến thiên văn trên linh khoáng, Linh Túy, càng là cách vận dụng kỳ lạ của cảnh giới Thiên Ý.
Tiểu Mệnh Kiếp khác nhau rất lớn, trước đây nhóm Cận Nhất Huyên thi triển hoàn toàn không thể so sánh với Tiểu Mệnh Kiếp che lấp một nửa thế giới ngay trước mắt hắn.
Tiểu Mệnh Kiếp trước mắt diễn biến ra mưa máu.
Lý Vô Địch đứng trước kết giới Huyết Kiếp, giới thiệu:
- Thánh tộc Lý thị xem trọng đất tổ nhất, bắt đầu từ tổ tiên đời thứ nhất đã bài bố kết giới Huyết Kiếp Tiểu Mệnh Kiếp, mỗi đời tổ tiên sẽ dùng lực lượng cuối cùng trước khi chết tăng mạnh Tiểu Mệnh Kiếp. Đến hiện giờ uy lực của kết giới Huyết Kiếp đứng đầu Đông Hoàng Cảnh, phải có huyết mạch thánh tộc Lý thị và có được Côn Bằng Thánh Ấn như ngươi và ta mới có thể đi vào. Những người khác tiến vào sẽ bị tru sát tại chỗ, không ai cản nổi uy lực của kết giới Huyết Kiếp hiện giờ.
Lý Vô Địch ngẩng đầu nhìn sương đỏ vô tận, đầu chân mày lộ nét kính sợ.
Không ngờ y cũng có lúc nghiêm túc như vậy.
Lý Vô Địch bỗng nhe răng cười nói:
- Đi, dẫn ngươi đi xem đám lão tặc kia!
Quả nhiên, mới nghiêm túc không đến ba giây.
Lý Thiên Mệnh cho gà con và mèo con quay về không gian bản mệnh, sau đó đi theo Lý Vô Địch bước vào sương mù đỏ.
Sau khi bọn họ đi vào, sương mù đỏ tự động tản ra thành một con đường.
- Không biết Linh Nhi Phụ Linh rồi có thể cùng mình đi vào không?
Uy lực của kết giới Huyết Kiếp là càng vào trong càng đáng sợ, Lý Thiên Mệnh thầm nghĩ tới lúc đó sẽ làm thử.
Nhưng nếu đây chỉ là khu mộ bình thường thì mang Khương Phi Linh đi vào cũng không ích gì.
Nhưng khu mộ dùng kết giới Huyết Kiếp phong ấn thì sẽ bình thường được sao?
Rất nhiều người cảm thấy nó không bình thường.
Nhưng mấu chốt là từ khi thánh tộc Lý thị xuống dốc, có nhiều đời Đông Hoàng tông chủ và thiếu tông chủ bước vào đất tổ Lý thị, và rõ ràng là bọn họ không thu hoạch được gì.
Có người đến đây giám thị, phát hiện bọn họ chỉ đi vào lúc tổ tế hàng năm, chốc lát sau trở ra.
Nên dù thánh tộc Lý thị xuống dốc, người ngoài tộc không quá hứng thú với kết giới Huyết Kiếp. Dù bọn họ cướp được Côn Bằng Thánh Ấn cũng không thể vào, vì Côn Bằng Thánh Ấn là một điều kiện, huyết mạch thánh tộc Lý thị càng thuần là điều kiện thứ hai, bình thường cần ít nhất đến thể Nhị Kiếp Luân Hồi.
Trong lịch sử chưa có tiền lệ thể Nhất Kiếp Luân Hồi thành công dung hợp Côn Bằng Thánh Ấn.
Kết quả là đất tổ Lý thị từng khiến vô số người khát khao cứ thế suy tàn, chỉ có người của mạch khác trong nội bộ là vẫn muốn đi vào, thăm dò rõ hơn.
Lý Thiên Mệnh đi trong sương mù đỏ khoảng ba mươi giây.
Càng đi sâu vào thì màu đỏ càng đậm.
Rốt cuộc đến nơi.
Sương mù đỏ trước mắt hoàn toàn tan biến, thiên địa bỗng rộng thoáng.
Đã đến đất tổ.
Đưa mắt nhìn, đây là thế giới màu đỏ trống trải.
Từng dãy núi đồ sộ đứng thẳng như người khổng lồ nhìn xuống Lý Thiên Mệnh.
Nhìn lên trên, bốn phía và bầu trời một mảnh mây mù đỏ.
Đây là không gian hình nửa vòng tròn, kết giới Huyết Kiếp phong kín chỗ này, bao gồm lòng đất, muốn đào đất ở đây cũng không thể.
Trong thế giới đỏ chỉ thấy sương mù, dãy núi và đất bao la.
Ngọn núi đầu tiên đập vào mắt là cao lớn nhất, cao vút đâm mây, đâm vào tầng dưới kết giới Huyết Kiếp.
Sau ngọn núi này là núi non trập trùng ẩn trong sương mù đỏ, không thấy rõ có bao nhiêu ngọn núi.
- Ngọn núi thứ nhất là Thần Tiêu sơn, là mộ của tổ tiên đời đầu của thánh tộc Lý thị chúng ta, Lý Thần Tiêu. Đây là người đầu tiên được Tiểu Mệnh Kiếp, khi ấy không có cách nào trừ bỏ nó. Nhưng sức ý chí của y đáng sợ, với thể Tiểu Mệnh Kiếp kiên trì tu hành, không ngừng nghỉ ngày nào, kiên trì năm mươi năm không chết.
- Sau cùng y nghiên cứu ra cách phá kiếp, trở về mười lăm tuổi, từ nay nghịch thiên vươn lên, đánh bại tất cả anh hào trong thiên hạ. Từ đó y sáng tạo Đông Hoàng tông trong Đông Hoàng Cảnh lúc bấy giờ hỗn loạn không chủ, hàng phục quần hùng Đông Hoàng Cảnh, độc bá Đông Hoàng Cảnh.
- Y không chỉ là người mạnh nhất Đông Hoàng Cảnh thuở ấy, cũng là người mạnh nhất trong lịch sử Đông Hoàng tông chúng ta cho tới nay. Truyền rằng y cuối cùng đột phá Cổ Chi Thánh cảnh!
Lý Thần Tiêu, tổ tiên thứ nhất?
Vị này cũng là tổ tiên của Lý Thiên Mệnh.
Khi giới thiệu người này thì Lý Vô Địch đặc biệt nghiêm túc.
Xem ra tổ tiên đời đầu khai thiên tích địa là tín ngưỡng của toàn thánh tộc Lý thị, truyền thuyết của y vẫn lưu truyền khắp Đông Hoàng Cảnh đến ngày nay.
Tiểu Mệnh Kiếp bắt đầu từ y, cũng là y phá nó.
Lý Vô Địch hậm hực nói:
- Đi, ta dẫn ngươi đi xuống bia mộ của lão tặc uống rượu này. Lão tặc này miệng rộng nhất bọn, hàng tồn của phụ thân ngươi đa số tưới vào miệng của y hết!
Lý Vô Địch rất tự nhiên, nói như thể Lý Thiên Mệnh thật sự là nhi tử của y.
Hai người đi qua đồng hoang, bước lên Thần Tiêu sơn cao nhất.
Lý Thiên Mệnh nhìn thấy một con thú khổng lồ ở dưới chân núi.
Cự thú nằm sấp, người toát ra khói đen giống như trên người Lý Vô Địch.
Con chim bằng màu đen này vừa già vừa gầy, hai mắt không có thần, trông như sắp hấp hối.
Lý Vô Địch đến gần, nó miễn cưỡng mở mắt ra nhìn, sau đó khép mắt lại, thở ra luồng hơi đen.
Rõ ràng đây là con thú bản mệnh cùng Lý Vô Địch bị Độc Long Thứ đâm trúng trái tim.
Lý Vô Địch nhe răng cười nói:
- Nhi tử Thiên Mệnh của ta, nhìn xem đi, lộ ra thú bản mệnh Thái Hư Côn Bằng đặc biệt dành riêng cho huyết mạch Chí Tôn chúng ta.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Thái Hư Côn Bằng chứ có gì lạ?
Lý Vô Địch cười xấu xa nói:
- Cũng gần như vậy, nó chẳng những ‘hư’ mà còn ‘thái’.