Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 293 - Chương 293 - Ta Đã Thấy Ác Quỷ, Cũng Từng Gặp Thượng Thần (Tt)

Chương 293 - Ta đã thấy ác quỷ, cũng từng gặp thượng thần (tt)
Chương 293 - Ta đã thấy ác quỷ, cũng từng gặp thượng thần (tt)

Lý Thiên Mệnh trả lời:

- Ta không cảm thấy tiền bối không xứng.

- Vậy tức là chịu nhận rồi?

Lý Thiên Mệnh nói:

- Chưa, chờ xem biểu hiện của tiền bối thế nào đã. Dù sao ai muốn chịu thiệt, vừa gặp đã nhận làm phụ thân?

Lý Vô Địch cười phá lên:

- Ha ha ha! Thú vị!

Lý Vô Địch cười xong phẩy tay:

- Đi đi, để lão tặc này che chở ngươi, nhìn xem ngươi và hắn có duyên phận gì không. Dù sao hai người là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi từng xuất hiện trong lịch sử Viêm Hoàng đại lục, không có người thứ ba.

- Ta?

Lý Thiên Mệnh nhìn mộ của Lý Thần Tiêu tỏa sáng chói lòa, hắn hơi thấp thỏm, dù sao đây là tổ tông vạn năm trước.

Nhưng ngẫm kỹ lại, đúng như Lý Vô Địch nói, đây là duyên phận.

Duyên phận đã đến thì không có gì phải do dự, lòng thông sướng, làm chuyện mình muốn làm là được.

Lý Thiên Mệnh không đùn đẩy nữa, bước vào mộ của Lý Thần Tiêu.

- Thích thật!

Tiểu Hoàng Kê nằm sấp trên vai Lý Thiên Mệnh, ánh sáng chói lòa chiếu lên người làm nó cảm giác mình rất ngầu.

Tay Lý Thiên Mệnh chạm vào mộ của Lý Thần Tiêu.

Khoảnh khắc đó, tám mươi mốt vằn thánh thiên văn tụ lên cánh tay của hắn.

Ù ù ù!

Giây phút đó, Lý Thiên Mệnh cảm giác mình nắm giữ cả thế giới.

Luyện Ngục Vĩnh Hằng Kinh, Hỗn Độn Thái Sơ Quyết vận chuyển.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thể Thập Kiếp Luân Hồi cộng thêm mộ của Lý Thần Tiêu, Luyện Ngục Vĩnh Hằng Kinh và Hỗn Độn Thái Sơ Quyết.

Lý Thiên Mệnh giờ phút này là quái vật tu luyện đáng sợ nhất trên đời.

Lý Thiên Mệnh xác định lần cuối, hiển nhiên làm thiếu tông chủ Đông Hoàng tông, con trai trưởng trên danh nghĩa của Lý Vô Địch, tiếp theo hắn sẽ nghênh tiếp khiêu chiến càng hung tàn hơn.

Thậm chí là hung hiểm sống chết.

Nhưng nhận ơn huệ của người, được bảo bối thần kỳ này, tất cả đều đáng giá.

Ơn một giọt nước, báo đáp cả con suối.

Lý Vô Địch dẫn hắn đến đây, truyền thừa phát hiện lớn nhất của y cho hắn.

Vậy thì hắn sẽ xông pha vượt qua hung hiểm phía trước con đường, đại trượng phu hừng hực nhiệt huyết, sợ cái gì?

Lang Thiên Tử, Vũ Văn Thái Cực, Vũ Văn Phụng Thiên, Tông Lão Hội, thiên tài như yêu, cường giả như mây, nhưng hắn không sợ!

Lý Thiên Mệnh bây giờ là dòng chính thánh tộc Lý thị được tổ tiên đời đầu Lý Thần Tiêu giúp đỡ đẩy lên.

Lý Vô Địch cũng nói tổ tiên khác đều là ma men khiến người không còn lời nào để nói.

Ai biết trên bia mộ của họ có tạo hóa gì không?

Lý Thiên Mệnh tỏ vẻ rất mong đợi.

Thánh tộc Lý thị khiến hắn thấy quang vinh mà tự hào, tạo hóa của các tổ tiên làm hắn sôi trào máu nóng.

Có lẽ vì huyết phách ngàn thu muôn đời của các tổ tiên đã hợp thành một với hắn, nên từ đó hắn khao khát hơn bất cứ ai, gánh vác huy hoàng và vinh diệu vạn năm của thánh tộc Lý thị.

Sau đó nghịch thiên vươn lên, xây dựng lại huy hoàng!

Tộc này bây giờ quá thê thảm, phục hưng thánh tộc Lý thị sẽ là công tích bao la hùng vĩ ngàn đời sau.

Giây phút đó, Lý Thiên Mệnh không thấy Lý Vô Địch chảy xuống một giọt nước mắt.

Mắt y vụt tắt tia sáng, vạch vạt áo ra. Vị trí trái tim bị một cây gai hình rồng màu đen đâm xuyên từ trái tim ra sau lưng, vô số khói đen như rắn độc chạy trên người y.

Lý Vô Địch đặt tay lên đầu rồng của con Độc Long Thứ, nhổ nhẹ.

Giây phút đó, đất đai rung rinh, dãy núi rung lắc, cuồng phong rít gào.

Nguyên kết giới Huyết Kiếp đang gào thét, rung rinh.

Sương mù đỏ hóa thành vô số con thú khổng lồ hoảng loạn chạy tứ tán.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong dãy núi, bia mộ của tất cả tổ tiên cùng rung lắc, các ảo ảnh hiện ra trên bia mộ, các cặp mắt tập trung vào người Lý Vô Địch.

Khóe môi Lý Vô Địch cong lên nụ cười dữ tợn:

- Mười bốn năm! Mười bốn năm khổ tu sống chết, tu luyện trước quỷ môn quan! Vô số lần ở bờ vực sống chết! Ta từng đạp qua Hoàng Tuyền, đi qua cầu Nại Hà! Ta đã thấy ác quỷ, cũng từng gặp thượng thần!

Lý Vô Địch nhìn về phương hướng Đông Hoàng tông:

- Vũ Văn Thái Cực!!! Chờ giây phút ta nhổ ra Độc Long Thứ sẽ là lúc cả nhà của ngươi hóa thành bột phấn! Ngươi dùng Độc Long Thứ khiến ta sống không bằng chết mười bốn năm! Nhưng không biết rằng ta không sợ chết, ngươi càng không biết ta lấy Độc Long Thứ làm mồi dẫn, cắt đứt mạch tu hành tại đây!

- Dồn vào chỗ chết rồi sống lại, chín chết một sống mới là sức mạnh nghịch thiên của Tiểu Mệnh Kiếp mà không ai biết! Mệnh Kiếp của thánh tộc Lý thị ta không tin trời, không dựa vào thần, không sợ quỷ! Chúng ta chỉ tin vào ý chí, đấu chí của mình, nghịch thiên sửa mạng!

- Tất cả chờ xem! Chờ ngày Lý Vô Địch này trở về sẽ là lúc nguyên Đông Hoàng Cảnh run rẩy quỳ dưới đất vì ta! Sẽ có ngày thánh tộc Lý thị ta ngóc đầu trở lại! Chờ xem khi đó ai mới là chủ nhân của Đông Hoàng Cảnh!!!

Bóng người trên vô số bia mộ tổ tiên hội tụ trên người Lý Vô Địch.

Chỉ có Lý Thiên Mệnh chìm đắm trong ảo diệu của thánh thiên văn, không nhìn thấy mọi thứ diễn ra trên người Lý Vô Địch đứng đằng sau mình.

- Mộc Hà, nghe nói thượng thần có thể khiến người chết sống lại. Đời này ta có lỗi với nàng, nên ta muốn thành thần. Nàng ở đường Hoàng Tuyền đừng đi xa quá, nhớ phải chờ ta, sắp rồi, sắp rồi . . . Mộc Hà, phải đợi ta!

Khuôn mặt vặn vẹo của nam nhân này thoáng hiện nét dịu dàng.

Giờ phút này, Lý Thiên Mệnh tập trung toàn bộ tinh thần vào mộ của Lý Thần Tiêu, hắn không hay biết đất tổ Lý thị đã biến động kinh trời.

Lý Thiên Mệnh từng cảm thấy trên Viêm Hoàng Thạch dường như có ý chí của chính nó. Bây giờ hắn cảm giác chín chín tám mươi mốt vằn thánh thiên văn, mỗi vằn như một cá thể linh động, hoạt bát.

Bên trên chúng nó hội tụ vô số huyền ảo thiên địa, ngưng tụ thành linh khí thiên địa vô tận.

Khi Lý Thiên Mệnh chạm vào mộ của Lý Thần Tiêu.

Chín chín tám mươi mốt vằn thánh thiên văn như tám mươi mốt linh thể từ cánh tay chạy vào người Lý Thiên Mệnh.

- Thật đáng sợ, linh khí của thánh thiên văn quá bàng bạc!

Một vằn thánh thiên văn tựa như linh khí tụ thành biển cả.

Một vằn thánh thiên văn vào người Lý Thiên Mệnh đủ làm hắn bị lực lượng cuồng bạo xé nát, nhưng hiện giờ tám mươi mốt vằn thiên văn mềm nhẹ trải rộng toàn thân, bao trùm các góc thân thể của hắn.

Lý Thiên Mệnh phát sáng chiếu khắp đất tổ Lý thị giống như mộ của Lý Thần Tiêu.

- Ta cảm giác mình như được biển linh khí vô tận bao vây.

Cảm giác này quá khoa trương.

Nhưng vì sao Lý Thiên Mệnh không bị xé rách?

Hắn đoán đại khái là vì máu của tổ tiên hội tụ toàn thân hắn.

Lực lượng của tất cả tổ tông thánh tộc Lý thị nằm trong máu, khống chế thánh thiên văn cho Lý Thiên Mệnh.

Thánh thiên văn vốn là bia mộ của Lý Thần Tiêu do tổ tiên để lại, có bọn họ khống chế nên Lý Thiên Mệnh bình an lành lặn.

Đây là được tổ tiên che chở, ban cho tạo hóa.

Lý Vô Địch không biết rằng Lý Thiên Mệnh có thể Thập Kiếp Luân Hồi xưa nay chưa từng có.

Huyết phách của các tiền bối chuyển động trong người hắn, chắc chắn bọn họ biết, nên dần dà bão táp ập đến mãnh liệt hơn.

Gió lốc linh khí vô tận hội tụ mang đến hiệu quả tốt hơn linh đan diệu dược.

Tất cả chứng minh Lý Thiên Mệnh đến thánh tộc Lý thị tìm tổ, lấy thể Thập Kiếp Luân Hồi được đến tạo hóa vô tận.

Lý Thiên Mệnh mới lộ ra mình có thể Ngũ Kiếp Luân Hồi đã được Lý Vô Địch sẵn lòng dẫn tới đây, trao tạo hóa của tổ tiên cho hắn.

Ai không xem trọng tài năng nghịch thiên như vậy?

Bình Luận (0)
Comment