- Ta vốn đã có Mê Linh Chi Đồng, cộng thêm Tang Hồn Thất Sát đều có năng lực mạnh ảnh hưởng thần trí của đối thủ. Bây giờ phối hợp với Tà Ma, nhiều lớp hiệu quả chồng lên thì sẽ càng đáng sợ hơn.
Đây là quấy nhiễu ngoài uy lực Thú Nguyên ra, cộng với Khương Phi Linh phụ trợ chiến đấu, Lý Thiên Mệnh cảm giác trừ Thú Nguyên ra, hắn có chiêu thức ngoài cảnh giới rất phong phú.
Đêm nay Lý Thiên Mệnh lo quen thuộc Tà Ma.
Trong bóng tối, một binh khí hai màu đen và đỏ như máu giao nhau, trên nó như có mấy trăm con mắt xâu chuỗi bay lên xuống trong Tùy Duyên phong.
Keng keng keng!
Xiềng xích vô tung, tựa như rắn độc.
Bốp!
Tùy tiện quất một phát là nham thạch nát vụn thành phấn.
Vèo!
Vị trí mũi nhọn của Tà Ma có một cây gai, dài nửa thước, phần thô nhất chỉ có đường kính 1cm, càng miễn bàn tới phần sắc bén nhất mảnh như mũi kim.
Nếu bị đâm vào người thì sẽ xuyên thủng trong khoảnh khắc.
Dùng kiếm đã lâu, lại sử dụng binh khí như Tà Ma khiến Lý Thiên Mệnh rất đã ghiền.
Một chính một tà, bổ ích cho nhau.
Hắn khống chế Tà Ma, còn Tà Ma không thể nào kiểm soát hắn.
Hắn sẽ ngồi đây chờ ba mạch đến.
. . .
Trời hừng sáng, đoàn người rầm rộ kéo đến bên ngoài Tùy Duyên phong.
- Bà nội.
Lý Thiên Mệnh và Lý Khinh Ngữ đứng trước cửa Côn Bằng thánh điện.
Còn Khương Phi Linh thì đã ở trong người Lý Thiên Mệnh, Phụ Linh không gây cảm giác khó chịu, ngược lại khiến hai người càng gần gũi nhau hơn, nên nàng rất thích trao đổi hai trạng thái qua lại.
Nàng ngẫu nhiên ở trên người Lý Thiên Mệnh, hai trái tim hòa cùng nhịp đập, cảm nhận tâm tình của hắn.
Nàng thỉnh thoảng xuất hiện trước mắt Lý Thiên Mệnh, khiến hắn nhìn thấy người thật, có da có thịt.
Nàng là người có năng lực khiến Lang Thiên Tử cũng phải động lòng.
Trong giai đoạn hiện nay, Lý Thiên Mệnh dự định không lộ mặt năng lực nghịch thiên của Khương Phi Linh ở trước mặt người ngoài.
Có lẽ nhiều người sẽ xem nàng là phàm nhân, là vật phẩm phụ thuộc của mình, nhưng Lý Thiên Mệnh muốn nói rằng đó là bởi vì bọn họ không biết sự đáng sợ của nàng.
Hơn nữa năng lực của nàng có không gian trưởng thành, bốn năng lực bị phong ấn đều có khả năng biến mạnh.
Hôm nay Lý Thiên Mệnh cần Khương Phi Linh trợ giúp mình chiến đấu.
Ba mạch hùng hổ kéo đến tất nhiên là muốn cướp lấy Côn Bằng Thánh Ấn, chẳng khác nào muốn mạng sống của Lý Thiên Mệnh.
- Thiên Mệnh, hôm qua ta đi tông môn, có bàn về thể Ngũ Kiếp Luân Hồi của ngươi với Diệp Thanh tông lão trong Tông Lão Hội. Diệp Thanh tông lão nói hôm nay sẽ đến xem.
Lý Du hỏi:
- Ngươi rất can đảm, trực tiếp dung hợp Côn Bằng Thánh Ấn dồn họ vào đường cùng, nên hôm nay ngươi biết cách hóa giải việc này chứ?
Lý Thiên Mệnh nói:
- Ta biết, chứng minh ta có thể Ngũ Kiếp Luân Hồi cho Diệp Thanh tông lão thấy là sẽ an toàn.
Lý Du nói:
- Đúng rồi, thánh tộc Lý thị chúng ta bây giờ chưa có tộc nhân vào Tông Lão Hội, ba mạch khác đều phải nghe theo lời của Diệp Thanh tông lão.
Lý Thiên Mệnh gật đầu.
Tông lão sẵn lòng giúp đỡ thánh tộc Lý thị hôm nay chịu đến ủng hộ thì đúng là tin tức tốt nhất.
Giống như Lý Du đã nói, trên thế giới này luôn có người tốt kẻ xấu.
Diệp Thanh tông lão có lẽ là người tốt, có thể làm thành viên Tông Lão Hội Đông Hoàng tông thì chắc chắn là nhân vật nổi tiếng vang dội.
Nhưng tạm thời Lý Thiên Mệnh không thấy mặt Diệp Thanh tông lão, hắn đoán người này quan sát từ xa, sẽ không trực tiếp ra sân.
Lý Du dặn dò:
- Thiên Mệnh, cứ giống như lần trước, ngươi chỉ cần bày ra thiên phú của mình là được. Chỉ cần chứng minh ngươi là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi thì sẽ giữ được vị trí thiếu tông chủ. Người trẻ tuổi của ba mạch có khá nhiều người lợi hại, ngươi phải tránh liều mạng với họ, nếu bị thương thì thiệt thòi lớn.
Lý Thiên Mệnh gật đầu.
Trong lòng Lý Du vẫn lo âu, sợ đối phương xuống tay ác.
Lý Thiên Mệnh đã đi con đường cực đoan, hắn phải giữ chặt Côn Bằng Thánh Ấn, nếu không thì sẽ chết.
Đối phương càng dễ nổi lên sát khí.
Lý Thiên Mệnh mới hưởng thụ tạo hóa từ mộ của Lý Thần Tiêu, còn bia mộ của tổ tiên khác vẫn chưa xem, sao hắn có thể mất mạng tại đây được?
Lúc này, người của ba mạch lớn thánh tộc Lý thị rầm rộ kéo đến.
Mấy người Thất Tinh Phong mạch quả nhiên không có ai đến, để bà cháu Lý Du đối diện trai tráng ba mạch lớn.
Số người mỗi mạch nhiều hơn đám người Thất Tinh Phong mạch gấp hai, ba lần, cộng lại là đông gấp mười lần.
Đây còn là kết quả thánh tộc Lý thị đã xuống dốc không phanh.
Ba mạch chia ra Kim mạch, Hỏa mạch, Lôi mạch.
Trong đó mỗi mạch lại phân nhánh ra, có bảy, tám mạch chủ.
Trong đó Kim mạch là tộc thứ hai của thánh tộc Lý thị, địa vị thủ lĩnh đứng sau huyết mạch Chí Tôn, trong tộc gọi là nhị tộc trưởng.
Nhị tộc trưởng Lý Huyền Nhất là người quản lý Kim mạch hiện nay.
Đại tộc trưởng thánh tộc Lý thị đương nhiên là Lý Vô Địch.
Hỏa mạch là tộc thứ ba thánh tộc Lý thị, người quản lý là tam tộc trưởng.
Lôi mạch là tộc thứ bốn của thánh tộc Lý thị, thủ lĩnh là tứ tộc trưởng.
Bốn mạch thánh tộc Lý thị có tổng cộng bốn vị tộc trưởng, hai mươi tám mạch chủ.
Vạn năm trước, người giữ thân phận này đều là nhân vật nghịch thiên.
Vạn năm sau, nhóm người có cùng danh hiệu nhưng không một người có ghế trong Tông Lão Hội.
Cho đến bây giờ, Kim mạch là mạch còn hoàn chỉnh nhất trong bốn mạch lớn.
Từ khi Lý Vô Địch bỏ mặc công việc, các việc vặt lớn nhỏ trong thánh tộc Lý thị đều do nhị tộc trưởng Lý Huyền Nhất quản lý, quyền uy của gã lớn nhất trong nhóm người.
Đây là một nam nhân trung niên mặc áo vàng, tóc cột thành búi tỉ mỉ, đôi mắt lấp lóe tia sáng vàng, làn da cũng có màu vàng nhạt.
Đôi mắt hơi hẹp dài khiến gã trông rất uy nghiêm, làm nhiều tiểu bối im thin thít.
Nghe nói Lý Huyền Nhất là người mạnh nhất thánh tộc Lý thị, thuộc hàng cảnh giới Thánh.
Sự tồn tại của gã là mặt mũi cuối cùng của thánh tộc Lý thị.
Mọi người đều nói thánh tộc Lý thị hiện nay toàn dựa vào gã chống dậy, nếu không có gã thì thánh tộc Lý thị sẽ càng tiêu điều.
Nên nhóm người tam tộc trường, tứ tộc trưởng răm rắp nghe theo Lý Huyền Nhất.
Lần này Lý Huyền Nhất dẫn hai tộc trưởng khác rầm rộ kéo đến.
Đám người chớp mắt đã xuất hiện trước mắt Lý Du.
Bọn họ người đông thế mạnh, cố ý trấn áp, muốn dùng mũi nhọn hù sợ ba người Lý Du.
Nhưng dù là Lý Khinh Ngữ cũng thờ ơ với loại ra oai phủ đầu này, nhìn ánh mắt của họ là biết tình hình hôm nay như nước với lửa.
Mới tới nơi, tam tộc trưởng Lý Diễm Sinh đã quát nạt Lý Du:
- Tộc mẫu, gan chó của ngươi to lắm!
Người này cao ít nhất hai thước, râu ria xồm xoàm, sợi tóc dựng đứng, lửa giận ngút trời.
Tiếng gầm chấn động loài thú trong Tùy Duyên phong gầm rú, cuống cuồng chạy trốn.
Thoáng chốc ánh mắt đầy ác ý của ngàn người cùng tập trung vào người Lý Du.
- Lý Du, ba mạch chúng ta vốn định hôm nay sẽ mở đại hội Thánh tộc để xác định vị trí thiếu tông chủ thuộc về ai, không ngờ ngươi điên rồ làm chuyện ngu xuẩn như vậy!
Nói chuyện là tứ tộc trưởng Lý Uẩn Đình.
Bề ngoài của người này nhã nhặn, cao gầy, nhưng khi nói chuyện thì ánh mắt âm u đặc biệt dữ dằn.
Khoảng trống trước Côn Bằng thánh điện rất lớn, đủ để chứa ngàn người.
Đối diện những thanh niên trai tráng hùng hổ kéo tới, Lý Du vẫn bình thản ứng đối:
- Vậy các ngươi hãy nói xem ta đã làm chuyện ngu xuẩn gì?
Có trường hợp nào mà bà chưa gặp qua?
Lý Du che chở Lý Thiên Mệnh và Lý Khinh Ngữ sau lưng mình, bà quắc mắt trừng trừng.
Đối phương chỉ mới hăm dọa chứ không xông thẳng vào.