Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 303 - Chương 303 - Nửa Năm, Quy Nhất Cảnh Đệ Tam Trọng

Chương 303 - Nửa năm, Quy Nhất cảnh đệ tam trọng
Chương 303 - Nửa năm, Quy Nhất cảnh đệ tam trọng

Mỗi trọng cảnh giới của Quy Nhất cảnh chênh lệch rất lớn, đến đệ lục trọng có thể dẫn động linh khí thiên địa, rất kinh người.

Nếu đánh thật, Lý Thiên Mệnh bị yếu thế rất lớn về cảnh giới, không thể nào đánh hạ đối thủ này được.

Đã tu luyện thì ít nhất phải biết thừa nhận cách biệt giữa mình và loại thiên tài Đông Hoàng tông này.

Lý Huyễn Thần là thiên tài xếp hạng cao trong Đông Hoàng tông, được Vũ Văn Thái Cực thu làm đệ tử là đã biết gã ghê gớm cỡ nào rồi.

Bị Lý Thiên Mệnh cười nhạt coi khinh, cộng thêm không chiếm ưu thế nào trong đợt giao phong làm Lý Huyễn Thần bừng bừng lửa giận.

- Tiếp tục!

Mới rồi chỉ tính là đợt đánh lén với thế sét đánh không kịp bưng tai, gã thất bại bị thương, rất nhục mặt.

Lý Huyễn Thần còn có bản lĩnh đầy mình, đôi mắt gã cháy lửa.

Vẻ mặt Lý Thiên Mệnh khinh thường nói:

- Tiếp tục thì tiếp, mau lên đi, đừng làm mấy chuyện đánh lén khiến người khinh thường.

Lý Huyễn Thần lại hành động:

- Giết!

Lý Thiên Mệnh không sợ gã.

Đột nhiên một bóng áo xanh xuất hiện giữa hai người, chặnđường đi của bọn họ.

Bóng người đẩy nhẹ, lực lượng huyền ảo vô hình hóa giải thế công của bọn họ, khiến hai người rơi xuống đất khó thể nhúc nhích.

Đó là một người trung niên áo ĩanh, khí huyết vượng thịnh, như cây to đâm trời, cao lớn mà thẳng tắp, mày kiếm mắt sáng, chính khí đầy mình.

Khi y xuất hiện thì toàn trường bỗng yên tĩnh.

Nhị tộc trưởng Lý Huyền Nhất phản ứng nhanh nhất, vội vàng cung kính nói:

- Vãn bối Lý Huyền Nhất dẫn dắt thánh tộc Lý thị kính chào Diệp Thanh tông lão!

Đông Hoàng tông hiện giờ đã không có chỗ đứng cho thánh tộc Lý thị, trong này có thân phận địa vị cao nhất là tông lão, gồm ba mươi ba vị.

Mỗi một vị đều là nhân vật đỉnh cao trong toàn bộ Đông Hoàng Cảnh.

Lý Huyền Nhất là người số một thánh tộc Lý thị hiện nay, nhưng kém xa tông lão mười tám con phố.

Người trung niên áo xanh này la Diệp Thanh tông lão mà Lý Du đã nhắc tới.

Vì cùng thế hệ với Lý Du nên chắc cũng gần trăm tuổi, tuy nhiên vì là cảnh giới Thánh, ở tuổi này chỉ tính là trai tráng trong cảnh giới Thánh, nên thoạt trông y huyết khí bàng bạc, hơi thở dày nặng.

Những người khác lần lượt vái chào:

- Kính chào Diệp Thanh tông lão.

Lý Huyễn Thần đứng phía đối diện, gã có bản lĩnh đầy mình nhưng bị Lý Thiên Mệnh tổn thương cánh tay, đang định bùng nổ thì đụng phải Diệp Thanh tông lão.

Cơn tức dâng trào đến cần cổ nhưng gã đành nuốt ngược xuống dạ dày, bị thiêu đốt khó chịu, đành ôm hậm hực.

Lý Huyền Nhất híp mắt, gã biết trong tông lão, Diệp Thanh tông lão thân với huyết mạch Chí Tôn của thánh tộc Lý thị nhất.

Diệp gia từng là tộc thứ hai trong Đông Hoàng tông, gần gũi với thánh tộc Lý thị nhất.

Thánh tộc Lý thị xuống dốc, Diệp gia cũng chịu áp lực to lớn.

Đến bây giờ, Diệp gia chỉ còn một mình tông lão ở trong Tông Lão Hội.

Hôm nay Lý Huyền Nhất mang nhi tử đến làm thiếu tông chủ, Diệp Thanh tông lão bỗng nhiên xuất hiện, chứng minh Lý Du lấy cớ thể Ngũ Kiếp Luân Hồi mời y đến xem cuộc chiến.

Lý Huyền Nhất nghĩ sơ liền hiểu đầu đuôi ngọn ngành.

Quả nhiên, trong khi đa số người còn đang thắc mắc thì Diệp Thanh tông lão mở miệng nói:

- Không cần đánh nữa, cùng một tộc với nhau, đừng tổn thương tình cảm. Ta đã thấy rõ hai trận chiến vừa rồi.

Diệp Thanh tông lão nói xong nhìn thoáng qua Lý Huyễn Thần và Lý Thiên Mệnh.

- Vâng thưa tông lão.

Lý Thiên Mệnh thấy Diệp Thanh tông lão xuất hiện là biết nhiệm vụ hôm nay hoàn thành, chỉ cần giữ được vị trí thiếu tông chủ, sau này tùy tiện vào đất tổ Lý thị. Được nhiều tổ tiên che chở, hắn chỉ cần tranh chấp sống chết với Lý Huyễn Thần vào lúc này.

Nếu đối phương vẫn không chết tâm thì sau này sẽ có cơ hội đánh nhau khác.

Lý Huyễn Thần cắn răng nói:

- Tông lão, tavẫn muốn phân ra thắng thua với hắn!

Diệp Thanh tông lão hỏi ngược lại:

- Ngươi là Quy Nhất cảnh đệ lục trọng, phân ra thắng thua, đánh bại Linh Nguyên cảnh thì chứng minh được gì?

Lý Huyễn Thần nghẹn họng.

Dù sao Linh Nguyên cảnh đỡ được một đấm của gã mà không chết đã là chuyện ảo tưởng viễn vông.

Lý Huyền Nhất kéo nhi tử lùi lại:

- Huyễn Thần, thôi đi.

Ánh mắt Lý Huyễn Thần âm trầm đe dọa:

- Lý Thiên Mệnh, sau này nhớ rụt cổ cho kỹ vào, đừng để ta bắt được, nếu không thì ngươi khó giữ nguyên hàm răng!

Lý Kham Lôi là chó săn của Lý Huyễn Thần, gã quyết tâm phải trút cơn tức này giùm, mà càng tức giận hơn vì Côn Bằng Thánh Ấn.

Lý Huyễn Thần lùi lại, mọi người phát hiện Diệp Thanh tông lão cầm cánh tay Lý Thiên Mệnh lên, nhìn năm Kiếp Luân, lại vuốt mái tóc dài màu bạch kim của hắn.

Diệp Thanh tông lão hỏi:

- Ngươi đã vào đất tổ?

Lý Thiên Mệnh đáp:

- Vào rồi.

- Vái lạy tổ tiên rồi?

- Tất nhiên.

- Có cảm tưởng gì?

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Thánh tộc Lý thị huy hoàng vạn năm, bất tử bất diệt, tất cả tiên liệt đáng để kính nể, để người đời sau học tập. Tiểu Mệnh Kiếp nghịch thiên sửa mệnh, là ý chí huyết mạch của lớp chúng ta. Thiên Mệnh cảm thấy ta nói đúng không?

Trong mắt của Lý Thiên Mệnh chất chứa thứ mà người trẻ tuổi khác không có.

Diệp Thanh nói:

- Đó là cái nhìn của ngươi, làm gì có đúng sai? Nhưng ngươi khá hiểu chuyện, tư duy và thái độ không giống như mười sáu tuổi.

Đương nhiên rồi, Lý Thiên Mệnh hai mươi tuổi.

Diệp Thanh không nhìn thấu tuổi thật của Lý Thiên Mệnh, y đang khích lệ tâm tính của hắn trầm ổn.

Diệp Thanh nói xong nhìn ba vị tộc trưởng Lý Huyền Nhất:

- Tuy đây là chuyện nội bộ của thánh tộc Lý thị, ta không tiện nhúng tay vào, nhưng dù gì là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi lần thứ hai hiện ra với đời, ta xin phép nói hai câu. Thiên phú của tiểu tử này đủ làm thiếu tông chủ, kế thừa truyền thống của thánh tộc Lý thị. Với thể Ngũ Kiếp Luân Hồi, hắn có phải là nhi tử của Lý Vô Địch hay không đều chẳng quan trọng, dù sao Lý Vô Địch không có nhi tử khác. Hắn đã dung hợp Côn Bằng Thánh Ấn, nếu vì ích lợi của bản thân giết kỳ tích Ngũ Kiếp Luân Hồi của thánh tộc Lý thị vạn năm mới sinh ra, ta cảm thấy đây là hành vi tội nhân của thánh tộc Lý thị.

Diệp Thanh nói xong quét mắt qua mọi người:

- Lý Huyền Nhất, ngươi muốn làm tội nhân sao?

Lý Huyền Nhất cúi đầu, hậm hực nói:

- Tông lão, ta chỉ có thể nói bây giờ kết luận hắn là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi còn quá sớm. Chúng ta đều biết thể Ngũ Kiếp Luân Hồi là khái niệm gì, tóm lại ta không dám tin tưởng thể Ngũ Kiếp Luân Hồi còn có thể tái hiện cõi đời.

Diệp Thanh hỏi:

- Vậy ngươi nói xem có thiên phú nào cho Linh Nguyên cảnh đánh bại Quy Nhất cảnh đệ thứ trọng?

Lý Huyền Nhất á khẩu.

Nhóm ba mạch dều câm nín.

Vì bọn họ không giải thích được.

Diệp Thanh mở miệng nói:

- Nhưng Lý Huyền Nhất nói cũng có lý.

- Ý của tông lão là . . .?

- Theo ta được biết thì thể Ngũ Kiếp Luân Hồi có một phần thể hiện ở tốc độ tu luyện. Lý Thiên Mệnh tự xưng là nửa năm tu luyện đến Linh Nguyên cảnh đệ bát trọng, tốc độ này rất giống với thể Ngũ Kiếp Luân Hồi trở lên. Nhưng mọi người dù sao không thấy tận mắt quá trình đó, nên cuối cùng kết luận hắn có phải là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi hay không chỉ cần xem thời gian trôi qua, tiến bộ của hắn như thế nào. Lấy nửa năm làm thời hạn, qua nửa năm nếu hắn có thể đột phá đến Quy Nhất cảnh đệ tam trọng thì hoàn toàn chắc chắn hắn là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi. Mới có nửa năm, Lý Huyền Nhất không cần sốt ruột, nếu muốn chi nhi tử của ngươi kế thừa thánh tộc Lý thị thì đợi thêm nửa năm rồi bàn lại.

Những lời nói của Diệp Thanh khiến người thánh tộc Lý thị tâm phục khẩu phục.

Bình Luận (0)
Comment