Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 314 - Chương 314 - Năm Vầng Trăng Trên Cao, Ánh Sáng Chói Lòa

Chương 314 - Năm vầng trăng trên cao, ánh sáng chói lòa
Chương 314 - Năm vầng trăng trên cao, ánh sáng chói lòa

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Thiên tư tu vi không tệ, khiến ta bội phục, nhưng dường như nhân phẩm không được tốt lắm?

Ánh mắt Lý Khinh Ngữ lạnh lùng đáp:

- Người Vũ Văn gia tộc bọn họ đều như vậy, quen rồi.

Lý Thiên Mệnh thấy nhóm người này cao điệu như vậy thì ra là vì tiểu cô nương tên Tô Đào sắp đột phá Quy Nhất cảnh.

Nàng tu luyện ở Thái Hoàng Đệ Tứ Trọng Môn.

Tô Đào ngồi xếp bằng trong cửa, lấy Vũ Văn Thánh Thành làm trung tâm, một đám tiểu mỹ nhân cung cấp kinh nghiệm đến Quy Nhất cảnh của mình cho tiểu cô nương nghe.

Vũ Văn Thánh Thành đuổi mấy người tu luyện gần đó đi, tầng cửa thứ bốn chỉ còn lại bọn họ.

Xem bộ dạng vui vẻ hào hứng của họ là biết mấy năm nay họ có tông lão chống lưng, cuộc sống của đám đệ tử thượng lưu Đông Hoàng tông này rất dễ chịu.

Không có quyền không có thế thì đừng mơ đạp chân vào vòng tròn của họ.

Lý Thiên Mệnh không quan tâm đám người kia, hắn hỏi:

- Khinh Ngữ, hôm nay muội muốn thử lên Quy Nhất cảnh đệ ngũ trọng?

- Vâng.

Lý Thiên Mệnh mỉm cười hỏi:

- Ta cho muội mượn Linh Nhi nhé?

Lúc trước họ đã nói Linh Nhi Phụ Linh Lý Khinh Ngữ lên đến sáu mươi phần trăm.

Sáu phần đủ để phụ trợ Lý Khinh Ngữ tu luyện.

- Được không ạ?

Lý Khinh Ngữ biết Khương Phi Linh Phụ Linh là việc thú vị mà ghê gớm cỡ nào.

Khương Phi Linh trả lời:

- Đương nhiên là được!

Giây sau, Khương Phi Linh từ người Lý Thiên Mệnh chuyển sang người Lý Khinh Ngữ.

Khi Lý Thiên Mệnh nắm tay Lý Khinh Ngữ thì Khương Phi Linh di chuyển theo đường này, linh thể ẩn giấu nên không bị ai phát hiện.

Quá trình khiến Lý Khinh Ngữ trợn mắt há hốc mồm, nàng chưa từng nghĩ một người có thể di chuyển qua lại thân thể của hai người.

Khi Khương Phi Linh chuyển sang người Lý Khinh Ngữ, nàng cảm giác hăng tiết gà, tuy không được tăng phúc vượt qua một trọng cảnh giới như Lý Thiên Mệnh nhưng làm sức chiến đấu của nàng tăng mạnh nhiều, đại khái tương đương với sáu phần mười cảnh giới.

Lý Khinh Ngữ vội nói:

- Đa tạ ca, đa tạ Linh Nhi!

Khương Phi Linh cười trộm:

- Tạ hắn làm gì, không liên quan tới hắn.

Hiện tại không thể lộ mặt cũng vì bất đắc dĩ, chờ sau này Lý Thiên Mệnh chính thức đứng vững gót chân, có thể bảo vệ nàng thì không cần Phụ Linh nữa.

Đứng dưới Thái Hoàng Cửu Trọng Môn, nếu không tu luyện Lý Thiên Mệnh không cảm nhận được dưới cánh cửa này có gì kỳ lạ.

Lý Thiên Mệnh cùng Lý Khinh Ngữ đi qua từng cánh cửa, mục tiêu của họ là tầng cửa thứ năm.

Khi đến tầng cửa thứ bốn, Vũ Văn Thánh Thành bỗng ngẩng đầu lên nhìn lướt qua bọn họ.

Lý Thiên Mệnh chưa thấy mặt Vũ Văn Thánh Thành bao giờ, nhưng gã thì từng thấy hắn.

Vũ Văn Thánh Thành khoanh tay trước ngực, giọng điệu bá đạo hét to:

- Đứng lại!

Cô nương đứng cạnh Vũ Văn Thánh Thành đều ngước đầu lên.

Bọn họ không biết Lý Thiên Mệnh, nhưng khi thấy Lý Khinh Ngữ thì đa số người cười ồ lên, liếc qua nhau, thấy mọi người có cùng biểu tình.

Đó là ghét bỏ, cố ý xem thường giữa nữ nhân với nhau.

- Thì ra là nữ nhi của Đông Hoàng tông chủ.

- Lại đến tu luyện Thái Hoàng Cửu Trọng Môn à? Chưa đột phá đến Quy Nhất cảnh đệ ngũ trọng?

- Thiên phú cỡ này mà là huyết mạch Chí Tôn thánh tộc Lý thị?

- Chí Tôn cái quái gì?

Bọn họ ôm cánh tay các tỷ muội, vừa nói vừa cười khẽ.

Lý Thiên Mệnh xì cười:

- Thì ra số của muội cũng là bẩm sinh bị trào phúng, xem ra chúng ta đúng là huynh muội.

Lý Khinh Ngữ bất đắc dĩ cười gượng:

- Quen rồi.

Là huyết mạch Chí Tôn của thánh tộc Lý thị mà xuống dốc đến nông nỗi này, nhiều người đều muốn giẫm lên một cước.

Hơn nữa, tính tình của Lý Khinh Ngữ không hòa đồng, nàng không a dua nịnh hót, không nói dối, không muốn hòa vào nhóm của bọn họ nên tự nhiên bị bài xích.

Đôi khi nhóm nhỏ của con gái là phức tạp nhất, cộng thêm Lý Khinh Ngữ xinh hơn, có khí chất hơn, khiến họ sinh lòng ganh tỵ.

Lý Thiên Mệnh vỗ vai nàng, khích lệ:

- Không sao, hãy dùng thực lực chứng minh bản thân, tốt hơn là tốn nước miếng với đám trộm cướp.

Lý Khinh Ngữ gật đầu:

- Ừm!

- Người tóc bạc là ai? Mới Linh Nguyên cảnh à, là bạn trai của ngươi?

Người nói chuyện là tôn nữ của Tô Trấn tông lão, Tô Lê. Nàng này cao kều mà thon dài, phát dục rất tốt, tuổi không lớn nhưng đã quyến rũ động lòng người.

Cả đám dài giọng nói:

- Ai biết.

Công Tôn Du nói:

- Lý Khinh Ngữ, ngươi đã lâu không làm nhiệm vụ Vô Ưu Minh, coi chừng bị Vô Ưu tỷ khai trừ, về sau ngươi chỉ có thể một mình đi chiến trường Trầm Uyên!

Bọn họ ở phía sau nói dăm ba câu, nhưng hai người Lý Thiên Mệnh đã xoay người đi tới tầng cửa thứ năm.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Vô Ưu Minh là cái gì?

Lý Khinh Ngữ giải thích rằng:

- Các đệ tử Đông Hoàng tông đều có thể tự mình thành lập liên minh đệ tử, minh chủ và tầng quản lý do bên trong đệ tử tuyển ra. Đệ tử ngoại môn có liên minh của đệ tử ngoại môn, nội tông thì có liên minh nội tông, nhưng có thể thu nhận đệ tử ngoại môn.

- Tham gia loại liên minh này chủ yếu vì nhiệm vụ tông môn và tổ đội đi chiến trường Trầm Uyên tôi luyện. Vì chiến trường Trầm Uyên rất hung hiểm, đông người có thể giúp đỡ cho nhau. Nhiều liên minh đệ tử đều có lịch sử mấy ngàn năm.

- Ta vì đi chiến trường Trầm Uyên nên tham gia vào Vô Ưu Minh, toàn bộ liên minh đều là nữ đệ tử, minh chủ hiện tại là đệ tử Thái Nhất Tô Vô Ưu. Trước kia Vô Ưu Minh tên Phong Linh Minh, luôn là liên minh nữ đệ tử Đông Hoàng tông, nhưng Tô Vô Ưu quá mạnh, nàng ta muốn sửa tên, mọi người không còn cách nào.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Vậy thì để các đệ tử đồng minh nhìn xem tiềm lực của muội. Bọn họ đều nói muội không được, lúc này muội nên làm gì?

Lý Khinh Ngữ nghiến răng nói:

- Phải chứng minh bản thân!

- Tốt lắm, vậy thì chứng minh cho họ xem đi!

- Vâng!

Vừa lúc cho Lý Thiên Mệnh kiến thức Thái Hoàng Cửu Trọng Môn này có ảo diệu gì.

Hắn ngồi xuống trước mặt Lý Khinh Ngữ, nhìn nàng bắt đầu tu hành.

Khương Phi Linh đang ở trong người Lý Khinh Ngữ, chắc chắn có thể giúp đỡ nàng.

Oong oong!

Lý Thiên Mệnh đã cảm nhận được.

Thái Hoàng Ngũ Trọng Môn trên đỉnh đầu có năm sợi thánh thiên văn.

Hiện giờ năm sợi thánh thiên văn sáng lấp lánh, áp lực mạnh mẽ đè lên người Lý Khinh Ngữ, cũng đè lên không gian bản mệnh của nàng và Thái Bạch Côn Bằng ở trong không gian bản mệnh.

Oong!

Nguyệt Quang khí tràng của nàng như một lĩnh vực phô bày trước mắt Lý Thiên Mệnh.

Trong khí tràng tràn ngập ánh trăng, Phụ Linh khiến làn da của Lý Khinh Ngữ tỏa ánh sáng mờ.

Nhìn dáng vẻ cố gắng kiên trì của Lý Khinh Ngữ, nhìn thái độ và tinh thần dù đau đớn khó chịu vẫn tiếp tục của nàng.

Lý Thiên Mệnh bỗng nghĩ trong đời người có một muội muội đáng giá để mình che chở cũng là việc rất thú vị.

Trước kia Lý Thiên Mệnh rất tốt với Lý Tuyết Kiều, nhưng Hoàng phu nhân ảnh hưởng thế giới quan của nàng, sau cùng hắn không cảm nhận được tình cảm huynh muội thật sự.

Bây giờ hắn cảm nhận được điều đó trên người một người ngoài, đây không phải tình yêu, vì hắn không có chút ý đồ gì với Khinh Ngữ. Người mà hắn muốn có quan hệ thân thiết nhất đang ở ngay bên cạnh hắn.

Nhưng Lý Thiên Mệnh không muốn làm Khinh Ngữ đau buồn, không muốn ai ăn hiếp nàng.

Bình Luận (0)
Comment