Thiếu niên áo đen hỏi:
- Thánh Thành đâu? Hắn luôn muốn thấy Thánh Thú tứ giai của ta mà sao không tới?
Nam nhân đầu trọc nhếch mép cười nói:
- Bị chèn ép trong Thái Hoàng Cửu Trọng Môn nên dẫn một đám tiểu mỹ nhân đi chiến trường Trầm Uyên vui vẻ rồi. Chiến trường Trầm Uyên tối đen, ai biết hài tử này sẽ làm chuyện thuần khiết gì với đám cô nương kia.
Thiếu niên áo đen nghi hoặc hỏi:
- Hắn mà cũng bị chèn ép?
Nam nhân đầu trọc kể lại chuyện xảy ra vào ban ngày, cười nói:
- Sao ngươi không có phản ứng gì? Nghe nói là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi.
Thiếu niên áo đen mắt sáng rực nhìn khe núi:
- À, tam thúc, đối thủ của ta là Thánh Thiên Tử, từ đây về sau ta sẽ không chú ý đến người trong Đông Hoàng tông nữa. Mấy chuyện nhàm chán này hãy để Thánh Thành tự giải quyết, hắn cần tôi luyện.
Nam nhân đầu trọc nhìn ánh mắt của thiếu niên áo đen, gã biết đứa nhóc mình nhìn từ nhỏ đến trưởng thành đã siêu thoát.
Thiếu niên áo đen sừng sững trên đỉnh Đông Hoàng tông, tầm mắt chuyển hướng nguyên Đông Hoàng Cảnh, trong Đông Hoàng tông không còn ai gợi lên hứng thú của gã nữa.
- Thánh Thành không nhỏ, nên học hỏi kinh nghiệm. Đại ca đã chuẩn bị cho hắn rồi, Thần Nguyên có thể cho thú bản mệnh của hắn tiến hóa thành Thánh Thú nhị giai. Mấy năm sắp tới trong Đông Hoàng tông tùy vào khả năng của Thánh Thành, còn chiến trường của ngươi đúng là toàn Đông Hoàng Cảnh.
Thiếu niên không nói chuyện, vạt áo bay phần phật trong gió to.
. . .
Trong Tùy Duyên phong không có hang không đáy nối với chiến trường Trầm Uyên.
Lý Khinh Ngữ muốn đi chiến trường Trầm Uyên thường phải đến Thanh Thần sơn.
Vì chiến trường Trầm Uyên đều có Đông Hoàng Vệ trông giữ, bọn họ là đệ tử Thanh Thần sơn nên có thể đi hang không đáy ở Thanh Thần sơn.
Không lâu sau, ba người đến chân núi Thanh Thần sơn.
Nơi này có một chỗ hang không đáy.
Lý Khinh Ngữ giới thiệu:
- Lấy Đông Hoàng quần sơn trong chiến trường Trầm Uyên làm trung tâm, bốn hướng đông tây nam bắc gồm có Đao Hà Vực, Huyền Không Vực, Thiên Hoang Vực, Thái Hòa Vực.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Bên nào có xác suất cao xuất hiện Thần Nguyên?
Lý Khinh Ngữ trả lời:
- Chắc là Thái Hòa Vực, phương hướng này có nhiều mãnh thú, nhiều kho báu, nhưng đệ tử bình thường không dám đi. Ta có đi Thái Hòa Vực vài lần, đều tổ chức mười mấy người trong Vô Ưu Minh đi với nhau.
- Vậy đi Thái Hòa Vực.
Không chỉ vì tìm Thần Nguyên, Lý Thiên Mệnh muốn thử cầu may xem có thể săn giết mấy con mãnh thú, tăng thêm chút thần thông Linh Nguyên cho Huỳnh Hỏa, Meow Meow không.
Tuy đa số thú hồn mãnh thú không thể kích phát uy lực của gông xiềng huyết mạch, khiến chúng nó thức tỉnh thần thông của riêng mình, nhưng cứ cầu may, lỡ như thành công thì được lợi.
Lý Thiên Mệnh và Lý Khinh Ngữ đều đột phá cảnh giới mới, nếu Khương Phi Linh hỗ trợ Lý Thiên Mệnh thì thực lực của hai người ngang nhau.
Sau khi đột phá cảnh giới cần chiến đấu sống chết để giúp cho việc tu hành về sau.
Hiện giờ tu hành và cường đại là mục tiêu duy nhất của hai huynh muội.
Lại đến Thanh Thần sơn.
Lý Thiên Mệnh nhìn hang không đáy.
Ngoài hang không đáy còn có các kiến trúc, Đông Hoàng Vệ trú đóng ở nơi này, phòng ngừa xảy ra tình huống khẩn cấp.
- Mãnh thú trong chiến trường Trầm Uyên nhiều hơn tưởng tượng của ca nhiều. Mấy lần thú triều trực tiếp công phá phòng ngự của Săn Thú Cung, thậm chí qua hang không đáy đến Viêm Hoàng đại lục, hình thành uy hiếp lớn cho tông môn chúng ta. Đặc biệt là gần trăm năm nay càng đông mãnh thú hơn. Đệ tử Đông Hoàng tông chúng ta có hai con đường lấy phần thưởng, thứ nhất là chấp hành nhiệm vụ tông môn, sẽ phải rời khỏi Đông Hoàng tông, hoàn thành nhiệm vụ sẽ lấy được thưởng để đổi tài nguyên tu luyện.
Có thể đổi linh khoáng, Linh Túy, linh tai, thú binh, công pháp, chiến quyết.
- Con đường thứ hai là đi chiến trường Trầm Uyên săn giết mãnh thú, lấy phần mấu chốt trên người mãnh thú làm chứng cứ mang về đổi thưởng. Trên Thánh sơn có một tòa Đông Cực đại điện, là nơi nhận nhiệm vụ tông môn và trao đổi xác mãnh thú. Có thể lĩnh ngọc báu từ chỗ đó, tự động đổi tài nguyên tu luyện. Còn có một tòa Hoàng Vực đại điện, đây là đổi tài nguyên tu luyện, giá rẻ hơn bên ngoài bán nhiều. Đây là nơi thuộc về đệ tử nội tông Đông Hoàng tông, đệ tử ngoại môn không thể hưởng dụng tài nguyên trong Hoàng Cực đại điện.
Mấy ngày nay nhờ Lý Khinh Ngữ giới thiệu cho Lý Thiên Mệnh hiểu biết khá nhiều về vận chuyển của tông môn to lớn này.
Nói ngắn gọn là đệ tử ở đây vì thăng cấp, lấy tài nguyên tu luyện thì phải góp sức cho tông môn. Dù là chấp hành nhiệm vụ tông môn hay săn giết mãnh thú đều có thưởng.
Xem như tận dụng hết khả năng, giữa Đông Hoàng tông và đệ tử có lợi cho nhau.
Tông môn vạn năm này nhờ thế mới vận chuyển mãi không ngừng được.
Nếu Lý Thiên Mệnh không có mộ của Lý Thần Tiêu thì hắn cũng cần dùng hai cách này để lấy tài nguyên tu hành trong Đông Hoàng tông.
Hiện giờ Lý Thiên Mệnh không có công pháp, chiến quyết Quy Nhất cảnh, nên khi trở thành đệ tử Đông Hoàng tông, hắn phải chuẩn bị chiến đấu vì cướp lấy các loại tài nguyên tu luyện.
Chấp hành nhiệm vụ và săn giết mãnh thú cũng trợ giúp bản thân tiến bộ.
Tuy hắn là thiếu tông chủ Đông Hoàng tông, nhưng không thể phủ nhận một điều rằng hắn rất nghèo, trừ hai binh khí ra chỉ còn lại tay trắng.
Còn về tài sản của Lý Du cũng đã tiêu gần hết trong mấy năm bồi dưỡng Lý Khinh Ngữ, Lý Thiên Mệnh không có phần.
Lý Vô Địch thì càng miễn bàn, trừ rượu ra y chẳng có gì.
Hết cách, đành chống dậy cái nhà này, thành thật đi săn giết mãnh thú kiếm tiền.
Lý Thiên Mệnh đã sẵn sàng.
Hắn và Lý Khinh Ngữ định bước vào hang không đáy thì có một đám người đi ra.
Bọn họ mới trở về từ chiến trường Trầm Uyên.
Đập vào mắt Lý Thiên Mệnh là Diệp Tử Y.
Hai ngày trước trong tiết học của Diệp Thiếu Khanh, Diệp Tử Y nói chuyện rất chói tai.
Trừ Diệp Tử Y ra cái đuôi Lý Lăng Hà cũng có mặt, mười mấy thiếu niên thiếu nữ đều lấy nàng cầm đầu.
Lý Thiên Mệnh còn thấy hai kẻ thua cuộc trong tay mình, Lý Sí Linh và Lý Kham Lôi.
Đều là các đệ tử thiên tài của Thanh Thần sơn.
Diệp Tử Y là tôn nữ của Diệp Thanh tông lão, tự nhiên thành thủ lĩnh của nhóm người này.
Diệp Tử Y đang nói cười với đám theo đuôi thì nhìn thấy Lý Thiên Mệnh, Lý Khinh Ngữ xuất hiện ở trước mắt.
Họ tình cờ gặp nhau.
Còn nhớ lần trước Diệp Tử Y rời đi, hăm dọa Lý Thiên Mệnh hãy đợi đấy.
Giờ thì cơ hội đến rồi.
- Đừng hòng đi.
Diệp Tử Y nháy mắt, đám theo đuôi nàng nhanh chóng bao vây.
Lý Thiên Mệnh nhìn thiếu nữ giận dỗi, nói:
- Cần gì làm vậy?
Nói thật thì hắn chẳng làm gì đắc tội người này.
Diệp Tử Y nói:
- Cần gì cái khỉ mốc! Lúc trước chọc vào ta, giờ không có thúc thúc của ta ở đây thì ngươi hèn rồi sao? Hèn cũng được, quỳ xuống dập đầu với ta thì sẽ cho ngươi đi.
Lý Lăng Hà hùa theo:
- Đúng vậy!
Lý Thiên Mệnh không hiểu nổi đám thanh niên hưng phấn này:
- Có thù oán gì mà mấy người kích động như thế?
Diệp Tử Y nói:
- Cũng không có gì, ta muốn kiến thức cái gọi là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi là phế vật hay thiên tài.
Đông Hoàng tông quá lớn, có vẻ như họ chưa nghe tin Lý Thiên Mệnh làm Vũ Văn Thánh Thành chịu thiệt trong Thái Hoàng Cửu Trọng Môn.