Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 326 - Chương 326 - Con Gái Của Ánh Trăng, Lý Khinh Ngữ (Tt)

Chương 326 - Con gái của ánh trăng, Lý Khinh Ngữ (tt)
Chương 326 - Con gái của ánh trăng, Lý Khinh Ngữ (tt)

Lý Khinh Ngữ tức giận nói:

- Diệp Tử Y, có cần quá đáng vậy không? Chúng ta không đắc tội với ngươi!

Mỗi lần đều nhằm vào nàng cũng đành thôi, dẫn theo một đám người chỉ trỏ nàng, đành nhịn.

Nhưng bây giờ còn muốn chặn đường hai huynh muội, bắt người ta quỳ xuống van xin thì quá đáng hết sức!

Diệp Tử Y bĩu môi nói:

- Không đắc tội? Lý Khinh Ngữ, ta muốn khi dễ ngươi đấy rồi sao? Ngươi có tài gì mà muốn làm đệ tử của nhị thúc ta? Huyết mạch Chí Tôn thánh tộc Lý thị gì chứ, toàn là trò cười, trò cười lớn nhất thế giới giống như thân phận của thiếu tông chủ!

Lý Thiên Mệnh không biết nên nói cái gì.

Rất khi dễ người, nàng ta cũng như Vũ Văn Thánh Thành, đều là Quy Nhất cảnh đệ ngũ trọng, ỷ vào ưu thế một trọng mà đè đầu Lý Khinh Ngữ mấy lần.

Đám người Lý Sí Linh, Lý Kham Lôi của thánh tộc Lý thị lấy Diệp Tử Y cầm đầu, mấy năm nay hay kiếm chuyện với Lý Khinh Ngữ, lần nào nàng cũng cố nhịn.

Vì bà nội nói Diệp Thanh tông lão là người mà bọn họ nương nhờ, Diệp Tử Y là tôn nữ của y, không thể đắc tội nàng ta.

Nên Diệp Tử Y nhiều lần được một tấc lại muốn tiến một thước.

Mọi người cùng lớn lên với nhau mười mấy năm.

Lý Thiên Mệnh nhìn ra được Lý Khinh Ngữ thật sự tức giận.

Vốn không có oán thù gì, chỉ vì Lý Khinh Ngữ là huyết mạch Chí Tôn, chỉ vì nàng không nịnh nọt Diệp Tử Y, chỉ vì nàng lẻ loi một mình nên bị làm nhục liên tiếp.

Tượng đất cũng có ba phần tính nóng.

Lý Thiên Mệnh hỏi nàng:

- Hay là muội thử xem?

Lý Khinh Ngữ cúi đầu nói:

- Ta chưa từng thắng nàng ta.

Dù sao Diệp Tử Y được tông lão chỉ dẫn từ nhỏ, tài nguyên nhiều hơn Lý Khinh Ngữ gấp mấy lần, lớn hơn mấy tháng, vẫn luôn đè đầu nàng.

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Bây giờ thì chưa chắc.

Vì cảnh giới của hai nàng ngang nhau, hơn nữa Lý Khinh Ngữ đã thức tỉnh, nàng không còn là tiểu cô nương bị Diệp Tử Y khi dễ mười mấy năm.

Quan trọng hơn hết, Lý Thiên Mệnh bỗng nắm tay Lý Khinh Ngữ.

Vì sao hắn làm như vậy?

Vì Khương Phi Linh từ người Lý Thiên Mệnh chuyển sang người Lý Khinh Ngữ.

Dù Phụ Linh chỉ có sáu phần cũng có thể khiến Lý Khinh Ngữ chớp mắt hăng tiết gà.

- Khinh Ngữ, đánh nàng ta, trút hết bực tức mười lăm năm qua!

Lý Khinh Ngữ nghiến răng nói:

- Nhưng nàng ta là tôn nữ của Diệp Thanh tông lão.

Lý Khinh Ngữ thật sự tức giận, nàng bị kiếm chuyện không phải một lần mà vô số lần. Nói thật là nàng lớn lên trong ám ảnh bủa vây do Diệp Tử Y và đám theo đuôi ban tặng.

- Không sao, nàng ta khiến muội khóc nhiều lần như vậy, cho nàng ta khóc có một lần chứ không phải làm bị thương hay giết chết.

Lý Thiên Mệnh tin tưởng Diệp Thanh tông lão không phải loại người hẹp hòi, không phân đúng sai. Nếu Diệp Thanh tông lão là người như vậy thì đã không đi Tùy Duyên phong, giúp đỡ thánh tộc Lý thị.

Lý Thiên Mệnh cổ vũ:

- Con người luôn sẽ có lúc giẫm lên bóng ma, rồi mới bước tiếp được. Cho nàng ta một bài học, để sau này nàng ta thấy muội sẽ đi đường vòng.

Để hai thiếu nữ đánh với nhau đi.

Lý Thiên Mệnh biết Khương Phi Linh sẽ cho Lý Khinh Ngữ cảm nhận được niềm vui bất ngờ lớn nhất.

Trong mắt Lý Khinh Ngữ rốt cuộc cháy lửa:

- Ta hiểu rồi!

Trên con đường trưởng thành luôn có một số đứa trẻ không lớn lên, rất quá đáng, ỷ vào ưu thế gia đình và tuổi tác, ức hiếp một lần thôi chưa đủ, lặp lại nhiều lần.

Xây niềm vui trên sự nhục nhã người khác.

Lần này Lý Khinh Ngữ muốn cho Diệp Tử Y khóc một lần trước mặt mình.

Diệp Tử Y nhìn thiếu nữ bị nàng ta ăn hiếp từ nhỏ đến lớn vậy mà đứng che trước mặt Lý Thiên Mệnh, nàng ta ôm bụng cười:

- Ngươi sao?

- Xì!

Đám người Lý Sí Linh, Lý Kham Lôi, Lý Lăng Hà liên tiếp bật cười.

Diệp Tử Y cười khẩy nói:

- Lý Khinh Ngữ, biến về đi. Hôm nay ta sẽ cho ca của ngươi học bài học tôn kính ta, sau này đến Thanh Thần sơn phải cúi đầu khom lưng trước ta. Còn kẻ thua cuộc nhà ngươi hãy lui xuống.

Diệp Tử Y mới nói xong, thiếu nữ đứng đối diện nàng ta đã cầm thanh thú binh lục giai.

Đây là lần đầu tiên Lý Thiên Mệnh trông thấy binh khí của Lý Khinh Ngữ.

Đó là thanh trường đao rất hẹp và mảnh, mỏng như cánh ve, sắc bén mà thuôn dài, giống thanh kiếm hơi gấp khúc hơn.

Đao là vũ khí bá đạo hung mãnh. Trong đó chia ra đao lớn, đao rộng, đao hẹp.

Đao lớn có chuôi dài, có thể chém ngựa.

Đao rộng thì rất nặng, rộng cỡ bàn tay, sống dao xâu vòng tròn, thông thường sẽ có khe rãnh.

Đao mảnh thì phần mũi chỉ rộng cỡ hai ngón tay, sắc bén mà hẹp dài, lưỡi dao cực kỳ sắc bén, mũi đao như gai nhọn.

Ánh sáng lấp lánh trên Minh Nguyệt Nhẫn, đây là thanh đao mảnh.

Đao mảnh này mỏng và mảnh còn hơn Đại Lôi kiếm của Lý Thiên Mệnh.

Trừ Minh Nguyệt Nhẫn ra Lý Khinh Ngữ còn biết dùng loại binh khí khác.

Lý Thiên Mệnh nhìn ngón tay trái của nàng kẹp ba chiếc phi đao sáng choang.

Phi đao rất nhỏ, dài chưa tới 10cm, hình dạng như trăng khuyết.

Ba chiếc phi đao như ba mảnh trăng non, nó cũng là thú binh lục giai, tên là Loan Nguyệt Toàn Đao.

Lý Khinh Ngữ tay phải cầm đao mảnh Minh Nguyệt Nhẫn, tay trái kẹp ba chiếc phi đao Loan Nguyệt Toàn Đao, bước tới gần Diệp Tử Y.

Diệp Tử Y đang buông lời châm biếm thì Lý Khinh Ngữ đột nhiên tấn công, ba chiếc Loan Nguyệt Toàn Đao bên tay trái bay ra ngoài.

Lý Khinh Ngữ thi triển lực lượng Quy Nhất cảnh đệ ngũ trọng, cộng thêm trường thời gian và Phụ Linh của Khương Phi Linh nên Loan Nguyệt Toàn Đao bay nhanh kinh khủng.

Keng!

Nụ cười đông trên mặt Diệp Tử Y, sau đó biến thành quê quá hóa giận.

Một người bị mình ức hiếp mười mấy năm bỗng nhiên chủ động công kích mình?

Diệp Tử Y nổi giận, vì trong phút chỉ mành treo chuông, nàng chỉ có thể lộn mèo né ba chiếc Loan Nguyệt Toàn Đao của Lý Khinh Ngữ, có thể nói là rất chật vật.

Bị kẻ yếu trong mắt làm giật mình xấu mặt, máu dồn lên não Diệp Tử Y:

- Lý Khinh Ngữ, hôm nay ta phải lột đồ của ngươi ra, cho ngươi từ đây về sau không mặt mũi gặp người!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Khi mọi người né tránh thì thú bản mệnh Tử Dực Bức Long của Diệp Tử Y lao ra khỏi không gian bản mệnh.

Tử Dực Bức Long là một con thú bản mệnh bát giai thượng phẩm, cách Thánh Thú chỉ có một bước.

Tử Dực Bức Long có đầu rồng, mình rồng, vuốt rồng, răng rộng, một sừng rồng.

Nói thật thì nó trông giống rồng thần thật sự hơn Phong Tuyết Hải Linh Long. Nó có thêm đôi cánh to giống cánh dơi.

Từ khi đến Đông Hoàng tông, Lý Thiên Mệnh phát hiện bọn họ phân loại rồng thần thật sự vào hàng Thánh Thú, nên lấy tiêu chuẩn của Đông Hoàng tông thì Tử Dực Bức Long không tính là rồng thần thật sự.

Theo tiêu chuẩn ở đây thì Phong Tuyết Hải Linh Long càng không xứng.

Đương nhiên, Mặc Kỳ Lân cũng không tính là Thánh Thú kỳ lân thật sự.

Đây chỉ là tiêu chuẩn khác nhau, nhưng không thể thay đổi sự thật rằng Tử Dực Bức Long khá mạnh.

Diệp Tử Y cầm Tử Long Dực Kiếm, nhấc chân xông về phía Lý Khinh Ngữ.

- Có ca ca làm ngươi trở nên ghê gớm quá nhỉ, dám khiêu khích ta? Hôm nay không cho ngươi bài học thì ngươi không biết ai là chủ nhân của Thanh Thần sơn này!

Diệp Tử Y lên Quy Nhất cảnh đệ ngũ trọng từ lâu, cùng thú bản mệnh Tử Dực Bức Long hình thành Tử Vân khí tràng.

Tử Vân khí tràng âm u băng giá, bao gồm Lý Khinh Ngữ ở bên trong, biến nhiệt độ trong phạm vi khí tràng xuống thấp.

Lý Khinh Ngữ không nói một lời, ba chiếc Loan Nguyệt Toàn Đao quay về tay trái, Nguyệt Quang khí tràng của nàng khuếch trương bảo vệ bản thân không bị Tử Vân khí tràng xâm nhập.

Khi Lý Khinh Ngữ tấn công, Thái Bạch Côn Bằng có được Ngũ Nguyệt Trên Không Mệnh Kiếp đột nhiên lao ra.

Mọi người nhanh nhẹn né ra khoảng không lớn, tránh cho bị hai nàng lỡ tay tổn thương.

Đây không phải cuộc chiến giữa hai thiếu nữ mà là trận chiến giữa ba thiếu nữ cộng thêm hai con thú bản mệnh cái.

Bình Luận (0)
Comment