Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 333 - Chương 333 - Ta Muốn Cho Ngươi Ruột Gan Đứt Đoạn

Chương 333 - Ta muốn cho ngươi ruột gan đứt đoạn
Chương 333 - Ta muốn cho ngươi ruột gan đứt đoạn

Bốp bốp bốp bốp!

Lý Thiên Mệnh đánh tới tấp, không chút phong độ.

Cộng thêm trạng thái của Lý Khinh Ngữ càng lúc càng tốt, hai người đánh tơi bời nhóm mười mấy người này.

Các tiểu mỹ nhân giờ đều thành đầu heo nằm sóng soài trong vũng sình như con lợn rừng, vô cùng chật vật.

Đặc biệt là Tô Lê, Công Tôn Du, Phong Trì Ngư bị Lý Thiên Mệnh chăm sóc đặc biệt, các nàng mặt mũi bầm dập.

Không đánh nữ nhân?

Cùng là con người, đều bình đẳng, người giết người, nếu ngươi bị nhục nhã mà không đánh trả thì không phải quân tử mà là đồ ngu.

Đến cuối cùng, tất cả nằm khóc trong vũng sình.

Lý Thiên Mệnh ngừng đánh, hỏi:

- Chúng ta sắp đi, còn muốn cướp Thần Nguyên không? Còn không cho chúng ta đi nữa không?

Không ai trả lời, tất cả bò ngược ra sau, sợ chết khiếp, đầu lấm lem bùn chẳng còn mỹ cảm.

Giờ thì họ không rảnh õng ẹo tạo dáng.

Vũ Văn Thánh Thành bỗng bò dậy, mắt đỏ máu nhìn Lý Thiên Mệnh:

- Không được đi!!!

Vũ Văn Thánh Thành ức chế, buồn bực, khó chịu, đau khổ!

Lại một lần mất hết mặt mũi!

Gã chỉ có thể trơ mắt nhìn các nàng bị đánh giống như mình.

Vũ Văn Thánh Thành vùng vẫy lao lên:

- Lý Thiên Mệnh!

Bốp!

Vũ Văn Thánh Thành còn chưa đến gần đã bị Lý Thiên Mệnh một cước đá bay, rớt xuống ao lạnh, nửa ngày không bò lên nổi.

Lý Thiên Mệnh sẽ không giết hết cả nhóm, hắn không phải ma vương giết người, nhưng ăn trận đòn này rồi đủ làm nhóm người yên phận.

- Khinh Ngữ, đi.

Lý Thiên Mệnh liếc qua thấy Lý Khinh Ngữ hơi kích động nhìn mình, xem ra nàng ghét bất cứ ai trong Vũ Văn gia tộc, hôm nay xem như trút giận cho nàng.

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Một đám nhóc ranh, không phải cá lớn gì, nhưng có thể mua vui cho muội.

Lý Khinh Ngữ cắn môi son nói:

- Đa tạ, ca.

Lý Thiên Mệnh thật sự không xem Vũ Văn Thánh Thành như đối thủ, hắn có khát vọng lớn hơn. Nhưng hắn càng không quên điều quan trọng trước đó là chân đạp mặt đất.

- Đi thôi.

Lý Thiên Mệnh mang theo hai con thú bản mệnh nghênh ngang rời đi, Lý Khinh Ngữ ngoan ngoãn theo sau như cái đuôi.

Phía sau lưng không xa còn văng vẳng tiếng gào thét của Vũ Văn Thánh Thành:

- Lý Thiên Mệnh, Vũ Văn Thánh Thành này xin thề tại đây sẽ trả lại nỗi nhục hôm nay gấp mười lần cho ngươi! Ta muốn cho ngươi nếm đủ đau khổ trên đời, ta muốn cho ngươi ruột gan đứt đoạn! Hãy chờ đấy, ngày đó sẽ không quá lâu!!!

Nói thật là sau khi không có răng cửa, Vũ Văn Thánh Thành nói chuyện hở gió nên hơi ngọng nghịu.

Lý Thiên Mệnh nghe mấy lời đó thì xì cười, hắn nhìn thoáng qua chữ Kiếp Luân của Tiểu Mệnh Kiếp trên cánh tay phải, chữ Kiếp Luân vẫn dữ tợn nhìn hắn.

- Chờ xem.

Câu này không phải nói với Vũ Văn Thánh Thành mà là nói cho bản thân.

Lý Thiên Mệnh không biết Vũ Văn Thánh Thành độc ác nhìn bọn họ rời đi, nhỏ giọng gằn từng chữ:

- Lý Khinh Ngữ, ngươi đừng mừng quá sớm. Ngươi lạnh lùng với ta chứ gì? Qua mười mấy ngày nữa ta sẽ làm ngươi khóc xin tha dưới thân của ta!

. . .

Đông Cực đại điện.

Lý Thiên Mệnh đi ra chiến trường Trầm Uyên liền đến chỗ này.

Hoàng Cực đại điện là nơi quan trọng của đệ tử nội tông trên Thánh sơn.

Đệ tử nội tông có thể giao tiếp với nhân vật tông môn tại đây, có thể giao một phần quan trọng trên xác mãnh thú đổi lấy thu hoạch tông môn ban cho.

Lý Thiên Mệnh ở trong chiến trường Trầm Uyên tổng cộng chém giết hơn hai mươi con mãnh thú, hắn làm theo Lý Khinh Ngữ chỉ dẫn cắt hết từng phần quan trọng.

Giao hết xác mãnh thú đổi được khoảng một ngàn ngọc báu thiên văn màu chàm.

Lý Thiên Mệnh cảm giác mình phát tài:

- Còn nhớ lúc trước ta mượn Thần thúc một ngàn ngọc báu thiên văn màu vàng. Cùng số lượng một ngàn nhưng giá trị của ngọc báu thiên văn màu chàm gấp trăm lần thiên văn màu vàng.

Nhưng Lý Khinh Ngữ nói một ngàn ngọc báu thiên văn màu chàm không mua được chiến pháp Quy Nhất tốt.

Mục tiêu của Lý Thiên Mệnh là đi Hoàng Cực đại điện mua chiến pháp Quy Nhất.

Hắn keo kiệt nói:

- Cứ đi xem thử, dù sao có nhiều như vậy.

Nghèo quá.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Nếu bán ba Thần Nguyên cấp huyền thượng phẩm không cần dùng cho Đông Cực đại điện sẽ được bao nhiêu tiền?

Lý Khinh Ngữ trả lời:

- Thế thì nhiều, giá trị của Thần Nguyên cấp huyền thượng phẩm gấp mười lần trở lên trung phẩm, hơn nữa là vật vô giá.

Lý Thiên Mệnh muốn giàu nhanh:

- Vậy ta bán, để xem có mua được thứ tốt gì không.

Lý Khinh Ngữ nói:

- Ca, đề nghị ca đi Hoàng Cực đại điện nhìn xem rồi quay về bán cũng không muộn, và bán một cái đã đủ.

- Được rồi.

Lý Thiên Mệnh muốn lấy chiến pháp Quy Nhất từ trung phẩm trở lên, thích hợp cho hắn hiện giờ sử dụng, thậm chí là cao phẩm, siêu phàm đều được.

Nhưng Lý Khinh Ngữ nói chiến pháp Quy Nhất trung phẩm bình thường nhất có giá một ngàn ngọc báu thiên văn màu chàm.

Đây còn là giá ưu đãi của Hoàng Cực đại điện, nếu mua ở Thiên Bảo Nhai hay ngoài tông môn thì càng đắt đỏ hơn.

Hoàng Cực đại điện ở phía đối diện Đông Cực đại điện, nhưng Hoàng Cực đại điện lớn hơn nhiều, chia nhiều khu vực.

Lý Khinh Ngữ là chủ nhà, có nàng dẫn đường, Lý Thiên Mệnh quen thuộc Đông Hoàng tông này.

Lý Khinh Ngữ dẫn Lý Thiên Mệnh thẳng đến khu vực chiến pháp Quy Nhất.

Nhiều người hỏi:

- Lý Khinh Ngữ, đây là bạn trai của ngươi hả?

Lý Khinh Ngữ đáp:

- Là ca của ta.

- Ngươi kiếm đâu ra ca?

Nhiều người đặt câu hỏi này, Lý Khinh Ngữ không cách nào giải thích cho từng người.

Sự việc trong Thái Hoàng Cửu Trọng Môn qua đi, không lâu sau nguyên Đông Hoàng tông sẽ biết bọn họ có thiếu tông chủ mới, khi đó chẳng cần giải thích thân phận làm gì.

Tin thiếu tông chủ mới tu luyện trong tầng cửa thứ chín cũng sẽ lan rộng.

Bọn họ sẽ thêm mắm dặm muối giải thích chuyện khó tin này, hoặc là tự mình an ủi, qua vài ngày nữa tất cả sẽ biết hết.

- Chiến pháp Quy Nhất ở ngay phía trước.

Lý Khinh Ngữ tiếp tục bước đi, nhưng Lý Thiên Mệnh bỗng dừng lại.

Hắn nhìn một tủ kính thủy tinh cách không xa, trong tủ kính có một vòng cổ rất đẹp. Vòng cổ có một mặt dây chuyền, một viên đá quý sáng lấp lánh, thiên văn màu tím chạy trong đó, nhìn rất đẹp.

Vòng cổ được thiết kế đặc biệt, tạo hình rất đẹp, nhìn thoáng qua đã hấp dẫn thiếu nữ, lấp la lấp lánh.

Nhưng nó không hấp dẫn Lý Khinh Ngữ, nàng nói:

- Ca, thứ này nhìn được dùng không được, hơn nữa giá cả rất mắc, nghe nói đặt ở đây trên trăm năm rồi nhưng không ai mua.

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Vậy à, để ta xem kỹ hơn.

Lý Thiên Mệnh lại gần xem phát hiện nhìn gần vòng cổ thủy tinh càng huyễn lệ. Nó không đẹp tục tằng, nó ưu nhã mà rực rỡ, bắt mắt nhưng không mất cao quý.

Bên dưới có hàng chữ nhỏ giới thiệu.

[Tên: Thiên Linh Chi Luyến.]

Lý Thiên Mệnh nở nụ cười.

Rất trùng hợp, mang ý tình yêu của Lý Thiên Mệnh và Khương Phi Linh đây mà.

Lý Thiên Mệnh đọc tiếp phần giới thiệu.

[Thứ này được điêu từ linh khoáng thiên văn màu tím Thiên Linh Tử Thạch, tự tay điêu khắc sư Trương Phù Sinh nổi tiếng nhất đại lục, huyễn lệ xinh đẹp.

Trong Thiên Linh Tử Thạch ẩn chứa thiên linh tử khí, nếu gặp công kích sẽ tự động tản ra hình thành Thiên Linh Tử Thuẫn ngăn cản một phần công kích của Ngự Thú Sư dưới Thiên Ý đệ ngũ trọng.

Thiên Linh Tử Thuẫn chỉ có thể sử dụng một lần, sau khi dùng sẽ vỡ nát.

Giá trị: Năm trăm hai mươi viên ngọc báu thiên văn màu tím.]

Lý Thiên Mệnh tính nhẩm, năm trăm hai mươi viên ngọc báu thiên văn màu tím cỡ năm ngàn hai trăm ngọc báu thiên văn màu chàm, tương đương với hơn năm vạn ngọc báu thiên văn màu chàm.

Trong tay Lý Thiên Mệnh chỉ có một ngàn ngọc báu thiên văn màu chàm.

Bình Luận (0)
Comment