Lý Khinh Ngữ ngồi xuống cạnh Khương Phi Linh, kéo ống tay áo dưới ánh trăng, vầng trăng sáng trên trời, Ngũ Nguyệt Trên Không trên tay cùng nhau lấp lánh.
Lý Khinh Ngữ nói:
- Linh Nhi, ta đã trắc nghiệm ra hiệu dụng của Ngũ Nguyệt Trên Không.
- Nói mau lên!
- Đêm có ánh trăng thì ta có thể thông qua Ngũ Nguyệt Trên Không Mệnh Kiếp này dung hợp với ánh trăng trên trời. Lực lượng ánh trăng sẽ xuyên suốt thiên địa hội tụ ở bên cạnh ta, dung nhập vào thân thể của ta, khiến ta lúc chiến đấu, trong Thú Nguyên mang theo uy lực ánh trăng, tương đương với tăng phúc. Đêm nay là trăng tròn, ta cảm giác gần như được tăng thêm nửa canh giờ, gần bằng sáu phần Phụ Linh với ngươi. Tức là dưới ánh trăng, ta tự động có hiệu quả năm phần Phụ Linh, sức chiến đấu càng mạnh.
Lý Khinh Ngữ dựa vào sức mình làm được điều này, tuy cần vào đêm trăng nhưng sự biến đổi này là thuộc tính thêm vào của Ngũ Nguyệt Trên Không Mệnh Kiếp, khá đáng sợ.
Khương Phi Linh cười nói:
- Lợi hại, Khinh Ngữ sắp biến thành nữ thần ánh trăng rồi.
Thần?
Lý Khinh Ngữ không mơ mộng cảm giác làm thượng thần, nếu được thì nàng thà làm ma ánh trăng, dưới ánh trăng đồ sạch thứ chó chết.
Ngày mai là sinh nhật của nàng, sinh nhật mười sáu tuổi.
Đây vốn là ngày nên vui vẻ, nhưng vì tờ giấy hôn ước mà tất cả tan tành.
Lý Khinh Ngữ hỏi:
- Ca còn ở trong đất tổ hả?
Khương Phi Linh tràn ngập tin tưởng nói:
- Có lẽ ngày mai hắn mới đi ra. Ngươi yên tâm, hắn chắc chắn sẽ đến.
Lý Khinh Ngữ cúi đầu nói:
- May mắn có các người ở, nếu không thì ta không biết làm sao qua đêm nay.
Lý Khinh Ngữ nâng lên Minh Nguyệt Nhẫn mảnh dài hơi cong.
Lý Khinh Ngữ si mê nhìn đao trong tay:
- Đó giờ ta chưa từng giết người, không biết ngày mai có phá giới không nữa.
- Yên tâm đi!
Khương Phi Linh đặt tay lên bàn tay nắm đao của Lý Khinh Ngữ, mỉm cười nói:
- Có hắn ở thì không cần ngươi cầm đao, về sau ngươi theo phía sau ca của mình lăn lộn là được.
Lý Khinh Ngữ cảm giác như đang mơ:
- Thật không?
Cảm giác có huynh trưởng yêu thương thật tốt, nên dù ngày mai hung hiểm thì nàng không còn sợ.
Cùng lắm là chết thôi.
Giết, là xong việc.
. . .
- Còn thiếu chút nữa!
Lý Thiên Mệnh nhíu chặt mày đứng trước mộ của Lý Thần Tiêu.
Hôm nay Lý Thiên Mệnh không đột phá đến Quy Nhất cảnh đệ nhị trọng như trong dự đoán, không phải thiếu thời gian mà là kém một lớp cửa sổ giấy.
- Có vẻ như ta xem việc tu luyện Quy Nhất cảnh quá đơn giản. Dù thiên tư cao đến đâu, tài nguyên tốt cỡ nào vẫn phải tiến dần từng bước, đạp bước vững chắc. Mỗi lần đột phá Quy Nhất cảnh sẽ thử thách mức độ liên kết tâm linh, dung hợp Quy Nhất khí tràng giữa Ngự Thú Sư và thú bản mệnh. Từ đệ nhất trọng đến đệ nhị trọng chẳng những tăng cao lực lượng còn cần dung hợp tốt hơn. Thuộc tính của Huỳnh Hỏa và Meow Meow khác nhau, Linh Nguyên không cùng một chỗ, cả ba dung hợp khó hơn hai nhiều.
Lý Thiên Mệnh vốn định đột phá Quy Nhất cảnh đệ nhị trọng trong vòng mười ngày, nhưng lần này thất bại.
Từ khi thức tỉnh thể Thập Kiếp Luân Hồi, lần đầu tiên Lý Thiên Mệnh cảm nhận được cảm giác tu hành thất bại.
Hơn nữa hôm nay hắn phải rời khỏi đất tổ Lý thị, nếu còn không đi thì bà cháu Lý Khinh Ngữ và Khương Phi Linh làm sao đối mặt cường giả ba mạch hùng hổ?
Lý Thiên Mệnh nhìn chữ Kiếp Luân dữ tợn trên cánh tay:
- Có lẽ quá suôn sẻ nên số phận muốn cản trở ta. Tiểu Mệnh Kiếp!
Thân thể già nhanh gấp mười lần có một phần ảnh hưởng đến trạng thái tu luyện của Lý Thiên Mệnh, tốc độ già nhanh khiến tâm cảnh rất mệt mỏi. Lý Thiên Mệnh gượng chống được nhưng trạng thái của Huỳnh Hỏa và Meow Meow bị ảnh hưởng nặng.
Tu luyện Quy Nhất cảnh chú trọng cả ba phối hợp và dung hợp, có sai sót thì Lý Thiên Mệnh không thể đột phá đến đệ nhị trọng là bình thường.
Linh Nguyên đã lớn mạnh, nhưng dung hợp Quy Nhất khí tràng còn kém chút xíu, chỉ một chút nhưng vào phút mấu chốt này đã ngăn cách Lý Thiên Mệnh bên ngoài Quy Nhất cảnh đệ nhị trọng.
- Trận chiến hôm nay rất quan trọng với ta, quan trọng hơn hạ gục Vũ Văn Thánh Thành nhiều. Số phận đang đùa giỡn với ta sao? Nhưng nửa năm qua ta không phải chỉ toàn dựa vào nghiền áp đánh hạ đối thủ.
Nếu có thể đột phá thì hôm nay Lý Thiên Mệnh nắm chắc phần thắng, còn không đột phá thì hắn cũng không nôn nóng, sẽ bất khuất, không phục!
- Có lẽ đây chỉ là một phần nhỏ bé trong cuộc đời đối kháng Tiểu Mệnh Kiếp của ta, sau này sẽ có càng nhiều nữa!
Tuy không thể đột phá nhưng Lý Thiên Mệnh có hai thu hoạch to lớn.
Thứ nhất là Sinh Tử Tiên Pháp, Câu Hồn hoàn thành. Khổ tu mười ngày với nó, khó khăn ngang ngửa Thiên Sát Kiếm Tiêu Tan.
Thứ hai, Huỳnh Hỏa và Meow Meow lấy Thần Nguyên cấp huyền thượng phẩm Huyền Hoàng Dực, Điện Kiếm Chi Nha đã tiến hóa, đốm sao trong mắt chúng nó tăng lên tám viên.
Tuy không ngang bằng với phẩm cấp của thú bản mệnh nhưng ít ra người ngoài nhìn chúng nó không còn là thú bản mệnh thất giai thấp kém.
Đợt tiến hóa này cởi bỏ nhiều lực lượng gông xiềng huyết mạch.
Tu lại lần nữa, Lý Thiên Mệnh thu hoạch được ích lợi to lớn. Luyện Ngục Chi Nguyên và Hỗn Độn Lôi Nguyên của hắn gần như khuếch trương bằng kích cỡ mười Linh Nguyên. Khí Nguyên siêu khổng lồ trong Quy Nhất khí tràng cũng lớn bằng mười Khí Nguyên khác.
Nói thật là trình độ Linh Nguyên hiện giờ của Lý Thiên Mệnh ngang ngửa Ngự Thú Sư Thánh Thú, đã vượt qua bát giai.
Ngoài ra Luyện Ngục Vĩnh Hằng Thể và Hỗn Độn Thái Sơ Thể tăng cao huyết mạch, lực lượng thân thể càng mạnh mẽ hơn.
Lần này giải phóng gông xiềng huyết mạch tăng thiên tư của chủ nhân và hai chiến sủng lên thêm một bậc.
Lý Thiên Mệnh hiện giờ đã ngang ngửa Ngự Thú Sư Thánh Thú.
Hơn nữa lần này tiến hóa mang đến thủ đoạn khác cho Huỳnh Hỏa, Meow Meow.
Ví dụ như cánh của Huỳnh Hỏa to và dài hơn, trên cánh màu vàng thuần khiết tăng thêm vài hoa văn màu đen. Hoa văn màu đen vừa đúng phủ lên Tiểu Mệnh Kiếp trên đôi cánh.
Đôi cánh Huyền Hoàng Dực này như hai thanh kiếm, sắc bén khiến người sợ hãi.
Meow Meow thì chỉ cần nhếch mép sẽ thấy hai cặp răng nanh dài ra, lôi đình quấn quanh răng càng sắc bén hơn, như bốn thanh kiếm.
Đây chính là Điện Kiếm Chi Nha.
Hai Thần Nguyên này cực kỳ thích hợp với hiện trạng của chúng nó.
Vậy là Thiên Địa Nhân Tam Sát Kiếm của Huỳnh Hỏa, đánh gần thân của Meow Meow lại tiến bộ một bậc.
Dù không thể đột phá nhưng Lý Thiên Mệnh vẫn đứng dậy, đi đón nhận ván sống chết này.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Nghĩa phụ, hôm nay Lý Huyền Nhất mang theo nhi tử của mình, muốn lấy hôn ước bắt Khinh Ngữ đi, nghĩa phụ cùng ta ra ngoài không?
- Khò khò khò!
Lý Vô Địch xoay người, tiếp tục ngủ say như chết.
Lý Thiên Mệnh không nói thêm.
Hắn rời khỏi đất tổ Lý thị, quay về Tùy Duyên phong.
Trên đường đi, Lý Thiên Mệnh thấy không xa có một đàn thú bản mệnh bay về phía Tùy Duyên phong.
Mấy trăm con thú bản mệnh che kín trời, khí thế ngập trời.
Dẫn đầu là nhị tộc trưởng, tam tộc trường và tứ tộc trưởng. Bọn họ ăn mặc trang trọng, hoa quý, toàn thân toát ra không khí vui mừng.
Rất náo nhiệt!
Rất long trọng!
Xem bộ dáng của họ, nếu hôm nay không mang Lý Khinh Ngữ đi được thì quyết không quay về.
Lý Thiên Mệnh híp mắt, hóa thành tia chớp đến đằng trước Côn Bằng thánh điện nhanh hơn đoàn người kia.
Đứng đây có thể thấy đội ngũ rước dâu tiến tới.
Một đám thú bản mệnh to lớn nặng nề đáp xuống.
Nhóm Ngự Thú Sư cao cao tại thượng, miệt thị Lý Thiên Mệnh.