Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 343 - Chương 343 - Nhiệt Huyết Nam Nhi, Đầu Đội Trời Chân Đạp Đất

Chương 343 - Nhiệt huyết nam nhi, đầu đội trời chân đạp đất
Chương 343 - Nhiệt huyết nam nhi, đầu đội trời chân đạp đất

Hiển nhiên giờ phút này toàn trường lặng ngắt như tờ!

Không phải vì bọn họ không cam tâm, mà là đa số người trẻ tuổi bị hù sợ, mặt tái nhợt, chịu phục.

Dù người Lý Thiên Mệnh loang lổ vết máu, bả vai bị đâm thủng lỗ máu, nhưng không thể che giấu sự thật rằng hắn nghiền áp Lý Huyễn Thần.

Đẫm máu khiến Lý Thiên Mệnh tổng càng đáng sợ.

Tất cả dẫn đến mọi người, bao gồm Lý Huyền Nhất ánh mắt run rẩy nhìn thiếu niên tóc bạc thật lâu.

- Tôn tử Thiên Mệnh của ta!

Nghe giọng nói này, mọi người nhìn sang, tộc mẫu đã điên rồi, lớn tuổi còn vui vẻ nhảy cẫng lên.

- Hân hoan, thật hân hoan! Đây là nhiệt huyết nam nhi, đầu đội trời chân đạp đất, không khuất phục! Trận chiến này khiến bà già không còn lời nào để khen! Đám tiểu nhân ba mạch, nhìn kỹ chưa? Đây là con cháu của huyết mạch Chí Tôn chúng ta! Các ngươi nuôi đám giẻ rách kia có tư cách gì so sánh với con cháu huyết mạch Chí Tôn ta?

Lý Du chống nạnh hai bên, cười lớn tiếng làm màng tai người ba mạch sắp điếc.

Bực bội nhất là bị bà quở trách nhưng bọn họ chỉ có thể cúi đầu, không nói nên lời một câu phản đối.

Lý Huyễn Thần đã là đệ tử thân truyền của tông lão duy nhất trong thánh tộc Lý thị, còn là đệ tử của Vũ Văn Thái Cực, gã đã xuất sắc lắm rồi. Những người khác không có tư cách so sánh với Lý Huyễn Thần thì càng đừng nói tới so sánh cùng Lý Thiên Mệnh.

Hôm nay có lẽ là ngày Lý Du nhẹ nhàng nhất, vui sướng nhất trong bao nhiêu năm qua.

Càng không nói đến Lý Khinh Ngữ đứng bên cạnh, mắt đã đỏ hoe, giọt lệ lóng lánh sắp tràn mi.

Lý Thiên Mệnh dạy cho Lý Khinh Ngữ một đề bài gọi là ý chí của kẻ báo thù.

Trận chiến này cho cả đời nàng được ích lợi lớn.

Đương nhiên, đánh bại Lý Huyễn Thần rồi, điều mấu chốt nhất là xé bỏ hôn ước.

Đây là lý do vì sao Lý Thiên Mệnh dùng Tà Ma trói Lý Huyễn Thần lại.

Lý Thiên Mệnh kéo lê Lý Huyễn Thần dưới chân mình, đôi mắt nóng cháy nhìn Lý Huyền Nhất.

Lý Thiên Mệnh gằn từng chữ, giọng điệu cứng rắn:

- Xin nhị tộc trưởng giữ lời hứa, xé bỏ hôn ước với muội của ta, từ nay không nhắc lại chuyện này.

Ánh mắt mọi người cùng nhìn Lý Huyền Nhất.

Sau khi Lý Huyễn Thần thua trận, trong ba mạch gần như không ai nói chuyện. Lý Huyền Nhất mấp máy môi.

Nhi tử mà gã tự hào nhất bị Lý Thiên Mệnh Quy Nhất cảnh đệ nhất trọng giẫm ở dưới chân.

Đương nhiên, bây giờ Lý Thiên Mệnh là đệ nhị trọng.

Nửa năm, Quy Nhất cảnh đệ tam trọng?

Nay xem ra chỉ cần nửa tháng.

Hỏi sao Lý Huyền Nhất không khó chịu?

Gã không cam lòng!

Lý Huyền Nhất chối bay biến:

- Là Lý Huyễn Thần đồng ý đánh cuộc với ngươi, ta không đồng ý! Lý Thiên Mệnh, trên hôn ước có tông lão ký tên, không thể xé bỏ, nếu không sẽ là không tôn kính với tông lão!

Lý Thiên Mệnh nở nụ cười, siết chặt Tà Ma:

- Vậy à.

Lý Huyễn Thần đau đớn rú lên, vì gai nhọn của Tà Ma nhẹ nhàng đâm vào thịt gã:

- A!

Lý Thiên Mệnh rút gai của Tà Ma ra, dí sát ngực Lý Huyễn Thần:

- Tranh thủ thời gian đi, chọc giận ta phế bỏ Linh Nguyên của hắn, đến khi đó ngươi muốn khóc cũng không kịp!

Lý Huyễn Thần kinh hoàng hét lên:

- Phụ thân! Đừng chơi nữa! Mau cứu nhi, phụ thân!

Nếu bị phế Linh Nguyên thì gã tàn đời.

Mặt Lý Huyền Nhất xanh mét, mắt tràn đầy sát khí.

Lý Huyền Nhất tức giận nói:

- Ngươi có biết uy hiếp ta sẽ chịu kết cuộc gì không? Trong thánh tộc Lý thị này không ai cứu ngươi được!

Lý Thiên Mệnh trực tiếp xuống tay:

- Xem ra ngươi thích nói nhảm.

Lý Huyền Nhất tự cho mình là trưởng bối thì có thể uy hiếp hắn, vậy là gã đã sai lầm lớn.

Lý Thiên Mệnh cầm gai nhọn đâm vào Linh Nguyên của Lý Huyễn Thần.

Mãi đến lúc này Lý Huyền Nhất mới gầm lên, mất hết dáng vẻ:

- Dừng tay!

Tay Lý Huyền Nhất cầm tờ giấy hôn ước.

Lý Kim Xán khóc toáng lên:

- Phụ thân, đừng! Hôn ước của nhi!

Lý Kim Xán lăn lộn dưới đất, thân hình mập mạp làm đất rung rinh.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Bà nội nhìn xem là thật hay giả.

Lý Huyền Nhất ném hôn ước xuống dưới chân bọn họ, gã sẽ không chủ động xé hôn ước có tông lão ký tên.

Hai tay Lý Du run rẩy cầm lên, bà nhận biết nét chữ của tông lão trên tờ hôn ước.

Lý Du kích động nói:

- Là thật!

Bà xé vụn tờ hôn ước ngay trước mặt mọi người.

Giải quyết!

Lý Thiên Mệnh thấy rõ trong mắt Lý Khinh Ngữ có tia giải thoát.

Mấy năm nay chắc Lý Khinh Ngữ rất sợ ngày sinh thần mười sáu tuổi, nhưng từ nay về sau qua cơn mưa trời lại sáng, trời cao mặc chim bay.

Lý Du đau lòng đứng cạnh Lý Thiên Mệnh:

- Tôn nhi, bị thương có nặng không? Để bà nội đắp thuốc cho.

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Không sao, bị trầy da chút thôi.

Cơ thể của Lý Thiên Mệnh có năng lực tự lành rất mạnh, chút vết thương ngoài da này không đáng gì.

Lý Huyền Nhất xanh mặt rít gào:

- Lý Thiên Mệnh, mau thả người!

Lý Huyễn Thần còn trong tay Lý Thiên Mệnh thì Lý Huyền Nhất không dám làm gì.

Hôm nay cứ như thế tay trắng trở về, làm sao Lý Huyền Nhất cam lòng?

Gã là cường giả số một thánh tộc Lý thị!

Lý Thiên Mệnh bắt cóc nhi tử của gã ngay trước mặt gã?

Nếu không làm gì đó lấy lại mặt mũi thì không bỏ qua được.

Lý Thiên Mệnh cười hỏi:

- Ta thả Lý Huyễn Thần ra rồi ngươi sẽ yên phận rời đi, không sinh sự chứ?

Lý Thiên Mệnh thận trọng hơn ai hết, với tính tình của Lý Huyền Nhất, dám khiêu khích gã, nếu không nắm con tin trong tay thì gã ít nhất sẽ đập Lý Thiên Mệnh một trận.

Mắt Lý Huyền Nhất bắn ra tia sáng vàng:

- Đừng nói nhảm, nhanh chóng thả người!

Lý Thiên Mệnh cười khẽ:

- Bà nội, tìm Diệp Thanh tông lão giúp ta, nói rằng bọn họ đã chủ động xé bỏ hôn ước.

Có hôn ước trong tay thì Diệp Thanh tông lão không tiện ngăn cản Lý Huyền Nhất, nhưng tình huống hiện giờ đã khác.

Hơn nữa Lý Thiên Mệnh có tin tưởng thuyết phục Diệp Thanh tông lão giúp đỡ họ.

- Không cần tìm, chúng ta ở đây.

Bỗng nhiên một nhóm ba cường giả bước ra từ trong núi rừng Tùy Duyên phong đi tới trước mặt Lý Thiên Mệnh.

Lý Thiên Mệnh ngước lên nhìn.

Khi trông thấy ba người đó thì hắn hoàn toàn thả lỏng, vì hắn biết hiển nhiên họ đã đến từ lâu, thấy hết biểu hiện ngày hôm nay của hắn.

Vì sao bọn họ âm thầm quan sát cuộc chiến?

Nguyên nhân lớn nhất đương nhiên là quan sát thể Ngũ Kiếp Luân Hồi của Lý Thiên Mệnh.

Ba người này là ai?

Dẫn đầu là một vị trung niên áo xanh, thon dài thẳng tắp, chỉ có mép tóc hơi bạc.

Người này là một trong ba mươi ba tông lão của Đông Hoàng tông, Diệp Thanh tông lão.

Đứng bên trái Diệp Thanh tông lão là một thanh niên áo trắng, tay cầm cây quạt, môi mỉm cười, đó là nhi tử của Diệp Thanh tông lão, hoàng sư của Thanh Thần sơn, Diệp Thiếu Khanh.

Đứng bên phải là một nữ nhân áo màu nhạt, tuy xinh đẹp lộng lẫy, phong hoa tuyệt đại nhưng nàng càng anh khí khiếp người, rất có uy nghiêm.

Lý Thiên Mệnh từng gặp nàng, đó là trưởng lão của Thánh sơn, Diệp Vũ Hề.

Diệp Thiếu Khanh và Diệp Vũ Hề đều là con trai, con gái của Diệp Thanh tông lão, còn là huynh muội song sinh, ra đời trước và sau.

Diệp gia của Đông Hoàng tông từng được gọi là Thanh Long Diệp gia, năm xưa là tộc lớn đứng thứ hai trong tông. Hiện giờ bọn họ cũng xuống dốc nhiều, nhân vật đỉnh cao nhất trong gia tộc là ba vị đang đứng đây.

Thanh Long Diệp gia là gia tộc can đảm chăm sóc cho bọn họ dù thánh tộc Lý thị đã xuống dốc, hôm nay có mặt ba người ở đây thì bảo đảm Tùy Duyên phong an toàn.

Bình Luận (0)
Comment