Diệp Thiếu Khanh nói:
- Ngươi nói đúng, chỉ có tông lão mới quản lý đệ tử Thái Nhất được, và phải thông qua Tông Lão Hội. Hơn nữa đệ tử Thái Nhất hưởng thụ tài nguyên tốt nhất toàn Đông Hoàng tông, ví dụ như tư cách tu luyện Thái Nhất Tháp.
Về điểm này thì Lý Thiên Mệnh không quá hiếm lạ, hắn cảm thấy đất tổ Lý thị mới sướng hơn.
Nhưng Lý Thiên Mệnh rất khát vọng thân phận càng cao, vì chỉ cần trở thành đệ tử Thái Nhất là có thể đứng vững gót chân hơn trong Đông Hoàng tông này. Khi đó ai muốn đụng vào hắn sẽ phải suy xét kỹ thân phận của hắn.
Thân phận như Lý Huyền Nhất sẽ phải vái chào đệ tử Thái Nhất.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Tranh phong Thái Nhất Tháp khó khăn lắm sao? Sáu mươi sáu người thì bình thường được mấy người thành công?
Diệp Thiếu Khanh cười nói:
- Đùa, bình thường được một người đã là may mắn, không có ai đậu cũng bình thường.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Tại sao vậy? Thật sự rất khó khăn?
- Không phải khó bình thường, Thái Nhất Tháp tổng cộng chia ba tầng, tầng thứ nhất, thứ hai cũng ổn, tất cả thử thách do Tông Lão Hội thiết kế. Nhưng tầng thứ ba là thánh địa thật sự của Thái Nhất Tháp, Tông Lão Hội cũng không biết đệ tử sẽ gặp cái gì trong đó. Đây là vùng đất thần diệu mà tổ tiên thánh tộc Lý thị sáng lập bằng Tiểu Mệnh Kiếp, sát khí bốn phía vừa có tạo hóa vô tận! Càng kỳ lạ là thử thách không phải về thực lực, dù là ta đi vào cũng không dám nói có thể lành lặn rút lui.
Khi Diệp Thiếu Khanh nói đến tầng thứ ba Thái Nhất Tháp thì ngữ điệu nghiêm túc chưa từng có.
- Tổ tiên của chúng ta?
Lý Thiên Mệnh không ngờ trong Đông Hoàng tông còn có vùng đất thần diệu do tổ tiên thánh tộc Lý thị để lại.
Nhưng cũng bình thường thôi, dù sao Thánh sơn ngày xưa gọi là Côn Bằng Thánh sơn, toàn tong đều là địa bàn của thánh tộc Lý thị.
Diệp Thiếu Khanh khẳng định rằng:
- Đúng vậy! Ngươi là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi, nếu có thể lên tầng thứ ba thì không chừng sẽ có gặp gỡ đặc biệt. Nhưng mấu chốt là sáu mươi sáu người, bình thường không đến năm người lên được tầng thứ ba. Thậm chí không ai lọt vào được cũng xem như bình thường, dù sao Đông Hoàng tông có tiêu chuẩn cực kỳ nghiêm khắc về đệ tử Thái Nhất. Ta nói thật, ta đại khái biết là sáu mươi sáu người nào tham gia chiến đấu, những người này không ai có tư cách so sánh với bốn vị đệ tử Thái Nhất hiện nay. Đặc biệt là tầng thứ ba Thái Nhất Tháp không liên quan nhiều đến thực lực từ trước.
Lý Thiên Mệnh đã hiểu.
Tóm lại là với điều kiện hiện có muốn trở thành đệ tử Thái Nhất thì khó còn hơn lên trời.
- Nhưng thật ra không cần lên tầng thứ ba, càng không cần chiến đấu vì trở thành đệ tử Thái Nhất.
- Tại sao?
Diệp Thiếu Khanh trả lời:
- Vì mấu hcốt của tranh phong Thái Nhất Tháp đợt này không nằm ở ai có thể trở thành đệ tử Thái Nhất mới mà là báu vật đặt ở tầng thứ nhất, thứ hai.
Lý Thiên Mệnh nổi lên hứng thú:
- Báu vật?
Diệp Thiếu Khanh phẩy quạt nói:
- Đúng rồi, đệ tử đầu tiên vượt ải tầng thứ nhất và tầng thứ hai sẽ được một món chí bảo đỉnh cấp. Chí bảo này quý giá hơn chiến hồn Thánh Thú mà ta tặng cho các ngươi rất nhiều. Chí bảo trong tầng thứ nhất do ba mươi ba vị tông lão liên hợp quyết định, hôm qua ta tham dự quyết sách nên biết là tại sao.
- Xin hỏi sư tôn, chí bảo qua ải tầng thứ nhất Thái Nhất Tháp là cái gì?
- Đó là một thứ có thể cho thú bản mệnh của ngươi trực tiếp tăng vọt tiến hóa thành Thánh Thú tam giai, Thần Nguyên cấp địa thượng phẩm!
Lý Thiên Mệnh giật nảy mình.
Hắn chưa từng thấy Thần Nguyên cấp địa, nhưng biết nó chia ra ba phẩm hạ, trung, thượng.
Thần Nguyên cấp địa hạ phẩm có thể tạo nên Thánh Thú nhất giai.
Trung phẩm tạo nên Thánh Thú nhị giai.
Thượng phẩm thì tạo nên Thánh Thú tam giai.
Cực hạn của Ngự Thú Sư Thánh Thú tam giai là đỉnh Địa Chi Thánh cảnh.
Còn về Thánh Thú tứ giai, Thần Nguyên cấp thiên thì sẽ tạo ra Thiên Chi Thánh cảnh.
Thiên Chi Thánh cảnh quá xa xôi.
Trước mắt trong phạm vi toàn Đông Hoàng tông, Thần Nguyên cấp địa thượng phẩm có thể tạo nên Thánh Thú tam giai đã là thứ mà nhiều điện khanh, trưởng lão khao khát mơ ước.
Càng không nói đến đệ tử có thể trực tiếp lấy Thần Nguyên cấp địa thượng phẩm.
Giá trị của nó gấp vô số lần Thần Nguyên cấp huyền thượng phẩm mà đợt trước Lý Thiên Mệnh tìm được, hơn nữa đây mới chỉ là kho báu qua một ải trong Thái Nhất Tháp.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Còn tầng thứ hai?
Diệp Thiếu Khanh đáp:
- Báu vật tầng thứ hai do tông lão xếp mười hàng đầu quyết định, ta không có quyền biết, nhưng chắc chắn quý giá hơn tầng thứ nhất gấp ba trở lên. Hiện giờ chí bảo tầng thứ nhất đã bị tiết lộ, cho nên mọi người dự tính phần thưởng cho người qua ải tầng thứ hai đầu tiên sẽ rất nặng. Tóm lại ngươi chỉ cần biết nếu được chí bảo tầng thứ hai thì người toàn tông môn sẽ hâm mộ ngươi.
Nói thật là hấp dẫn người.
Chỉ riêng phần thưởng tầng thứ nhất, thứ hai đã dày nặng như vậy, nếu thêm tầng thứ ba dính dáng đến tổ tiên thánh tộc Lý thị nữa, trong lòng Lý Thiên Mệnh sinh ra khát võng mãnh liệt.
Hắn đã sẵn sàng tham gia chiến đấu!
Lý Thiên Mệnh muốn tìm hiểu rõ mọi chi tiết:
- Nói vậy là rất khó qua ải ba tầng tháp để trở thành đệ tử Thái Nhất. Nhưng sức hấp dẫn kho báu hai tầng tháp trước càng lớn hơn?
Diệp Thiếu Khanh trả lời:
- Đúng vậy! Dù sao tổ tiên Đông Hoàng tông đặt ra trong một thế hệ không có nhiều hơn bốn đệ tử Thái Nhất, hiện giờ đã có bốn người, nếu có thể lên đỉnh Thái Nhất Tháp thì sẽ xúc phát cuộc đấu tranh khác.
- Đấu tranh gì?
Diệp Thiếu Khanh cười nói:
- Chuyện đó nói sau, chờ khi nào ngươi có hy vọng rồi tính tiếp.
Lý Thiên Mệnh gật đầu, nói:
- Được rồi.
Lý Khinh Ngữ hỏi:
- Sư tôn, năm ngày sau sẽ trực tiếp đi Thái Nhất Tháp ạ? Ta nhớ ba năm trước hình như phải đánh hai trận trong chiến trường Đông Hoàng thứ nhất.
- Đúng rồi, chỉ có mười một người được vào Thái Nhất Tháp. Theo quy củ năm rồi thì sẽ xếp sáu mươi sáu đệ tử thân truyền tổ chức hai vòng đào thải đơn trên chiến trường Đông Hoàng thứ nhất. Vòng tứ nhất tuyển ra ba mươi ba người, sau đó chọn một người không thi đấu, trực tiếp thăng cấp, ba mươi hai người còn lại đánh thêm một vòng, chọn ra mười sáu người. Cộng thêm người được thăng cấp trực tiếp sẽ có mười một người, đi vào tranh phong Thái Nhất Tháp, đây mới là thể lệ thi đấu hoàn chỉnh.
Lý Thiên Mệnh đã hiểu, quy củ không quá phức tạp.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Với thực lực hiện giờ của chúng ta chắc rất khó được vinh dự?
Lý Thiên Mệnh tự hiểu sức mình, đợt tranh phong này là tất cả thiên tài tuyệt thế bên dưới bốn vị đệ tử Thái Nhất của Đông Hoàng tông cạnh tranh nhau, bọn họ cơ bản đều là con cháu của tông lão, từ ba tuổi đã tu hành, tệ lắm cũng có thực lực gần Quy Nhất cảnh đỉnh.
Lý Huyễn Thần, Cốc Vũ không thể nào so sánh với tồn tại như vậy.
Diệp Thiếu Khanh nói:
- Đương nhiên rồi, ta cho các ngươi đi qua chỉ để góp vui. Chỉ cần các ngươi ở trên chiến trường Đông Hoàng thứ nhất đừng thua quá khó coi là được, dù sao chỉ có hai người, thậm chí là một người lấy được hai món bảo bối.
Có vẻ như Diệp Thiếu Khanh khẳng định trong thế hệ này sẽ không ra thêm đệ tử Thái Nhất, bọn họ biết rõ về sáu mươi sáu người này.
Lý Thiên Mệnh gật đầu, nói:
- Được rồi, trong hai trận chiến này chúng ta cố gắng tranh thủ không khiến Thanh Long Kiếm Phong mất mặt.