- Thiên Mệnh, ngươi mới mười sáu tuổi, ba năm ngươi còn có một lần cơ hội. Với thiên tư của ngươi, đợi ba năm sau càng có hy vọng trở thành đệ tử Thái Nhất, khi đó ta sẽ chuẩn bị tốt cho ngươi. Lần này tham dự hãy coi như cảm nhận không khí và quy tắc, có thể đi đến phân đoạn Thái Nhất Tháp đã xem như ngươi may mắn.
Không phải Diệp Thiếu Khanh coi thường đệ tử của mình mà vì thời gian Lý Thiên Mệnh tu luyện quá ngắn. Năm ngày sau sẽ bắt đầu tranh phong Thái Nhất Tháp, với thực lực chỉ có thể đánh bại Quy Nhất cảnh đệ lục trọng của hắn thì thuộc lớp giữa và dưới trong sáu mươi sáu vị đệ tử.
Còn Lý Khinh Ngữ là tầng dưới chót luôn.
Nói trắng ra là Diệp Thiếu Khanh muốn Lý Thiên Mệnh đi cảm nhận.
Lý Thiên Mệnh sửng sốt:
- Ba năm?
Theo tốc độ suy kiệt của Tiểu Mệnh Kiếp thì ba năm sau hắn sẽ trông như năm mươi tuổi, nhìn từ bề ngoài hắn càng giống sư tôn của Diệp Thiếu Khanh hơn.
Vậy còn tranh đệ tử Thái Nhất làm quái gì nữa? Sắp xuống lỗ luôn rồi.
Diệp Thiếu Khanh khẳng định rằng:
- Gần đây ngươi tiến bộ thật sự quá nhanh, nhưng tu luyện Quy Nhất cảnh lên một trọng là tăng thêm một bậc khó khăn, ngươi muốn giữ tốc độ nhanh như vậy là chuyện không thể nào. Với thiên tư của ngươi, ta cảm thấy ba năm sau ngươi có thể đuổi kịp bốn vị đệ tử Thái Nhất! Thậm chí bỏ xa Vũ Văn Thần Đô ở sau lưng, ngươi chỉ thiếu ba năm!
Diệp Thiếu Khanh rất có lòng tin với Lý Thiên Mệnh, nhưng y không biết hắn không có thời gian ba năm.
Lý Thiên Mệnh gật đầu, nói:
- Vâng thưa sư tôn, ta sẽ cố gắng.
Nhưng hắn sẽ không nhận thua, đã có cơ hội thì hắn muốn đánh cuộc một pheo.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Sư tôn, hai vòng chiến đấu trên chiến trường Đông Hoàng thứ nhất và khiêu chiến ba tầng của Thái Nhất Tháp là diễn ra cùng một lúc sao?
Diệp Thiếu Khanh giải thích rằng:
- Thế thì không. Năm ngày sau sẽ tổ chức chiến đấu vòng thứ nhất trên chiến trường Đông Hoàng thứ nhất, chọn ra ba mươi ba người. Sau đó nghỉ dưỡng sức điều chỉnh nửa tháng rồi bắt đầu đợt chiến đấu thứ hai. Hai vòng chiến đấu này xem như làm nóng trước tranh phong Thái Nhất Tháp, nên có đầy đủ thời gian chuẩn bị.
Lý Thiên Mệnh tính nhẩm:
- Vậy à . . .
Tức là năm ngày sau sẽ chiến đấu, nhưng tranh phong Thái Nhất Tháp thật sự thì bắt đầu sau một tháng rưỡi.
Chính thức cướp giật kho báu, thậm chí bước vào tầng thứ ba Thái Nhất Tháp sẽ bắt đầu sau năm mươi ngày.
Theo tốc độ tu luyện trước mắt, Lý Thiên Mệnh cảm thấy chưa chắc mình không có cơ hội giành một phen.
Tranh phong Thái Nhất Tháp là giành!
Đã giành thì phải giành tới cùng!
Lý Thiên Mệnh không nói cho Diệp Thiếu Khanh biết ý tưởng của mình.
Đường tu hành đừng suy nghĩ lung tung, đừng tham lam mơ xa, đừng tính toán chi li. Đạp bước vững chắc, đi xong một bước trước mắt mới tính tiếp.
Bước chân trước mắt Lý Thiên Mệnh là trận chiến đào thải vòng thứ nhất trên chiến trường Đông Hoàng thứ nhất vào năm ngày sau.
- Nếu thuận lợi, lần sau gặp Lang Thiên Tử thì ta cũng là đệ tử Thái Nhất.
Một tên vô danh tiểu tốt mà Lang Thiên Tử hoàn toàn không thèm nhìn lâu, khi gặp lại nhau, hắn xoay người biến thành đệ tử Thái Nhất có thân phận ngang bằng nàng.
Khi đó nàng ta sẽ có nét mặt thế nào?
Cộng thêm Lý Thiên Mệnh không phải nhi tử ruột của Lý Vô Địch, hắn là người ngoài, thân phận đệ tử Thái Nhất quá quan trọng với hắn.
Nếu nói đệ tử ngoại môn cũng dám chê cười thiếu tông chủ Đông Hoàng tông, vậy đệ tử Thái Nhất làm các đệ tử ngước nhìn.
Hoàng sư, phong chủ cũng phải hết sức kính cẩn!
Đây là cuộc thử thách tốc độ sống chết!
Mắt Lý Thiên Mệnh sáng rực, lần trước hắn không đuổi theo kịp nên mới vất vả trong cuộc chiến với Lý Huyễn Thần. May mắn sau khi chiến đấu, hắn đuổi kịp tiến trình mà mình đã đặt ra.
Bắt đầu từ hôm nay, hắn sẽ tiếp tục tiến lên với tốc độ cao nhất, hoàn toàn đào móc ra thiên phú nghịch thiên của mình.
- Meow Meow.
- Gì hả?
- Bắt đầu từ bây giờ, trong vòng năm mươi ngày ngươi không được ngủ, không cho phép ngủ gật.
Meow Meow giật nảy mình:
- Méo?
Nó lăn lộn dưới đất, khóc la ăn vạ như thể bị thiến.
Tiểu Hoàng Kê ở bên cạnh sung sướng nhìn.
Huỳnh Hỏa phóng khoáng nói:
- Meow Meow, nhìn ngươi tội nghiệp, tọa kỵ thấp kém mới lấy được chiến hồn Thánh Thú, Kê ca sẽ nhường lại cho ngươi.
- Ta không thèm! Meow chỉ muốn ngủ một giấc no say, ngủ đến tận thế!
Nhắc đến thì Lý Thiên Mệnh cũng háo hức muốn xem chiến hồn Thánh Thú mới là cái gì.
Lý Thiên Mệnh và Lý Khinh Ngữ có chỗ ở mới trong Thanh Long Kiếm Phong.
Nơi ở của đệ tử thân truyền cực kỳ cao cấp, bên trong có đủ mọi thứ.
Đình viện của hai huynh muội liền nhau, Lý Thiên Mệnh gắn cánh cửa trên bức tường, xem như liền nhau, Khương Phi Linh có thể tự do qua lại.
Nhưng phần lớn thời gian Lý Thiên Mệnh sẽ trở về đất tổ Lý thị.
Còn Lý Khinh Ngữ thì sẽ không mỗi đêm trở về nhà, nàng tu luyện ở đây còn được Diệp Thiếu Khanh chỉ dạy.
Lý Du sẽ không thấy buồn, bà có thể đến Thanh Long Kiếm Phong hưởng thụ tôn tử, tôn nữ chăm sóc, hoặc ở Tùy Duyên phong canh chừng Lý Vô Địch.
Tóm lại đã giải quyết việc hôn ước của Lý Khinh Ngữ, Lý Thiên Mệnh có Diệp Thiếu Khanh che chở, cả người Lý Du nhẹ nhàng, tinh thần phơi phới.
Giờ mỗi ngày lúc hoàng hôn bà sẽ ca hát, nhảy múa trên Tùy Duyên phong, làm cá tôm dưới sông lớn đều chạy, muôn thú trong núi rừng ngã lăn quay, chim bay trên trời rớt như mít rụng.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Huỳnh Hỏa, ngươi thật sự quyết định nhường chiến hồn Thánh Thú này cho Meow Meow?
Huỳnh Hỏa nói:
- Đương nhiên rồi, lão tử một lời nói ra bốn ngựa khó theo. Đàn em của ta chỉ biết vật lộn gần thân, thủ đoạn hơi kém chút, cho nó có thêm bản lĩnh giữ mạng thì ta yên lòng.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Gì mà đàn em của ngươi? Đây là đàn em của ta!
Huỳnh Hỏa đắc ý nói:
- Nằm mơ đi, bao gồm ngươi cũng là đàn em của ta. Không nhìn ra sao? Lý Thiên Mệnh nhà ngươi chỉ tu chiến quyết, Meow Meow chỉ tu thần thông, riêng mình ta song tu thần thông, chiến quyết, nhìn liền biết là trùm đại ca rồi!
Lý luận hết chỗ nói.
Nhưng Lý Thiên Mệnh biết gần đây gà con cực kỳ khắc khổ tôi luyện thú pháp trong Sinh Tử Tiên Pháp, trình độ ngang ngửa hắn. Phối hợp chiến pháp Quy Nhất, gà con hoàn toàn không kéo chân sau của hắn.
Tuy Meow Meow có Đế Ma Hỗn Độn, nhưng nói thật thì cả ba là một thể, lá chắn sống xông về phía trước như mèo con nếu biến mạnh thì khả năng chịu đựng của cả nhóm sẽ tăng lên.
Ví dụ như trận chiến với Lý Huyễn Thần, Meow Meow cản lại áp lực từ Côn Bằng mười sáu cánh vàng, lập công lao to lớn, là mấu chốt giúp Lý Thiên Mệnh giành chiến thắng.
Cộng thêm Huỳnh Hỏa rộng rãi khảng khái, không thèm vật phẩm như vậy, chỉ lo tu luyện thú pháp.
Thế là Lý Thiên Mệnh không do dự giao chiến hồn Thánh Thú cho Meow Meow luyện hóa.
Trong hộp gỗ có giới thiệu tên của chiến hồn Thánh Thú này gọi là Cửu Trọng Thiên Kiếp. Không biết sau khi Meow Meow luyện hóa thì có xúc động gông xiềng huyết mạch trở thành thần thông mới hay không.
- Chiến hồn Thánh Thú của Khinh Ngữ là gì vậy?
Khi Lý Thiên Mệnh ngước đầu lên, vừa lúc Khương Phi Linh từ nhà kế bên trở về, hiển nhiên Lý Khinh Ngữ đã bắt đầu trợ giúp Thái Bạch Côn Bằng luyện hóa chiến hồn Thánh Thú.
Khương Phi Linh đáp:
- Tên là Hạo Nguyệt Huy Diệu, rất thích hợp Khinh Ngữ, chắc là sư tôn của các người đã chuẩn bị sẵn từ lâu cho nàng ấy.
Lý Thiên Mệnh cảm thấy vô cùng vinh hạnh:
- Tốt đến vậy sao?
Diệp Thiếu Khanh quá tốt với họ.
Khương Phi Linh nói:
- Ta cũng cảm thấy quá tốt.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Có lẽ vì sư tôn và Lý Vô Địch có chút tình cảm quen biết, người của Diệp gia trừ Diệp Tử Y ra đều rất tốt.