Mắt Vũ Văn Thánh Thành dần đỏ ngầu, ánh mắt mãnh liệt:
- Lý Thiên Mệnh, ngươi tuyệt đối không ngờ sau khi ta đột phá sẽ mạnh đến vậy! Dù là Lý Huyễn Thần hay ngươi trừ run rẩy quỳ xuống trước mặt ta ra sẽ không làm được gì khác! Ngày mai? Báo ứng đến rất nhanh, vậy thì ngày mai ta sẽ cho ngươi trả giá cực đắt!
Bản thân Vũ Văn Thánh Thành cũng thán phục trước sức mạnh của Thánh Thú nhị giai và Quy Nhất cảnh đệ lục trọng.
- Vốn định để ca của ta làm thịt ngươi thay ta, nhưng phụ thân và ca ca đều hy vọng ta tìm được cơ hội tôi luyện bản thân, vậy thì ngày mai ta sẽ dựa vào mình! Ngươi đánh gãy răng của ta, làm ta mất hết mặt mũi, vậy ta sẽ cho ngươi thủng lỗ chỗ, chết không toàn thây!!!
Thù mới hận cũ đều tụ vào nhau.
- Quá mạnh, quá mạnh!
Sau khi diễn luyện, Vũ Văn Thánh Thành tràn trề niềm tin vào bản thân.
Thiếu niên áo đen cũng nói Vũ Văn Thánh Thành chắc chắn thắng vào trận chiến ngày mai.
- Ca, ngày mai có thể giết người không?
Thiếu niên áo đen trả lời:
- Nếu nhanh tay chút thì được, dù sau ngày mai phụ thân sẽ xem cuộc chiến, phụ thân không mở miệng thì không ai dám lỗ mãng.
Vũ Văn Thánh Thành nghe vậy càng yên lòng.
- Chờ Lý Thiên Mệnh chết rồi, ta chống mắt xem còn ai ngăn cản ta chiếm lấy Lý Khinh Ngữ?
Đó là nữ nhi của nữ nhân mà phụ thân không chiếm được, tưởng tượng thôi đã làm gã sôi trào máu nóng, cảm giác như chứng minh bản thân trước mặt phụ thân và huynh trưởng.
Vũ Văn Thánh Thành hỏi:
- Phải rồi, ca, phụ thân còn một danh ngạch dành cho ai?
- Đường ca của ngươi, Vũ Văn Trấn Tinh.
Vũ Văn Thánh Thành kêu lên:
- Quả nhiên là hắn! Tên quỷ cuồng giết người đó dù không thành đệ tử Thái Nhất thì báu vật tầng một, hai Thái Nhất Tháp đều sẽ thuộc về hắn thôi!
Thiếu niên áo đen cười nói:
- Thánh Thành, ca ca trong nhà mà sao lại hình dung bằng từ quỷ cuồng giết người?
- Chứ gọi là gì?
- Giết người đôi khi không gọi là giết người mà nói là săn bắn. Trấn Tinh là thợ săn bẩm sinh.
Vũ Văn Thánh Thành cười nói:
- Săn bắn? Trấn Tinh ca từ nhỏ đã đi theo ca săn bắn.
Thiếu niên áo đen nói:
- Đúng rồi, tam thúc muốn bồi dưỡng nhi tử này của mình thành binh khí sắc bén nhất của chúng ta, người mà huynh đệ chúng ta không tiện giết đều sẽ giao vào tay hắn.
Tam thúc của họ là Vũ Văn Khai Thái.
Vũ Văn Thánh Thành hỏi:
- Ca, phần thưởng tầng thứ nhất là Thần Nguyên cấp địa thượng phẩm đã bị tiết lộ, ca và Trấn Tinh ca biết phần thưởng tầng thứ hai không?
- Biết.
- Là gì vậy?
- Tạm giữ bí mật, ngươi nói năng tùy tiện, về sau sẽ cho ngươi biết.
- Thôi được, vậy nó quý giá không?
- Hỏi vớ vẩn, thứ này chuẩn bị cho Trấn Tinh, tuyệt đối là thứ khiến người run rẩy.
- A? Vậy khi nào đến lượt ta?
- Ngươi cứ chăm chỉ tu luyện, ngày mai qua ải thiếu tông chủ, ba năm sau khi ngươi chính thức tham gia chiến đấu thì sẽ chuẩn bị Thần Nguyên cấp thiên cho!
Vũ Văn Thánh Thành hớn hở muốn bay lên mây, gã biết đó là Thần Nguyên cấp thiên của Đông Hoàng tông, có thể tạo nên Thánh Thú tứ giai, dùng đặc quyền một chút là sẽ chạy vào túi mình!
Thần Nguyên cấp thiên khiến Vũ Văn Thánh Thành run rẩy vì hưng phấn.
Tuyệt!
Vũ Văn Thánh Thành tràn đầy niềm tin nóng bỏng vô hạn với tương lai.
Mặt trời đã lặn về phía tây nhưng Vũ Văn Thánh Thành chưa chịu rời đi:
- Ca, có một điều ta không nghĩ ra, tại sao phụ thân đối xử khắc nghiệt với ca như vậy? Về mặt tu hành không cho phép sai sót một chút nào?
Thiếu niên áo đen mắt sáng rực nhìn phương bắc:
- Qua một thời gian ngắn nữa ngươi sẽ biết, từ ba tuổi đến nay, mỗi ngày ta liều mạng tu hành chỉ vì ngày đó đến! Tới ngày đó, ta muốn vì Vũ Văn thế gia bước lên con đường nghịch thiên, cướp lấy thứ quan trọng nhất! Đây là phần quan trọng nhất trong đời ta, bắt đầu chuẩn bị từ lúc ba tuổi cho đến ngày nay! Thánh Thành, chờ tới ngày đó, ngươi hãy nhìn cho kỹ ta thiêu đốt tử chiến vì gia tộc của chúng ta như thế nào!
Trong phút chốc, Vân Mỹ biệt viện trở nên nóng nực.
Con ngươi Vũ Văn Thánh Thành co rút, hỏi:
- Ca, thứ đó gọi là Đông Hoàng Kiếm phải không?
- Đúng vậy!
- Đông Hoàng Kiếm, Thái Nhất Tháp, hai vật thần ngàn năm trước giúp thánh tộc Lý thị quản lý Đông Hoàng Cảnh!
Thanh kiếm kia!
Mắt Vũ Văn Thánh Thành chất chứa khao khát vô hạn.
Gã không quên được ánh mắt của huynh trưởng nóng bỏng như lửa, siết chặt bả vai của gã và nói:
- Thánh Thành, dù ta chảy khô máu trong người, đốt sạch thân xác và linh hồn thì ta quyết mang Đông Hoàng Kiếm về Vũ Văn thế gia!!!
. . .
Chiến trường Đông Hoàng thứ nhất.
Chiến trường này là nơi nóng nhất Đông Hoàng tông, tất cả sự kiện quan trọng trong tông môn hầu như tổ chức ở đây.
Thử thách năm hay cuộc chiến thăng cấp của đệ tử ngoại môn, thậm chí là trưởng bối quyết đấu với nhau đều diễn ra trên chiến trường Đông Hoàng thứ nhất.
Hàng vạn năm qua, nơi này sinh ra rất nhiều yêu nghiệt, phong hoa tuyệt thế.
Đã bao nhiêu người phong vân nổi lên ở chỗ này.
Những truyền kỳ, câu chuyện qua từng đời, những nhân vật chói mắt nhất trong lịch sử, cho đến nay mọi người vẫn say sưa nhắc tới.
Đương nhiên, đa số là thần thoại về các đời tổ tiên thánh tộc Lý thị.
Những người kỳ tài ngút trời chói mắt này từ khi còn nhỏ đã bắt đầu từ chiến trường Đông Hoàng thứ nhất nổi tiếng thiên hạ.
Thời đại thiên tài thánh tộc Lý thị xuất hiện lớp lớp, chiến trường Đông Hoàng thứ nhất là nơi nóng nhất.
Đưa mắt nhìn là một chiến trường hỗn loạn, một nửa núi rừng một nửa sông ngòi, có cây cối cát vàng, có sông lớn hồ nước.
Nguyên chiến trường bị kết giới phong kín, đây là vùng đất quyết đấu thật sự.
Trên tảng đá cỏ cây còn dính máu của tiền bối mãi đến bây giờ không rửa sạch.
Quanh chiến trường có mười vạn chỗ ngồi, khán giả có thể từ trên cao nhìn xuống thấy rõ toàn cảnh chiến đấu.
Nghịch thiên vươn lên trước bao ánh nhìn là ước mơ của mỗi đệ tử Đông Hoàng tông.
Đứng trên chiến trường Đông Hoàng thứ nhất nhìn về phía bắc sẽ thấy một tòa tháp cao màu trắng đứng đằng sau chiến trường.
Tháp cao màu trắng tựa như mộng ảo, cao vút đâm mây.
Tháp cao màu trắng toát ra hơi thở cổ xưa hoang vu, tòa tháp xa xưa mà bí ẩn.
Đệ tử Đông Hoàng tông đều biết đó là vật thần của Đông Hoàng tông, cũng là thánh địa của tông môn, tên gọi Thái Nhất Tháp.
Tranh phong Thái Nhất Tháp lần này, trận chiến cuối cùng náo nhiệt nhất sẽ tổ chức ở Thái Nhất Tháp.
Hai món báu vật quan trọng đã giấu trong Thái Nhất Tháp, chờ đệ tử thiên tài dần nổi tiếng, nổi bật đi cướp chúng nó.
Hôm nay tổ chức vòng chiến đấu thứ nhất trên chiến trường Đông Hoàng thứ nhất.
Sáu mươi sáu người, tổng cộng ba mươi ba trận chiến.
Đưa mắt nhìn toàn trường người đông nghìn nghịt, đã ngồi đầy mười vạn ghế, tiếng người ồn ào.
Thân phận của mười vạn người này ít nhất đều là đệ tử nội tông.
Đệ tử nội tông chưa chiếm số nhiều, vì đông hơn nữa là các trưởng bối Đông Hoàng Vệ, có trưởng lão, điện khanh, hoàng sư, phong chủ.
Đệ tử ngoại môn thì không có tư cách xem cuộc chiến tranh phong Thái Nhất Tháp.
Ví dụ như Viên Hồn Thiên của Thanh Long Kiếm Phong chỉ có thể dẫn theo đệ tử và điện khanh khác ngồi ở ghế bình thường xem cuộc chiến.
Hôm nay đám người Thanh Long Kiếm Phong khá điệu thấp, không dám chọc vào đệ tử của thần phong khác, sợ bị so sánh.
Dù sao danh sách hai người tham gia chiến đấu của Thanh Long Kiếm Phong đưa ra đã bị cười nhạo, với đa số đệ tử Đông Hoàng tông thì Lý Thiên Mệnh quá xa lạ, còn Lý Khinh Ngữ hoàn toàn không đủ tư cách.
Cốc Vũ miễn cưỡng đủ tư cách thì không có cơ hội tham gia chiến đấu, đây mới là điều lúng túng.
Nên nhóm Viên Hồn Thiên chủ động chọn ngồi trong góc vượt qua ngày hơi mất mặt không dám nhìn ai này.