- Đông Hoàng Kiếm, Thái Nhất Tháp, đây là vật nghịch thiên mà tổ tiên đời thứ nhất Lý Thần Tiêu giành được khi chinh chiến thần quốc Vu Cổ, truyền rằng chúng được thượng thần tạo ra. Dù Vũ Văn Thái Cực lấy được cũng chưa chắc phát huy ra một, hai phần uy lực, nhưng như vậy cũng đã đủ đáng sợ rồi. Trong lịch sử có thể phát huy ra uy lực của nó đều là dòng chính thánh tộc Lý thị, nhưng hôm nay . . .
Nói đến đây, hai lão nhân liếc nhau.
Mắt Hoàng Phủ Phong Vân sáng rực nhìn bà:
- Giang sơn lớn ra nhân tài, nên hãy thuận theo tự nhiên. Nếu Thần Đô thật sự làm được thì ta sẽ đưa Vũ Văn Thái Cực lên cao để mong sống tạm, còn Tĩnh Thù thì sao?
Thượng Quan Tĩnh Thù đưa mắt nhìn chiến trường to lớn, lời nói chất chứa ý nhận mệnh:
- Ta có thể làm gì khác hơn?
. . .
Đếm từ Phong Vân Thần Sơn sang bên phải đến tòa đại điện thứ bốn là Thái Cực Điện.
Trong Thái Cực Điện có ba nam nhân.
Hai thiếu niên, một người áo đen, một người áo trắng.
Thiếu niên áo trắng Vũ Văn Thánh Thành ngồi trong góc lặng lẽ nhìn hai người khác, không dám thở mạnh.
Vì huynh trưởng ở trong mắt gã, thiếu niên áo đen đang quỳ rạp dưới đất lạy người thứ ba trong đại điện.
Người thứ ba ngồi trên vị trí cao, hai tay đặt lên tay vịn ghế, nửa người ẩn trong bóng ma.
Bóng ma quá đen, không thấy rõ, nhưng không ai bỏ qua được sự đáng sợ của người này.
Vì đôi mắt của y một con đen láy, một con trắng tinh.
Đen như mực, quỷ dị mà dữ tợn.
Trắng như tuyết, lạnh băng hờ hững.
Con ngươi một đen một trắng dường như xoay tròn thật chậm.
Y ngồi ở đây như một pho tượng thần hoặc là núi lớn hùng vĩ, khiến người không dám ngẩng đầu lên.
Trong khi Vũ Văn Thánh Thành im thin thít thì nam nhân có con ngươi màu trắng đen mở miệng hỏi:
- Thần Đô, ngươi không có nhiều thời gian, với cảnh giới hiện tại của ngươi còn kém một bước để đến vinh diệu tộc chúng ta.
Thiếu niên áo đen run rẩy, khi ngước đầu lên thì lộ ra vành mắt đỏ hoe:
- Phụ thân, nhi biết! Vào phút cuối cùng, nhi sẽ trả giá tất cả để tiến lên!
Nam nhân hỏi:
- Ngươi còn nhớ mười mấy năm nay ta nói câu gì nhiều nhất với ngươi không?
- Nhớ chứ, nhi nhớ kỹ trong lòng không quên giây phút nào!
- Lặp lại một lần.
- Thưa phụ thân, nếu Vũ Văn Thần Đô này không lấy được Đông Hoàng Kiếm thì sẽ lấy cái chết tạ tội!
Giọng điệu của nam nhân lạnh lùng như băng tuyết mênh mông:
- Đúng rồi, chết tạ tội trước mặt tổ tiên của Vũ Văn gia chúng ta.
Vũ Văn Thần Đô nhỏ giọng gầm rống, mắt lộ tia kiên quyết như sắt thép:
- Nhi tuyệt đối không chết! Tuyệt đối không phụ lòng kỳ vọng của phụ thân và gia tộc dành cho nhi!
- Khá lắm, Thần Đô, ngươi rất có khí phách. Nếu thành công thì ngươi sẽ là anh hùng của tộc chúng ta, tương lai giang sơn Đông Hoàng Cảnh này rồi sẽ truyền lại cho ngươi.
- Vâng!
Giọng nói của nam nhân như ngọn núi đè lên vai Vũ Văn Thần Đô:
- Nhưng nếu thất bại thì ngươi là tội nhân muôn đời của tộc ta!
- Vâng!!!
Vũ Văn Thánh Thành ở phía xa im thin thít, còn hút ngụm khí lạnh.
Nam nhân liếc mắt qua:
- Thánh Thành.
Vũ Văn Thánh Thành run rẩy quỳ xuống:
- Vâng thưa phụ thân!
- Hôm nay cho ngươi một cơ hội, giết đối thủ của ngươi.
- Phụ thân, ta nhất định làm được.
- Nếu không làm được thì thứ ta chuẩn bị cho ngươi cuối cùng sẽ tặng lại Vũ Văn Trấn Tinh.
- Rõ thưa phụ thân!
Trán Vũ Văn Thánh Thành rịn mồ hôi, mắt bắn ra tia hung ác.
Nói vậy là hôm nay gã không có đường lui, nếu thua thì phụ thân hoàn toàn thất vọng với gã, tài nguyên của gã sẽ đưa cho đường ca Vũ Văn Trấn Tinh.
Chuyện này cực kỳ nghiêm trọng với Vũ Văn Thánh Thành, gã không ngờ cuộc chiến báo thù hôm nay sẽ quan trọng đến mức khiến gã sát khí ngút trời.
- Lý Thiên Mệnh là đệ tử thân truyền của Diệp Thiếu Khanh, phụ thân muốn ta đánh bại giết người, xem ra quyền thế của phụ thân ở trong tông môn đã lớn đến mức không sợ ai.
Vũ Văn Thánh Thành rất vui vẻ, điều này nghĩa là tiếp theo gã thích làm gì thì làm cái đó.
Vũ Văn Thánh Thành biết tông lão Tô Trấn chủ trì ngày hôm nay là thân tín của phụ thân.
Lúc này, giọng của tông lão Tô Trấn chủ trì đại chiến hôm nay vang vọng khắp chiến trường Đông Hoàng thứ nhất:
- Trận chiến đầu tiên, Vũ Văn Thánh Thành của Thái Cực Phong quyết đấu với Lý Thiên Mệnh của Thanh Long Kiếm Phong!
Điều này nghĩa là tranh phong Thái Nhất Tháp chính thức bắt đầu.
Lý Thiên Mệnh nghe lời tuyên bố của tông lão Tô Trấn khi còn đứng bên cạnh Diệp Thiếu Khanh.
Lý Du và Lý Khinh Ngữ cũng có mặt.
Diệp Thiếu Khanh đã cầm danh sách đấu tay đôi, nên ngay từ đầu Lý Thiên Mệnh đã biết đối thủ của mình là Vũ Văn Thánh Thành.
Lý Du dặn dò dài dòng hết nửa ngày:
- Thiên Mệnh, không thể khinh địch, nghe nói Vũ Văn Thánh Thành này đột phá đến Quy Nhất cảnh đệ lục trọng, thú bản mệnh của hắn tiến hóa thành Thánh Thú nhị giai, sức chiến đấu tăng vọt. Tuy hắn chỉ có mười ba tuổi nhưng tu vi hoàn toàn ngang ngửa với nhiều thiên tài lớn tuổi hơn.
Lý Thiên Mệnh nghe muốn mòn lỗ tai, hắn nói:
- Bà nội, có một chuyện phải nói cho bà nội biết.
- Chuyện gì?
Lý Thiên Mệnh nói:
- Không ai sau khi bị ta đánh bại rồi còn có thể đuổi kịp ta.
Lý Du nở nụ cười:
- Bá khí lắm, tôn nhi Thiên Mệnh của ta.
Lý Du căm hận người của Vũ Văn gia tộc, oán hận nói:
- Nếu có thể thì hãy đánh con rùa đó thật thảm cho bà.
- Được rồi.
Lý Thiên Mệnh gật đầu với Diệp Thiếu Khanh, sau đó bước ra chiến trường.
- Đệ tử thân truyền Thanh Long Kiếm Phong, Lý Thiên Mệnh ra trận!
Đây là lần đầu tiên Lý Thiên Mệnh trình diện chính thức trước muôn người.
Chiến trường Đông Hoàng thứ nhất hôm nay tụ tập cường giả và thiên tài cao cấp nhất Đông Hoàng tông, còn có mười vạn lực lượng nòng cốt.
Nói thật thì chín mươi chín phần trăm người trong đó đã nghe nói về thiếu tông chủ Lý Thiên Mệnh, nhưng chưa từng thấy mặt.
- Nghe đồn thiếu tông chủ mới đến Quy Nhất cảnh đã đánh gãy bốn chiếc răng cửa Vũ Văn Thánh Thành, rốt cuộc xuất hiện rồi sao?
- Đây là cuộc chiến báo thù của Vũ Văn Thánh Thành, ta nghe nói hắn đã mạnh lên một bậc rồi.
- Tư liệu đăng ký thiếu tông chủ là Quy Nhất cảnh đệ nhị trọng, có thể Ngũ Kiếp Luân Hồi của tổ tiên đời đầu thánh tộc Lý thị.
- Nhưng Vũ Văn Thánh Thành có Thánh Thú nhị giai! Hơn nữa cảnh giới là Quy Nhất cảnh đệ lục trọng, nhỏ hơn thiếu tông chủ ba tuổi!
Không phải nhỏ hơn ba tuổi, thật ra là bảy tuổi, chẳng qua thời gian Lý Thiên Mệnh tu lại không nhiều bằng một phần mười của gã.
- Bọn họ là cặp đánh trận đầu, rõ ràng sắp đặt trận chiến quá lộ liễu.
- Chắc là hai vị tông lão của Vũ Văn gia tộc sắp đặt.
- Mới bắt đầu đã nóng vậy rồi, sướng!
- Vũ Văn thế gia tự mình sắp xếp, xem ra rất tin tưởng vào Vũ Văn Thánh Thành, bọn họ làm việc gì đều nắm chắc.
- Vũ Văn Thánh Thành bước vào chiến trường rồi, hài tử này khí thế kinh người, hai năm chưa thấy hắn, đã thành người lớn rồi.
- Với bối cảnh gia tộc và thiên phú của hắn, ba năm sau sẽ là đệ tử Thái Nhất mới. Bốn vị đệ tử Thái Nhất hiện giờ chắc chắn sẽ có một người nhường đường cho hắn!
Từng tiếng khen ngợi, ồn ào làm Vũ Văn Thánh Thành nghe mà sôi sục máu nóng, rất là thoải mái.