Vũ Văn Thánh Thành gầm lên, khí thế ngập trời:
- Vũ Văn Thánh Thành của Thái Cực Phong, ra trận!!!
Trước ánh nhìn chăm chú của mười vạn người, Vũ Văn Thánh Thành bước vào chiến trường, mắt đầy tơ máu khóa chặt đối thủ Lý Thiên Mệnh của mình.
Lý Thiên Mệnh đứng trên một tảng đá, từ trên cao bình thản nhìn xuống thiếu niên tựa như mãnh thú đứng trước mặt mình.
Thấy rõ rằng gã oán hận hắn.
- Không ngờ ta cũng có lúc bị báo thù.
Đây là trận chiến đầu tiên mà đã khiến toàn trường sôi trào.
Quá nhiều người nghe đồn thiên phú siêu đẳng của Lý Thiên Mệnh, nhưng vẫn còn chút nghi ngờ.
Trong mười vạn người có mặt, ít nhất có tám vạn người đang quan sát Lý Thiên Mệnh, mấy chục vạn lời bàn tán xoay quanh Lý Thiên Mệnh.
Vũ Văn Thánh Thành cất bước đi tới, từng bước như in dấu chân xuống đất:
- Lý Thiên Mệnh, ngươi có giỏi thì chiến đấu sống chết với ta, không phân thắng thua, chỉ quyết sống chết!
Vũ Văn Thánh Thành phớt lờ ánh mắt của ba mươi mốt vị tông lão khác, càng không quan tâm cái nhìn của mười vạn người, bây giờ gã chỉ để suy nghĩ của phụ thân và gia gia, chỉ để ý triển vọng về sau của mình.
Lý Thiên Mệnh bật cười:
- Ngươi mơ đẹp quá, ngươi giết ta thì có người dàn xếp cho ngươi, nếu ta giết ngươi rồi còn có đường sống sao?
Đòi quyết đấu sống chết?
Bối cảnh khác biệt thì câu này thật vô nghĩa.
Vũ Văn Thánh Thành đã bước tới trước mắt Lý Thiên Mệnh:
- Đồ hèn, chỉ biết tìm cớ cho sự yếu đuối của mình. Hy vọng trên người của ngươi có tôn nghiêm của huyết mạch Chí Tôn thánh tộc Lý thị, đừng nhận thua bò ra sàn đấu!
- Ồ?
Tôn nghiêm của huyết mạch Chí Tôn thánh tộc Lý thị?
Lý Thiên Mệnh liếc tông lão Tô Trấn một cái.
Có thể đánh nhau.
- Vậy sẽ cho ngươi được mở mắt!
Hôm nay chỉ là món khai vị.
- Giết!!!
Vũ Văn Thánh Thành đầy sát khí, có vẻ như bị vấp ngã một lần tăng sức ý chí của gã lên.
Trong khoảnh khắc này, thú bản mệnh của Vũ Văn Thánh Thành lao ra, một tiếng gầm rống chấn động nguyên chiến trường Đông Hoàng thứ nhất.
- Thánh Thú nhị giai, Bát Tí Thao Thiết!!!
Từng tiếng hét hâm mộ bao phủ toàn trường.
Lý Thiên Mệnh nheo mắt nhìn, bị khí thế của thú bản mệnh sau khi tiến hóa làm rung động.
Tứ Tí Thao Thiết ban đầu và bây giờ tiến hóa thành Thánh Thú, hình thể to gấp đôi. Hai bên xương sườn vốn có bốn cánh tay giờ mọc thành tám, mỗi cánh tay thô to chắc khỏe.
Lý Thiên Mệnh chỉ có thể nói sau khi tiến hóa thành Thánh Thú thì thú bản mệnh càng dữ tợn, tàn bạo, hung hãn hơn, nhưng cũng xấu xí hơn.
Thú chạy tám cánh tay há to mồm máu, rất rùng rợn, không xứng với bề ngoài điển trai của Vũ Văn Thánh Thành chút nào.
Không thể phủ nhận rằng Vũ Văn Thánh Thành mạnh hơn lần trước rất nhiều, Lý Thiên Mệnh đã cảm nhận được rõ rệt.
Keng!
Tay Vũ Văn Thánh Thành cầm đao to rộng dày, không phải Cửu Hoàn Huyết Đao như lần trước mà là thanh thú binh mới.
Thú binh này trắng tinh, hơi giống xương cốt cự thú bị rèn tạo, màu nhợt nhạt trông cũng rất dữ tợn, thanh đao loang lổ vết máu. Phần lưỡi dao không phẳng mà như răng cưa. Thú binh như vậy mà chém trúng người sẽ xé miếng thịt to.
Lý Thiên Mệnh nhìn thấy thiên văn màu tím trên thú binh này, chứng minh đây là thú binh thất giai, cùng đẳng cấp với Tà Ma, hoặc nên nói là càng cao cấp hơn.
- Vũ Văn Thánh Thành có thể nắm giữ lực lượng của thú binh thất giai.
- Đây là Bạch Cốt Thiên Đao, thích hợp lấy máu nhất.
- Lần này hắn thật sự đã lột xác mọi mặt, thú bản mệnh tiến hóa mang đến tạo hóa quá lớn!
Trong tiếng ồn ào của mọi người, Vũ Văn Thánh Thành đứng trên người Bát Tí Thao Thiết, tay cầm Bạch Cốt Thiên Đao, đôi mắt đỏ máu, sát khí ngút trời.
- Chết!!!
Một người một thú cùng gầm rống, xung phong về phía Lý Thiên Mệnh.
Chiến đấu bùng nổ.
- Huỳnh Hỏa, Meow Meow!
- Ta đến đây!
Mắt Huỳnh Hỏa nóng cháy, thấy Bát Tí Thao Thiết to đùng làm nó hưng phấn.
- Con này bao nhiêu đốm sao?
Lý Thiên Mệnh đã nhìn thấy:
- Hai mươi ba đốm.
Từ tám đốm sao tiến hóa đến hai mươi ba đốm, thật khiến người hâm mộ.
- Lão tử giận rồi! Meow Meow, theo ta đi móc mắt của nó xuống!
- Meo!
Mèo con màu trắng nhảy ra khỏi vòng tay của Lý Thiên Mệnh, thi triển Đế Ma Hỗn Độn biến thành thú khổng lồ lôi đình màu đen uy vũ, gầm một tiếng, muôn vàn lôi đình bủa giăng.
Có tin đồn Lý Thiên Mệnh tu luyện trong tầng cửa thứ chín của Thái Hoàng Cửu Trọng Môn rất có thể có Thánh Thú tứ giai, nhưng bây giờ nhìn thú bản mệnh của hắn chỉ có tám đốm sao.
Lời đồn tự sụp đổ.
- Thú bản mệnh bát giai làm sao đấu với Thánh Thú nhị giai có hai mươi ba sao?
Dù Đế Ma Hỗn Độn Meow Meow trông khí thế ngập trời nhưng vẫn nhỏ hơn Bát Tí Thao Thiết một nửa, Tiểu Hoàng Kê thì càng không thấy đâu.
Đây là một trận đoàn chiến.
Ngự Thú Sư chỉ đánh đoàn chiến.
Hai khí tràng của Lý Thiên Mệnh khuếch tán chồng lên khí tràng của Huỳnh Hỏa, Meow Meow, Khí Nguyên siêu lớn hút linh khí thiên địa hội tụ vào khí tràng.
Nhưng khí tràng của Vũ Văn Thánh Thành và Bát Tí Thao Thiết càng to hơn.
Nhưng to thì được ích gì?
Huỳnh Hỏa núp ở sau cùng chỉ huy Lý Thiên Mệnh, Meow Meow xung phong liều chết:
- Các huynh đệ, xông lên!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong đợt va chạm này, thú bản mệnh của hai bên đều thi triển thần thông Linh Nguyên, va chạm người ngã ngựa đổ.
Lý Thiên Mệnh rất thích kiểu chiến đấu này, cho cảm giác kề vai chiến đấu, tâm hồn liên kết, Quy Nhất cảnh quả nhiên vô cùng ảo diệu.
Càng quay về một điểm thì càng ăn ý.
Vèo!
Luyện Ngục Hỏa đốt cháy phô thiên cái địa, phượng hoàng lửa xẹt qua quỹ tích.
Lý Thiên Mệnh tóc bạc bay rối ẩn trong lôi đình của Meow Meow, sau khi Hỗn Độn Điện Cầu bay ra thì hắn đột nhiên xông về phía Vũ Văn Thánh Thành.
Đại Lôi kiếm chém thẳng xuống.
Địa Sát Kiếm, Chấn Ngục.
Đường kiếm quá gắt, kiếm quang nghịch thiên chém dài ba mươi thước, lực lượng lôi đình và lửa hội tụ trong đó.
Vũ Văn Thánh Thành đang lúc sát khí ngút trời, giơ Bạch Cốt Thiên Đao đỡ, nhưng bị Lý Thiên Mệnh đánh bay, hai tay tê dại.
Giây phút đó, tim Vũ Văn Thánh Thành rớt cái bịch:
- Hắn lại biến mạnh!!!
Vũ Văn Thánh Thành đâu biết đây mới chỉ là bắt đầu nỗi sợ lần thứ hai của gã.
Tiếp theo mới là ác mộng mới!
Vì khoảnh khắc Vũ Văn Thánh Thành bị đẩy ra, Lý Thiên Mệnh lướt qua thú bản mệnh của gã, một lần nữa xông lên. Hai con thú bản mệnh của hắn thì kiềm chế Thánh Thú nhị giai.
Ngự Thú Sư song sinh thì sướng vậy đấy.
- Grao!
Meow Meow quá hung dữ, nó nhỏ hơn đối thủ nhưng vẫn xông thẳng vào, đâu biết tám cánh tay của đối phương có móng vuốt sắc bén như đao kiếm?
Bát Tí Thao Thiết hắc ám ngập trời, nhưng so về ma khí thì còn kém hơn Meow Meow một chút.
- Kê ca, giúp ta!
Một bóng lửa đỏ xông tới sau lưng Bát Tí Thao Thiết.
Nói thật thì toàn thân Bát Tí Thao Thiết đầy vảy, da dày thịt béo, tiến hóa trở thành Thánh Thú thì càng khó đánh hơn.
Nhưng Tiểu Hoàng Kê nhắm ngay điểm yếu của Bát Tí Thao Thiết.
Gà lưu manh xẹt qua, thần thông Phần Thiên Vũ Linh bùng nổ, mục tiêu là trứng của Bát Tí Thao Thiết.
Tiểu Hoàng Kê lớn tiếng cười ác:
- Mặc cho ngươi phủ vảy đầy mình nhưng chỗ trứng thì không!
Khi Meow Meow và Bát Tí Thao Thiết đánh nhau túi bụi ngay trước mặt, lông chim toàn thân bé gà như kim thép đâm vào chỗ hiểm của Bát Tí Thao Thiết.
Trên bầu trời có con gà trọc lông cười càn rỡ:
- Lão tử siêu vậy đấy, quỳ xuống đi!
Dù Bát Tí Thao Thiết đã đề phòng gà con nhưng vẫn bị mấy trăm kim thép đâm trúng.
Bát Tí Thao Thiết rú lên thảm thiết:
- Grao!!!
Trứng bị đốt, bị Luyện Ngục Hỏa đốt cháy.
Meow Meow thấy cảnh đó thì chân sau run nhẹ:
- Kê ca . . .
Nó thề đời này có thể đắc tội với ai chứ tuyệt đối không làm phật lòng Kê ca, nhìn nét mặt hiện giờ của Bát Tí Thao Thiết là biết, cảm giác rất khó tả, khiến đường đường là Thánh Thú nhị giai mà toàn thân co giật.
Đây không phải là gà trọc lông, là ma quỷ mới đúng!