Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 356 - Chương 356 - Thiên Kiếp Hỗn Độn Của Bé Mèo Mun

Chương 356 - Thiên Kiếp Hỗn Độn của Bé Mèo Mun
Chương 356 - Thiên Kiếp Hỗn Độn của Bé Mèo Mun

Tiểu Hoàng Kê nói:

- Meow Meow, cho ta xem thần thông mới của ngươi đi!

- Rõ rồi!

Đế Ma Hỗn Độn gầm lên, mây đen kéo tới đỉnh đầu của nó.

Trong thiên địa, dù là tảng đá, sông lớn hay cát bùn, thậm chí trên cây cối đều giăng đầy lôi đình đủ màu sắc, tất cả bị rút ra.

Vô số rắn điện sấm sét là lôi đình trong thân thể vạn vật thiên địa, bình thường số lượng khá ít, nhưng lôi đình nguyên chiến trường Đông Hoàng thứ nhất tụ tập lại với nhau thì đáng sợ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lôi đình đủ màu sắc hội tụ lại mây đen, sấm sét đổi thành màu đen, ngưng tụ ra chín con rắn sét màu đen.

Chín con rắn to, mỗi con khổng lồ bằng với Bát Tí Thao Thiết.

Mỗi con rắn to do mấy ngàn vạn rắn điện nhỏ màu đen tổ hợp lại.

Chín con rắn sét quấn quanh nhau, tập trung vào Bát Tí Thao Thiết, nặng nề mổ xuống.

Giây phút đó, toàn trường ồn ào.

Đây là chiến hồn Thánh Thú, nhưng đã vượt mức chiến hồn Thánh Thú.

Từ Cửu Trọng Thiên Kiếp biến hóa thành thần thông mới của Meow Meow: Thiên Kiếp Hỗn Độn.

Đế Ma Hỗn Độn, Thiên Kiếp Hỗn Độn.

Sức mạnh của Meow Meow đã đuổi kịp Huỳnh Hỏa.

Giờ phút này, Thiên Kiếp Hỗn Độn giáng xuống.

Bát Tí Thao Thiết đang chịu cơn đau bị đốt trứng thì bỗng có bóng lửa vụt qua trước mắt, là Huỳnh Hỏa thi triển Sinh Tử Tiên Pháp Câu Hồn.

Một vuốt câu hồn.

May mắn Bát Tí Thao Thiết né kịp nên chỉ có khóe mắt bị cào rách một đường lớn, chứ không thì con mắt đã bị Huỳnh Hỏa móc xuống.

Huỳnh Hỏa rất thông minh, chiêu này không phải để tấn công mà là không cho Bát Tí Thao Thiết trốn thoát phạm vi Thiên Kiếp Hỗn Độn.

Giây sau, Thiên Kiếp Hỗn Độn giáng xuống, chín rắn điện sét đánh vào người Bát Tí Thao Thiết.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Khoảnh khắc đó, sấm sét nổ tung, vô số rắn điện bủa giăng xung quanh. Bát Tí Thao Thiết gầm rú, toàn thân căng cứng ngã xuống đất, co giật liên hồi.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Thần uy của Thiên Kiếp Hỗn Độn chạy trong nội tạng, làm Bát Tí Thao Thiết miệng sùi bọt mép, mắt trắng dã, run rẩy co giật, rên ư ử.

Hình ảnh này kéo dài cỡ mười giây.

Đến cuối cùng, đường đường là Thánh Thú nhị giai hai mươi ba sao mà rú lên rồi hoàn toàn bị điện giật xỉu.

Đương nhiên, cuộc đời này nó càng khó quên cơn đau bị nướng chín trứng.

Đây là trận chiến phối hợp của Huỳnh Hỏa và Meow Meow.

So với Lý Thiên Mệnh một mình đấu kịch liệt với Vũ Văn Thánh Thành thì cảnh chiến đấu bên phần chúng nó tuyệt đối rung động toàn trường.

Thậm chí khiến các nam nhân toàn trường không kìm được kẹp chặt hai chân.

Tiểu Hoàng Kê chảnh gà và mãnh thú hung hãn Meow Meow khiến người nhìn với cặp mắt khác.

Thánh Thú nhị giai gì?

Ở trong mắt chúng nó chẳng có Thánh Thú nhị giai nào cả.

Cuối cùng Đế Ma Hỗn Độn quay về trạng thái Bé Mèo Mun, vẻ ngoài ngây thơ vô số tội. Gà lưu manh vỗ cánh đáp trên đầu mèo con, miệng ngậm một mảnh lá, bộ dạng rất là lãng tử.

Chúng nó đang làm gì?

Đúng rồi, đang xem cuộc chiến.

Hai con chiến sủng không định giúp Lý Thiên Mệnh vùi dập đối thủ.

Hình ảnh quá đẹp, Ngự Thú Sư đang hì hục chiến đấu, thú bản mệnh thì ngậm mảnh lá, bắt chéo chân xem kịch.

Mọi người ngó nhau, bị bé gà chọc xì cười.

Thật ra thì Lý Thiên Mệnh chẳng cần nó giúp.

Trước khi hắn đột phá, Lý Huyễn Thần Quy Nhất cảnh đệ lục trọng còn không đỡ nổi hắn, giờ hắn đột phá, Vũ Văn Thánh Thành cùng cảnh giới như Lý Huyễn Thần vừa không có Thánh Thú ở bên cạnh thì sao đánh lại Lý Thiên Mệnh?

Bắt đầu lại lần nữa thì vẫn bị đè đầu đánh.

Thiên Sát Kiếm, Thần Nộ.

Đường kiếm Thần Nộ quét kiếm quang, Đại Lôi kiếm khí hung dũng bàng bạc buộc Vũ Văn Thánh Thành lùi năm mươi thước mới tránh thoát khỏi đường kiếm.

Vũ Văn Thánh Thành vừa sốt ruột vừa tức giận, gã biết kết cuộc thua trận là cái gì, tương đương với tương lai của gã bị Lý Thiên Mệnh hủy hoại hoàn toàn.

- Không thể thua! Ta không thể thua!

Ý chí của Vũ Văn Thánh Thành yếu ớt một chút, gã đã sống quá an nhàn sung sướng so với huynh trưởng.

Đến lúc này thì nước mắt tràn mi, sát khí ngút trời chỉ là biểu tượng, khi bị Lý Thiên Mệnh nghiền áp thì tâm cảnh của Vũ Văn Thánh Thành tan nát.

- Nếu ta bị thua thì sẽ mất hết tất cả, Hắc Xỉ, mau đến trợ giúp ta!

Vũ Văn Thánh Thành đang chờ, vì sao Thánh Thú nhị giai của gã còn chưa đến?

Vũ Văn Thánh Thành nhìn sang bên kia, bỗng chốc như bị sét đánh, vì Thánh Thú nhị giai của gã đã ngã xuống đất, co giật.

Đối với Vũ Văn Thánh Thành thì Thiên Kiếp Hỗn Độn dường như cũng đánh vào người gã, chỗ dựa lớn nhất đã mất.

Vũ Văn Thánh Thành cảm nhận nỗi sợ giống lần trước, nhưng lần này càng mãnh liệt hơn.

Vũ Văn Thánh Thành muốn gầm rống, liều chết chiến một trận, nhưng há to miệng mà không thể phát ra âm thanh nào.

Vũ Văn Thánh Thành đối mặt Lý Thiên Mệnh lạnh băng.

Hắn như thần chết lại chém nhát kiếm thế như chẻ tre.

Thiên Sát Kiếm, Thiên Kiếp.

Đường kiếm này rất giống Thiên Kiếp Hỗn Độn, đều là từ trên trời giáng xuống, một kiếm khí to lớn đè xuống.

Vũ Văn Thánh Thành dồn hết sức lực đỡ nhát kiếm này, đôi chân run run.

Nhưng Lý Thiên Mệnh còn một đường kiếm nữa.

Thiên Sát Kiếm, Tiêu Tan.

Đường kiếm này nhìn như đơn giản nhất nhưng cũng đáng sợ nhất.

Đường kiếm chém bay Bạch Cốt Thiên Đao của Vũ Văn Thánh Thành, cắt một đường máu to trên lồng ngực, chém nát hộ giáp của gã.

Nếu không nhờ hộ giáp thì lần này Vũ Văn Thánh Thành đã chết.

Lý Thiên Mệnh đá thêm một cước, đạp vào mặt Vũ Văn Thánh Thành.

Bụp!

Cái mũi vừa lành của Vũ Văn Thánh Thành lại sụp xuống, hàm răng gãy hết, giờ thì không phải gãy bốn chiếc răng mà là nguyên hàm răng đâm vào khoang miệng gây đau đớn.

- Oa!!!

Trước bao ánh nhìn, Vũ Văn Thánh Thành há mồm phun ra vô số răng gãy.

Đầu óc Vũ Văn Thánh Thành trống rỗng, thế giới trở nên không chân thật, không chỉ có miệng nhỏ máu, lòng gã cũng đang chảy máu.

Tí tách tí tách!

Vũ Văn Thánh Thành ngước mặt lên, trong mười vạn người có ít nhất chín vạn người nhìn gã trân trân.

Đó là ánh mắt thế nào?

Ngơ ngẩn, mơ hồ, thác loạn, thương cảm, đồng tình.

Khó chịu nhất là sự thương hại và đồng tình.

Vũ Văn Thánh Thành lớn như vậy chưa từng nghĩ có ngày bị người thương hại, đồng tình.

Gã đã thua thê thảm đến mức nào?

Hai chân Vũ Văn Thánh Thành run cầm cập, gã thấy rõ nét mặt của mười vạn người nhìn Lý Thiên Mệnh.

Đó là rung động, kính nể, thưởng thức, tò mò.

Rất rõ ràng, Lý Thiên Mệnh đạp lên đầu gã, cho Đông Hoàng tông chính thức biết rằng thiếu tông chủ mới của họ là người như thế nào.

Thiếu tông chủ Đông Hoàng tông là trò cười sao?

Không, tên hề thật sự là Vũ Văn Thánh Thành.

La lối đòi quyết đấu sống chết, kết quả bị người nhẹ nhàng nghiền áp, liên tục hạ gục hai lần, đạp bẹp dí.

Sau khi đánh thua, gã đứng ngơ ngác rất ngoan, như nhóc quậy mới bị răn dạy.

- Phụ thân . . .

Nhưng tất cả đau đớn, khó chịu không bằng nỗi sợ khi đối diện ánh mắt của phụ thân.

Vũ Văn Thánh Thành nhớ bộ dạng của huynh trưởng quỳ trước mặt phụ thân nói câu lấy cái chết tạ tội, người gã run cầm cập.

Phụ thân nói rồi.

Lần này nếu đánh thua thì mọi thứ sau này của gã sẽ đưa cho đường ca Vũ Văn Trấn Tinh, câu nói đó lặp đi lặp lại vang bên tai.

Bịch bõm!

Mặt Vũ Văn Thánh Thành trắng bệch ngã ngồi trong nước bùn, không dám ngẩng đầu nhìn phương hướng đại điện Thái Cực Phong nữa. Vì gã biết ánh mắt thất vọng kia như thuốc độc bao trùm lên người của gã.

Bình Luận (0)
Comment