Tô Vô Ưu thương tiếc nhìn Vũ Văn Thánh Thành, nói:
- Thánh Thành, ngươi phải dũng cảm lên, đừng rầu rĩ xụ mặt. Ca ca của ngươi và ta sau này sẽ giúp đỡ ngươi.
Vũ Văn Thánh Thành cúi đầu:
- Vô Ưu tỷ.
Gã nhớ lại trận thua thảm mấy hôm trước, và bị phụ thân trừng phạt, trong hốc mắt như sôi trào biển máu.
Tô Vô Ưu cẩn thận an ủi:
- Vũ Văn Trấn Tinh đã nói với ta rồi, đây là thử thách của phụ thân ngươi dành cho ngươi, đừng quá để bụng. Ngươi chỉ cần cố gắng chứng minh cho phụ thân của ngươi xem, ba năm sau sẽ hết khổ.
Vũ Văn Thánh Thành nói:
- Ta biết, Trấn Tinh ca đã nói với ta rồi, Trấn Tinh ca và ta thân như huynh đệ.
Tô Vô Ưu nói:
- Đúng rồi, ngươi nữa, phụ thân của ngươi đã xếp cho hắn nhiệm vụ báo thù thay ngươi, sắp tới, thiếu tông chủ kia chết chắc, ngươi còn rầu rĩ làm chi? Không lẽ ngươi tiếc nuối vì mình không thể tự ra tay?
Vũ Văn Thánh Thành gật đầu.
Tô Vô Ưu tiếp tục an ủi;
- Thái Nhất Tháp là một cơ hội, ngày thường muốn giết đệ tử Thanh Long Kiếm Phong sẽ hơi phiền phức, chứ không thì đã cho ngươi đi diệt hắn. Nhưng ta cảm thấy chỉ cần làm thiếu tông chủ trả giá đắt, ngươi không cần để bụng làm gì, dù sao ngươi còn nhỏ tuổi, đánh thua cũng không đáng gì.
Vũ Văn Thánh Thành nói:
- Được rồi, Trấn Tinh ca đã nói với ta nhất định sẽ cho Lý Thiên Mệnh đó rời khỏi thế giới này với cách thảm nhất.
Tô Vô Ưu mỉm cười nói:
- Thế là được rồi, vui vẻ lên.
Trông nàng đẹp khiến chúng sinh đảo điên.
Vũ Văn Thánh Thành gật mạnh đầu:
- Vâng.
Vũ Văn Thánh Thành không dám há to miệng, trong khoang miệng không có răng, như ông già nhỏ.
Nhưng Tô Vô Ưu vẫn nhận ra rằng Vũ Văn Thánh Thành không vui nổi.
Vũ Văn Thánh Thành bỗng nhiên cắn răng hỏi:
- Vô Ưu tỷ, Lý Khinh Ngữ là người của Vô Ưu Minh của tỷ?
Tô Vô Ưu đáp:
- Đúng rồi, đã một thời gian không đến, ta đang định đuổi nàng ta.
Vũ Văn Thánh Thành nói:
- Đừng đuổi đi.
Tô Vô Ưu mỉm cười hỏi:
- Không lẽ Thánh Thành nhìn trúng nàng ta? Có cần Vô Ưu tỷ chế tạo cơ hội cho ngươi, hẹn nàng ta đi ra một mình không?
Vũ Văn Thánh Thành ngẫm nghĩ, lắc đầu, nhưng ánh mắt lấp lóe, rõ ràng đang suy nghĩ chuyện gì khiến gã rối rắm nhưng cũng khát vọng.
Tô Vô Ưu vỗ vai Vũ Văn Thánh Thành, đứng lên:
- Chờ khi nào ngươi cần thì tùy thời nói với ta.
Dáng người của Tô Vô Ưu phải nói là hoàn mỹ, thon dài mà mềm mại, khi đi thì đung đưa, tóc dài nhẹ bay, đường nét bóng lưng làm người ngứa ngáy khó nhịn.
Chờ Tô Vô Ưu rời đi, mắt Vũ Văn Thánh Thành đỏ như máu:
- Lý Khinh Ngữ!
Tô Vô Ưu rời đi, Vô Ưu Cung vẫn náo nhiệt, vì muội muội của nàng, Tô Y Nhiên còn đang làm ấm không khí.
Một đám đệ tử bối cảnh hùng hậu hợp thành vòng tròn nhỏ người ngoài không chen vào được, trải qua cuộc sống khiến người hâm mộ.
Tô Y Nhiên chơi mệt, cầm bình rượu và hai cái ly đi tới góc tối.
Một nam nhân cao to vạm vỡ ngồi trong góc tối tựa như con gấu to. Đầu gã trọc lóc không có tóc, cộng thêm thân hình cao trên hai thước, bình thường thì lẽ ra trông rất dữ dằn, nhưng người ẩn trong bóng ma dường như mi thanh mục tú, không xấu xí chút nào.
Mắt của gã có chút đỏ, như thú hoang trong bóng tối, một nửa tôn quý, một nửa dữ tợn.
Nhan sắc của Tô Y Nhiên cũng đẹp giống Tô Vô Ưu, nhưng nàng hoàn toàn giải phóng quyến rũ bị Tô Vô Ưu giấu kín, nên trông nàng càng mềm mại, vòng eo càng dẻo như con rắn.
Tô Y Nhiên đi vào trong bóng ma, ngồi lên đùi nam nhân, rót đầy hai ly rượu:
- Trấn Tinh ca ca.
Giọng nam nhân trầm thấp:
- Cạn!
Nam nhân cụng ly rồi uống một hơi cạn sạch, bàn tay rộng lớn đặt trên eo của Tô Y Nhiên.
Tô Y Nhiên dựa vào người nam nhân, nũng nịu cười nói:
- Chúc mừng Trấn Tinh ca ca được Tông Lão Hội cùng nhau khen ngợi, lấy thân phận đệ tử mạnh nhất nhảy qua vòng thứ hai, trực tiếp lấy danh ngạch vào Thái Nhất Tháp.
Nam nhân trầm giọng nói:
- Chuyện này không có ý nghĩa gì, dù không được trực tiếp vào vòng thì ta vẫn có thể dễ dàng đi Thái Nhất Tháp.
Tô Y Nhiên ôm cổ gã, giọng ngọt ngào nói:
- Nhưng nghe rất có mặt mũi, cũng nói lên các tông lão đều cho rằng Trấn Tinh ca ca là đệ tử mạnh nhất tranh phong Thái Nhất Tháp, người duy nhất có cơ hội trở thành đệ tử Thái Nhất.
- Vậy cũng phải.
- Trấn Tinh ca ca định giải quyết thiếu tông chủ như thế nào?
Mắt nam nhân lóe tia hung ác:
- Tông lão không thể đi vào tranh phong Thái Nhất Tháp, chờ tới lúc đó ta sẽ chơi từ từ, trút giận cho huynh đệ của ta, cũng trừ bỏ ruồi bọ cho Vũ Văn thế gia ta.
Tô Y Nhiên cười nói:
- Vậy là hắn thảm rồi.
Nam nhân cười nhạt:
- Ha ha.
Tô Y Nhiên bỗng cười khúc khích nói:
- Nhưng Trấn Tinh ca ca còn chưa xem xếp hạng đối chiến vòng hai phải không?
- Có vấn đề?
- Xếp hạng đối chiến vòng hai do hai lão bất tử tông lão thứ nhất và thứ bốn đặt ra, Trấn Tinh ca ca đoán xem đối thủ của thiếu tông chủ đó là ai?
Tô Y Nhiên ôm cổ nam nhân, nói:
- Chưa chắc hắn sẽ vào Thái Nhất Tháp để bị Trấn Tinh ca ca báo thù.
Nam nhân hỏi:
- Không lẽ đối thủ là nàng?
Tô Y Nhiên cười duyên ngọt ngào nói:
- Lợi hại, bị Trấn Tinh ca ca đoán đúng rồi, ca ca thật thông minh.
Nam nhân trầm ngâm một chút, nói:
- Vừa lúc, muội giả vờ đánh thua cho hắn vào Thái Nhất Tháp, dù sao nàng sẽ không vào được tranh phong cuối cùng.
Tô Y Nhiên vặn vẹo người làm nũng:
- Ai bảo ta không vào được? Không chịu, nếu ta thua hắn thì mất mặt chết, người ta không thèm!
Bộ dạng nũng nịu quyến rũ khiến người máu nóng chạy rần rần.
Nam nhân cười nói:
- Đừng giỡn, ai chẳng biết trong đầu nhỏ của nàng nghĩ gì, muốn chỗ tốt gì cứ nói thẳng với ta.
Tô Y Nhiên bật cười, mắt lóe tia sáng nói:
- Chỉ có Trấn Tinh ca ca là hiểu ta, người ta muốn bảo bối ở tầng thứ nhất Thái Nhất Tháp, Thần Nguyên cấp địa thượng phẩm.
Nam nhân líu lưỡi nói:
- Nàng thật là tham lam.
Tô Y Nhiên chu môi hờn dỗi:
- Có đâu, thú bản mệnh của Trấn Tinh ca ca đã là Thánh Thú tam giai, không cần dùng Thần Nguyên cấp địa thượng phẩm. Hơn nữa bảo bối trong tầng thứ hai mới thích hợp với ca ca nhất, ca ca lấy nó dễ như trở bàn tay.
- Nhưng ta định để lại cho Thánh Thành . . .
Tô Y Nhiên nói:
- Không được đâu, đại bá của ca ca sẽ không đồng ý. Ngài ấy chắc chắn đã có sắp xếp cho Thánh Thành, hắn phải bị thời gian trui rèn, Trấn Tinh ca ca cho hắn ngon ngọt thì chẳng phải là đối nghịch lại đại bá của ca ca sao?
Nam nhân gật gù:
- Nói có lý.
Tô Y Nhiên làm nũng nói:
- Cho ta đi, Trấn Tinh ca ca, cùng lắm thì người ta sẽ hầu hạ ca ca được không?
Nam nhân cười nói:
- Được rồi, vậy đêm nay đi.
Tô Y Nhiên thẹn thùng nói:
- Không chịu, chờ Trấn Tinh ca ca đưa nó cho ta rồi tính, ai biết ca ca có lừa ta không, còn lâu mới mắc mưu ca ca.
- Ha ha, tốt, yêu tinh nhỏ.
Tô Y Nhiên nói:
- Trấn Tinh ca ca, phụ thân của ta rất vừa lòng với ca ca, có lẽ qua một thời gian sẽ gặp phụ thân của ca ca bàn bạc về thành thân.
- Ta sẽ kêu phụ thân chủ động đi, nhưng chắc cần chờ sau cuộc chiến Cảnh Vực. Y Nhiên, nàng cũng biết trận chiến này quan trọng cỡ nào với ba nhà chúng ta rồi.
- Hỏi nhảm, đương nhiên biết.
- Khi đó Đông Hoàng tông sẽ là của hai nhà chúng ta. Mấy lão già phiền phức này đều chết hết. Chúng ta hứa rồi nhé, chờ đến lúc đó nàng cố ý thua thiếu tông chủ, nhưng đừng làm giả quá, nếu không thì hắn không dám vào Thái Nhất Tháp.
Tô Y Nhiên chắc chắn nói:
- Yên tâm, ta rất giỏi diễn kịch, bảo đảm cho hắn tràn trề niềm tin, nghênh ngang bước vào Thái Nhất Tháp.