Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 378 - Chương 378 - Tụ Thần Tinh Quang, Ma Tinh Vẫn Lạc

Chương 378 - Tụ Thần Tinh Quang, Ma Tinh Vẫn Lạc
Chương 378 - Tụ Thần Tinh Quang, Ma Tinh Vẫn Lạc

- Vào Thái Nhất Tháp là có thể thả thú bản mệnh ra.

Lý Thiên Mệnh cho rằng tầng thứ nhất Thái Nhất Tháp liên quan rất lớn đến tốc độ.

Huỳnh Hỏa và Meow Meow xuất hiện không ảnh hưởng tốc độ của hắn.

Sau khi lao vào Thái Nhất Tháp, Lý Thiên Mệnh tăng mạnh tốc độ, hai con vật nhỏ nắm chặt vạt áo của hắn, mặc cho gió mạnh xẹt qua trước mắt. Lông tơ mềm mại của chúng nó bay theo gió.

Huỳnh Hỏa chú trọng bề ngoài nên khi dùng móng vuốt túm chặt tọa kỵ thấp kém Lý Thiên Mệnh, đung đưa trái phải trong gió vẫn không quên dùng hai cánh bảo vệ kiểu tóc của mình.

Oong oong oong!

Mười sáu người khác hầu như đã đi vào, trong khoảnh khắc đó, thú bản mệnh của họ đều ra khỏi không gian bản mệnh.

Nhưng Vũ Văn Trấn Tinh thì không, sau khi xông vào, gã vận dụng tốc độ nhanh nhất xông tới trước.

Trần Kiêu Ký theo sát phía sau Lý Thiên Mệnh thì cưỡi trên lưng ngựa thú bản mệnh Lam Lân Độc Giác Thú, gã như kỵ binh ngôi sao điều khiển ngựa chiến lao nhanh lên.

Lam Lân Độc Giác Thú xung phong, tốc độ mau kinh người.

Có lẽ vì thân thể của thú bản mệnh của Vũ Văn Trấn Tinh to lớn, tốc độ hơi chậm nên gã mới không thả nó ra, sợ vướng víu.

Rõ ràng bọn họ hiểu biết bài bố bên trong nên vừa lao vào đã biết nên làm thế nào.

Lý Thiên Mệnh quan sát hai người, bọn họ làm cái gì thì hắn bắt chước làm theo, tuyệt đối sẽ không sai lầm.

- Trước tiên cạnh tranh hai món chí bảo!

Trong tầng thứ nhất có Thần Nguyên cấp địa thượng phẩm.

Đừng nói thượng phẩm, Lý Thiên Mệnh chưa từng thấy Thần Nguyên cấp địa.

Thiên Chi Dực vỗ đập, Lý Thiên Mệnh như con chim nhanh nhẹn nhờ cậy trường thời gian tiến lên trước.

Lý Thiên Mệnh phát hiện tầng thứ nhất Thái Nhất Tháp như ổ kiến.

Trong ổ kiến có đường thông suốt bốn phương, đường hầm rất lớn, đủ không gian cho thú bản mệnh chiến đấu bên trong.

Đi vào mười bảy cánh cửa, trước mắt xuất hiện mười bảy đường hầm, chúng nó bủa giăng giao thác với nhau không theo trật tự.

Người bình thường vừa vào trong thấy vậy sẽ không rõ ràng lối ra ở đâu, đích đến nằm ở chỗ nào.

Bức tường ngăn cách tầng thứ nhất Thái Nhất Tháp hơi giống tường không gian của Khương Phi Linh, qua bức tường Lý Thiên Mệnh có thể thấy mọi người trong đường hầm khác.

Khương Phi Linh nói:

- Thứ này gọi là vô hình khoáng, một loại khoáng thạch kỳ lạ có thiên văn màu đen, nửa trong suốt nhưng vô cùng cứng rắn, rất khó đánh vỡ.

- Hiểu rồi!

Tức là chọn một cánh cửa thì chỉ có thể đi trong đường hầm đã chọn, phía trước sẽ có nhiều lối rẽ nhưng chỉ có một đích đến cuối cùng.

Đích đến chung là nơi đặt chí bảo trong tầng thứ nhất.

Đây là một mê cung nửa trong suốt.

Nhiều đệ tử mới đi vào, chưa phản ứng lại, ánh mắt Lý Thiên Mệnh xuyên thấu bức tường vô hình khoáng thấy nhóm Vũ Văn Trấn Tinh đã xông lên trước nhất.

Vô hình khoáng nửa trong suốt chứ không hoàn toàn trong suốt, cách quá xa sẽ không thấy gì, nên bọn họ tạm thời không thấy đích đến.

Nhưng trên tay trái của Lý Thiên Mệnh có con mắt thứ ba.

Hắn lặng lẽ mở đôi mắt màu đỏ thứ ba, dùng nó mở đường.

- Thấy rồi!

Tầng thứ nhất Thái Nhất Tháp rất lớn, đường hầm từ vô hình khoáng ngăn cách rất phức tạp, như ổ kiến.

Nhưng con mắt thứ ba của Lý Thiên Mệnh xuyên thấu nhiều vô hình khoáng thấy một hình tròn màu đen nằm trong góc Thái Nhất Tháp, chắc đó là thứ đựng Thần Nguyên.

Tên của nó là: Thần Nguyên cầu.

Thần Nguyên cầu cũng được chế tạo từ linh khoáng, giống với thú binh, dư sức bảo vệ Thần Nguyên.

Cướp được Thần Nguyên cầu tương đương với lấy được chí bảo, giành được Thần Nguyên.

- Chỉ có một con đường có thể đi hướng Thần Nguyên cầu, rõ ràng nhóm Vũ Văn Trấn Tinh biết đường!

Lý Thiên Mệnh thấy phương hướng Vũ Văn Trấn Tinh và Trần Kiêu Ký đi tới thẳng hướng Thần Nguyên cầu, những người khác còn trong giai đoạn lần mò.

Nếu Lý Thiên Mệnh không chiếm đường của Công Tôn Sí thì chắc gã đã đuổi theo Vũ Văn Trấn Tinh, Trần Kiêu Ký.

Khương Phi Linh ấm ức nói:

- Chơi ăn gian! Chẳng khác nào chí bảo được định sẵn!

Trong Trầm Uyên Đấu Thú cũng từng gặp chuyện như vậy, nên nhóm Khương Phi Linh rất khó chịu.

- Chờ xem.

Lý Thiên Mệnh khinh thường loại thủ đoạn này. Nhóm Vũ Văn Trấn Tinh vốn có thực lực cường đại, vậy mà không ngay thẳng cướp, đúng là khiến người coi rẻ.

Lý Thiên Mệnh khó chịu nên tăng tốc độ.

Vù vù vù vù vù!

Có con mắt thứ ba mở đường, dù Lý Thiên Mệnh không biết trước tuyến đường nhưng hắn có thể trong thời gian ngắn tìm được đường gần nhất trong đường hầm ổ kiến thông bốn phương.

Đường hầm vốn thuộc về Công Tôn Sí, có con mắt thứ ba nên không khó tìm ra đường tắt.

Tốc độ của Lý Thiên Mệnh nhanh kinh người, tin tưởng trên chiến trường Đông Hoàng thứ nhất, rất nhiều người thấy hắn gần như tiến lên cùng lúc với Vũ Văn Trấn Tinh, Trần Kiêu Ký.

Trong mười bảy người, Trần Kiêu Ký điều khiển Lam Lân Độc Giác Thú tựa như ánh sao chói mắt xông về phía Thần Nguyên cầu. Thú bản mệnh của gã phát huy tác dụng, nhanh hơn Vũ Văn Trấn Tinh một chút.

Lộc cộc lộc cộc!

Ngựa tốt lao nhanh như cơn gió.

Các đệ tử khác cũng xông lên, nhưng hoặc nhiều hoặc ít đi sai đường, tựa như bước vào mê cung.

Vô hình khoáng tuy rằng bán trong suốt, nhưng phải đến gần chút mới thấy Thần Nguyên cầu. Đa số người bị kẹt trong đó, như ruồi không đầu.

- Mau! Giá!

Huỳnh Hỏa nhập vai, nó như điều khiển ngựa tốt rong ruổi trên thảo nguyên bao la, đón gió phấp phới.

Oong!

Có Khương Phi Linh phối hợp, Thiên Chi Dực vỗ đập càng lúc càng nhanh.

Vù vù vù vù vù!

Lý Thiên Mệnh có xu hướng một ngựa tiên phong.

Có lẽ trưởng bối của nhóm Vũ Văn Trấn Tinh hoàn toàn không hiểu vì sao Lý Thiên Mệnh như biết trước tuyến đường, từ đầu tới đuôi không đi nhầm chút nào.

Ngược lại Công Tôn Sí bị cướp đường hầm, sau khi đi vào thì vẻ mặt mờ mịt, mất nhiều công sức mới tìm được đường, đánh mất cơ hội biết trước.

Khi bọn họ từ đường hầm khác nhau dần tụ tập lại, xông về phía Thần Nguyên cầu thì mười vạn khán giả ở bên ngoài trái tim đã treo cao.

Cuối cùng ai sẽ lấy được chí bảo thứ nhất?

Rất nhanh sẽ công bố điều bí ẩn này!

- Tuyến đường của Lý Thiên Mệnh dài hơn một chút.

- Bọn họ sắp đụng vào nhau rồi!

- Nhanh nhất là Lý Thiên Mệnh và Trần Kiêu Ký, Vũ Văn Trấn Tinh tuột ở phía sau một chút.

- Vóc người của hắn quá lớn, tốc độ không phải điểm mạnh của hắn.

- Trần Kiêu Ký và thiếu tông chủ cạnh tranh chí bảo thứ nhất?

- Chắc chắn còn biến đổi khác nữa!

Khi ánh nhìn của mọi người tập trung vào khu vực gần chí bảo trong ảnh chiếu thiên văn, Lý Thiên Mệnh đã sớm thấy Trần Kiêu Ký điều khiển Lam Lân Độc Giác Thú từ đường hầm bên cạnh lao ra.

Ầm!

Đường hầm của hai người va chạm vào nhau.

- Biến!

Trần Kiêu Ký cầm Tinh Thần trường thương nhắm ngay Lý Thiên Mệnh, từ mé bên lao nhanh va chạm.

Một ánh sao chói mắt rạch phá thiên địa.

Mũi thương nhọn diễn hóa thành sao giăng đầy trời, hóa thành vô số đốm sao, mỗi đốm sao đều là công kích trí mạng.

Cùng lúc đó, thú bản mệnh Lam Lân Độc Giác Thú của gã tỏa ánh sáng xanh da trời rực rỡ, hóa thành ngôi sao to lớn, một sừng trên đầu bén nhọn như Tinh Thần trường thương trong tay Ngự Thú Sư.

Thần thông Linh Nguyên: Tụ Thần Tinh Quang, Ma Tinh Vẫn Lạc.

Hai loại thần thông Linh Nguyên khác nhau thi triển liên tiếp, phối hợp Tinh Thần Vẫn Lạc Xung Phong Quyết của Trần Kiêu Ký, một người một ngựa xé gió xông lên.

Trần Kiêu Ký hoàn toàn không chạy về phía Thần Nguyên cầu, mọi công kích đều nhằm vào Lý Thiên Mệnh.

Rõ ràng Trần Kiêu Ký không muốn cạnh tranh tốc độ với Lý Thiên Mệnh, càng không sợ bị chiến đấu mà bị người khác thừa dịp cuỗm chí bảo.

Vì nhiệm vụ của Trần Kiêu Ký vốn là dọn sạch chướng ngại vật cho Vũ Văn Trấn Tinh!

Bình Luận (0)
Comment