Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 398 - Chương 398 - Cho Cả Nhà Ả Chôn Cùng Thánh Thành!

Chương 398 - Cho cả nhà ả chôn cùng Thánh Thành!
Chương 398 - Cho cả nhà ả chôn cùng Thánh Thành!

Vũ Văn Phụng Thiên ngửa đầu rít gào, máu dồn lên não, lại ói ra ngụm máu suýt xỉu:

- Đưa ả cho ta! Cho cả nhà ả chôn cùng Thánh Thành!

Vũ Văn Thần Đô từ nhỏ đã được phụ thân rèn luyện, chỉ có cháu nội út là Vũ Văn Phụng Thiên nuôi lớn, tất cả nết xấu của gã có bảy mươi phần trăm là bị lão cưng chiều mà ra.

Bây giờ gã thành cái xác không đầu lạnh băng.

Nhưng trách ai được?

Không cần Vũ Văn Phụng Thiên nói, Vũ Văn Thần Đô mắt chảy lệ máu đã đi tới gần Lý Khinh Ngữ.

Diệp Thiếu Khanh lại bước ra phía trước:

- Chờ chút! Đứng lại! Hiện tại không ai biết sự thật thế nào, các người không có quyền động tư hình! Đệ tử giết chóc sống chết với nhau sẽ do Hình Phạt Trưởng Lão Điện xử lý, giao Lý Khinh Ngữ cho Hình Phạt Trưởng Lão Điện điều tra sự thật!

Nhưng trừ Vũ Văn Thái Cực và Vũ Văn Phụng Thiên ra, sáu tông lão khác cộng thêm Vũ Văn Khai Thái đều che trước mặt Diệp Thiếu Khanh. Mắt bọn họ rực lửa, không cần lên tiếng cũng biết nếu Diệp Thiếu Khanh tiến lên trước một bước, bọn họ sẽ ra tay.

- Khinh Ngữ, hãy nói ra sự thật!

Lý Thiên Mệnh không thể ngờ sự việc sẽ tiến triển đến mức độ này.

Nói thật thì từ đầu tới đuôi Lý Thiên Mệnh không chú ý tới giữa Vũ Văn Thánh Thành và Lý Khinh Ngữ sẽ có mâu thuẫn gì, vì luôn là hắn có xích mích với gã.

Bây giờ rất rắc rối, Lý Thiên Mệnh chưa từng gặp khó khăn như vậy.

Vốn làm đệ tử Thái Nhất là có thể kê cao gối ngủ rồi, nhưng biến cố này khiến tình thế bùng nổ.

Nói cách khác, xem ra Lý Khinh Ngữ chết chắc.

- Ca . . .

Lý Khinh Ngữ mờ mịt, nhưng nhìn nhóm người Diệp Thiếu Khanh còn đang cố gắng vì nàng, nàng biết phải tin tưởng bọn họ mới có cơ hội sống sót duy nhất.

Giây phút đó, Lý Khinh Ngữ cắn răng, lạnh lùng nói:

- Ca, là nhóm người Tô Vô Ưu dùng phụ mẫu của Tiểu Phù uy hiếp nàng, khiến nàng lừa ta rời tông môn. Vũ Văn Thánh Thành và Lý Huyễn Thần cầm Vô Ưu Quả, bọn chúng chẳng những muốn đối phó ta, còn giết Tiểu Phù! Ta vốn không muốn đối kháng với chúng, nhưng tất cả là súc sinh, muốn cho ta thành ngốc nghếch, làm nô lệ cho chúng, khiến ta mãi mãi không về được. Ta chỉ muốn báo thù cho Tiểu Phù, để nàng ấy nhắm mắt.

Nói đến cuối cùng, khóe mắt Lý Khinh Ngữ đọng giọt lệ nhưng không chảy xuống.

Ai có thể tưởng tượng một tiểu cô nương mà kiên cường như thế.

Nghe xong tất cả, toàn trường lại yên lặng.

Nói thật thì chỉ cần có chút trí thông minh là biết ngay lời này là thật hay giả.

Nhóm người Lý Khinh Ngữ là bên yếu thế, chỉ có nước bị ức hiếp, nếu không phải bị ép bức thì ai sẽ mạo hiểm lớn như vậy đắc tội với Vũ Văn thế gia hiện tại?

- Thì ra là vậy!!!

- Lý Khinh Ngữ nói chắc chắn là thật rồi, ta biết tính tình của nàng ấy, chưa bao giờ đắc tội hoàn toàn với người khác.

- Ngược lại là Vũ Văn Thánh Thành kiêu căng ngang ngược, ỷ vào thế lực gia tộc ức hiếp người khác ở khắp nơi, hắn thường làm mấy chuyện như vậy.

- Mất mặt thật, hắn và Lý Huyễn Thần cùng nhau mà không giải quyết được Lý Khinh Ngữ, còn bị nữ nhân yếu đuối giết ngược lại, mất mặt!

Lòng người vốn nghiêng hướng Lý Thiên Mệnh, bây giờ sự thật lộ rõ, toàn trường sôi trào.

Cảm giác chính nghĩa của đệ tử Đông Hoàng tông còn mạnh mẽ hơn tưởng tượng của Lý Thiên Mệnh.

Một người nói thì không đáng gì, nhưng bây giờ có ít nhất bảy vạn người đang nói.

Nói thật là mấy năm nay người của Vũ Văn thế gia chèn ép nhiều người, trong lòng đa số đều ghi hận.

Hôm nay rốt cuộc bùng nổ.

- Mất mặt! Chết chưa hết tội!!!

- Tô Vô Ưu đâu? Lăn ra! Đệ tử Thái Nhất cái khỉ gì, bắt phụ mẫu của người ta uy hiếp? Đây là hành vi súc sinh đê tiện hết sức!

- Ta cười ra tiếng này, hai Quy Nhất cảnh đệ lục trọng mà còn dùng thủ đoạn như vậy đối phó Lý Khinh Ngữ, bị giết ngược lại, khiến Đông Hoàng tông cảm thấy thẹn!

- Đường đường đại nam nhi mà làm chuyện dâm loạn bắt gà trộm chó thế này, rất thấp hèn!

- Đừng tưởng rằng chúng ta không biết Vũ Văn Thánh Thành muốn làm cái gì. Mọi người đều biết Vô Ưu Quả là gì, nếu bị hắn thực hiện được, sau này Lý Khinh Ngữ bị hắn nhốt lại thì bi thảm biết bao?

- Chết tiệt, chết chưa hết tội, thật là sỉ nhục của Đông Hoàng tông!

- Loại người này mà xứng làm đệ tử Đông Hoàng tông? Khiến ta xấu hổ lây!!!

Nói thật thì đây không phải lời nói của đệ tử trẻ tuổi bồng bột.

Nhiều Đông Hoàng Vệ, hoàng sư đều đứng lên chỉ vào người Vũ Văn gia tộc chửi ầm lên.

Lý Thiên Mệnh không biết Lý Khinh Ngữ trải qua chuyện như vậy, từ lúc hắn gặp Vũ Văn Thánh Thành vẫn chưa nhận ra gã ôm ý đồ như thế với nàng, gã không hề biểu hiện ra ngoài một chút nào.

Lý Thiên Mệnh không phải là thần, nếu hắn nghe được lời Vũ Văn Thánh Thành và Lý Huyễn Thần lén trao đổi thì hắn đã đề phòng từ lâu.

Từ đầu tới cuối Vũ Văn Thánh Thành chỉ tự rước lấy nhục từ tay Lý Thiên Mệnh, không dính dáng gì với Lý Khinh Ngữ.

Lý Thiên Mệnh cũng không biết Lý Huyễn Thần sắp đặt như thế về hôn ước của Lý Kim Xán.

Hắn rất khó cảnh giác những chuyện này, khó hơn lên trời, nhưng để Lý Khinh Ngữ trải qua nguy hiểm như vậy vẫn khiến hắn cảm thấy mình khó trốn khỏi trách nhiệm.

May mắn Lý Khinh Ngữ cứng cỏi, khiến tiểu nhân xấu xa làm nhiều việc ác phải trả giá đắt, chết rồi còn thành trò cười.

Lý Thiên Mệnh biết Vũ Văn thế gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nàng, hôm nay nàng vẫn khó thoát khỏi cái chết.

Lý Thiên Mệnh không muốn Lý Khinh Ngữ chết.

- Đông Hoàng Vệ, giao Lý Khinh Ngữ cho Hình Phạt Trưởng Lão Điện, đợi khi Hình Phạt Trưởng Lão Điện điều tra ra sự thật, nếu đúng như lời Lý Khinh Ngữ nói thì nàng vô tội!

Khi Diệp Thanh tông lão nói chuyện, nhìn thoáng qua Hoàng Phủ Phong Vân, y hy vọng lão sẽ lên tiếng giúp Lý Khinh Ngữ.

Hoàng Phủ Phong Vân rất muốn nói chuyện, nhưng lão cố nén, lão sợ Vũ Văn Thái Cực lấy được Đông Hoàng Kiếm.

Hoàng Phủ Phong Vân biết hiện tại Vũ Văn thế gia quyết tâm mãnh liệt muốn giết Lý Khinh Ngữ, tình thế hiện giờ khác với lúc Lý Thiên Mệnh trở thành đệ tử Thái Nhất.

Lúc này ngăn cản Vũ Văn thế gia, chờ tới lúc quỳ xin người ta thì chưa chắc được tha cho.

Chỉ có một mình Diệp Thanh, dù cộng thêm đệ tử toàn trường bắt Đông Hoàng Vệ thả người, đám Đông Hoàng Vệ nhìn nhau nhưng không dám làm theo.

Vì người Vũ Văn thế gia đứng ở trước mắt bọn họ.

Tình thế trong khoảnh khắc đã nguy hiểm đến cực điểm.

Bầu trời bỗng âm trầm, mây đen tụ lại, có sắc đỏ cuồn cuộn trong mây mù.

Không ai chú ý đến khí tượng đó, mọi người nhìn Vũ Văn Thần Đô mắt đỏ máu phớt lờ mười vạn người nhục mạ, đi tới trước mắt Lý Khinh Ngữ.

Vũ Văn Thần Đô bóp cổ Lý Khinh Ngữ, nhấc bổng nàng lên, hai chân lơ lửng trong không khí, chỉ cần xoay cổ tay là nàng sẽ chết ngay.

- Vũ Văn Thần Đô, dừng tay!!!

Trong phút chốc, tiếng quát dâng trào của mấy vạn người hội tụ lại.

Nhiều người nhảy xuống chỗ ngồi, lòng đầy căm giận, mắt nóng rực.

Ý chí của đa số người hội tụ lại một chỗ đè lên người Vũ Văn Thần Đô.

Có thể nói Vũ Văn thế gia lâu nay gầy dựng uy nghiêm, mặt mũi, quyền uy đều bị Vũ Văn Thánh Thành làm mất hết.

Vốn Vũ Văn thế gia một mình độc bá, đa số người thần phục cường giả, không quan tâm quyền thế trong Đông Hoàng tông thay đổi.

Nhưng bây giờ hoàn toàn khác, thiếu tông chủ Lý Thiên Mệnh nghịch thiên vươn lên mang đến hy vọng hoàn toàn mới cho thánh tộc Lý thị, cùng lúc đó, Vũ Văn Thánh Thành làm chuyện khiến người xem thường, thậm chí bị giết ngược lại.

Đây là lòng người hướng về.

Nếu Vũ Văn Thần Đô thật sự lướt qua Hình Phạt Trưởng Lão Điện giết Lý Khinh Ngữ thì sẽ khiến Vũ Văn thế gia hoàn toàn mất đi lòng dân Đông Hoàng tông.

Một tông môn không chỉ do cao tầng tổ thành mà còn có mấy chục vạn đệ tử, Đông Hoàng Vệ, hoàng sư, thậm chí điện khanh, trưởng lão. Nếu có hơn năm mươi phần trăm người tông môn không phục thì Tông Lão Hội độc bá cũng vô dụng, dù lấy được Đông Hoàng Kiếm cũng khó kiểm soát bọn họ.

Tất cả hoàn toàn ngược lại với khát vọng của Vũ Văn Thái Cực.

Bình Luận (0)
Comment