Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 403 - Chương 403 - Giết Chúng Nó

Chương 403 - Giết chúng nó
Chương 403 - Giết chúng nó

Vũ Văn Thần Đô để vong linh màu xám vòng quanh, trông gã càng giống vị thần chết chóc gặt sinh mệnh. Khi Thánh Ma Thao Thiết dùng thân thể khổng lồ xung phong, hai tay Vũ Văn Thần Đô cầm Tử Linh Ma Đao, ánh mắt lạnh lùng lao lên.

- Lý Thiên Mệnh, cho ngươi hai tháng thì còn có tư cách quyết đấu với ta, hiện tại thì . . . đáng tiếc.

Lý Thiên Mệnh khàn giọng nói:

- Nói lời này bây giờ còn quá sớm.

Giọng của Vũ Văn Thần Đô lạnh lùng như vong linh:

- Không tính sớm.

Tại sao không tính sớm?

Vì Vũ Văn Thần Đô có một vạn khả năng hạ gục Lý Thiên Mệnh, còn hắn thì không có chút cơ may giết ngược nào.

- Ta vừa luyện thành một môn chiến quyết Thiên Ý thật sự, lấy ngươi khai đao, chôn cùng Thánh Thành. Ngươi phải cố gắng kiên trì, ta muốn thi triển trọn vẹn nguyên bộ chiến quyết Thiên Ý.

Vũ Văn Thần Đô hóa thành bóng đen, mang theo hắc ám đầy trời, dùng Tử Linh Ma Đao bạo sát chém tới.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thánh Ma Thao Thiết chưa đến gần mà vô số mũi gai nhọn trên người nó đã phun ra vô tận rắn dài màu xám.

Những con rắn dài màu xám nhiều cỡ mười vạn, chúng nó nhanh chóng quét qua, phủ lên nguyên kết giới thiên văn chiến trường Đông Hoàng thứ nhất.

Trong phút chốc, màu xám và hắc ám khống chế tất cả.

Những con rắn dài màu xám rực cháy lửa xám, phát ra tiếng rít chói tai thổi quét về phía nhóm Lý Thiên Mệnh.

Đây là thần thông Linh Nguyên đến từ chiến hồn Thánh Thú, tên gọi Địa Ngục Vong Linh.

Trong Địa Ngục Vong Linh là thế giới của Thánh Ma Thao Thiết, Thánh Thú tứ giai có sức bật và năng lực đánh gần thân khủng bố, khi nó lao lên thì cảm giác đất rung núi chuyển.

Vũ Văn Thần Đô đứng trên đầu Thánh Ma Thao Thiết, hai tay cầm đao, Thiên Ý thật sự chuyển động trên lưỡi dao.

Chiến quyết Thiên Ý thật sự chắc chắn mạnh hơn phiên bản đơn giản của Lý Thiên Mệnh nhiều.

- Giết!

Cuộc hỗn chiến lớn bùng nổ trong tâm tình sục sôi và căng thẳng của muôn người.

Meow Meow rất to gan, rõ ràng Thánh Ma Thao Thiết lớn hơn nó lúc biến thân rất nhiều, nhưng nó vẫn xung phong lên trước, thi triển Hỗn Độn Điện Cầu, phun ra tia chớp sấm sét cuồng bạo.

Huỳnh Hỏa xen lẫn trong tia chớp, cùng Lý Thiên Mệnh xông hướng Vũ Văn Thần Đô.

Đây là giây phút thử thách thực lực thật sự.

Đối mặt công kích như vậy, Vũ Văn Thần Đô đứng trên đầu Thánh Ma Thao Thiết lạnh lùng cười:

- Chỉ có bấy nhiêu trình độ thôi sao?

Giọng gã nhẹ tênh:

- Thừa dịp này luyện lại một lần, đến Thánh Thiên Phủ, trước khi khai chiến sẽ không gặp được đối thủ như vậy.

Khí hắc ám lượn lờ trong mắt Vũ Văn Thần Đô, hai tay cầm kiếm chém xuống đầu.

- Âm Linh Địa Ngục Đao!

Nhiều người xem tư thế tấn công của Vũ Văn Thần Đô thì biết chiến quyết Thiên Ý này là gì.

Đó là một loại chiến quyết Thiên Ý rất khó luyện thành, cần có sức lĩnh ngộ rất cao, nhưng không ngờ trong một tháng ngắn ngủi Vũ Văn Thần Đô đã thành công.

Đao thứ nhất, Nhân Gian!

Đao chém ra, phía trước như có hồng trần vô tận, trong nhân gian, sinh linh nhốn nháo.

Đao kia đại biểu ý chí chết chóc, một đao cắt đứt, nghiền nát thế giới, tàn sát thương sinh!

Đao kia va chạm vào Nghịch Thần kiếm ý của Lý Thiên Mệnh và Huỳnh Hỏa.

Một người một gà cùng thi triển Kiếm Nghịch Sơn Hà, đủ để hình thành song kiếm hợp bích.

Oong!

Nhưng không ngờ đao chém tới với uy lực siêu khủng bố.

Keng!

Chiêu Kiếm Nghịch Sơn Hà của Lý Thiên Mệnh tiến công bình thường, kiếm chiêu của Huỳnh Hỏa thì tấn công vào điểm yếu trên đầu đối thủ.

Vốn tưởng rằng Vũ Văn Thần Đô không cách nào lấy một chọi hai, nhưng Lý Thiên Mệnh chợt nhận ra mình đã xem nhẹ gã.

Uy lực đường đao đó tựa như thế giới quỷ hồn đột nhiên đổ ập xuống, bẻ gãy nghiền nát, đánh tan tường không gian của Khương Phi Linh, chấn động Quy Nhất khí tràng của Lý Thiên Mệnh, với lực lượng chết chóc hùng hồn chém bay hắn và Tiểu Hoàng Kê.

Thắng thua mạnh yếu giữa hai người gần như thể hiện ra ngay phút này.

Lý Thiên Mệnh bị đè đầu đánh.

Đối phương mang đến cảm giác khó khăn gấp mấy lần lúc quyết đấu với Lý Huyễn Thần.

Đáng sợ hơn là ý chí giết chóc của gã.

Giây tiếp theo, thú bản mệnh của gã thi triển thần thông Linh Nguyên Âm Minh Chi Trảo.

Lửa xám đốt cháy trên móng vuốt Thánh Ma Thao Thiết, phối hợp Địa Ngục Vong Linh trước đó, đánh gần thân thì nó vô địch tuyệt đối. Cộng thêm toàn thân của nó đầy gai nhọn, sơ sẩy một cái sẽ bị đâm thủng, Meow Meow tạm thời không có cách nào.

Mèo con bị đối phương rượt chạy cong đuôi, hoàn toàn không đánh lại.

Giây phút kia như thấy cái chết gần ngay trước mắt.

Lý Thiên Mệnh bò dậy.

Giọng nói của Khương Phi Linh chất chứa sôi sục:

- Ca ca, hình như chúng ta không đánh lại, ca ca sợ không?

Tình huống như vậy không nằm ngoài dự đoán của Lý Thiên Mệnh, cao thủ cảnh giới Thiên Ý thật sự về mặt chiến quyết, Thú Nguyên hay tất cả mặt khác đều cao hơn một bậc.

Vũ Văn Thần Đô ỷ vào điểm mạnh này nghiền áp Lý Thiên Mệnh chỉ có Quy Nhất cảnh đệ ngũ trọng.

- Sợ?

Nếu đã là không chết không ngừng thì sợ có ích gì?

Ít ra gã không thể giết hắn được!

Huỳnh Hỏa và Meow Meow miễn cưỡng chặn Thánh Ma Thao Thiết tiến công, tình thế hoàn toàn nghiêng về một phía, có lẽ mọi người đều cho rằng hắn chết chắc?

- Con người luôn sẽ gặp khoảnh khắc như thế này. Thế giới vô tận, cường giả như mây, sao có thể lần nào cũng mạnh hơn người ta? Không bằng đối thủ thì thừa nhận mình yếu, nhưng đó không phải lý do chịu thua! Huống chi ta không có đường nhận thua!

Đây là quyết đấu sống chết, bọn họ đều hiểu rõ tình cảnh của mình.

Không sống thì chết!

- Ta cũng không muốn nhận thua!

Khương Phi Linh nói câu này nghe như bình tĩnh, nhưng Lý Thiên Mệnh có cảm giác trở về trận chiến với Mộc Tình Tình trong chiến trường Trầm Uyên.

Đó là khoảnh khắc Phụ Linh bùng nổ dữ dội nhất, là lúc Khương Phi Linh quan tâm sống chết của Khương Thanh Loan. Lần này nàng lo cho sống chết của Lý Thiên Mệnh và của bản thân.

- Ta muốn cho chúng ta cùng nhau sống sót! Linh Nhi không muốn chết, càng không muốn để ca ca chết!!!

Giây phút đó, sôi trào.

Đánh thua một lần không làm họ gục ngã.

Khi Lý Thiên Mệnh bò dậy, người hắn bắn ra luồng sáng chói lòa, đó là ánh sáng đến từ Phụ Linh.

Lực lượng của hắn không tăng lên nhưng càng cuồng bạo, hùng dũng hơn, vì trong đó xen lẫn dục vọng chiến đấu của Khương Phi Linh.

- Chiến!!!

Một lần nữa, Lý Thiên Mệnh cảm giác nàng ở ngay bên cạnh, sóng vai cùng hắn.

Lực lượng nghịch thiên của Khương Phi Linh thúc đẩy thân thể Lý Thiên Mệnh phát sinh biến đổi nghiêng trời lệch đất.

- Linh Nhi mà còn có đấu chí mạnh mẽ như vậy thì sao ta kém hơn được?

Lý Thiên Mệnh không biết Phụ Linh đã tăng lên bao nhiêu tầng, chỉ biết sức mạnh toàn thân sắp nổ tung.

- Vũ Văn Thần Đô!!!

Khoảnh khắc đó ít nhất lên tới hai mươi tầng Phụ Linh.

Lý Thiên Mệnh bay lên cao, khi Meow Meow và Thánh Ma Thao Thiết lại va chạm, đánh máu bắn tung tóe, hắn thì cầm kiếm xông lên.

Hắc Minh Long Kiếm trong tay như con rồng đen điên cuồng gầm rống ra sóng âm vô tận.

Nghịch Thần kiếm ý, Trảm Lạc Tinh Thần.

Đường kiếm bắn ra ánh sáng chói lòa ngàn thước, cắt đứt đất đai cát đá vô tận.

Đường kiếm này đã vượt qua phạm trù Quy Nhất cảnh.

Giờ phút này, toàn trường trợn mắt há hốc mồm nhìn.

Một Quy Nhất cảnh đệ ngũ trọng mà chém ra đường kiếm vượt qua Quy Nhất cảnh.

Vũ Văn Thần Đô mới đỡ Phần Thiên Vũ Linh của Huỳnh Hỏa, Thánh Ma Thao Thiết gần như há mồm nuốt trọn gà con.

Nhờ Lý Thiên Mệnh chém đường kiếm đó cho Huỳnh Hỏa lượm lại một mạng.

Đối mặt đường kiếm nghịch thiên này, Vũ Văn Thần Đô lạnh lùng cười:

- Thú vị đấy.

Bình Luận (0)
Comment