- Ai cản ta thì chết!
Vũ Văn Thái Cực cầm thanh đao chém một nhát, đao cương dài ngàn thước.
Nơi đao cương xẹt qua mọi người đều né tránh.
Chỉ có Diệp Thiếu Khanh che đằng trước, một tay một kiếm, Toái Diệt Càn Khôn.
Uy lực đường kiếm này mạnh hơn của Lý Thiên Mệnh nhiều.
Một đao một kiếm phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Các đệ tử không kìm được cổ vũ cho Diệp Thiếu Khanh:
- Cản được rồi!
Diệp Thiếu Khanh cứng rắn đỡ đòn, hào hùng quát hỏi:
- Vũ Văn Thái Cực! Là ngươi lập cuộc chiến sống chết! Vũ Văn Thần Đô không địch lại, chết trận, chỉ có thể nói rằng thực lực không tốt. Ngươi là tông lão thứ chín nhưng không giữ lời hứa, quê quá hóa giận, ngươi còn có tôn nghiêm, sĩ diện không!?
Mắt Vũ Văn Thái Cực lạnh băng, không thèm trả lời, điều khiển hai con thú bản mệnh lại xông lên.
Ai đều biết Vũ Văn Thái Cực đã hoàn toàn trở mặt, đã điên cuồng.
- Bá đạo ghê, nếu Lý Thiên Mệnh chết thì Diệp Thiếu Khanh tuyệt đối không biết làm sao.
- Đúng vậy! Thiếu tông chủ công bằng ngay thẳng đánh bại Vũ Văn Thần Đô, thua thì chịu đi, còn quê quá hóa giận làm chuyện mất mặt!
- Vũ Văn Thái Cực thật sự tưởng Đông Hoàng tông là nhà của hắn sao? Lẽ nào hắn không biết bây giờ mình chắc chắn không lấy được Đông Hoàng Kiếm?
Câu nói sau cùng nhắc nhở nhiều người.
Vũ Văn Thái Cực không thể nào sở hữu Đông Hoàng Kiếm được nữa, sức uy hiếp của y đã giảm xuống một bậc, ít nhất tông lão khác chịu áp lực nhỏ rất nhiều.
Lý Thiên Mệnh chợt nghe một giọng nói già nua quát:
- Vũ Văn Thái Cực! Không được càn rỡ!!!
Lý Thiên Mệnh ngước đầu lên, thấy một bóng người tóc bạc phơ xuất hiện bên cạnh Diệp Thiếu Khanh.
Là tông lão thứ nhất Hoàng Phủ Phong Vân.
Hoàng Phủ Phong Vân là lão tiền bối, không ai có danh vọng bằng lão.
Không chỉ mình lão, khi lão đứng cạnh Diệp Thiếu Khanh thì tông lão thứ bốn Thượng Quan Tĩnh Thù cũng xuất hiện.
Sau đó đến tông lão thứ năm, thứ sáu.
Có mặt ba mươi ba vị tông lão, trừ tám vị bên phe Vũ Văn Thái Cực ra còn lại hai mươi lăm người khác, một số trung lập, một số lén đầu phục Vũ Văn Thái Cực, nhưng bây giờ họ đứng chung một chỗ.
Đứng ở mặt đối lập với Vũ Văn Thái Cực.
Khi hai mươi lăm vị tông lão có cùng một quyết tâm thì đáng sợ.
Lý Thiên Mệnh giật mình nhìn biến đổi này, hắn cảm giác hai mươi lăm tông lão đều đang bảo vệ mình. Nhưng hắn nhớ trước khi mình tử chiến, nhờ bọn họ cứu giùm Lý Khinh Ngữ thì không ai thèm đứng ra.
Diệp Vũ Hề lộ vẻ mặt kiêu ngạo nói:
- Hiện thực là vậy đấy, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, chỉ cần biết bắt đầu từ bây giờ bọn họ sẽ cuồng nhiệt ủng hộ ngươi là được.
Ánh mắt nàng nhìn Lý Thiên Mệnh ngày càng trìu mến hơn.
- Tại sao?
- Rất đơn giản. Trước kia bọn họ sợ Đông Hoàng Kiếm, thanh kiếm đó chẳng những tăng cao thực lực cho Vũ Văn Thái Cực, còn là loại tượng trưng quyền uy. Hễ Vũ Văn Thái Cực sở hữu Đông Hoàng Kiếm thì những kẻ lén ủng hộ hắn sẽ nổi lên mặt nước. Các tông lão cũng không biết bên cạnh mình có bao nhiêu người ủng hộ Vũ Văn Thái Cực, nên bọn họ đều sợ hãi.
- Nhưng bây giờ Vũ Văn Thần Đô chết trận, Vũ Văn Thái Cực không thể nào lấy được Đông Hoàng Kiếm. Cộng thêm ngươi là thiếu tông chủ, thay thế Vũ Văn Thần Đô, và cả huyết mạch Chí Tôn thánh tộc Lý thị, bọn họ có một cơ hội và lý do tập thể đứng bên cạnh ngươi.
- Vũ Văn Thái Cực không có Đông Hoàng Kiếm thì không đủ thực lực uy hiếp hai mươi lăm người tập trung tất cả thực lực lại một chỗ. Ngươi là mấu chốt trong đó, nếu không có ngươi làm hy vọng thì dù Vũ Văn Thái Cực không được Đông Hoàng Kiếm, e rằng bọn họ sẽ không kiên quyết chống đối hắn ta!
Ý của Diệp Vũ Hề là trong thời gian này Lý Thiên Mệnh biểu hiện quá đáng sợ, tốc độ trưởng thành như thế chỉ cần được bảo vệ tốt thì sẽ là rường cột phục hưng Đông Hoàng tông, hy vọng lớn hơn phụ tử Vũ Văn Thái Cực nhiều.
Ngẫm lại đi, đây là nhân vật có thể so sánh với tổ tiên đời đầu.
Tổ tiên đời đầu sáng lập ra sự nghiệp vĩ đại như thế, tương lai của Lý Thiên Mệnh sẽ kém hơn sao?
Vũ Văn Thái Cực và Lý Thiên Mệnh thế như nước với lửa, nếu phải chọn một trong hai người, khi Vũ Văn thế gia mất hết mặt mũi, hai nhi tử đều chết, Lý Thiên Mệnh thì nghịch thiên vươn lên, các tông lão trực tiếp ra quyết định.
Đối kháng Vũ Văn gia tộc, bảo vệ Lý Thiên Mệnh!
Khi tất cả đồng lòng thì rất đáng sợ.
Hai mươi lăm tông lão giằng co với tám tông lão, nhìn sao cũng thấy phe kia khí thế ngập trời.
Hoàng Phủ Phong Vân như thay đổi thành người khác, nói chuyện đầy khí phách:
- Vũ Văn Thái Cực, mới rồi quyết chiến sống chết, tất cả tông lão có thể làm chứng và giám sát, bản thân ngươi cũng thừa nhận, ngươi đừng giương oai ở đây!
Dù sao sau lưng lão có hai mươi bốn người chống dậy.
Vũ Văn Thái Cực khựng lại, ánh mắt lạnh lùng hỏi:
- Lão quỷ, ngươi chán sống phải không?
- Láo lếu!
- Ngươi dám khiêu khích tông lão thứ nhất?
- Vũ Văn Thái Cực, tốt nhất rửa sạch đầu óc, nghĩ cho kỹ tình hình hiện giờ là thế nào!
- Vũ Văn gia tộc các ngươi đã mất đại thế, tỉnh táo lại đi!
Người nói ra mấy câu này có lẽ từng âm thầm ủng hộ tông lão Vũ Văn Thái Cực.
Vũ Văn Thái Cực nghe vậy thì cười khẩy, tổng như kẻ điên.
- Xéo đi, Vũ Văn Thái Cực!
Không chỉ có tông lão đứng ra, còn có người người trong chiến trường Đông Hoàng thứ nhất.
Hôm nay Vũ Văn thế gia mất đi nhiều nhất là lòng của toàn bộ Đông Hoàng tông.
Mười vạn người này là mấu chốt của Đông Hoàng tông, khi ánh mắt của họ nóng rực nhìn Vũ Văn thế gia, thốt lời xua đuổi thì đúng là Vũ Văn Thái Cực đã mất đại thế.
Y chọc giận nguyên tông môn.
Tô Vân Chỉ cảm thấy lúng túng, gã chưa từng nghĩ sẽ có ngày bị nguyên tông môn đuổi đi.
Giờ phút này, bọn họ như hoàn toàn cắt đứt với toàn bộ Đông Hoàng tông.
Bọn họ gặp đả kích lớn chưa từng có.
Tất cả đều do một đệ tử trẻ làm ra.
Lý Thiên Mệnh trực tiếp đảo điên thế cuộc Đông Hoàng tông, khiến hai mươi lăm tông lão làm ra quyết định cuối cùng, toàn bộ ủng hộ đứng bên hắn.
- Ngươi hãy trở về phản tỉnh lại đi!
- Nếu ngươi còn muốn sĩ diện thì nên biết nhận thua, vậy thì các ngươi còn có cơ hội trở về Tông Lão Hội.
- Nếu không thì sẽ là các ngươi chống đối lại nguyên Đông Hoàng tông!
- Lý Thiên Mệnh là hậu duệ thánh tộc Lý thị, có thiên tư nghịch thiên, tốc độ vươn lên khiến người khen không dứt miệng! Trải qua kiếp nạn sống chết lần này, hắn có thể giết Vũ Văn Thần Đô đã chứng minh tất cả!
- Từ hôm nay trở đi, Lý Thiên Mệnh sẽ tu luyện trong Thánh sơn, hai mươi lăm vị tông lão chúng ta sẽ bảo vệ, hộ tống suốt toàn quá trình, giúp hắn thành tài, tương lai dẫn dắt Đông Hoàng tông chúng ta đi lên con đường phục hưng!
- Ai đều đừng hòng đụng vào một cọng lông của hắn!
Đám người này rất khôn, ban đầu không ra quyết định, đều đang chờ cuộc chiến Cảnh Vực, bây giờ công bố kết quả, khi họ đã đứng thành hàng rồi thì tuyệt đối không nương tay với Vũ Văn Thái Cực.
Dù sao mấy năm nay họ khom lưng uốn gối trước mặt Vũ Văn Thái Cực, đều chịu đủ rồi.
Từ tông lão thứ nhất Hoàng Phủ Phong Vân lôi kéo, đoàn thể mới gồm hai mươi lăm người trong Tông Lão Hội trở nên bền vững không thể phá vỡ.
Hơn nữa Hoàng Phủ Phong Vân còn có một lý do, lão chẳng những biết Lý Thiên Mệnh là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi, mới rồi lão tự mình xem xét, Lý Khinh Ngữ cũng là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi.
Đông Hoàng tông tương lai có hai thể chất bằng với tổ tiên đời đầu, tưởng tượng thôi đã làm Hoàng Phủ Phong Vân muốn khóc ròng.
Vào phút then chốt này, sao lão có thể không đứng ra bảo vệ mạng sống của Lý Thiên Mệnh được?
Bọn họ vạn người một lòng, đại biểu ý chí của toàn bộ Đông Hoàng tông thì sợ gì một mình Vũ Văn Thái Cực không lấy được Đông Hoàng Kiếm?