Nói thật, từ nửa tháng trước lại lột xác huyết mạch thì Lý Thiên Mệnh đã cảm giác được hắn dư sức tiến lên đến Quy Nhất cảnh đệ cửu trọng.
Trong Quy Nhất cảnh, Lý Thiên Mệnh có thể nhìn thẳng đến điểm cuối. Nhưng hắn cần đi từng bước, tu luyện phần Quy Nhất cảnh của hai công pháp đến cực hạn.
Lý Thiên Mệnh vốn định thả lỏng một chút, lên Thông Thiên Lộ rồi mới tính. Nhưng trải qua bữa tiệc hôm nay khiến lòng hắn như có ngọn lửa đốt cháy.
Hắn muốn thử xem, có lẽ hôm nay là cơ hội đột phá.
- Không có Linh Nhi Phụ Linh, đơn thuần dựa vào bản thân thì ta kém hơn cảnh giới Thiên Ý một chút. Đối mặt địch thủ cao cấp nhất trên Thông Thiên Lộ không chừng sẽ phải liều mạng . . .
Trải qua trận chiến sống chết với Vũ Văn Thần Đô thì Lý Thiên Mệnh không muốn liều mạng nữa, nó không phù hợp với phong cách của hắn.
Lý Thiên Mệnh không muốn làm loại người vĩnh viễn không theo kịp bước chân thời gian, kém hơn đối thủ một chút xíu.
Hắn không có nhiều thời gian.
Cho nên, hắn càng phải bứt phá thời gian, vượt lên trước thời gian. Có như vậy mới có thể bày mưu lập kế, nắm chắc thắng lợi, mới có tư cách bảo vệ người nhà, cướp lại tôn nghiêm!
Mỗi cuộc chiến sống chết đều là kết cuộc hắn thua thời gian, thua bản thân, nên hắn muốn thắng thời gian trước, chiến thắng bản thân.
- Xông lên! Thông Thiên Lộ, cuộc chiến Cảnh Vực! Năm đại tông môn! Tôn nghiêm! Vinh dự! Đông Hoàng Kiếm!!!
Trong lòng Lý Thiên Mệnh có quá nhiều khát vọng.
- Và còn Nguyệt Linh Lang!
Giờ phút này, lồng ngực của Lý Thiên Mệnh rực lửa, ngọn lửa chiến cháy hừng hực.
Sắp khai chiến, hắn muốn tiến thêm một bước.
Đêm nay khổ tu, lót đường nửa tháng, rốt cuộc khi trời sáng, Lý Thiên Mệnh hoàn thành nguyện vọng chiến thắng thời gian.
- Quy Nhất cảnh đệ thất trọng!
Nửa tháng, lại lần nữa đột phá.
Điều này nói lên càng lên cao thì mức độ khó khăn càng lớn. Nếu không thì với thiên phú huyết mạch của hắn không cần chờ nửa tháng mới lại tiến bộ.
Đến Quy Nhất cảnh đệ thất trọng, hai loại Thú Nguyên bàng bạc cuồn cuộn, tính chất lại tăng lên.
Trong Luyện Ngục Chi Nguyên và Hỗn Độn Lôi Nguyên, lực lượng lửa và sét như hai biển cả không bến bờ.
- Về cảnh giới thì ta cách nhóm Bách Thái Tuấn, Vi Sinh Thanh Loan, Tô Vô Ưu chỉ có hai trọng. Còn hai trọng mới đến Quy Nhất cảnh đệ cửu trọng, không có khó khăn gì, chỉ thiếu thời gian.
Lúc này, bình minh đã phá tan màn đêm.
Lý Thiên Mệnh đứng bên cửa sổ nhìn về phương hướng Thánh Thiên Phủ, mắt bắn ra tia sáng:
- Chắc chắn nàng ta chưa biết ta đã đến.
Không lâu sau, Lý Thiên Mệnh đi theo đội ngũ Đông Hoàng tông xuống lầu.
Người của bốn đại tông môn đều ở Thánh Thiên khách điếm, nhận Thánh Thiên Phủ chiêu đãi.
Hôm nay là ngày Thông Thiên Lộ mở ra.
Người của Thánh Thiên Phủ mãi đến lúc này mới tới Thánh Thiên khách điếm đón bọn họ đi lên.
Thông thường người Thánh Thiên Phủ sẽ đưa nhân vật trưởng bối của bốn đại tông môn lên Thánh Thiên Phủ, cùng người của Thánh Thiên Phủ xem cuộc chiến.
Tiểu bối tham gia chiến đấu thì bị để lại dưới Thông Thiên Lộ.
Trừ Nam Thiên tông, Vân Tiêu Kiếm phái đứng trước cửa ra, còn có đoàn người đứng xa hơn.
Đoàn người kia đa số mặc đồ đen hoặc xám, sương mù đen cuồn cuộn trên người, huyết khí hùng dũng, có nhiều sâu độc bò đầy người họ.
Hiển niên đây là người của Hắc Minh tông.
Hắc Minh tông là tông môn xếp hạng hai, thực lực tổng thể mạnh hơn Nam Thiên tông, Vân Tiêu Kiếm phái, thiết lập tông lão cũng nhiều đến tám mươi tám vị.
Khi Lý Thiên Mệnh đi ra thì người của Hắc Minh tông đã đứng chung với Vân Tiêu Kiếm phái, nói cười vui vẻ. Ngẫu nhiên có một, hai tia mắt lạnh lùng cũng bắn ra từ phương hướng của họ.
Lúc này, phương xa vang vọng tiếng cự thú gầm rống, Lý Thiên Mệnh ngước đầu lên xem. Có mấy con thú khổng lồ từ phương hướng Thánh Thiên Phủ rầm rập chạy đến, lao vào Thánh Thiên thành.
Người của Thánh Thiên Phủ đã đến.
Ánh mắt của Lý Thiên Mệnh bị một con rồng thần màu vàng ròng hấp dẫn.
Đó là một con rồng thần màu vàng, toàn thân như đúc bằng vàng ròng, thân hình kim loại, trông như toàn thân cứng ngang ngửa thánh thú binh.
Thân thể vàng ròng này từ trên xuống dưới đều là binh khí, thân thể bất tử.
Đây là thú bản mệnh rồng thần thật sự, sừng như lộc, đầu như đà, mắt như thỏ, cổ như rắn, bụng như thận, vảy như cá, móng như ưng, vuốt như cọp, tai như trâu, huyết thống cao quý hơn mấy con Phong Tuyết Hải Linh Long, Tử Dực Bức Long gấp mấy lần.
Trong số rồng thần mà Lý Thiên Mệnh từng gặp e rằng chỉ có Thánh Thú ngũ giai của Diệp Thiếu Khanh, thú bản mệnh Thanh Huyền Bích Hỏa Long là sánh bằng rồng thần hoàng kim này.
So sánh thì thân hình của rồng thần hoàng kim càng lớn, bề ngoài có khí của đế hoàng, thật rõ ràng Ngự Thú Sư của nó là một vị cường giả.
Ngay lúc này, rồng thần hoàng kim đáp xuống đất, các cường giả đến từ Thánh Thiên Phủ lần lượt xuất hiện, đến trước mặt đội ngũ bốn đại tông môn.
Dẫn đầu là một nam nhân mặc trường bào màu vàng, dáng người cao to vạm vỡ, nhưng làn da hay mái tóc dài đều tỏa vầng sáng vàng ròng. Mắt của gã như thần quang màu vàng, khi bắn ra tia sáng thì ít ai dám nhìn thẳng.
Người này tên Quân Đông Diệu, Lý Thiên Mệnh đã xem tư liệu của Thánh Thiên Phủ nên có ấn tượng với người này.
Thánh Thiên Phủ lấy Thánh Hoàng dẫn đầu, Thánh Hoàng Quân Thánh Tiêu là tồn tại chí cao của Thánh Thiên Phủ, là người chấp chưởng Đông Hoàng Cảnh hiện giờ.
Dưới Thánh Hoàng, trên hai trăm vị Thánh Lão còn thiết lập Tứ Đại Thánh Vương.
Tứ Đại Thánh Vương quản lý bốn cung đông tây nam bắc của Thánh Thiên Phủ. Trong đó Đông Cực Thánh Vương quản lý Đông Cực Cung tên gọi Quân Đông Diệu.
Quân Đông Diệu trừ là Đông Cực Thánh Vương ra còn có một thân phận khác, đó là trưởng tử của Thánh Hoàng hiện nay. Trong số con cháu của Thánh Hoàng hiện nay chỉ có Quân Đông Diệu xếp vào một trong Tứ Đại Thánh Vương.
Quân Đông Diệu cùng thế hệ với Diệp Thiếu Khanh, Vũ Văn Thái Cực, Vi Sinh Thiên Lan. Những người này khi còn trẻ đều là thiên tài đứng đầu, từng tham gia cuộc chiến Cảnh Vực, Quân Đông Diệu cũng từng xưng hùng.
Thánh Thiên Phủ hiện giờ có địa vị quá cao trong Đông Hoàng Cảnh, nên đoàn người xuất hiện, nói là nghênh tiếp nhưng thật ra là ra oai phủ đầu.
Vì mới đến đã hùng hổ như thế.
Quân Đông Diệu mỉm cười nói, giọng vang dội:
- Các vị bằng hữu bốn đại tông môn, hoan nghênh đến Thánh Thiên Phủ, hãy để những thiên tài đứng đầu của các vị bước lên hành trình thể nghiệm thú vị mà tuyệt vời!
Nói xong, mấy vị Thánh Lão của Thánh Thiên Phủ xì cười.
Mỗi mười năm một lần, đến vòng cuối, cái gọi là thiên tài đều bị Thánh Thiên Tử của họ cho ăn hành, đứt dây thần kinh vội vã rời đi.
Còn muốn cướp Đông Hoàng Kiếm?
Nằm mơ.
Nhưng lần này thì khác, thêm một tông môn bị hàng phục, khiến cuộc chiến Cảnh Vực ít thú vị hơn nhiều.
Quân Đông Diệu nói xong, người của Hắc Minh tông và Vân Tiêu Kiếm phái tiến lên, trò chuyện vui vẻ với Đông Cực Thánh Vương.
Vi Sinh Thiên Lan không tiến lên, vì y không cách nào nịnh rõ ra mặt giống người của Hắc Minh tông, Vân Tiêu Kiếm phái được.
Người ngoài có thể hiểu theo cách Vi Sinh Thiên Lan chưa bị đánh phục.