Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 430 - Chương 430 - Tinh Hà Ma Giải, Tam Đầu Bạo Phong Thứu

Chương 430 - Tinh Hà Ma Giải, Tam Đầu Bạo Phong Thứu
Chương 430 - Tinh Hà Ma Giải, Tam Đầu Bạo Phong Thứu

Lăng Nhất Trần bỗng nói:

- Ta nghe nói nàng và nhân vật mấu chốt nhất trong Quân gia đã có quan hệ tình lữ.

Vẻ mặt của Tống Nhất khoa trương nói:

- Thật không? Ta còn tưởng là người ta đồn bậy. Thế thì ghê gớm. Ta nghe nói tuy chiến công của Đông Cực Thánh Vương hiển hách nhưng trong mắt Thánh Hoàng thì Thánh Hoàng tương lai là tiểu nhi tử trở về từ Cổ Chi Thần quốc.

- Nói vậy là Lang Thiên Tử hoàn toàn lên trời rồi.

Lăng Nhất Trần nói:

- Thì đó, nếu vị kia còn quay về Cổ Chi Thần quốc đi phiêu bạt thì nàng rất có thể sẽ thực hiện ước mơ, tương lai trở thành tồn tại thống nhất Đông Hoàng Cảnh. Dù sao nàng xoay người trở thành người của Quân gia, tuổi còn nhỏ mà đi đến bước này thì thật khiến người thán phục.

Ánh mắt Lăng Nhất Trần nhìn xuống bên dưới Thông Thiên Lộ.

Có tổng cộng mười lăm đệ tử của bốn đại tông môn đã bước chân vào Thông Thiên Lộ, lộ ra dưới mí mắt của họ.

Lăng Nhất Trần không kìm được cảm khái:

- Các ngươi nói xem, cái gọi là thiên tài của bốn đại tông môn có tư cách gì so sánh với nàng?

- Còn muốn cướp Đông Hoàng Kiếm, thật là không biết chữ chết viết như thế nào.

- Nghe nói Dịch Thiên Tử định làm cuộc chiến Cảnh Vực thú vị hơn, người toàn Thánh Thiên Phủ chúng ta đã mỏi mắt mong chờ . . .

. . .

Mười lăm người từ phương hướng khác nhau xông vào Thông Thiên Lộ.

Càng đi xuống Thông Thiên Lộ càng rộng, nên lúc mới vào thì cơ bản không thấy người khác, nhưng tiếp tục đi lên, cuối cùng mọi người sẽ tụ tập bên dưới Thông Thiên Môn.

Nhóm Diệp Thiếu Khanh chờ dưới Thông Thiên Lộ.

Sau khi Lý Thiên Mệnh đi vào, hắn nhìn núi cao rừng rậm rạp đằng trước, lại ngước đầu nhìn tòa thành Thánh Thiên Phủ trên ngọn núi nguy nga.

Mắt hắn bắn ra tia sáng:

- Bốn tháng trước ta không tuyển chọn Thánh Thiên Phủ, không ngờ hôm nay ta vẫn đến.

Lý Thiên Mệnh đã cảm nhận được uy nghiêm khiến người nghẹt thở phát ra từ Thánh Thiên Phủ. Cho đến ngày nay, hắn đã có nhận biết sâu sắc chênh lệch thực lực giữa Thánh Thiên Phủ và Đông Hoàng tông.

Nhưng hắn đã thuộc về Đông Hoàng tông, thuộc về thánh tộc Lý thị.

- Xuất phát!

Lý Thiên Mệnh bước vào, bỗng tăng tốc xông vào rừng cây, bay lên núi.

Núi rừng Thông Thiên Lộ hiểm trở, đá mọc lởm chởm, nếu không phải ngước đầu lên có thể thấy Thông Thiên Môn trên đỉnh núi thì e rằng sẽ bị lạc phương hướng.

Nếu có thú bản mệnh biết bay thì có thể từ trên cao bay qua, sẽ đơn giản rất nhiều, nhưng hành vi đó bị cấm.

Dựa theo quy tắc, thú bản mệnh bay chỉ được bay tầm thấp trong Thông Thiên Lộ.

Nhưng đệ tử bình thường không dám bay tầm thấp, vì xuất hiện trên không trung sẽ hấp dẫn chú ý của nhiều mãnh thú.

- Nghe nói trên Thông Thiên Lộ ít nhất đều là mãnh thú lục giai, thậm chí có thất giai.

Mãnh thú thất giai là đối thủ mà đệ tử cảnh giới Thiên Ý cũng phải nhức đầu, may mắn chúng nó không có nhiều, cùng lắm được ba con.

Lý Thiên Mệnh chạy đi cực nhanh.

Tốc độ của Huỳnh Hỏa bay trong rừng mau hơn Lý Thiên Mệnh một chút, một bóng lửa màu vàng liên tục thấp thoáng bên cạnh hắn.

Bé gà bây giờ là Quy Nhất cảnh đệ thất trọng, gỡ bỏ nhiều gông xiềng huyết mạch, còn có thần thông đỉnh cấp Luyện Ngục Hỏa Ảnh, mạnh hơn trước kia rất nhiều.

Lúc ở tranh phong Thái Nhất Tháp quyết chiến sống chết với Vũ Văn Thần Đô, Huỳnh Hỏa và Meow Meow bởi vì cảnh giới thấp nên bị hành te tua, toàn dựa vào ý chí sống tiếp, giờ thì đã vùng lên.

Đến nay vẫn có người cho rằng Lý Thiên Mệnh đánh cuộc chiến sống chết kia rất dễ dàng, họ không biết rằng hắn ở lằn ranh sống chết, vài lần suýt bị chém chết.

Huỳnh Hỏa và Meow Meow càng miễn bàn, nếu không phải dựa vào Thái Nhất Tháp thì bây giờ vẫn còn nằm liệt tại chỗ.

Vũ Văn Thần Đô chết là vì một phút lơ là, nếu Lý Thiên Mệnh không chớp nhanh cơ hội thì mãi mãi không dùng được Vạn Kiếm Độc Tôn.

Chém giết sống chết, thực lực mạnh mẽ chiếm chín mươi phần trăm, nhưng luôn có mười phần trăm biến số đủ để sửa đổi sống chết.

Đương nhiên, nếu bây giờ đánh lại một trận, không tính Nhiên Hồn Thư vào, không dùng Khương Phi Linh thì Lý Thiên Mệnh vẫn có sức đánh một trận.

Mắt Huỳnh Hỏa bỗng sáng rực:

- Mé bên cạnh có một người.

- Hề Mạnh Lẫm?

Lý Thiên Mệnh nhìn theo hướng Huỳnh Hỏa đang nhìn, trong tầm mắt xuất hiện một nam nhân, đối phương cũng thấy hắn.

Đây là đệ tử Nam Thiên của Nam Thiên tông, ngày hôm qua đã gặp trong Thánh Thiên khách điếm, xem như minh hữu.

Lý Thiên Mệnh còn nhớ người này khinh thường kết minh với mình, hắn càng không muốn đi chung đường với đối phương. Diệp Thiếu Khanh nói nếu có cơ hội thì giúp tỷ muội Vi Sinh Nhược Tố là được.

Lý Thiên Mệnh không ngờ mình định đi thì đối phương bước nhanh lại gần.

Hề Mạnh Lẫm tăng tốc độ chặn trước mặt Lý Thiên Mệnh, bay lên đứng trên một tảng đá, khoanh tay trước ngực nhìn xuống hắn.

Lý Thiên Mệnh liếc gã một cái, nghiêng người lướt qua:

- Ngươi đi đường của ngươi, ta không đi chung với ngươi.

Hề Mạnh Lẫm bĩu môi nói:

- Ai muốn đi cùng ngươi?

Hề Mạnh Lẫm lại chặn trước mặt Lý Thiên Mệnh, hơi hếch cằm quan sát hắn.

Lý Thiên Mệnh buồn cười:

- Ngươi có chuyện gì sao?

Nói thật thì với quan hệ giữa Đông Hoàng tông và Nam Thiên tông, Lý Thiên Mệnh tuyệt đối không chủ động kiếm chuyện với người này.

Bởi vì, đối phương không đủ tư cách.

Hề Mạnh Lẫm cười khẩy nói:

- Có, tông lão thứ nhất Cố Thu Vũ của chúng ta cũng là ngoại tổ phụ của ta, ngoại tổ phụ dặn nếu gặp ngươi thì nhìn xem Kiếp Luân trên người của ngươi. Lý Thiên Mệnh, ta cho rằng ngươi không dám cho ta xem, dù sao khi sự thật bị vạch trần, những câu chuyện các ngươi đã thêu dệt sẽ trở nên lúng túng.

Người Đông Hoàng Cảnh cơ bản đều nghe truyền thuyết về thể Ngũ Kiếp Luân Hồi, bọn họ muốn thấy tận mắt Kiếp Luân, vì tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Nếu ta vẫn không cho xem thì sao?

Mắt Hề Mạnh Lẫm sáng rực nói:

- Vậy thì ta đành đè chặt ngươi, tự mình vén tay áo của ngươi lên xem. Các ngươi rất giỏi phét lác, tông chủ của chúng ta cũng tin theo. Nhưng ta không tin, ta muốn chứng minh cho họ thấy.

- Được rồi, ta cho ngươi xem đã mắt.

Vốn nể mặt Vi Sinh Thiên Lan, Lý Thiên Mệnh sẽ không chủ động kiếm chuyện với gã, thậm chí trợ giúp đôi chút. Nhưng bây giờ là Hề Mạnh Lẫm chặn đường, làm lỡ thời gian xông lên trên của hắn.

Lỡ như vì Hề Mạnh Lẫm hại Lý Thiên Mệnh không lên núi được thì mất mát lớn.

Cho nên, đánh một trận là xong việc.

Quy Nhất cảnh đệ cửu trọng, mạnh hơn Tô Vô Ưu một chút chứ có gì?

Lý Thiên Mệnh cũng muốn xem thử mình bây giờ có thực lực thế nào.

Hề Mạnh Lẫm tỏ rõ muốn vạch trần sự thật, cho tông chủ của họ nhận rõ sai lầm bản thân. Trong lúc gấp gáp, Hề Mạnh Lẫm gọi ra thú bản mệnh của mình từ không gian bản mệnh.

Ánh sáng sao lấp lóe, trong vầng sáng, một con thú khổng lồ xuất hiện dưới chân Hề Mạnh Lẫm, cõng gã lên cao.

Nam Thiên tông nằm trên biển, thú bản mệnh của đệ tử trong tông môn có đặc điểm giống Thương Hải quốc, nhưng càng phong phú và mạnh mẽ hơn.

Con thú khổng lồ trước mắt nhìn giống con cua, nhưng thân thể to còn hơn Huyết Ma Thao Thiết, toàn thân phủ giáp đen, trông dày cỡ 10cm, tựa sắt thép, cảm giác đao thương không tổn thương được.

Đáng sợ nhất là hai cái kìm sắt màu đen, to lớn mà sắc bén, răng cưa hai bên kẹp trúng đối thủ có thể xé sống.

Ngoài ra còn có chân dài kèm gai ngược trông như thanh đao to lấp lánh sáng, nếu chiến đấu có thể sử dụng như đao.

Dễ thấy nhất là lưng của nó, trông như một mảnh ánh sao, bên trên rậm rạp các vì sao đủ màu, lúc này đang tỏa sáng rực rỡ. Đừng nhìn con thú bản mệnh này xấu nhưng lưng đầy ánh sao trông khá đẹp.

Đây là Thánh Thú tam giai: Tinh Hà Ma Giải.

Bình Luận (0)
Comment