Lý Thiên Mệnh không biết mắt của con thú bản mệnh này nằm ở đâu, nhưng hắn cảm nhận được sát khí như biển cả vô tận.
Cự thú như vậy cho nó lớn lên, có tu vi Thánh cảnh thì sẽ là bá chủ một phương biển rộng.
Đây là nguyên nhân tại sao Hề Mạnh Lẫm dào dạt niềm tin vào mình.
Hề Mạnh Lẫm vừa nói vừa cùng Tinh Hà Ma Giải kia lao nhanh lên:
- Lý Thiên Mệnh, ngoan cố chống cự chỉ vô nghĩa, ngươi không khoe ra Kiếp Luân thì ta đánh bại ngươi rồi tự xem, kết cuộc vẫn giống nhau!
Đừng nhìn Tinh Hà Ma Giải thân hình to lớn nhưng động tác khá nhanh, đặc biệt những cái chân dài giống lưỡi dao mau như ảo ảnh.
Ngay lúc này!
Lý Thiên Mệnh đang định ứng chiến thì đột ngột xảy ra biến đổi.
Đó là Tinh Hà Ma Giải gây ra tiếng động hấp dẫn người thứ ba đến.
Một thiếu niên cõng kiếm, sau lưng cõng thanh trọng kiếm cao hơn người, trông rất đáng sợ.
Đây là người của Vân Tiêu Kiếm phái.
Vân Tiêu Kiếm phái có tổng cộng ba đệ tử Vân Tiêu, người này tên Phàn Vũ Thiên, là một trong số đó.
Trong bữa tiệc hôm qua, Lý Thiên Mệnh nhìn thoáng qua, có ấn tượng với ba người Vân Tiêu Kiếm phái.
Đối phương cũng nhận ra bọn họ, khi Phàn Vũ Thiên biết thân phận của họ thì phản ứng đầu tiên là nhanh chóng bỏ đi. Vì Nam Thiên tông và Đông Hoàng tông đều là kẻ địch của gã, nếu bị vây công chắc chắn sẽ rất rắc rối.
Nhưng ngay sau đó, Phàn Vũ Thiên thấy Hề Mạnh Lẫm phớt lờ mình, lao vào Lý Thiên Mệnh.
- Thú vị, kết minh mà tự tàn sát nhau, thật là hai bao cỏ.
Phàn Vũ Thiên vui vẻ trốn đi, nhìn trộm hai người này chiến đấu. Nói thật thì Vân Tiêu Kiếm phái tham gia không phải vì Đông Hoàng Kiếm, nên gã không có áp lực. Chế tạo khuất nhục cho đệ tử đứng đầu Nam Thiên tông, Đông Hoàng tông mới là nhiệm vụ của họ.
Phàn Vũ Thiên không vội xông lên, nhưng không ngờ bị Lý Thiên Mệnh phát hiện.
Lý Thiên Mệnh cười khẩy nói:
- Muốn trai cò tranh chấp, ngư ông ngồi hưởng lợi? Vậy thì cùng xử luôn, thiếu hai đối thủ cạnh tranh. Huỳnh Hỏa, Meow Meow, đánh nhanh thắng nhanh!
- Còn cần ngươi nói? Tiểu đệ thì đừng ra lệnh cho ca ca!
Huỳnh Hỏa bỗng vỗ cánh lao về phía Phàn Vũ Thiên.
Meow Meow lim dim mắt nhập nhèm nhưng vẫn cố nâng cao tinh thần, vì Lý Thiên Mệnh đã hứa sau khi cuộc chiến Cảnh Vực kết thúc là có thể yên ổn làm thiếu tông chủ, rảnh rỗi rồi.
Chỉ với hai con vật nhỏ không bắt mắt, Phàn Vũ Thiên còn tưởng chúng không phải thú bản mệnh mà là thú cưng.
Thánh Thiên Phủ cường thịnh và Đông Hoàng tông xuống dốc, đệ tử của Vân Tiêu Kiếm phái lười chú ý bên Đông Hoàng tông ra nhân vật gì.
Lý Thiên Mệnh chém giết Vũ Văn Thần Đô là chuyện lớn với Đông Hoàng tông, nhưng nguyên Đông Hoàng Cảnh không có ai quan tâm Đông Hoàng tông rách nát, nếu không đã loan tình báo đi khắp nơi rồi.
Phàn Vũ Thiên cảm thấy tẻ nhạt vô vị:
- Nghe nói có Vũ Văn Thần Đô đột nhiên cảnh giới Thiên Ý mà sao không đến? Để ba con gà con tới chịu chết? Những Thánh Thiên Tử và Thiên Thần sư huynh không có đối thủ để chơi rồi, sáu, bảy tôm tép còn không đủ để chúng ta chơi.
Phàn Vũ Thiên hời hợt, lười rút trọng kiếm đánh với hai con vật nhỏ.
Một chú gà con đột nhiên vọt tới trước mặt gã với tốc độ khủng bố.
Oong!
Lấy Luyện Ngục Chi Nguyên Quy Nhất cảnh đệ thất trọng chống đỡ Phần Thiên Vũ Linh bùng nổ, kim thép lửa rậm rạp hù Phàn Vũ Thiên vã mồ hôi lạnh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong giây phút khẩn cấp, thú bản mệnh Quy Nhất cảnh đệ cửu trọng của Phàn Vũ Thiên lao ra, dùng lông chim dày nặng che trước mặt gã.
Phụt phụt phụt!
Dù là lông chim của Thánh Thú tam giai Tam Đầu Bạo Phong Thứu cũng không đỡ nổi Phần Thiên Vũ Linh của Huỳnh Hỏa.
Sau khi huyết mạch tiến bộ thì uy lực thần thông của nó cũng hung mãnh thăng cấp.
Ba đầu chim khổng lồ hét thảm, kim thép Luyện Ngục Hỏa ghim vào cánh của nó rực cháy lửa, làm nó đau đớn. Tam Đầu Bạo Phong Thứu bay lên, trông nó như con chim lửa.
Đây chỉ mới bắt đầu.
Phàn Vũ Thiên nổi khùng lên:
- Muốn chết!
Vì gã coi thường đối thủ hại thú bản mệnh bị thương, mắt gã tóe lửa.
Khoảnh khắc Phàn Vũ Thiên rút trọng kiếm ra, trên trời kéo mây đen, trong khoảnh khắc, chín con rắn sét khổng lồ giáng xuống.
Tam Đầu Bạo Phong Thứu mới thoát ra phạm vi Phần Thiên Vũ Linh của Huỳnh Hỏa đã bị Meow Meow dùng thần thông Thiên Kiếp Hỗn Độn chém trúng.
Xèo xèo xèo!
Tam Đầu Bạo Phong Thứu đáng thương, vừa bị Ngự Thú Sư gọi ra đỡ công kích đã liên tục bị Huỳnh Hỏa và Meow Meow đánh trúng. Đường đường Thánh Thú tam giai Quy Nhất cảnh đệ cửu trọng mà hú lên một tiếng rồi rớt cái rầm xuống đất.
Tam Đầu Bạo Phong Thứu đang định bò lên thì bị một con cự thú màu đen quấn đầy tia chớp đè chặt xuống đất.
Móng vuốt đỏ như máu đáng sợ của Meow Meow xé nát lông chim, đâm vào thịt của nó.
Đây là Độc Ma Huyết Trảo của Meow Meow.
Hai mươi móng đâm vào, dù Tam Đầu Bạo Phong Thứu to hơn mèo con trong trạng thái Đế Ma Hỗn Độn, nhưng lúc này nó bị đối thủ áp chế hoàn toàn, chỉ có thể vùng vẫy hét thảm.
Độc ma huyết đâm vào người, xâm nhiễm máu độc, rất nhanh Tam Đầu Bạo Phong Thứu sẽ ngoan.
Vốn thực lực không bằng Huỳnh Hỏa và Meow Meow lại còn khinh địch, hoàn toàn là tự tìm chết, tự chuốc nhục giống như Tô Y Nhiên.
Phàn Vũ Thiên ngỡ ngàng tại sao Tam Đầu Bạo Phong Thứu đánh thua, gã quát lớn, rút trọng kiếm dấy lên gió lốc chém hướng Meow Meow.
Từ trên cao chặt xuống!
Bên cạnh bỗng vang lên giọng nói khiến người ngứa tay:
- Xem bên này, lão tử dạy ngươi dùng kiếm!
Phàn Vũ Thiên ngoái đầu lại, vĩnh viễn không quên màn này.
Một chú gà con, đôi cánh như hai thanh kiếm vàng bốc cháy lửa, kiếm khí bùng nổ.
Keng!
Mắt gà con lộ ý cười rẻ rúng, chém nhát kiếm.
Nghịch Thần kiếm ý, Kiếm Nghịch Sơn Hà.
- Không thể nào!
Phàn Vũ Thiên nhận ra ngay đây tuyệt đối là chiến quyết từ Thiên Ý trở lên.
Đoạn thời gian gần đây Phàn Vũ Thiên luôn nghiên cứu kiếm quyết Thiên Ý, đau đầu khó hiểu. Nhưng bây giờ gã trông thấy một con gà sử dụng kiếm quyết khiến gã sứt đầu mẻ trán.
Tuyệt đối không chỉ là chiến pháp Quy Nhất.
Phàn Vũ Thiên chỉ có thể cứng da đầu thi triển chiến pháp Quy Nhất siêu phàm Trì Phong Trọng Kiếm thuật tử chiến với Huỳnh Hỏa.
- Ta không tin!
Phàn Vũ Thiên nghĩ có lẽ mình đã nhìn nhầm.
Sau đó Phàn Vũ Thiên và Huỳnh Hỏa quyết đấu hai chiêu.
Chiêu thứ nhất, Kiếm Nghịch Sơn Hà và song kiếm giao phong. Huỳnh Hỏa một kiếm đâm xuyên, khiến Phàn Vũ Thiên ngã ngửa ra sau né tránh, trọng kiếm suýt bay khỏi tay, gã đập mạnh vào thân cây choáng váng mặt mày.
Chiêu thứ hai, Trảm Lạc Tinh Thần.
Phàn Vũ Thiên cắn răng gầm rống, vận dụng cực hạn thi triển kiếm quyết Thiên Ý duy nhất lĩnh ngộ tạm ổn, chiêu thứ nhất của Bạo Phong Trọng Kiếm thuật.
Kiếm chém ra, gió mạnh rít gào, gió to hung mãnh xé rách cây cối thành vô số mảnh vụn.
Một kiếm này đã chứa hàm ý chiến quyết Thiên Ý.
Nhưng chỉ xem hàm ý trong đó thì kém xa Trảm Lạc Tinh Thần của Huỳnh Hỏa, thậm chí về Thú Nguyên tuy Phàn Vũ Thiên cao hơn bé gà hai trọng cảnh giới, gã có ba mươi sáu Linh Nguyên mà kém xa Huỳnh Hỏa có Luyện Ngục Chi Nguyên tương đương với Linh Nguyên năm mươi mấy, thậm chí trên sáu mươi cái, càng không nói đến tính chất của Thú Nguyên Luyện Ngục Vĩnh Hằng.
Một chiêu Trảm Lạc Tinh Thần chém bay trọng kiếm của Phàn Vũ Thiên, chặt đứt luôn tay cầm kiếm.
Phập phụt!
Phàn Vũ Thiên hét thảm, bay ra ngoài đụng gãy mấy thân cây, vừa lúc đụng trúng người Tam Đầu Bạo Phong Thứu.
Ngự Thú Sư và thú bản mệnh như nan huynh nan đệ, không ai dễ chịu hơn ai.