Nhưng những người trước mắt đã đến đây mà không vào, chẳng lẽ đang chờ ai?
Lý Thiên Mệnh nhìn thấy ngay người dẫn đầu là Tư Không Thiên Thần của Vân Tiêu Kiếm phái.
Đêm qua gặp mặt thì đúng là khá mạnh, đặc biệt kiếm ý trong mắt Tư Không Thiên Thần cực kỳ sắc bén.
Một thiếu niên áo xanh quỳ trước mặt Tư Không Thiên Thần, toàn thân đẫm máu, vết kiếm giăng đầy người.
Gã là Vi Sinh Thanh Loan.
Tư Không Thiên Thần cầm trường kiếm đặt sát bên tai Vi Sinh Thanh Loan, tùy thời có thể chém đứt lỗ tai.
Tư Không Thiên Thần không nhìn Vi Sinh Thanh Loan mà ngẩng đầu xem người từ dưới leo lên.
Rồi gã trông thấy Lý Thiên Mệnh và Vi Sinh Nhược Tố.
Nơi này là phía cuối Thông Thiên Lộ.
Sáu người này không trực tiếp đi lên mà đứng đây chờ, Lý Thiên Mệnh biết rõ mục đích của họ là gì.
Đơn giản là đợi đệ tử của Nam Thiên tông và Đông Hoàng tông.
Hạng mục cuộc chiến Cảnh Vực mỗi lần đều là Thánh Thiên Phủ và Vân Tiêu Kiếm phái liên hợp lại săn bắn đệ tử của Hắc Minh tông, Nam Thiên tông, Đông Hoàng tông.
Bây giờ con mồi ít mà thợ săn thì nhiều, nên con mồi trở nên quý hiếm.
Chỉ có bảy danh ngạch, Nam Thiên tông và Đông Hoàng tông ít có người vào cuộc chiến Cảnh Vực được, ví dụ đám đệ tử Quy Nhất cảnh như Vi Sinh Thanh Loan, Triệu Lăng Châu là con mồi chủ yếu bị đám thợ săn Tư Không Thiên Thần theo dõi.
Còn Vi Sinh Nhược Tố chắc chắn sẽ được để lọt qua vòng cuộc chiến Cảnh Vực.
Lý Thiên Mệnh quét mắt qua, sáu người này trừ Vi Sinh Thanh Loan ra còn có hai đệ tử Vân Tiêu, ba đệ tử Hắc Minh.
Đệ tử Vân Tiêu gồm có Tư Không Thiên Thần và Cảnh Tuyền, một nam một nữ.
Đệ tử Hắc Minh thì có hai nam một nữ.
- Hắc Minh tông có tổng cộng năm đệ tử Hắc Minh, trong đó hai người là huynh đệ máu mủ, đều là cảnh giới Thiên Ý, ba người còn lại là Quy Nhất cảnh đệ cửu trọng.
Hai huynh đệ ruột cảnh giới Thiên Ý không ở đây, rất có thể đã lên Thông Thiên Lộ.
Giờ Tư Không Thiên Thần mang theo bốn Quy Nhất cảnh đệ cửu trọng bắt Vi Sinh Thanh Loan quỳ ở trước mắt, chờ người của Nam Thiên tông và Đông Hoàng tông.
Dù sao cuộc chiến Thông Thiên Lộ chưa tuyên bố kết thúc, vẫn còn danh ngạch, con mồi trong mắt họ cuối cùng sẽ đến dưới chân Thông Thiên Môn, đón nhận nhục nhã.
Giờ phút này, ánh mắt nóng bỏng của hai bên giao nhau.
Vi Sinh Thanh Loan vừa nhìn thấy bọn họ thì vội hét to:
- Tỷ, cứu ta với!
Tư Không Thiên Thần lạnh lùng lườm gã một cái:
- Câm mồm!
Tư Không Thiên Thần quét mắt qua Lý Thiên Mệnh và Vi Sinh Nhược Tố, ánh mắt càng lạnh hơn.
Vi Sinh Nhược Tố bước lên trước:
- Thả hắn ra.
Vi Sinh Nhược Tố biết chắc chắn Hắc Minh tông và Vân Tiêu Kiếm phái sẽ xuống tay với họ, nhưng không ngờ sẽ là Tư Không Thiên Thần khi nhục đệ đệ của mình.
Người này ngày hôm qua còn tặng quà cho nàng.
Tư Không Thiên Thần trầm giọng nói:
- Không thể nào! Nam Thiên tông không biết tốt xấu, không xem rõ tình thế, là nhi tử của Vi Sinh Thiên Lan, hắn phải bò đi!
Mặt Vi Sinh Nhược Tố lạnh băng hỏi:
- Ta cũng cần sao?
- Đương nhiên cần, chứ không thì ngươi nghĩ mình là cái thá gì? Thiên Thần ca ca tặng quà cho ngươi, vậy mà ngươi còn làm bộ kiêu kỳ, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Nếu không phải đợi các ngươi lên đây chịu nhục thì chúng ta không cần chờ tới bây giờ!
Nói chuyện là thiếu nữ nhỏ xinh đứng cạnh Tư Không Thiên Thần, nàng là đệ tử Vân Tiêu thứ hai, Cảnh Tuyền.
Tư Không Thiên Thần không phản bác lời của Cảnh Tuyền, gã khó chịu khi thấy Vi Sinh Nhược Tố và Lý Thiên Mệnh đi chung lên đây.
Lý Thiên Mệnh bước ra, trầm giọng nói:
- Nếu vậy thì không còn gì để nói, nếu ngươi là đại trượng phu thì hãy thả Thanh Loan ra, ta đấu với ngươi.
Lý Thiên Mệnh nhìn thoáng qua Vi Sinh Thanh Loan, đa số bị thương ngoài da, nhưng cũng đủ thảm thiết. Hắn cảm thấy hơi khó ăn nói với Diệp Thiếu Khanh.
Nhưng không còn cách nào, muốn tìm Vi Sinh Thanh Loan trong Thông Thiên Lộ không dễ dàng.
- Ngươi là ai? Là cái thá gì mà muốn đánh với Tư Không Thiên Thần?
Nói chuyện là một đệ tử Hắc Minh.
Bọn họ ở lại đây vì săn bắn, nhục nhã. Trước kia họ là con mồi, giờ được vùng lên trút ra ức chế của vô số đời đệ tử Hắc Minh.
Ba đệ tử Hắc Minh âm trầm lạnh lẽo mà quỷ dị, có người da ngăm đen, có người da trắng bệch không chút máu, có người làn da nổi đầy mạch máu.
Nhìn Lý Thiên Mệnh là biết thuộc Quy Nhất cảnh, tuy không biết cụ thể mấy trọng, nhưng đối với họ thì miễn là không phải cảnh giới Thiên Ý thì kết cuộc của hắn sẽ rất thảm.
- Băng Ti Tuyết Hoàng Tàm của ta mới ị một ít phân, cho ba người này nếm thử không? Tư Không Thiên Thần, đừng nói là thấy mỹ nữ thì không nỡ ra tay nhé?
Nói chuyện là một đệ tử nữ của Hắc Minh tông.
Tư Không Thiên Thần lạnh lùng lườm nàng một cái, sau đó đá Vi Sinh Thanh Loan lăn qua trước mặt Cảnh Tuyền, trầm giọng nói:
- Trông chừng hắn cho kỹ, để ta đối phó Vi Sinh Nhược Tố. Còn kẻ vô danh tiểu tốt này thì cho Hắc Minh tông các ngươi chơi. Ta rất tò mò các ngươi có thể chơi ra trò gì.
Ba đệ tử Hắc Minh tông cùng cười.
- Tư Không Thiên Thần, hắn và Vi Sinh Nhược Tố cùng đi lên tức là tình địch của ngươi? Vậy thì chúng ta sẽ không khách khí.
- Trước khi đến đây chúng ta đã chuẩn bị nhiều trò chơi thú vị, nếu không phải ngươi giành ra tay trước thì chúng ta đã thử lên người Vi Sinh Thanh Loan rồi.
- Mà thôi, cho đệ tử Thái Nhất của Đông Hoàng tông này nếm mùi sâu độc chui vào tim, hút sống cốt tủy, ấu trùng theo máu chảy vào đại não rồi ăn sống tủy não.
- Rốt cuộc đến lượt đệ tử Hắc Minh chúng ta chơi trò chơi.
Nên biết, trước kia bọn họ bị Thánh Thiên Tử chơi te tua.
Cuộc chiến Cảnh Vực không phải quyết đấu bình thường, nó là nhục nhã và hành hạ tàn bạo thảm khốc vô nhân đạo, hơn nữa phù hợp quy định, bởi vì Cổ Chi Thần quốc không nhúng tay vào.
Nếu không thì tại sao mỗi đời đệ tử Thái Nhất trở về đa số đều bị ám ảnh tâm lý, nằm mơ cũng bị giật mình tỉnh lại?
Vi Sinh Nhược Tố đã hiểu.
May mắn Tư Không Thiên Thần ra tay, chứ không thì kết cuộc hiện giờ của Vi Sinh Thanh Loan không đon giản là mình đầy vết thương.
Nhưng vậy là Tư Không Thiên Thần đã nương tay rồi sao?
Không hề.
Tư Không Thiên Thần chỉ kiếm về phía Vi Sinh Nhược Tố, ánh mắt lạnh lùng nói:
- Nhược Tố, nàng có thể chọn trực tiếp lên Thông Thiên Môn, Vi Sinh Thanh Loan không thể lên theo, rác rưởi Đông Hoàng tông này càng không được lên.
Tư Không Thiên Thần nhường Lý Thiên Mệnh cho đệ tử Hắc Minh tông đã nói lên sự miệt thị và oán hận của gã.
Mắt Vi Sinh Nhược Tố lạnh như băng giá:
- Ta chọn cho kẻ giả tạo nhà ngươi gãy kiếm tại đây!
Tư Không Thiên Thần bật cười:
- Tốt lắm!
Gã đã cho cơ hội, vậy mà đến tận lúc này nàng còn không biết quý trọng, thậm chí cùng người khác lên núi.
Gã làm sao chịu được?
Nhiều lần bị từ chối thẳng thừng, tưởng gã không biết ghim trong lòng sao?
Khi trường kiếm chỉ hướng Vi Sinh Nhược Tố thì Tư Không Thiên Thần đã có quyết định.
Làm theo lời nói của gia gia, không tình cảm gì cả, kiên nhẫn luyện kiếm, sớm muộn gì sẽ có tất cả.
- Từ khoảnh khắc Hắc Minh tông quy thuận thì bão tố đã tích lũy trong Đông Hoàng Cảnh rồi.
Tư Không Thiên Thần nhìn núi hoang rừng vắng xung quanh, Thông Thiên Giang đã chảy vòng qua, chỗ này không có một giọt nước:
- Nhược Tố, ta chưa bao giờ phân ra thắng thua với nàng, nhưng trước kia mỗi lần chiến đấu đều ở trên đảo Nam Thiên của các ngươi. Lần này ta sẽ chiếm ưu thế vậy.
Vi Sinh Nhược Tố không thèm đáp lại gã.