Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 436 - Chương 436 - Đệ Tử Hắc Minh Chơi Trò Chơi (Tt)

Chương 436 - Đệ tử Hắc Minh chơi trò chơi (tt)
Chương 436 - Đệ tử Hắc Minh chơi trò chơi (tt)

May mắn là Cảnh Tuyền không hành hạ Vi Sinh Thanh Loan.

Ba đệ tử Hắc Minh cười âm hiểm đến gần Lý Thiên Mệnh, bao vây hắn.

Vi Sinh Thanh Loan là con mồi thứ nhất bước vào cạm bẫy của họ, tiếc rằng bị Tư Không Thiên Thần cướp mất. Lý Thiên Mệnh là con mồi hoàn mỹ, có thể dùng hắn thí nghiệm nhiều kiểu chơi thú vị của họ.

Bọn họ mong đợi hơn ai hết chờ xem Lý Thiên Mệnh sẽ tan vỡ đến mức nào.

- Nhớ đừng khóc quá sớm, chúng ta sẽ không giết ngươi, ít nhất sẽ chơi đến khi cuộc chiến Thông Thiên Lộ kết thúc, cho ngươi hưởng thụ từ từ.

Ba người đều là Quy Nhất cảnh đệ cửu trọng, mục đích của họ không phải đánh bại Lý Thiên Mệnh mà là hành hạ nhục nhã!

Cho nên, ba người vây công chẳng là gì.

Khi nói chuyện, thú bản mệnh của họ đã nằm sấp rón rén đi trong khu rừng đằng sau.

Đều là Thánh Thú tam giai.

Con thứ nhất có chín loại kịch độc, thân thể khổng lồ, da dẻ vừa dày vừa cứng, người đầy cục u kịch độc đủ màu, Cửu Độc Cự Tích.

Con thứ hai có ngàn cái chân, toàn thân đỏ rực nóng bỏng, Thiên Túc Hỏa Độc Ngô Công.

Con thứ ba toàn thân trắng tuyết âm trầm, khí lạnh tỏa ra khiến phạm vi lớn quanh nó bị đóng băng, Băng Ti Tuyết Hoàng Tàm.

Những con thú bản mệnh này đều có đặc điểm của Hắc Minh tông, chủ yếu là thuộc tính kịch độc và phẩm chất loài côn trùng.

Hắc Minh Động ở tây bắc là nơi sâu độc, rắn rết bò đầy.

Ba người ba con thú bao vây Lý Thiên Mệnh, ánh mắt thương hại nhìn hắn, bọn họ cười càn rỡ:

- Ngươi sẽ là kẻ đáng thương đầu tiên hưởng thụ món quà của chúng ta trong cuộc chiến Cảnh Vực lần này.

Hiển nhiên trưởng bối của họ ở trên Thông Thiên Môn cũng sẽ mỉm cười.

Tư Không Thiên Thần cười nói với Vi Sinh Nhược Tố:

- Nàng nên cảm tạ ta, nếu không thì kẻ đáng thương đầu tiên là đệ đệ của nàng.

- Nên ngươi tặng cho hắn vết kiếm đầy mình?

Tư Không Thiên Thần nói:

- Đây mới là bình thường nhất.

- Không ngờ phẩm cách của ngươi thấp hèn như vậy.

Tư Không Thiên Thần lạnh lùng nói:

- Phẩm cách thấp hèn? Nàng đã hiểu lầm ta, chẳng qua vì nàng quá ngây thơ.

Vi Sinh Nhược Tố nhíu chặt mày, hiện tại đệ đệ bị bắt cóc, nàng thì phải quyết đấu với Tư Không Thiên Thần trong môi trường bất lợi cho bản thân nhất.

Rắc rối hơn nữa là kết cuộc của Lý Thiên Mệnh rất hung hiểm.

Điều duy nhất khiến Vi Sinh Nhược Tố yên lòng là từ đầu đến cuối Lý Thiên Mệnh không nói gì, nhưng nét mặt của hắn dường như không sợ hãi hay kính sợ.

Ngược lại hơi nhẹ nhàng?

Tin tưởng Tư Không Thiên Thần cũng nhìn thấy.

Tư Không Thiên Thần lạnh lùng cười:

- Ta còn tưởng ánh mắt của nàng không tệ, thì ra thích thứ rác rưởi nhuộm tóc trắng, nông cạn ham lòe loẹt này.

Tư Không Thiên Thần đã hiểu lầm, nhưng Vi Sinh Nhược Tố không muốn giải thích nhiều với gã.

Ngay lúc này, tay phải Lý Thiên Mệnh kéo Tà Ma, tay trái siết chặt thành nắm đấm, hai con thú bản mệnh nhỏ bé xuất hiện trên vai hắn chọc người cười rụng răng.

Ba vị đệ tử Hắc Minh ùa lên:

- Lên!

Oong!

Giây phút đó, Tà Ma rung rung.

Dạo này Huỳnh Hỏa thích nhất kiểu cạnh tranh như vậy:

- Một người một tổ, so đấu tốc độ!

- Meow đồng ý!

Chúng nó hóa thành hai bóng ảo xông ra ngoài.

Lý Thiên Mệnh buồn cười.

Lại so đấu.

Nhưng hắn sẽ thua sao?

Chúng nó đã chọn hai người hai thú, ánh mắt của Lý Thiên Mệnh và Tà Ma khóa chặt đệ tử Hắc Minh thứ ba.

Không cần biết tên gì, thú bản mệnh của gã là Thiên Túc Hỏa Độc Ngô Công.

Lý Thiên Mệnh bước ra một bước, khoảnh khắc đối thủ xông lên thì Tà Ma bay cái vèo ra ngoài.

Câu Hồn!

Tác Mệnh!

Siêu Độ Chúng Sinh!

Liên tục ba roi, ba cú quất ma quỷ.

Roi thứ nhất quất nát binh khí của Ngự Thú Sư.

Roi thứ hai Tác Mệnh quất vào người Ngự Thú Sư xé rách một vệt máu, quất bay Ngự Thú Sư ra xa ngàn thước không thấy bóng người.

Roi thứ ba Siêu Độ Chúng Sinh với tốc độ khủng bố quất vào người Thiên Túc Hỏa Độc Ngô Công.

Răng rắc!

Thiên Túc Hỏa Độc Ngô Công dài ngoằng suýt bị đứt thành hai khúc, chỉ còn một chút thịt dính liền với nhau.

Tất cả phát sinh trong tích tắc.

Một kẻ lầm lì vậy mà khi hành động thì hung tàn gấp mười lần đệ tử Hắc Minh nổi tiếng dữ dằn.

Một roi nát binh khí.

Một roi quất người bay xa ngàn thước, khi rớt xuống đã miệng sùi bọt mép.

Roi cuối cùng suýt quất đứt đôi thú bản mệnh của gã.

Đây là chuyện Quy Nhất cảnh có thể làm được sao?

Nhưng đây mới chỉ là một phần khiến người da đầu tê dại.

Vì hai bên cũng diễn ra chuyện khiến người da đầu tê dại.

Một con thú khổng lồ lôi đình hình dạng như báo cọp trực tiếp vật lộn với Cửu Độc Cự Tích. Nó không sợ kịch độc của Cửu Độc Cự Tích, thậm chí dùng vuốt bén đỏ máu cứng đấu cứng.

Ai gục ngã trước?

Khi cự thú lôi đình bị trúng độc mà vẫn khỏe như vâm, Cửu Độc Cự Tích thì bị độc ngã xuống đất, nôn thốc nôn tháo ra máu đen thì mọi người ngẩn ngơ.

Con nào mới là độc vật thật sự?

Chẳng những có độc mà lôi đình cũng hung mãnh.

Vị đệ tử Hắc Minh kia bị đuôi của cự thú lôi đình quất trúng đâm xuyên qua phần bụng, rồi Thiên Kiếp Hỗn Độn từ trên trời giáng xuống, trong khoảnh khắc thành người khét đen ngã thẳng cẳng xuống đất.

Tốc độ chậm hơn Lý Thiên Mệnh một chút nhưng vẫn nằm trong phạm vi chớp mắt.

Chớp mắt Ngự Thú Sư bị sét giáng xuống đất, toàn thân cháy đen, bị điện thành cây gậy sắt. Cửu Độc Cự Tích ói ra máu đen, dường như sắp bị độc chết.

Ai đoán được hình ảnh này?

Càng không nói tới Tiểu Hoàng Kê vừa dùng kiếm quyết vừa thi triển thần thông, lấy Nghịch Thần kiếm ý, Sinh Tử Trảo Pháp cộng thêm Luyện Ngục Thuẫn Giáp đánh tan hàn băng, dùng Phần Thiên Vũ Linh bắn đối thủ thủng lỗ chỗ.

Bé gà hừng hực khí thế bùng nổ:

- Giết giết giết!!!

Thuộc tính của đối thủ bị khắc chế hoàn toàn, không chịu nổi chớp mắt tan tác.

Băng Ti Tuyết Hoàng Tàm kia bị đốt toàn thân cháy đen.

Đệ tử nữ của Hắc Minh tông bị Huỳnh Hỏa một kiếm đâm thủng ngực, vô cùng thê thảm.

Huỳnh Hỏa đạp lên trán nàng, trên cao nhìn xuống, chảnh gà hỏi:

- Mỹ nữ, nghe nói ngươi muốn chơi ta? Chơi trò gì?

Đệ tử Hắc Minh tông này tức muốn ói máu, thật sự hộc máu ngất xỉu, bị thương nặng.

Huỳnh Hỏa nhếch mỏ gà cười châm chọc:

- Mỹ nữ, tố chất tâm lý kém vậy mà muốn chơi gà hả, nằm mơ!

Khi bé gà bay lên thì Lý Thiên Mệnh đã giải quyết xong đối thủ.

- Mợ nó, lão tử lại thứ hai!

Rõ ràng, tốc độ của Lý Thiên Mệnh nhanh nhất, Huỳnh Hỏa thứ hai, Meow Meow xếp chót.

Nhưng nói thật là khoảng cách thời gian giữa cả ba rất ngắn, điều này nói lên sau khi tiến hóa huyết mạch, thực lực của Lý Thiên Mệnh, thú bản mệnh tăng vọt, không còn uất ức nữa.

Đối với cả ba đã lên Quy Nhất cảnh đệ thất trọng thì bây giờ nguy hiểm nhất vẫn là đối thủ cảnh giới Thiên Ý, còn kẻ địch cùng là Quy Nhất cảnh thì đều bị đè đầu nghiền áp.

Thế mà đám người kia muốn áp dụng trò chơi lên người Lý Thiên Mệnh.

Cuộc chiến chớp mắt tan tác, ba người ba thú không ai lành lặn hơn ai, kích thích thị giác mãnh liệt.

Ba vị đệ tử Hắc Minh lần nữa nhìn Lý Thiên Mệnh, trong mắt đã tràn ngập sợ hãi.

Thậm chí khi Lý Thiên Mệnh ngước đầu lên, chợt thấy Vi Sinh Nhược Tố sững sờ nhìn mình.

Thời gian ngắn ngủi, nàng còn chưa kịp đánh với Tư Không Thiên Thần.

- Tiêu rồi, cái này giống tình tiết khoe mẽ trước mặt mỹ nữ.

Lý Thiên Mệnh nhìn ánh mắt rung động của Vi Sinh Nhược Tố thì biết biểu hiện của mình lỡ đi theo tình tiết máu chó cũ.

- Không được, phải bình tĩnh, không thể như vậy, chờ Linh Nhi tỉnh lại sẽ bóp chết mình!

Lý Thiên Mệnh nghiêng đầu thấy ánh mắt mập mờ của Huỳnh Hỏa thì càng lúng túng hơn.

Bình Luận (0)
Comment