Huỳnh Hỏa cười gian:
- Nếu ta là ngươi thì hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, giải quyết Tư Không Thiên Thần là có thể hoàn toàn ôm mỹ nhân về.
Lý Thiên Mệnh vội phân bua:
- Đừng nói nhảm, ta không phải là người như thế!
Lý Thiên Mệnh liếc qua Tư Không Thiên Thần, thấy trong mắt đối phương bắn ra kiếm quang vạn trượng, đang nhìn mình chằm chằm.
Giọng của Tư Không Thiên Thần lạnh lẽo hơn lúc nãy:
- Ngươi tên là gì?
Nói thật thì mười giây ngắn ngủi cơ hồ đảo điên sức tưởng tượng của Tư Không Thiên Thần, gã chưa từng thấy một Quy Nhất cảnh mà có thể nghiền áp ba Quy Nhất cảnh đệ cửu trọng, còn là đối thủ đẳng cấp như đệ tử Hắc Minh.
Tư Không Thiên Thần cảm thấy chính gã cũng không thể làm nhanh gọn như vậy.
Nỗi lòng của gã rối loạn rung động, nhưng chưa đủ khiến gã bối rối, ngược lại sinh ra kiếm ý ngập trời.
Huỳnh Hỏa xem náo nhiệt không sợ lớn chuyện, giành nói thay cho Lý Thiên Mệnh:
- Hắn tên Tư Không Kiếm Sinh! Cháu ngoan, mau kêu gia gia!
Tư Không Thiên Thần nhướng cao chân mày, trực tiếp từ phía sau rút ra binh khí của mình:
- Càn rỡ!
Thú binh bát giai Thiên Vân Thần Kiếm.
Huỳnh Hỏa cười khẩy nói, kéo trị số thù hận lên đỉnh điểm:
- Càn rỡ cái quái gì? Đồ hèn, mê tỷ tỷ của người ta nhưng ức hiếp đệ đệ, không chút cốt khí, mặt thì xấu ma chê quỷ hờn, ngươi xứng đôi với tiểu mỹ nhân Vi Sinh sao? Nào, nhìn lại gia gia Tư Không Kiếm Sinh của ngươi, cái này mới gọi là đẹp trai, ghê gớm. Bỏ cuộc đi nhóc, gọi tiểu mỹ nữ Vi Sinh là bà nội đi!
- Ngươi hãy quản tốt thú bản mệnh của mình! Nếu không . . .
- Nếu không thì làm sao? Đồ hèn, ngươi muốn làm thịt gia gia của ngươi thì cứ lên, đừng nói nhảm nhí lề mề, còn mơ ước nhan sắc của bà nội của ngươi? Nếu ta mà hèn giống như ngươi thì đã tự thiến tại chỗ rồi, còn đi ra mất mặt, ta phi!
Huỳnh Hỏa phun nước miếng về phía Tư Không Thiên Thần.
Nước miếng tựa như kiếm quang bắn tới trước mắt Tư Không Thiên Thần, khi gã né qua thì đôi mắt đã tóe lửa.
Tư Không Thiên Thần hoàn toàn nổi giận:
- Xem ra ngươi muốn chết, ta chiều ý ngươi!!!
Tư Không Thiên Thần thật sự nổi khùng, bị chen ngang cướp người yêu, còn bị ngôn ngữ nhục nhã.
Kiếm ý giận dữ ngập trời đều vô hình đâm vào người Lý Thiên Mệnh.
Hắn trơ mắt nhìn mọi thứ diễn ra, trợn mắt há hốc mồm.
Lý Thiên Mệnh rất muốn khâu miệng bé gà lại, cái con gà này xem náo nhiệt không sợ lớn chuyện, nó muốn nhìn Khương Phi Linh thức tỉnh sẽ đánh hắn tơi bời nên cố gắng thúc đẩy.
Lý Thiên Mệnh không nói câu nào, bé gà đã chọc tức Tư Không Thiên Thần sát khí ngút trời.
- Hiểu lầm . . .
Còn chưa thốt ra khỏi môi đã có hai con thú bản mệnh Thánh Thú tứ giai bay ra từ người Tư Không Thiên Thần.
Gã cầm Thiên Vân Thần Kiếm đứng bên cạnh hai con thú bản mệnh, kiếm khí hùng dũng lộ mũi nhọn.
Nói thật thì trông rất mạnh.
Hai con thú bản mệnh kia là phượng hoàng, sánh bằng kỳ lân, rồng thần, lần đầu tiên Lý Thiên Mệnh được thấy thú bản mệnh phượng hoàng.
Huỳnh Hỏa tuy là Phượng Hoàng Luyện Ngục Vĩnh Hằng cấp bậc thủy tổ của phượng hoàng, nhưng mấu chốt là trông nó như con gà.
Hai con phượng hoàng trước mắt mới là chim thần rực rỡ thật sự. Một con màu xanh, một con màu đỏ rực, lông chim xinh đẹp, thân hình thon dài, đôi cánh khổng lồ, lông đuôi huyễn lệ, hai móng ưu nhã, trông thật hoàn mỹ.
Ngay cả tư thái tôn quý, cao cao tại thượng, miệt thị hết thảy cũng nói lên huyết mạch của chúng nó cao quý.
So với chúng nó thì Huỳnh Hỏa bây giờ như ăn mày ở trước mặt công chúa, hoàng tử, chẳng những tội nghiệp mà còn bé xíu.
Hai con thú bản mệnh này là Thanh Hỏa Thiên Phượng, Xích Hỏa Thiên Hoàng.
Phượng là chim trống, hoàng là chim mái.
Tư Không Thiên Thần đứng giữa phượng và hoàng, đôi mắt bắn ra kiếm khí khóa chặt Lý Thiên Mệnh.
Vi Sinh Nhược Tố nói:
- Tư Không Thiên Thần, ngươi đừng nhằm vào hắn, ân oán giữa chúng ta thì để chúng ta giải quyết!
Tư Không Thiên Thần không thèm nhìn nàng cái nào, trong mắt của gã chỉ có Lý Thiên Mệnh:
- Xéo!
Vi Sinh Nhược Tố ngây ra.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Nàng hãy đi cứu đệ đệ của mình đi.
Vi Sinh Nhược Tố quan tâm nói:
- Được rồi, ngươi cẩn thận chút.
Huỳnh Hỏa nhanh mỏ xen vào:
- Yên tâm, ngươi phụ trách cảm động và lấy thân báo đáp là được.
- . . .
Lý Thiên Mệnh không kịp kêu bé gà ngậm mỏ lại thì Tư Không Thiên Thần nổi giận đã cầm kiếm xông lên.
Lý Thiên Mệnh híp mắt lại:
- Cảnh giới Thiên Ý!
Nói thật thì đây là đối thủ mà hắn khát vọng đối đầu.
Người này vào cảnh giới Thiên Ý lâu hơn Vũ Văn Thần Đô, nếu không tính Nhiên Hồn Thư thì có lẽ Vũ Văn Thần Đô không đánh lại gã.
Đặc biệt là Tư Không Thiên Thần còn là Ngự Thú Sư song sinh, có hai thú bản mệnh phượng hoàng. Xem gã làm tư thế khi cầm thú binh thì chắc cũng giỏi kiếm quyết Thiên Ý.
Vân Tiêu Kiếm phái đều luyện kiếm, lĩnh ngộ kiếm đạo bác đại tinh thâm, Tư Không Thiên Thần kế thừa ý chí của bậc trưởng bối, tu vi kiếm đạo khiến Lý Thiên Mệnh phải nhíu chặt mày trong tất cả người hắn từng gặp.
Kiếm ý bàng bạc như đến từ tầng mây.
Nói thật thì đây là một đối thủ lực lượng ngang ngửa, khiến hắn sôi sục máu nóng.
Cuộc chiến sống chết với Vũ Văn Thần Đô quá đặc biệt, không có ý nghĩa tham khảo.
Chỉ có lần này mới bày ra sức chiến đấu thật sự hiện giờ của Lý Thiên Mệnh, trắc nghiệm hắn có thực lực lấy Quy Nhất cảnh đối kháng với siêu thiên tài cảnh giới Thiên Ý hay không.
Lý Thiên Mệnh thu về Tà Ma, lấy ra Hắc Minh Long Kiếm.
Cùng lúc đó, Huỳnh Hỏa bay trên trời, Meow Meow nhảy xuống vai Lý Thiên Mệnh hóa thành Đế Ma Hỗn Độn, tia chớp vô tận quấn quanh người, trong ma khí ngập trời, đôi mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm đối thủ của nó.
Tư Không Thiên Thần nhếch mép cười nhạt:
- Ngươi cũng xứng dùng kiếm?
Câu này làm Lý Thiên Mệnh hơi khó chịu.
Trừ Vân Tiêu Kiếm phái của gã ra chẳng lẽ không ai được luyện kiếm?
Hắn truyền thừa kiếm từ Mộ Dương, là đại đạo thẳng tắp trung chính, là chính đạo trong lòng Lý Thiên Mệnh, là đạo hành hiệp trượng nghĩa.
Ai nói nó chỉ thuộc về Vân Tiêu Kiếm phái?
Tư Không Thiên Thần nói:
- Ngươi dùng cái khác thì được chứ dùng kiếm ở trước mặt ta thì là múa búa trước cửa Lỗ Ban, nhặt lên xiềng xích của ngươi đi, nhìn còn ra dáng một chút.
Lý Thiên Mệnh mỉm cười, nụ cười không thể che giấu lửa nóng trong lòng hắn.
Giờ này phút này, không cần biện giải.
Ra kiếm là xong hết.
Lý Thiên Mệnh và Huỳnh Hỏa, Meow Meow liếc nhau một cái.
- Lên!
Nói thật thì cuộc chiến Cảnh Vực, quyết đấu với đối thủ đến từ năm đại tông môn hệ thống tu luyện khác nhau cũng là cuộc tôi luyện, thu hoạch.
Bên kia, Vi Sinh Nhược Tố đã hành động.
Làm cảnh giới Thiên Ý, Vi Sinh Nhược Tố trực tiếp đánh lùi, cứu đệ đệ Vi Sinh Thanh Loan ra.
Vi Sinh Thanh Loan tức giận nói:
- Tỷ, mau đi trợ giúp hắn, đánh dẹp Tư Không Thiên Thần!
Vi Sinh Nhược Tố nói:
- Chờ xem đã.
Vi Sinh Thanh Loan hỏi:
- Hả? Tại sao?
- Đừng hỏi, trị thương cho ngươi trước đã.
Vi Sinh Thanh Loan chớp chớp mắt nói:
- Được rồi, xem ra tỷ rất tin tưởng vào hắn.
- Không được nghĩ lung tung.
- Nhưng không nhịn được!
- . . .
Mới nói đến đây thì kiếm của Lý Thiên Mệnh và Tư Không Thiên Thần đã va chạm.
Chỉ nhìn thoáng qua là rõ ràng kết quả.
Đây tuyệt đối không phải Quy Nhất cảnh quyết đấu cảnh giới Thiên Ý mà đơn thuần là cảnh giới Thiên Ý giao phong.