Đụng phải đối thủ lực lượng ngang ngửa, Lý Thiên Mệnh chỉ biết nói một câu: Quá sướng!
Hơn nữa đều là Ngự Thú Sư song sinh, tương đương về mọi mặt.
Đây là trận đoàn chiến hỗn loạn.
Cơ hồ từ giây đầu tiên, Thanh Hỏa Thiên Phượng đã thi triển thần thông Linh Nguyên Thanh Thiên Long Quyển Hỏa, lửa xanh vô tận từ trên trời giáng xuống hình thành vòi rồng, có tổng cộng bảy, tám cái nghiền áp xuống đầu Lý Thiên Mệnh.
Nhưng cùng lúc đó, Luyện Ngục Thuẫn Giáp của Huỳnh Hỏa đã phun lên người Lý Thiên Mệnh, nếu không thì thần thông lửa cháy này sẽ đốt người hắn khó chịu.
Lý Thiên Mệnh và Huỳnh Hỏa miễn dịch thuộc tính lửa, chiếm ưu thế lớn khi chống đỡ công kích từ thú bản mệnh của đối phương.
Nhưng miễn dịch tổn thương của thuộc tính không có nghĩa là triệt tiêu hết thảy công kích, thú bản mệnh của đối phương có Thú Nguyên cơ bắp mạnh mẽ, dù Lý Thiên Mệnh có Luyện Ngục Thuẫn Giáp vẫn không thể trực tiếp đỡ đòn.
- Thanh Cương Thiên Dực!
Tư Không Thiên Thần hiệu lệnh, đôi cánh của Thanh Hỏa Thiên Phượng rực lửa, cứng rắn như sắt, mỗi lần chặt chém là Meow Meow chỉ có thể né tránh.
Huỳnh Hỏa hét lớn với Thanh Hỏa Thiên Phượng:
- Dám đụng vào huynh đệ của ta? Lão tử cho ngươi đỉnh đầu xanh mượt!
Bé gà bỏ chạy, xông hướng Xích Hỏa Thiên Hoàng.
- Mỹ nữ, nhìn bên này, hãy xem cái gì gọi là ngọc thụ lâm phong thật sự, con gà rừng đầu xanh này không xứng với ngươi.
Thú bản mệnh bị đùa giỡn càng chọc giận Tư Không Thiên Thần hơn:
- Xéo!
Kiếm đạo của gã diễn biến, một luồng kiếm khí kèm ngọn lửa chém ra.
Tiểu Hoàng Kê cười lạnh:
- Ha ha ha!
Nó lấy Kim Diễm Kiếm Linh làm kiếm, một kiếm Trảm Lạc Tinh Thần.
Keng keng!
Song kiếm quyết đấu, Huỳnh Hỏa dùng kiếm khí bàng bạc buộc Tư Không Thiên Thần chỉ có thể rút lui.
Giây phút đó, Tư Không Thiên Thần thộn mặt ra.
Một con gà mà hình như thi triển chiến quyết Thiên Ý?
Tư Không Thiên Thần không biết đây là phiên bản thay đổi của chiến quyết Thánh cảnh, chứ không thì đã hộc máu tại chỗ.
Chiến đấu một giây thay đổi vô vàn, khoảnh khắc Tư Không Thiên Thần ngẩn ngơ thì Lý Thiên Mệnh đã cùng Meow Meow vây công Thanh Hỏa Thiên Phượng. Meow Meow nhảy lên đụng con phượng hoàng màu xanh từ trên trời rớt xuống.
Thanh Hỏa Thiên Phượng phát ra tiếng chim hót chói tai, lông chim của nó cực kỳ cứng rắn, Meow Meow chỉ để lại vết rách ít ỏi trên người con chim, ngược lại lửa của nó đốt lông mèo con.
Nhưng lúc này Lý Thiên Mệnh đã giết tới gần.
Nghịch Thần kiếm ý, Kiếm Nghịch Sơn Hà.
Với năng lực hiện giờ của Lý Thiên Mệnh thi triển một kiếm này đã tăng mức độ đáng sợ lên nhiều.
Mắt thấy nhát kiếm sắp chém xuống một cánh của Thanh Hỏa Thiên Phượng, Tư Không Thiên Thần rốt cuộc phản ứng lại:
- Tài mọn!
Tư Không Thiên Thần từ bên cạnh đâm kiếm ra, là kiếm quyết Thiên Ý Tam Thiên Vân Tiêu Kiếm.
Lý Thiên Mệnh đã đọc tư liệu, biết Tư Không Thiên Thần giỏi về thứ gì.
Tam Thiên Vân Tiêu Kiếm, một kiếm chứa ba ngàn kiếm khí.
Kiếm thứ nhất, Phiên Vân Chi Kiếm.
Đường kiếm bộc phát, tổng cộng một ngàn kiếm khí đủ để đâm lên mây trắng trên trời.
Kiếm khí rậm rạp ập đến, sự đáng sợ của Ngự Thú Sư khi bước lên cảnh giới Thiên Ý.
Lý Thiên Mệnh chuyển hướng Kiếm Nghịch Sơn Hà, một kiếm chém qua phá tan ít nhất tám trăm kiếm khí.
Nhưng hai trăm kiếm khí còn lại xé rách Luyện Ngục Thuẫn Giáp của hắn, có vài kiếm khí cắt ra vài miệng vết thương trên người hắn.
Lý Thiên Mệnh cảm khái một tiếng:
- Lợi hại!
Quả nhiên là người có thể bước lên cảnh giới Thiên Ý, rất có thủ đoạn.
Đường kiếm này đã mạnh hơn Vũ Văn Thần Đô.
Tư Không Thiên Thần lạnh lùng cười:
- Nói nhảm, nếu không thì tại sao nói là ngươi đừng dùng kiếm ở trước mặt ta? Múa búa trước cửa Lỗ Ban!
Tư Không Thiên Thần thừa dịp thắng đuổi theo, lại chém ra một kiếm.
Tam Thiên Vân Tiêu Kiếm, Phá Phong Chi Kiếm!
Đường kiếm đâm xuyên, một ngàn kiếm khí tụ thành một thể, hình thành luồng cương khí sắc bén đâm thủng ngực của Lý Thiên Mệnh.
- Chết!!!
Tư Không Thiên Thần đã động sát niệm, dù gã biết không thể giết người trong Thông Thiên Lộ, cùng lắm phút cuối nhẹ tay chút.
Hiện giờ Tư Không Thiên Thần khống chế Tam Thiên Vân Tiêu Kiếm đã quen thuộc đến mức có thể đảo ngược kiếm ý vào phút cuối.
Đối mặt Phá Phong Chi kiếm, Lý Thiên Mệnh nheo mắt, hắn đứng im tại chỗ, tay cầm Hắc Minh Long Kiếm đỡ nhát kiếm.
Huỳnh Hỏa đã áp chế Xích Hỏa Thiên Hoàng, đang định tiến lên hỗ trợ, từ bên cạnh ném một chiêu Phần Thiên Vũ Linh vào người Tư Không Thiên Thần, nhưng bị Lý Thiên Mệnh kêu lui ra.
Lý Thiên Mệnh dào dạt hứng thú đỡ kiếm ý của Vân Tiêu Kiếm phái.
Nghịch Thần kiếm ý, Trảm Lạc Tinh Thần!
Lý Thiên Mệnh đứng yên không nhúc nhích, hai tay cầm kiếm, ý chí nghịch thiên chém xuống.
Keng!
Giao phong kiếm thứ hai, đều là kiếm ý siêu đẳng nhất trong đệ tử thế hệ này.
Rốt cuộc đường kiếm của Lý Thiên Mệnh đánh nát một ngàn kiếm ý của đối phương, nhưng Phá Phong Chi Kiếm bùng nổ làm hai tay hắn tê rần.
Lý Thiên Mệnh lại nói một câu:
- Lợi hại!
Tư Không Thiên Thần lại cười gằn:
- Còn có lợi hại hơn!
Tư Không Thiên Thần càng hung ác, lại vọt lên trên, tay cầm kiếm một lần nữa bùng nổ.
Tam Thiên Vân Tiêu Kiếm, Xung Tiêu Chi Kiếm.
Xung Tiêu Chi Kiếm là trung tâm của kiếm ý này, mang ý nghĩa kiếm khí bắn thẳng lên tầng mây, phá tan vách trời, chỉ thẳng bầu trời.
Một kiếm lên tận trời xanh!
- Giết!!!
Phối hợp sát khí của Tư Không Thiên Thần, uy lực đường kiếm này bùng nổ mới thuộc về cảnh giới Thiên Ý mạnh nhất.
Tư Không Thiên Thần liên tục ba kiếm đều trong vòng mười giây, đủ thấy kiếm ý của gã nhanh, sát ý dữ dội.
Lý Thiên Mệnh có thể đỡ được hai kiếm đã làm Tư Không Thiên Thần rất giật mình, gã muốn hoàn toàn hạ gục hắn với kiếm thứ ba.
Nhưng Tư Không Thiên Thần nhìn thấy Lý Thiên Mệnh đứng im như núi, hắn cơ hồ là sử dụng kiếm thế như lúc nãy, nhưng khi đường kiếm chém ra thì kiếm ý tăng gấp mấy lần.
Nghịch Thần kiếm ý, Toái Diệt Càn Khôn!
Đây là đường kiếm đã chém chết Vũ Văn Thần Đô, đường kiếm nhanh, chính xác, ác. Đáng sợ hơn là ý chí nghịch thiên đối kháng với thế giới này.
Xung Tiêu Nhất Kiếm, Toái Diệt Càn Khôn!
Ầm ầm!
Song kiếm quyết đấu dẫn đến kiếm khí bùng nổ, khiến núi rừng tảng đá xung quanh nổ tung, mặt đất bị đâm thủng lỗ chỗ.
Lần này người bị hất văng ra là Tư Không Thiên Thần.
Keng!
Thiên Vân Thần Kiếm của gã cắm trên mặt đất.
Tư Không Thiên Thần xoe tròn mắt khó tin nhìn hai tay của mình, mặt trong cổ tay rách toạc:
- Cái này . . .!
Tuy gã không bị thương, không có vết thương nặng nhưng vẫn không hiểu tại sao mình bị lép vế trong cuộc quyết đấu đường kiếm cuối cùng.
- Kiếm của hắn mạnh hơn ta!
Một người không phải đệ tử của Vân Tiêu Kiếm phái, vừa là Quy Nhất cảnh nhưng có kiếm đạo mạnh hơn mình, điều này đả kích Tư Không Thiên Thần còn nặng hơn Vi Sinh Nhược Tố bị cướp đi.
- Ta luyện kiếm từ năm ba tuổi, tham ngộ kiếm ý tổ tiên mười bốn năm mới tu thành Xung Tiêu Nhất Kiếm, vậy mà thua, còn thua về kiếm ý!
Giây phút đó, đầu óc của Tư Không Thiên Thần trống rỗng.
Vấn đề không phải bị thương hay không mà là sau khi quyết đấu một kiếm kia Lý Thiên Mệnh đã áp chế gã, dù chỉ áp chế chút xíu cũng đã đủ.
Nói thật thì Lý Thiên Mệnh hơi bất ngờ, Tư Không Thiên Thần đúng là một đối thủ mạnh mẽ, dùng Toái Diệt Càn Khôn cũng chỉ hơi lấn lướt một chút.
Thấy đối phương đứng ngây ra tại chỗ thì Lý Thiên Mệnh không bỏ qua cơ hội này.
Đương nhiên, Lý Thiên Mệnh không xông hướng Tư Không Thiên Thần mà lao về phía Huỳnh Hỏa.
Lý Thiên Mệnh không muốn lộ ra tất cả lá bài tẩy trong Thông Thiên Lộ, nên áp chế Tư Không Thiên Thần về mặt kiếm đạo là quá đủ rồi.
Tiếp theo, hắn muốn giành chiến thắng.
Cách giành chiến thắng là trong hỗn chiến nhờ vào ưu thế phối hợp hạ gục đối thủ, Lý Thiên Mệnh lười một chọi một, cứng đấu cứng với Tư Không Thiên Thần.