- Ngoài ra.
Quân Đông Diệu quét mắt qua, cất cao giọng:
- Đặc biệt chăm sóc hai người của gia tộc Vi Sinh trong Nam Thiên tông cho ta. Nhất là Vi Sinh Nhược Tố, nàng là nữ nhi bảo bối của Vi Sinh Thiên Lan. Các ngươi hãy dùng tất cả thủ đoạn thú vị nhất lên người của nàng! Ta muốn cho Vi Sinh Thiên Lan ở bên ngoài xem đến khóc, làm được không?
Tám đệ tử cùng gật đầu, trông tràn đầy tự tin:
- Làm được!
Quân Thiên Dịch mong đợi hỏi:
- Phụ thân, có thể làm chuyện ấy không?
Ai đều biết Vi Sinh Nhược Tố rất xinh đẹp, càng có khí chất mà đệ tử Thánh Thiên Phủ không có.
Quân Đông Diệu nói:
- Tùy tiện ngươi, không chết là được.
Quân Thiên Dịch nghe câu này thì mắt sáng rực, khóe môi cong lên nụ cười háo hức.
. . .
Trời sao rực rỡ, sao giăng đầy trời, những tia sáng chói mắt rơi xuống thiên địa, nhuộm sắc màu cho vạn vật.
Đưa mắt nhìn, ngay cả mặt đất cũng giống như ngân hà, lấp lánh tia sáng.
Dưới ánh sao như vậy, có hai bóng dáng rượt đuổi nhau, dọc đường đi tràn ngập tiếng cười của thiếu nữ.
Tiếng cười như chuông bạc lột tả vui sướng đơn thuần tốt đẹp nhất, khi nó trộn lẫn với tình cảm của thiếu nữ thì tiếng cười càng ngọt ngào.
Người đi đường nếu thấy hai người vui chơi chắc cũng sẽ cười theo, sinh ra lòng hâm mộ.
Dưới đêm sao, thiếu nữ mặc váy dài màu cam nhạt khảm nhiều đá quý linh khoáng, khuôn mặt cười đẹp khuynh thành và làn váy huyễn lệ tôn nhau lên.
Đây là một thiếu nữ khiến người động lòng.
Mắt nàng như ánh sao, có nhiệt tình như lửa, tình cảm của nàng nóng cháy, khi ôm nam nhân bên cạnh mình cũng siết thật chặt cho đến khi khiến người nghẹt thở.
Nam nhân ở cạnh nàng mặc trường bào màu trắng, dây lưng đeo buộc eo, đó là một vị công tử dịu dàng như ngọc, tựa như miếng ngọc thô dưới đêm sao, xuất trần mà đạm nhã, cao quý nhưng xa cách.
Một nụ cười của y đã khiến người cảm giác như tắm trong gió xuân. Đôi mắt như ngọc thạch khi nhìn thiếu nữ thì tràn đầy trìu mến và tình cảm làm người ta hòa tan.
Thiếu nữ trong vòng tay y tựa như tinh linh, nàng cười giỡn bên y, trên mặt y tràn ngập nụ cười, mắt trong suốt thấy đáy rồi lại vô cùng sâu thẳm.
Công tử áo trắng đau đầu đuổi theo thiếu nữ, lắc đầu cười khổ nói:
- Lang Nhi, Lang Nhi, không được chơi nữa, chúng ta phải chạy đi, nếu không tăng tốc thì không về kịp trước khi trời sáng.
Thiếu nữ cười đáp lời:
- Không chịu, không muốn trở về, ta muốn ở bên ngoài chơi với chàng, trở về chán chết.
Công tử áo trắng đuổi theo nàng, dịu dàng nói:
- Đại ca thúc giục ta, tuy trong cuộc chiến Cảnh Vực không có địch thủ nào ra hồn nhưng dù sao là việc lớn, không thể lơ là, nếu không thì phụ thân của ta sẽ trách phạt chúng ta.
Thiếu nữ chu môi nói:
- Trách phạt gì chứ? Chúng ta không đi chơi, nếu bọn họ biết Niệm Thương ca ca cướp được ba Thần Nguyên cấp thiên trung phẩm cho thú bản mệnh của ta tiến hóa thành Thánh Thú ngũ giai, khiến cảnh giới của ta đột phá thì khích lệ Niệm Thương ca ca còn không hết nữa mà.
Công tử áo trắng cười nói:
- Lang Nhi, dựa theo bối phận thì nàng phải gọi ta là thúc thúc.
Thiếu nữ chớp chớp mắt toát lên vẻ kiêu kỳ động lòng người:
- Không chịu!
- Bắt được nàng rồi! Đừng hòng chạy, mau theo ta trở lại!
Công tử áo trắng bỗng tăng tốc ôm lấy eo nhỏ của thiếu nữ, ôm ngang lên, tăng tốc độ hóa thành bóng trắng lao nhanh trong thiên địa, nhanh như ảo ảnh.
- Ôi chao, Niệm Thương ca ca xấu quá đi!
Người đang yêu luôn khác với lúc bình thường, nàng cũng không ngoại lệ.
Công tử áo trắng hỏi:
- Lang Nhi, nói câu nghiêm túc, lần này thú bản mệnh của nàng tiến hóa cộng thêm đột phá cảnh giới, ta định mang nàng đi Cổ Chi Thần quốc tu hành, có chịu theo ta không?
Thiếu nữ nghiêm túc nói:
- Nhưng Niệm Thương ca ca, phụ thân của ca ca nói chúng ta đi Cổ Chi Thần quốc chưa chắc có lời, chẳng bằng chăm chỉ tu hành trong Thánh Thiên Phủ, không chừng tạo hóa không thua gì Cổ Chi Thần quốc.
Công tử áo trắng nói:
- Nàng không hiểu, bên kia là vùng trời khác, hoàn toàn khác với bên này, có lẽ tu vi tiến triển giống nhau nhưng có thể thấy thế giới rộng lớn hơn.
Thiếu nữ nói:
- Ta thật sự không hiểu, nhưng ít nhất hiện giờ ta không muốn đi mạo hiểm.
Công tử áo trắng nhức đầu nói:
- Được rồi, Lang Nhi rất có chủ kiến.
- Niệm Thương ca ca, ăn cơm phải ăn từng miếng, đi đường phải đi từng bước. Chúng ta không thể ham cao nhìn xa, chàng nghe lời ta, chúng ta cùng nhau ở Thánh Thiên Phủ hoàn toàn thay thế đại ca của chàng, trở thành Thánh Hoàng tương lai. Khi chàng làm Thánh Hoàng, ta phụ tá chàng, chờ thống nhất Đông Hoàng Cảnh rồi chúng ta sẽ có cơ hội đi phiêu bạt Cổ Chi Thần quốc.
Khi thiếu nữ nói đến những điều này thì mắt nóng cháy như hoàn toàn thay đổi thành người khác.
Công tử áo trắng buồn bã nói:
- Nhưng ta không muốn làm Thánh Hoàng.
Thiếu nữ nói:
- Ta biết chàng phiền lòng những việc vặt này, không sao, ta có thể làm, chàng trợ giúp ta là được.
Công tử áo trắng tràn ngập hướng tới nói:
- Lang Nhi, chúng ta là người tu hành, làm người tự do tiêu dao phiêu bạt thiên địa là được, cần gì bị hư danh liên lụy? Ta khát vọng siêu thoát Cổ Chi Thần quốc, theo đuổi con đường thượng thần, nếu có nàng đi cùng thì thật tuyệt.
- Nhưng ta cảm thấy không nắm Đông Hoàng Cảnh trong tay được thì nói gì tới thiên địa xa xôi?
Thiếu nữ không muốn đi tiêu dao thiên địa, không chút vướng bận. Nàng muốn chúng sinh quỳ rạp, giận một cái là trăm vạn xác chết.
Công tử áo trắng lắc đầu cười.
Thiếu nữ khó chịu hỏi:
- Chàng không đồng ý với ta?
- Không phải, Lang Nhi, thời gian khác nhau sẽ có cách nghĩ khác nhau. Lang Nhi còn nhỏ, ta có thể ở lại Thánh Thiên Phủ từ từ chờ nàng lớn lên.
Trong gió to, mái tóc dài phất lên mặt nàng.
Công tử áo trắng nhìn muôn vàn ngôi sao, nói:
- Tu hành thật sự là vượt trên quyền thế.
Thiếu nữ nửa hiểu nửa không.
Thiếu nữ quàng cổ công tử, hơi kiêu kỳ nói:
- Vậy được, hứa rồi nhé, trước khi ta đổi ý thì chàng không được rời khỏi ta.
Công tử áo trắng nói:
- Sẽ không.
- Niệm Thương ca ca, ta hỏi chàng một vấn đề.
- Nàng nói đi.
- Nếu đại ca của chàng vì kiêng kị chúng ta mà thương tổn ta thì chàng sẽ lựa chọn thế nào?
- Sẽ không . . .
- Ta muốn đáp án.
Công tử áo trắng kiên định nói một câu:
- Lang Nhi, miễn là ta còn sống thì không ai có thể tổn thương nàng.
- Chàng thật tốt.
Thiếu nữ mắt ngấn lệ vùi vào lồng ngực công tử áo trắng.
Khi thiếu nữ ngẩng đầu lên thì đã tới Thánh Thiên Phủ.
Nàng thoải mái nói:
- May mắn chưa bắt đầu, về kịp lúc, sẽ không bị mắng.
Khi hai người đến Thông Thiên Môn, Thánh Thiên Vệ canh giữ đều quỳ xuống hành lễ.
Bởi vì công tử áo trắng là con trai út của Thánh Hoàng.
Tên gọi: Quân Niệm Thương.
- Lang Thiên Tử!!!
Bỗng có ba người từ dưới Thông Thiên Môn chạy ra.
Người dẫn đầu là Lăng Nhất Trần.