Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 462 - Chương 462 - Thanh Mộc Long Kình, Cứu Viện Trên Biển

Chương 462 - Thanh Mộc Long Kình, cứu viện trên biển
Chương 462 - Thanh Mộc Long Kình, cứu viện trên biển

Sau khi thử nghiệm vô số lần Động Tất Chi Nhãn khiến tầm mắt của hắn có thể xuyên thấu qua ảo giác kết giới Cảnh Vực, nhìn thấy vị trí của tất cả đệ tử tham gia chiến đấu trong chiến trường Thánh Thiên.

Đương nhiên, còn tình huống sống chết của họ.

Tổng cộng mười bốn người, bây giờ có tám người, bao gồm Lý Thiên Mệnh đều ở gần đây, chỉ còn sáu người rải rác.

Sáu người này rất khó chạm mặt nhau.

Nhưng sau khi giải quyết Quân Nguyên Tấn, Lý Thiên Mệnh giật mình phát hiện có ba người đang ở tình trạng đối chiến.

Ba người này có một thiếu nữ mặc váy dài màu vàng, ánh mắt cực kỳ hung ác, điều khiển một con Thánh Thú tứ giai thú bản mệnh Bạo Phong Long Ưng bay nhanh trên trời.

Người này tên Diêu Thiên Tử, cảnh giới Thiên Ý đệ nhất trọng, là mục tiêu quả cầu vàng của Lý Thiên Mệnh.

Trừ nàng ra còn có Quân Thiên Dịch và Vi Sinh Nhược Tố ở tình trạng đối chiến.

Xem ra Quân Thiên Dịch và Diêu Thiên Tử nhanh chóng chạm mặt nhau rồi vây công Vi Sinh Nhược Tố.

Hiển nhiên Vi Sinh Nhược Tố khá nguy hiểm.

May mắn là dường như Vi Sinh Nhược Tố giống Vi Sinh Thanh Loan, nàng ở trong miệng con Định Hải Thần Kình màu trắng, lúc này đang chạy trốn vào biển sâu.

Điều này khiến Quân Thiên Dịch hay Diêu Thiên Tử tấn công đến trước mặt Định Hải Thần Kình thì sẽ phát sinh chút biến đổi, không cách nào trực tiếp đánh trúng người Vi Sinh Nhược Tố.

Có lẽ biển cả trong kết giới Cảnh Vực đã ngăn cản hai người tiến công.

Nhưng dù ẩn trong đại dương, bị hai người này khóa chặt vị trí truy sát vẫn rất nguy hiểm.

Lý Thiên Mệnh không chắc Vi Sinh Nhược Tố có thể chống cự bao lâu trong biển.

Vi Sinh Thanh Loan thấy sắc mặt của Cảnh Ngôn nghiêm túc thì vội hỏi:

- Sao vậy Thiên Mệnh ca?

Lý Thiên Mệnh trả lời:

- Đi, cứu tỷ của ngươi!

Vi Sinh Thanh Loan hoàn toàn không thấy xung quanh có ai, nên vừa lo lắng vừa nghi hoặc hỏi:

- Tỷ ấy bị gì?

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Tốc độ trong nước của Thanh Mộc Long Kình thế nào?

- Ít nhất nhanh hơn Thiên Mệnh ca ở trên đất liền.

- Tốt lắm, đi!

Lý Thiên Mệnh dứt khoát treo Tà Ma lên đuôi Thanh Mộc Long Kình, dù sao những người này thê thảm, không có chút sức lực, càng đừng mơ chạy trốn.

- Các vị, chuẩn bị lướt sóng nào!

Lời của Lý Thiên Mệnh làm bốn người Tấn Thiên Tử hết hồn.

Tiếp theo là bắt đầu ác mộng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thanh Mộc Long Kình phá tan sóng lớn, kéo theo nước biển nhảy vọt ra ngàn thước.

Lý Thiên Mệnh và Vi Sinh Thanh Loan ở trong miệng Thanh Mộc Long Kình, quả nhiên bên trong thơm mùi cỏ xanh, cũng rất sạch sẽ, răng trắng như đá quý, ở chỗ này không thấy khó chịu chút nào. Hèn gì hai tỷ đệ có thể cùng thú bản mệnh lặn xuống biển sâu.

Vi Sinh Thanh Loan vừa chỉ dẫn Thanh Mộc Long Kình tiến lên vừa sốt ruột hỏi:

- Thiên Mệnh ca, tỷ của ta làm sao vậy?

Lý Thiên Mệnh chỉnh sửa phương hướng:

- Qua bên này!

Nói thật thì trong kết giới Cảnh Vực, diện tích đất liền gấp ba lần địa dương. Vi Sinh Nhược Tố đang ở trên biển, đại khái gần đảo Nam Thiên, có điều kiện này cộng thêm động tĩnh chiến đấu, dựa vào Thanh Mộc Long Kình sẽ không quá khó khăn nhanh chóng tìm được nàng.

Huỳnh Hỏa khoanh cánh trước ngực, cười gian nói:

- Tạm thời không sao, chẳng qua bị Diêu Thiên Tử và Quân Thiên Dịch vây công thôi.

Mặt Vi Sinh Thanh Loan trắng bệch nói:

- A! Vậy thì đi mau lên, Thiên Mệnh ca, nhất định phải cứu tỷ của ta, Quân Thiên Dịch kia một bụng ý nghĩ xấu!

Huỳnh Hỏa châm lửa:

- Ngươi kêu một tiếng tỷ phu là hắn sẽ dốc hết sức.

- Tỷ . . . tỷ phu?

Lý Thiên Mệnh vã mồ hôi hột:

- Ngươi đừng nghe nó nói nhảm!

Lý Thiên Mệnh vừa nói vừa sử dụng Động Tất Chi Nhãn điều chỉnh phương hướng cho Thanh Mộc Long Kình.

- Tỷ phu, a không Thiên Mệnh ca, con mắt này . . .

Vi Sinh Thanh Loan lỡ nhìn thấy Động Tất Chi Nhãn.

- Khi ra ngoài đừng nói lung tung.

- Biết!

Vi Sinh Thanh Loan ngậm miệng lại, gã biết Lý Thiên Mệnh đang dùng con mắt vượt sức tưởng tượng này tìm người nên không dám quấy rầy, gã nghiêm túc nhanh chóng truyền tin tức Lý Thiên Mệnh cung cấp cho Thanh Mộc Long Kình tăng tốc trên biển.

- Phương hướng không đúng, là đi đất liền. Chắc ở bên này, đảo Nam Thiên ở hướng này. Nhưng đảo Nam Thiên trong kết giới Cảnh Vực không lớn, lúc trước ta tìm tỷ toàn là lòng vòng ở chỗ này, ta phỏng chừng tỷ ở đây.

Vi Sinh Thanh Loan quen thuộc nơi này cộng thêm diện tích đại dương không lớn, Lý Thiên Mệnh ngày càng quen thuộc Động Tất Chi Nhãn, nên tìm kiếm không quá lâu.

Lý Thiên Mệnh thấy Vi Sinh Nhược Tố luôn trốn trong biển, hai người kia thì điên cuồng đuổi theo, nhưng trước mắt chưa gặp vấn đề gì lớn.

Giờ phút này, khi Thanh Mộc Long Kình há mồm, Lý Thiên Mệnh đã thấy khu vực biển đằng trước trời long đất lở, đến vị trí này thì không cần Động Tất Chi Nhãn cũng biết ba người ở đâu.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Thanh Loan, ngươi tạm lặn xuống, ta cứu tỷ của ngươi trước.

- Vâng!

Dù Vi Sinh Thanh Loan lo lắng nhưng sẽ không cậy mạnh, hơn nữa gã còn phải trông chừng sáu con mồi lướt sóng điên cuồng giùm Lý Thiên Mệnh.

Đợt lướt sóng này lại khiến bọn họ hối hận vì mình còn sống.

Sức chiến đấu của nhóm ba người Lý Thiên Mệnh ở trong nước sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, đặc biệt là Huỳnh Hỏa.

Nên Lý Thiên Mệnh đành lao ra mặt nước, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Quân Thiên Dịch và Diêu Thiên Tử cũng sẽ ở trên mặt nước.

Bùm!

Khoảnh khắc lao ra, vừa lúc trên đỉnh đầu của hắn có con chim ưng đực to lớn.

Chim ưng đực mọc vảy rồng màu vàng, toàn thân như mặc áo giáp, cứng rắn thô bạo, lấp lánh ánh sáng vàng. Móng vuốt và miệng ưng đều là vũ khí khủng bố, giống Độc Ma Huyết Trảo của Meow Meow.

Đây là Bạo Phong Long Ưng.

Một Ngự Thú Sư mặc váy dài màu vàng đứng trên lưng Bạo Phong Long Ưng, người này đang cười nhạt, ánh mắt âm trầm lạnh lùng theo sát Quân Thiên Dịch ở phía trước, nhưng không ngờ bên dưới xông ra một người hai thú.

Lý Thiên Mệnh lập tức khóa chặt nàng:

- Diêu Thiên Tử!

Hắn sai bảo:

- Các ngươi đi giúp Nhược Tố trước!

Phỏng chừng Vi Sinh Nhược Tố còn ở trong biển, nhưng dường như Quân Thiên Dịch mang theo thú bản mệnh đã biết vị trí của nàng, luôn gắt gao đuổi theo.

Vi Sinh Nhược Tố đã kiên trì nửa canh giờ, tạm thời vấn đề không quá lớn, Quân Thiên Dịch khó mà lặn xuống biển bị thương nặng nàng, nhưng không cắt đuôi gã được.

Lý Thiên Mệnh vừa lúc đụng độ Diêu Thiên Tử, vậy thì sẵn dịp cướp thêm một quả cầu màu vàng luôn.

Quả cầu màu vàng vào tay rồi lấy quả cầu màu đen của Vi Sinh Nhược Tố nữa là xong.

Nhưng vì bảo hiểm, Lý Thiên Mệnh sai Huỳnh Hỏa, Meow Meow đi qua bên kia hỗ trợ.

Lý Thiên Mệnh một mình lao ra khỏi mặt biển, trực tiếp giết hướng Diêu Thiên Tử.

- Ngươi là ai?!

Diêu Thiên Tử chưa thấy rõ bộ dáng của Lý Thiên Mệnh nhưng Hắc Minh Long Kiếm đã chém tới trước mặt nàng.

Lại một lần đột ngột đánh lén.

Lần trước là lao ra từ rừng cây, lần này là trên biển.

Diêu Thiên Tử đang điều khiển Bạo Phong Long Ưng cố gắng đuổi theo Quân Thiên Dịch, hoàn toàn không ngờ có người từ đáy biển lao lên.

Nghịch Thần kiếm ý, Toái Diệt Càn Khôn.

Đường kiếm này từ dưới lên trên, một kiếm đâm trời.

Kiếm thế tựa như con rồng thần vọt lên cao, chớp mắt xuất hiện ở dưới thân Bạo Phong Long Ưng.

Diêu Thiên Tử hét to một tiếng, Bạo Phong Long Ưng phản ứng lại vội vàng tấn công.

Bình Luận (0)
Comment