Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 467 - Chương 467 - Phong Hoa Một Vạn Kiếm

Chương 467 - Phong hoa một vạn kiếm
Chương 467 - Phong hoa một vạn kiếm

Lý Thiên Mệnh có thời gian vô hạn thì đáng sợ cỡ nào?

Hắn tập trung chìm đắm vào tu hành, không khác gì bế quan.

Tỷ đệ Vi Sinh mỗi ngày đều nhìn hắn sững sờ, trong mắt in hai chữ quái vật, vì hai người cảm giác rõ rệt Thú Nguyên của Lý Thiên Mệnh liên tục bàng bạc.

- Kết giới Cảnh Vực này linh khí không quá đậm, không biết hắn làm cách nào tu luyện mau như vậy.

Bọn họ không biết Lý Thiên Mệnh còn có Thái Nhất Tháp.

Đối với ba mươi vạn khán giả Thánh Thiên Phủ thì bây giờ thật là ức chế.

Bọn họ không nhìn thấy tình hình trong miệng Định Hải Thần Kình, nên không biết ba người Lý Thiên Mệnh đang làm cái quái gì.

Ở trong mắt họ thì Quân Thiên Dịch đang điên cuồng tìm trên biển, chết cái là từng ngày dần trôi mà gã vẫn không có dấu hiệu tìm ra Định Hải Thần Kình.

Nguyệt Linh Lang thì đi lòng vòng trên đất bằng, bây giờ ở đất liền chỉ còn lại nàng, Thượng Quan Vân Phong, Triệu Lăng Châu, ba người cũng không có dấu hiệu sẽ chạm mặt nhau.

- Lang Nhi chắc đang điên lên, khai chiến tới bây giờ mà không gặp được ai

Chớp mắt mười ngày trôi qua, cuộc chiến Cảnh Vực trở nên nhàm chán.

Nhiều người đã mắng mỏi miệng:

- Bọn họ đang làm gì ở bên trong? Sinh sản nòi giống à?

- Lý Thiên Mệnh là thằng hèn, bắt nạt kẻ yếu, không dám hó hé trước mặt Quân Thiên Dịch!

- Hắn định trốn một trăm năm trong biển sao?

Lần trước thấy Lý Thiên Mệnh không đánh mà chạy làm bọn họ sướng rơn, rồi bây giờ tiếp tục ức chế, la ó.

Mãi đến mười tám ngày sau, Định Hải Thần Kình bỗng rời khỏi đáy biển, vọt lên mặt biển.

Đường tu hành, đại cảnh giới cách biệt rõ rệt. Còn tiểu cảnh giới có mấy trọng thì nhìn từ bên ngoài rất khó thấy rõ.

Bởi vậy không chỉ riêng nhóm Vi Sinh Nhược Tố, trong tình huống Diệp Thiếu Khanh không nói rõ thì đám người Vi Sinh Thiên Lan đều đinh ninh Lý Thiên Mệnh đã tu luyện đến Quy Nhất cảnh đỉnh.

Với điều kiện đó, Lý Thiên Mệnh ở trước mặt nhóm tỷ đệ dựa vào linh khí thiên địa từ Thái Nhất Tháp tập trung tu hành, mãi khi đột phá đến Quy Nhất cảnh đệ bát trọng thì bọn họ cảm giác rõ rệt Thú Nguyên của Lý Thiên Mệnh tăng tiến, nhưng hiển nhiên hắn chưa đến cảnh giới Thiên Ý.

Vi Sinh Thanh Loan kinh ngạc hỏi:

- Thiên Mệnh ca, không lẽ trước đó ca chưa phải là Quy Nhất cảnh đệ cửu trọng?

- Không phải.

Trong Luyện Ngục Chi Nguyên và Hỗn Độn Lôi Nguyên, hai loại Thú Nguyên lần thứ hai lột xác, Quy Nhất khí tràng cũng bành trướng chưa từng có, lửa cháy và lôi đình xẹt qua xẹt lại quanh người Lý Thiên Mệnh.

Vi Sinh Thanh Loan trợn to mắt nói:

- Tức là trước đây Thiên Mệnh ca chỉ là Quy Nhất cảnh đệ bát trọng, vậy mà có thể đánh với Quân Thiên Dịch!

Vi Sinh Nhược Tố nhẹ giọng khen:

- Tạo hóa của Ngũ Kiếp Luân Hồi có thể nói là thiên hạ vô song.

Hai người không biết rằng lần trước giao phong Lý Thiên Mệnh chỉ là Quy Nhất cảnh đệ thất trọng.

- Nhược Tố, có phải Quân Thiên Dịch còn ở bên trên không?

Bỏ ra mười mấy ngày rốt cuộc lột xác đến đẳng cấp hoàn toàn mới, Lý Thiên Mệnh không nhịn được nữa.

- Còn, đi qua mấy lần, không phát hiện ra chúng ta.

Lý Thiên Mệnh dùng Động Tất Chi Nhãn quan sát, trên chiến trường Thánh Thiên, Quân Thiên Dịch đơn độc một mình, không đi cùng Nguyệt Linh Lang.

Mắt Lý Thiên Mệnh nóng bỏng như lửa:

- Đi lên tìm hắn!

- Hiện tại?

- Đúng.

Vi Sinh Thanh Loan nháy mắt:

- Tỷ ơi, cứ nghe lời là được.

Vi Sinh Thanh Loan biết Lý Thiên Mệnh sốt ruột muốn đi xử Quân Thiên Dịch.

Vi Sinh Nhược Tố vốn định hỏi có nên lên kế hoạch gì không, nhưng khi thấy ánh mắt nóng cháy của Lý Thiên Mệnh thì im lặng không nói nữa.

Vi Sinh Nhược Tố cho Định Hải Thần Kình bơi khỏi đáy biển, kéo theo động tĩnh lớn vọt lên mặt biển.

Hành động mạo hiểm này hiển nhiên là khiêu khích, khiến chiến trường Thánh Thiên rộ lên ồn ào.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Cá voi to trắng tinh lao ra mặt biển, xoay người trên không trung, lại rơi xuống dấy lên sóng biển đầy trời.

Phương xa có ba luồng sáng vàng trực tiếp khóa chặt Định Hải Thần Kình, giây sau lao nhanh đến, là Quân Thiên Dịch và Hoàng Kim Địa Ngục Long.

- Vi Sinh Nhược Tố, ngươi nôn quá, chủ động cầu ân sủng?

Quân Thiên Dịch bật cười, gã đang tìm kiếm sốt ruột, không ngờ Vi Sinh Nhược Tố chủ động xuất hiện.

Đáp lại Quân Thiên Dịch là Lý Thiên Mệnh cầm Hắc Minh Long Kiếm, Huỳnh Hỏa và Meow Meow lao ra khỏi miệng rộng của Định Hải Thần Kình.

Quân Thiên Dịch rút ra Địa Ngục Long Thương màu vàng, hai con Hoàng Kim Địa Ngục Long vòng quanh người, trông gã lấp lánh như mặt trời ban trưa:

- Kẻ thua cuộc, rùa đen rút đầu, chuẩn bị thêm một lần chật vật chạy tán loạn?

- Ồn ào!

Trong khoảnh khắc, Meow Meow hóa thành Đế Ma Hỗn Độn.

Trong đại dương, vô số rắn điện màu đen hội tụ, dần ngưng tụ ra Cửu Trọng Hỗn Độn Lôi Giới trên người nó.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vô số rắn điện cuốn sạch, lôi đình màu đen tràn ngập biển rộng.

- Lần trước không thể hạ được Quân Thiên Dịch, lần này sẽ cho hắn mười giây!

Mỗi lần đột phá là Lý Thiên Mệnh trưởng thành nhanh chóng mặt.

Hắn một tay cầm kiếm đạp sóng lao ra, kiếm khí hùng dũng:

- Giao hai con rồng cho các ngươi, ngăn lại là được.

Lý Thiên Mệnh nói xong, thần thông Thiên Kiếp Hỗn Độn của Meow Meow đã chém hướng ba người phe địch.

Huỳnh Hỏa bay nhanh tới bên cạnh Meow Meow, khi lao về phía đối phương thì nó đã thi triển ra thần thông Luyện Ngục Hỏa Ảnh.

Trong phút chốc hàng vạn gà con lửa rực cháy Luyện Ngục Hỏa vòng quanh hai con Hoàng Kim Địa Ngục Long.

- Hai mươi ngày trước lão tử suýt xé rách da sắt của ngươi, còn bây giờ . . . ha ha!

Huỳnh Hỏa và Meow Meow cùng khóa chặt đối thủ.

Kim Diễm kiếm linh, Nghịch Thần kiếm ý bộc phát.

Keng keng keng keng!

Liên tục bốn kiếm nhưng kiếm ảnh rợp trời, không biết sát chiêu thật sự nằm ở đâu.

Bốn con thú bản mệnh chém giết kinh thiên động địa, sóng cuộn biển gầm, lửa, lôi đình, ánh sáng vàng lấp lánh, khi va chạm bộc phát ra tiếng kim loại ma sát khủng bố.

Keng keng keng!

Giây phút đó, máu thịt và vảy rồng bay tứ tung.

Rồng thần gầm, mãnh thú rống trên đại dương khiến người nghe da đầu tê dại.

Chúng nó đấu bằng thần thông tuy đặc sắc, thậm chí lan đến khu vực biển phạm vi rộng, bao phủ Lý Thiên Mệnh và Quân Thiên Dịch.

Nhưng hấp dẫn hơn ba mươi vạn người chiến trường Thánh Thiên chú ý vẫn là Lý Thiên Mệnh và Quân Thiên Dịch.

- Lần trước Lý Thiên Mệnh đã chạy vắt giò lên cổ chứng minh đã sinh lòng sợ hãi, mới hơn mười ngày lại đến khiêu khích, phỏng chừng muốn liều một phen vì Đông Hoàng Kiếm.

- Nói thật thì nếu đã bỏ chạy một lần tức là lòng đã thua trận.

Nhưng sự thật có đúng như vậy không?

Từ phút Lý Thiên Mệnh ra đường kiếm đầu tiên đã đảo điên thế giới quan toàn trường.

Nghịch Thần kiếm ý, Kiếm Nghịch Sơn Hà.

Nhiều người sớm nhận ra đây là chiến quyết Thánh cảnh của Diệp Thiếu Khanh, Lý Thiên Mệnh thi triển có lớp có lang.

Nhưng không có Thú Nguyên cùng đẳng cấp chống đỡ thì chiến quyết Thánh cảnh chưa chắc đánh lại chiến quyết Thiên Ý.

Trong khoảnh khắc, Quân Thiên Dịch cười nhạt, Kim Cương Bất Diệt Thể của Hoàng Kim Địa Ngục Long lại thi triển trên người gã.

Giờ phút này, Quân Thiên Dịch cao ba thước, toàn thân như đúc bằng vàng ròng, thân thể thép cứng, đao thương không đâm vào được.

- Chết!

Chiến Thần Thương Đạo, chiến thiên quân.

Một thương đâm ra, ánh sáng vàng chói mắt, khí thế bàng bạc, một người chắn ải, vạn người không phá được.

Một thương lật tung thiên quân vạn mã!

Thương kiếm giao phong, khoảnh khắc va chạm bộc phát ra tiếng ma sát chói tai, đốm lửa văng khắp nơi.

Hai bên va chạm như không phân thắng thua, nhưng giây sau lại lao vào nhau.

Nghịch Thần kiếm ý, Trảm Lạc Tinh Thần.

Ý chí nghịch thiên lại mãnh liệt, Quân Thiên Dịch như trời xanh cao cao tại thượng, với thái độ miệt thị nhìn Lý Thiên Mệnh, kích thích chiến ý nghịch loạn trong lòng hắn.

Bình Luận (0)
Comment