Tuy Lý Thiên Mệnh tuổi trẻ nóng nảy nhưng nói thật thì hắn đi mỗi bước đều có suy tính riêng.
Ví dụ như điều Vi Sinh Nhược Tố lo lắng thật ra Lý Thiên Mệnh đã sớm suy nghĩ.
Cuộc chiến Cảnh Vực không phải trò đùa, là chiến trường quyết định người chấp chưởng Đông Hoàng Cảnh.
Tuy cần liên tục năm đời mới sửa đổi người chấp chưởng Đông Hoàng Cảnh được, nhưng chấp hành công bằng công chính là yêu cầu cơ bản của Cổ Chi Thần quốc.
Nghĩa là bọn họ không cần biết ngươi quậy bung nóc, nhưng trong cuộc chiến Cảnh Vực mà họ lập ra, mọi thứ trong khoảng thời gian này phải làm theo quy tắc.
Nếu Thánh Thiên Phủ to gan làm bậy thì khỏi cần tổ chức cuộc chiến Cảnh Vực làm gì. Dù sao trong lịch sử từng có người mấy lần cướp đi Đông Hoàng Kiếm, bọn họ chỉ có thể ngoan ngoãn giao ra.
Vi Sinh Nhược Tố hỏi:
- Nhưng Lang Thiên Tử quan trọng với họ như vậy, chờ ngươi trở về Đông Hoàng tông thì làm sao bây giờ?
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Cô nương không nhìn ra sao?
- Ý của ngươi là?
- Ta có giết Nguyệt Linh Lang hay không thì sau cuộc chiến Cảnh Vực, Thánh Thiên Phủ đều sẽ liên hợp với Hắc Minh tông, Vân Tiêu Kiếm phái phát triển mộng đẹp thống nhất Đông Hoàng Cảnh. Tại sao cuộc chiến Cảnh Vực lần này bọn họ luôn kiếm chuyện với hai tỷ đệ cô nương? Đơn giản là muốn áp chế phụ thân của cô nương. Bọn họ muốn các người không chiến đã tan tác, hàng phục giống như Hắc Minh tông, thế thì chỉ còn lại Đông Hoàng tông, tùy tiện tiêu diệt. Nhược Tố, chiến trường đã gần ngay trước mắt, giờ không phải lúc hy vọng người ta nhân từ.
Đặt hy vọng quá nhiều sẽ hại bản thân.
Các trưởng bối đều biết, Lý Thiên Mệnh quan sát tình huống cuộc chiến Cảnh Vực là biết từ khi Hắc Minh tông quy thuận, cách cục của Đông Hoàng Cảnh sớm bị đánh phá.
Lý Thiên Mệnh đoán Thánh Thiên Phủ đang đợi cuộc chiến Cảnh Vực qua đi.
Cuộc chiến Cảnh Vực là thời gian duy nhất Cổ Chi Thần quốc chú ý Đông Hoàng Cảnh, chỉ cần tổ chức thành công sẽ có mười năm khoảng trống.
Mười năm này đủ để Thánh Thiên Phủ làm rất nhiều chuyện, chứ không thì họ đã sớm ra tay.
Vi Sinh Nhược Tố gật đầu, nói:
- Ta hiểu rồi.
Vậy xem ra đây không phải xung động bất chấp hậu quả, chẳng qua là Lý Thiên Mệnh xem thấu mọi thứ. Có một điều Lý Thiên Mệnh chưa nói ra, khi ấy hắn không thể khống chế lực lượng bùng nổ của Đông Hoàng Kiếm.
Vi Sinh Nhược Tố cảm giác được từ khi họ đến Thánh Thiên Phủ, gặp những người ở đây đều nhìn họ bằng ánh mắt giễu cợt có tính xâm lược. Thái độ của họ sớm bộc lộ rõ mục đích của họ rồi.
- Nam Thiên tông các người ở trên biển, có ưu thế thiên thời địa lợi, dễ thủ khó công, an toàn rất nhiều, nhưng càng dễ hấp dẫn nhiều hỏa lực. Hy vọng hai người khuyến cáo phụ mẫu cố gắng kéo dài, ta chỉ muốn nói rằng, làm chó săn cho người ta sẽ không có ngày lành. Nếu đánh mất tôn nghiêm, khom lưng uốn gối với người khác còn không bằng chết cho rồi.
Đông Hoàng tông rất cần minh hữu Nam Thiên tông, dù họ không thể ra binh cứu viện nhưng nếu có thể kìm chế một phần lực lượng của ba đại tông môn Thánh Thiên Phủ đã là giúp đỡ cho Đông Hoàng tông rồi.
Vi Sinh Nhược Tố mím môi, trợn trắng mắt trừng hắn:
- Không cần ngươi nói ta cũng biết.
Vi Sinh Nhược Tố hơi giận càng toát ra phong tình.
Vi Sinh Thanh Loan lại gần, mắt nóng rực nói:
- Thiên Mệnh ca yên tâm, phụ thân của ta nói Nam Thiên tông có kết giới Nam Thiên Hộ Hải do vô số đời tiền bối liên hợp bày ra. Chỉ cần chúng ta không ra ngoài thì Thánh Thiên Phủ tuyệt đối không đánh chiếm được, ở biển phương nam là thiên hạ của chúng ta!
Lý Thiên Mệnh nói:
- Lợi hại, hy vọng ngày nào đó có dịp cho ta kiến thức thử.
Hai tỷ đệ này rất tốt, từ đó thấy được Vi Sinh Thiên Lan là loại người như thế nào.
Vi Sinh Thanh Loan nói:
- Hứa rồi nhé, nếu có ngày gió êm sóng lặng nhớ đến đảo Nam Thiên của chúng ta chơi, chỗ chúng ta đẹp lắm.
Lý Thiên Mệnh đang định nói chuyện thì chợt có biến cố bất ngờ lại xảy ra.
Đó là . . .
Kết giới Cảnh Vực vỡ vụn.
Dẫn đến tất cả đệ tử tham gia chiến đấu trực tiếp xuất hiện trong chiến trường Thánh Thiên, bốn phía là ba mươi mấy vạn người.
Mọi người đều không phản ứng lại.
Lý Thiên Mệnh buồn bực, chẳng phải Đông Hoàng Kiếm sẽ đếm ngược mười ngày sao?
Cuộc chiến Cảnh Vực lần này. Kết giới Cảnh Vực của Cổ Chi Thần quốc liên tiếp hai lần tạo bất ngờ cho Lý Thiên Mệnh.
Lần đầu tiên, hắn núp trong nước biển bỗng nhiên biến mất, buộc hắn và Nguyệt Linh Lang phải quyết tử chiến.
Lần thứ hai, Lý Thiên Mệnh vốn tưởng Đông Hoàng Kiếm sẽ đếm ngược mười ngày, kết quả vừa cướp kiếm chưa đầy hai mươi phút kết giới Cảnh Vực đã vỡ nát.
Kết giới Cảnh Vực vỡ nát nghĩa là cuộc chiến Cảnh Vực chính thức kết thúc.
Cũng có nghĩa là lập tức tuyên bố hắn cướp về Đông Hoàng Kiếm mười năm cho Đông Hoàng tông.
Nhưng vì kết giới Cảnh Vực vỡ vụn quá đột nhiên, nhiều người trong một chốc không phản ứng lại.
Khoảnh khắc bọn họ xuất hiện trong chiến trường Thánh Thiên, Lý Thiên Mệnh đầu tiên nghe tiếng mắng chửi đinh tai nhức óc.
- Giết Lý Thiên Mệnh!!!
Mấy chục vạn âm thanh như mấy chục vạn thanh kiếm bỗng đâm vào tai.
Đừng nói là người trẻ tuổi, dù là trưởng bối cũng sẽ bị hù sợ.
Ập đến quá đột ngột.
Lý Thiên Mệnh bản năng ngước đầu lên.
Khoảnh khắc đó, Lý Thiên Mệnh thấy mấy chục vạn khuôn mặt tức giận, mấy chục vạn mắt đỏ ngầu điên cuồng nhìn bọn họ.
Lý Thiên Mệnh không biết chiến trường Thánh Thiên yên tĩnh bao lâu, trong thời gian yên tĩnh đó vẻ mặt của họ khó coi đến mức nào.
Bây giờ toàn bộ hóa thành tiếng hét chói tai giận dữ.
Khi bực tức, giận dữ đến tột đỉnh thì chỉ có thể la hét như vậy.
Lý Thiên Mệnh chưa kịp tìm nhóm Diệp Thiếu Khanh ở phương hướng nào thì bỗng có luồng sáng trắng chói mắt xuyên thấu ngàn thước bắn tới trước mắt, mục tiêu là mắt của hắn.
Nếu bị xuyên qua thẳng thì chắc chắn sẽ thủng não, một kích mất mạng.
Đây tuyệt đối không phải lực lượng bình thường, đó là lực lượng vượt qua Thiên Ý, đến từ cảnh giới Thánh.
Oong!
Giây phút đó, Lý Thiên Mệnh một lần nữa cảm nhận mùi vị chết chóc.
Thật sự có người thừa dịp này trực tiếp ra tay muốn giết hắn.
Nhóm Diệp Thiếu Khanh trong một chốc cũng không ngờ kết giới Cảnh Vực bỗng vỡ nát.
May mắn là tốc độ phản ứng của bọn họ cũng khá nhanh, giây sau một vằn nước hiện ra trước mắt Lý Thiên Mệnh, luồng sáng trắng đâm vào vằn nước như chui vào biển, chớp mắt biến mất.
Lý Thiên Mệnh bình yên vô sự.
Lý Thiên Mệnh biết dù tai họa ập đến đột ngột, vào phút then chốt thế này các trưởng bối sẽ không chậm chạp.
Lý Thiên Mệnh liếc qua kẻ muốn giết mình.
Trong đám người, một công tử áo trắng tóc xõa ra, mắt đỏ máu như thú hoang nhìn mình.
Y không nói chuyện, nghiến răng ken két, mặt nổi gân xanh như có sâu độc đang bò.
Y từng là một người nho nhã, nhưng giờ phút này giọt máu ứa ra từ hốc mắt, tổng y như thần chết giết chóc.
Lý Thiên Mệnh còn nhớ trước cuộc chiến Cảnh Vực, y cùng Nguyệt Linh Lang dắt nhau đi tới, trong mắt tràn đầy trìu mến.
Y là con út của Thánh Hoàng, là Thánh Thiên Tử số một thế hệ trước, tên gọi Quân Niệm Thương.
Người ngăn Quân Niệm Thương là Quân Đông Diệu, nếu gã không ngăn lại thì y đã lao vào chiến trường Thánh Thiên, xông tới đánh Lý Thiên Mệnh rồi.
Đôi mắt của Quân Niệm Thương hung tợn nhất trong số những đôi mắt Lý Thiên Mệnh từng gặp, bên trong ẩn chứa sát khí ngập trời từ thù sâu biển máu, cảm giác như đêm đó, Mộc Tình Tình và Lâm Tiêu Đình giết chết Kim Vũ trước mặt hắn, đôi mắt của hắn cũng giống như vậy.
Hận đến mức tận cùng, điên cuồng.