Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 480 - Chương 480 - Mưa Núi Sắp Kéo Đến, Gió Thổi Đầy Lầu

Chương 480 - Mưa núi sắp kéo đến, gió thổi đầy lầu
Chương 480 - Mưa núi sắp kéo đến, gió thổi đầy lầu

Trong vô số tầm mắt đỏ ngầu, Thánh Hoàng nhìn đám người Lý Thiên Mệnh.

Giọng điệu của lão bình tĩnh vượt qua bình thường, chỉ nói một câu:

- Cuộc chiến Cảnh Vực đã kết thúc, có thể giải tán, không tiễn.

Câu này hiền hòa không chất chứa tức giận.

Điều này khiến đệ tử Thánh Thiên Phủ rất khó chịu, tuy bởi vì Cổ Chi Thần quốc để lại một câu ý vị sâu xa, nhưng không hăm dọa một câu nào đã để mặc bọn họ đi?

Nhưng người quen thuộc Thánh Hoàng đều biết, tổng lão càng bình tĩnh thì càng báo hiệu cơn bão sắp đến.

Hơn nữa Quân Niệm Thương đã nói hết lời hăm dọa rồi.

Thánh Thiên Phủ không thèm che giấu nguyện vọng thống nhất Đông Hoàng Cảnh.

Thánh Hoàng sẽ không lặp lại nhiều lần, nhưng có thể đoán bước tiếp theo lão sẽ mang đến bão tố dữ dội nhất cho Đông Hoàng tông và Nam Thiên tông.

Có lẽ như Quân Niệm Thương nói, khiến nguyên Đông Hoàng tông nằm đầy trăm vạn xác chết chôn cùng Nguyệt Linh Lang.

Đông Hoàng tông dù yếu nhưng dù gì là tồn tại nguy nga từng khiến Thánh Thiên Phủ run rẩy, nó có ý nghĩa khác biệt trong mắt Thánh Thiên Phủ.

Nên dù Nam Thiên tông có thể đầu hàng thì Đông Hoàng tông phải bị diệt.

Có giết Nguyệt Linh Lang hay không, chỉ cần Đông Hoàng tông bị công phá thì tuyệt đối diệt vong, không chừa chút căn cơ. Trừ phi đệ tử Đông Hoàng tông không chiến mà chạy, từ đó xóa bỏ thân phận.

Thánh Hoàng là người được Cổ Chi Thần quốc nhâm mệnh chấp chưởng Đông Hoàng Cảnh, thân phận địa vị cao hơn đám người Vi Sinh Thiên Lan, nên các tông lão của Nam Thiên tông, Đông Hoàng tông cung kính từ biệt lão.

Trong ánh mắt lạnh lùng không cam lòng của ba mươi vạn đệ tử Thánh Thiên Phủ, Hoàng Phủ Phong Vân điều khiển Phong Vân Thần Hạc, đoàn người Nam Thiên tông thì cưỡi thú bản mệnh Thiên Vân Hải Lộ của tông lão thứ nhất Cố Thu Vũ.

Hai con chim trắng tinh khổng lồ hình thể ngang nhau, đều xuất trần mà cao nhã.

Người Đông Hoàng tông và Nam Thiên tông chia nhau lên Phong Vân Thần Hạc, Thiên Vân hải Lộ.

Bình thường thì người Hắc Minh tông và Vân Tiêu Kiếm phái đi cùng nhau, nhưng giờ rõ ràng họ ở lại, phỏng chừng bàn bạc cuộc chiến tông môn.

Tất cả đúng như Lý Thiên Mệnh dự đoán.

Bọn họ đã sớm chuẩn bị, chờ cuộc chiến Cảnh Vực kết thúc, Cổ Chi Thần quốc không chú ý bên này.

Ít nhất có mười năm để bọn họ thanh lý sạch sẽ tất cả kẻ chống đối trong Đông Hoàng Cảnh.

Khi Thánh Thiên Phủ thật sự một mình độc tài thì Cổ Chi Thần quốc sẽ không tốn thời gian chú ý chỗ này nữa.

- Có lẽ chúng ta vừa quay về bọn họ đã lập tức mở ra kế hoạch tiến công.

- Thiên Mệnh, ngươi không cần tự trách, chúng ta đoán dù Nguyệt Linh Lang chết hay không thì sau cuộc chiến Cảnh Vực bọn họ sẽ ra tay ngay.

Diệp Thiếu Khanh cùng Lý Thiên Mệnh đứng trên Phong Vân Thần Hạc, nhìn xuống Thánh Thiên Phủ nguy nga uy nghiêm.

Vầng sáng trắng vàng lấp lánh thiên địa, như con cự thú đế hoàng đang nhe nanh theo dõi con thú bệnh già nua Đông Hoàng tông. Bên cạnh nó còn có hai nanh vuốt liều mạng.

Lý Thiên Mệnh gật đầu, nói:

- Hiểu.

Đây là xu hướng chung của Đông Hoàng Cảnh, mặc kệ Lý Thiên Mệnh có ở đây hay không đều không thể ngăn cản mọi thứ.

Sau này là đại loạn Đông Hoàng Cảnh.

Loạn thế ra anh hùng, tiếc rằng chiến tranh đẳng cấp tông môn không phải thiên tài tranh phong, nó là chiến tranh người chết ở khắp nơi.

Lý Thiên Mệnh chưa từng gặp chiến tranh tông môn nên trong lòng của hắn không có khái niệm.

Diệp Thiếu Khanh nheo mắt nói:

- Yên tâm, chúng ta đã đoán trước cục diện này. Đông Hoàng tông truyền thừa nhiều năm, dù xuống dốc tận đáy cũng không phải trái hồng mềm có thể tùy tay bóp nát.

Phong Vân Thần Hạc bay lên, bọn họ cách Thánh Thiên Phủ càng lúc càng xa.

Cự thú Thánh Thiên Phủ đã bò dậy, phát ra tiếng gầm rung trời. Từ nay Đông Hoàng Cảnh sẽ dấy lên cơn mưa máu gió tanh.

Diệp Thiếu Khanh vô cùng nghiêm túc nói:

- Đưa Đông Hoàng Kiếm cho ta bảo quản, chờ khi nào ngươi có năng lực giữ gìn thì ta sẽ trả lại cho.

Ban đầu đã bàn rồi, Lý Thiên Mệnh biết cường giả trưởng bối cảnh giới Thánh đều có thể dễ dàng cướp lấy Đông Hoàng Kiếm trong tay mình.

Đông Hoàng Kiếm mang ý nghĩa quan trọng đối với hướng đi chiến tranh tương lai, rơi vào tay cường giả thậm chí có thể sửa đổi cách cục.

Thánh Hoàng đánh mất Đông Hoàng Kiếm là bị suy yếu thực lực, cũng là hy vọng duy nhất cho Đông Hoàng tông sống sót tiếp.

- Được!

Từ khi nào Lý Thiên Mệnh bắt đầu tin tưởng Diệp Thiếu Khanh?

Nếu nói về niềm tin lớn đến mức giao phó Đông Hoàng Kiếm thì chắc bắt đầu từ ngày Diệp Thiếu Khanh hy sinh vì hắn, bị Vũ Văn Thái Cực chặt đứt ngón tay.

Nên Lý Thiên Mệnh không chút do dự đặt Đông Hoàng Kiếm vào tay Diệp Thiếu Khanh, y lập tức bỏ vào nhẫn tu di.

Đám tông lão đều nhìn cảnh này.

Giây phút Diệp Thiếu Khanh cất kỹ Đông Hoàng Kiếm, bọn họ đều thở phào nhẹ nhõm.

- Chớp mắt ngàn năm, rốt cuộc trở lại . . .

- Hy vọng Thiếu Khanh sẽ được Đông Hoàng Kiếm thừa nhận, sau đó cố gắng xoay chuyển.

Các tông lão đều đặt ánh mắt tràn đầy hy vọng lên người Diệp Thiếu Khanh.

Diệp Thiếu Khanh là sư tôn của Lý Thiên Mệnh, từ lúc hắn bắt đầu vươn lên thì y dùng cả mạng sống che chở hắn, không đưa Đông Hoàng Kiếm cho y sử dụng chứ chẳng lẽ cho ai bây giờ?

Đây là Đông Hoàng Kiếm mà Lý Thiên Mệnh cướp về, hắn có quyền quyết định đưa cho ai.

Với thân phận thiếu tông chủ của Lý Thiên Mệnh thì tự nhiên nhóm tông lão sẽ không phản đối.

- Thiếu Khanh, chúc mừng.

Thiên Vân Hải Lộ áp sát, Nam Thiên tông lấy Vi Sinh Thiên Lan dẫn đầu, đám người lên Phong Vân Thần Hạc.

Phong Vân Thần Hạc hay Thiên Vân Hải Lộ đều bay với tốc độ nhanh nhất trở về tông môn, hai bên tạm thời tiện đường.

Tốc độ quay về của họ nhanh hơn truyền tấn.

Vi Sinh Thiên Lan cười tươi, thật lòng mừng cho bằng hữu cũ của mình.

Mới bước lên Cố Thu Vũ đã đứng ra, mặt lạnh băng:

- Tông chủ, có vài lời phải nói trước với Đông Hoàng tông, nếu tông chủ không nói thì để ta.

Cố Thu Vũ nhìn đám người Đông Hoàng tông:

- Lần này ý đồ của Thánh Thiên Phủ rất rõ ràng, nhưng nói thật thì Nam Thiên tông trừ tử chiến ra còn có lựa chọn quy thuận. Đây là điểm khác nhau giữa chúng ta và các ngươi. Đặc biệt là thiếu tông chủ của các ngươi, gan to bằng trời, còn dám chém giết kỳ tài ngàn năm của Thánh Thiên Phủ, tiếp theo Thánh Thiên Phủ tuyệt đối sẽ không chết không ngừng với các ngươi.

- Các ngươi nên rõ ràng ưu thế của Nam Thiên tông chúng ta nằm ở phòng thủ trên biển. Chúng ta không có lực lượng chi viện các ngươi, khi chúng ta rời khỏi khu vực biển thì Thánh Thiên Phủ rất dễ xử chúng ta. Nên các ngươi phải tự mình chống đỡ, nói thật thì chúng ta bất lực. Nam Thiên tông truyền thừa vạn năm luôn bình yên, không thể vì các ngươi mà hủy cơ nghiệp vạn năm của chúng ta. Nếu chúng ta không chống đỡ được thì sẽ tuyển chọn quy thuận!

- Ta biết tông chủ của chúng ta sẽ không đồng ý, nhưng trăm vạn người Nam Thiên tông không nên mất mạng vì sự khăng khăng cố chấp của tông chủ!

Câu nói sau cùng là nói cho Vi Sinh Thiên Lan.

Đây cũng là điều khó xử của Vi Sinh Thiên Lan.

Đám tông lão lôi cơ nghiệp vạn năm ra, dùng mạng sống của đệ tử đứng ở điểm cao đạo đức, chỉ cần có nhiều tông lão chọn từ bỏ, chọn quỳ xuống thì một mình Vi Sinh Thiên Lan đứng thẳng cũng vô dụng.

Bình Luận (0)
Comment