Minh Hoàng đứng trước Hắc Minh quân, táo bạo nói:
- Vũ Văn Thái Cực, chúng ta đã lui binh, nhanh chóng thả người!
Vũ Văn Thái Cực túm tóc Hắc Hậu kéo gần sát mình:
- Đùa.
Minh Hoàng tức giận hỏi:
- Ngươi không chịu thả người?
Vũ Văn Thái Cực trả lời:
- Đương nhiên không thả. Nhưng ngươi yên tâm, ta không tâm trạng làm thịt ả, muốn ta thả ả ra thì đợi Hắc Minh quân của ngươi rút khỏi trận chiến tranh này đã.
Minh Hoàng nhíu chặt mày, gã đã hiểu, Vũ Văn Thái Cực muốn lợi dụng điểm yếu này đến tận cùng.
Đổi lại là gã cũng sẽ làm như vậy, khó khăn bắt được nhân vật mấu chốt như vậy, sao có thể tùy tiện thả đi?
- Tiếp theo, Hắc Minh tông yên phận chút cho ta. Nếu các ngươi còn đến gần Đông Hoàng tông, còn tấn công kết giới Vạn Sơn thì ta sẽ đưa đầu của ả đến. Ta nói được thì làm được, nếu không tin thì ngươi cứ làm thử.
Lời nói của Vũ Văn Thái Cực chọc giận quần hùng Hắc Minh tông.
Minh Hoàng nhắm mắt lại:
- Lần này rắc rối rồi!
Vũ Văn Thái Cực còn khống chế Hắc Hậu thì bọn họ hoàn toàn không thể tiến công.
Không tiến công sẽ không mất mát gì, nhưng nếu Thánh Thiên Phủ nghe được chuyện bên này, bắt buộc bọn họ tấn công thì sao?
Vậy chẳng phải là sẽ giết chết Hắc Hậu?
Không chỉ riêng Minh Hoàng, tất cả chiến sĩ Hắc Minh quân nhìn tông chủ nhà mình bị bắt giữ, trái tim nhỏ máu.
Nói thật thì bọn họ không có thù hận với Đông Hoàng tông, bây giờ tiến lùi khó khăn.
Đến lúc đó thì sẽ làm trái Thánh Thiên Phủ, đi lên con đường không lối về mất mát lớn? Hay từ bỏ mạng sống của Hắc Hậu?
Sự việc liên quan sống còn của Hắc Minh tông, phỏng chừng Minh Hoàng cũng không thể tự ra quyết định.
Hắc Hậu rưng rưng nói:
- Tạm chống đỡ đã!
Bọn họ nhặt tay của Hắc Hậu lên, giữ gìn đôi tay này, sau khi nàng sống sót trở về thì còn có thể gắn lại, nhưng rất khó sử dụng như trước khi chưa bị chặt xuống.
Minh Hoàng chỉ có thể thở dài gật đầu.
Một Vũ Văn Thái Cực chơi đùa Hắc Minh tông trong lòng bàn tay.
Vũ Văn Thái Cực bỗng ngoắc tay với Minh Hoàng, hai người lén nói chuyện.
- Minh Hoàng, ta biết các ngươi e sợ Thánh Thiên Phủ vì chiến tranh đợt trước kết giới bảo vệ của các ngươi bị phá, kết giới bị phá hoại từ trong căn bản. Không có kết giới bảo vệ thì Thánh Thiên Phủ rất dễ đồ diệt các ngươi.
- Bọn họ muốn thống nhất Đông Hoàng tông, giai đoạn đầu chắc chắn sẽ lấy các ngươi làm vật hy sinh. Nhưng bọn họ đề phòng các ngươi, hễ chúng ta tan tác thì Hắc Minh tông sẽ bị đồ sát toàn tông. Đừng tưởng rằng ta nói chuyện giật gân, đến khi đó Thánh Thiên Phủ chắc chắn làm ác hơn nữa.
- Đừng ngây thơ cho rằng làm việc cho họ thì có thể sống sót, ta dám nói khi đó Vân Tiêu Kiếm phái cũng chết chắc!
Lời Vũ Văn Thái Cực nói là vấn đề Minh Hoàng lo lắng nhất.
Bọn họ không có kết giới bảo vệ như bèo không rễ, nói thật thì bọn họ thảm hơn Đông Hoàng tông, Nam Thiên tông nhiều.
Minh Hoàng nheo mắt hỏi:
- Vũ Văn Thái Cực, ngươi có kế hay gì không?
Vũ Văn Thái Cực trả lời:
- Muốn sống sót cần phải quyết đoán.
- Quyết đoán gì?
Vũ Văn Thái Cực đáp:
- Quyết đoán cho người của Hắc Minh tông ngươi vào kết giới Vạn Sơn của ta.
Minh Hoàng, Hắc Hậu xoe tròn mắt, ngơ ngẩn nhìn Vũ Văn Thái Cực:
- Ngươi có chắc không?
Minh Hoàng rung động nói:
- Ngươi không sợ sau khi chúng ta đi vào lập tức phản công? Nếu chúng ta không bị kết giới Vạn Sơn ngăn cản thì rất dễ giết sạch các ngươi.
Mắt Vũ Văn Thái Cực nóng bỏng nhìn hai người:
- Ta biết, nên mới nói cần quyết đoán. Hơn nữa ta tin rằng các ngươi hận Thánh Thiên Phủ còn mãnh liệt hơn ta, các ngươi bị buộc khuất phục, nhưng nếu có cơ hội thì các ngươi chắc chắn muốn báo thù!
Vũ Văn Thái Cực nhìn thấu lòng người.
Hắc Minh tông bị hủy diệt ra nông nỗi này, kết giới bảo vệ bị đánh phá, sao bọn họ không đau hận cho được?
Dù không dám biểu hiện ra ngoài nhưng Thánh Thiên Phủ đều biết, sau khi cuộc chiến tông môn, Thánh Thiên Phủ sẽ không bỏ qua cho họ.
- Đừng trông mong làm việc cho Thánh Thiên Phủ, Hắc Minh tông không thể nằm mơ giữa ban ngày giống Vân Tiêu Kiếm phái. Các ngươi cũng như ta, không có lựa chọn nào khác. Tại sao suốt một ngàn năm mà Đông Hoàng Cảnh vẫn không thống nhất? Là vì ba tông môn Đông Hoàng, Hắc Minh, Nam Thiên chúng ta cộng lại có thể kiềm chế bọn họ.
Mắt Vũ Văn Thái Cực rực cháy ngọn lửa hai màu trắng đen:
- Vì các ngươi ngã xuống nên mới lan đến chúng ta. Nhưng nếu các ngươi không còn e sợ chuyện kết giới bảo vệ, cùng sống còn với Đông Hoàng tông chúng ta, vậy thì Thánh Thiên Phủ không đánh phá kết giới Vạn Sơn được, cũng không thể phá kết giới Hộ Hải. Chúng ta có thể gài bẫy diệt Vân Tiêu Kiếm phái, còn một mình Thánh Thiên Phủ thì có thể làm gì được ba đại tông môn chúng ta?
Minh Hoàng và Hắc Hậu liếc nhau, làm phu thê nhiều năm, một ánh mắt có thể giao lưu.
Minh Hoàng nhíu mày nói:
- Vũ Văn Thái Cực, dù ngươi đồng ý tin tưởng chúng ta, để kết giới Vạn Sơn bảo vệ chúng ta, nhưng đệ tử Hắc Minh tông không thể nào mãi mãi ở trong Đông Hoàng tông. Nơi này không thích hợp cho thú bản mệnh của chúng ta sinh tồn, ở lâu dài thì giữa hai tông môn sẽ có mâu thuẫn lớn.
- Ai bảo cho các ngươi ở lại lâu dài? Hai vị chưa từng nghĩ đến ba đại tông môn chúng ta cùng nhau hủy diệt Vân Tiêu Kiếm phái, bị thương nặng Thánh Thiên Phủ, khiến Thánh Thiên Phủ rớt xuống trình độ ngang bằng chúng ta sao? Thậm chí là giết Thánh Hoàng! Chỉ cần chúng ta thành công, dù các ngươi không có kết giới bảo vệ, quay về Hắc Minh Động thì không cần sợ Thánh Thiên Phủ nữa, khi đó các ngươi có thời gian sửa chữa kết giới. Đó mới là đường sinh tồn của Hắc Minh tông, chờ ngày Thánh Thiên Phủ thống nhất Đông Hoàng Cảnh thì các ngươi chết chắc!
Lời nói của Vũ Văn Thái Cực làm hai người kia giật nảy mình.
Minh Hoàng, Hắc Hậu không nghĩ đến con đường này, vì Đông Hoàng tông và Nam Thiên tông đều không thể nào mở ra kết giới Vạn Sơn dẫn sói vào nhà, cho bọn họ đi vào.
Nhưng bây giờ Vũ Văn Thái Cực đưa ra tuyển chọn này.
Hắc Hậu nói:
- Vũ Văn Thái Cực, cách nghĩ của ngươi chỉ đại biểu bản thân ngươi, ta không tin nguyên Đông Hoàng tông, những Tông Lão Hội đồng ý cùng ngươi mạo hiểm.
Vũ Văn Thái Cực nhìn Đông Hoàng Kiếm trong tay mình, cười khẩy nói:
- Đó là trước kia, bây giờ chỉ có ta cho bọn họ sống sót. Hơn nữa Đông Hoàng Kiếm ở Đông Hoàng tông đại biểu quyền uy tối cao vô thượng.
Minh Hoàng và Hắc Hậu liếc nhau:
- Được rồi.
Đường sống chết, biết lựa chọn thế nào?
Trước khi đến đây, bọn họ tuyệt đối không ngờ Đông Hoàng tông sẽ có một Vũ Văn Thái Cực như vậy.
Minh Hoàng nói:
- Vũ Văn Thái Cực, nếu ngươi không sợ chúng ta phản công thì chúng ta cũng không sợ! Nhưng chuyện lớn như vậy, chúng ta còn cần bàn bạc với tông lão toàn tông. Bây giờ chưa cần gấp, nếu chúng ta có quyết định thì sẽ tìm cơ hội dụ Vân Tiêu Kiếm phái, với lực lượng của hai đại tông môn chúng ta cộng với kết giới Vạn Sơn, đủ để đồ sát hết bọn họ.
Mắt Vũ Văn Thái Cực bắn ra tia sáng quỷ dị:
- Không thành vấn đề, ta cũng cần thời gian thuyết phục đám già ngoan cố này. Nhưng ngươi nói đúng, khi đã ra tuyển chọn thì sẽ đặt cạm bẫy tốt nhất, chỉ cần một lần là khiến Vân Tiêu Kiếm phái vạn kiếp bất phục!