Tư Không Kiếm Sinh bần thần.
Bây giờ có hơn bốn vạn Đông Hoàng Vệ cộng với kết giới Vạn Sơn, hiển nhiên Vân Tiêu Vệ của Vân Tiêu Kiếm phái không ngăn nổi.
Kết quả nằm ngoài dự đoán của lão.
Viện quân từ chiến trường Trầm Uyên đến tăng mạnh quyết tâm của các cường giả trên Thánh sơn.
Giây phút đó, cường giả cảnh giới Thánh trên kết giới hạch hội tụ tất cả lực lượng rót vào kết giới Đông Hoàng Vạn Sơn.
Uy lực của linh tai kết giới lại tăng mạnh.
Đông Hoàng Vệ chiến đấu anh dũng đẫm máu cộng thêm nhiều hoàng sư, điện khanh, phong chủ, trưởng lão, thậm chí là tông lão bắt đầu phản công.
Từ phút đầu tiên khai chiến Lý Thiên Mệnh đã đứng trên vách vực nhìn chém giết sống chết trong kết giới Vạn Sơn.
Chiến trường có linh tai tàn phá, sương mù ngăn cản, khó thấy rõ tình hình chiến đấu bên trong.
Nhưng từ gầm rống động trời, tiếng gầm báo thù sống chết, tiếng hét thảm thiết chưa từng có tổng hợp lại sự thảm khốc hai đại tông môn tử chiến.
Những người ngã xuống đều là sinh mệnh tươi sống.
Tuy Đông Hoàng tông tạm thời có thể chống đỡ, nhưng rõ ràng kết giới Vạn Sơn đang run rẩy, dao động.
Mắt Diệp Thiếu Khanh đầy tơ máu:
- Khi có người tấn công lên Thánh sơn, kết giới bị phá thì tông môn sẽ bị công chiếm!
Lý Thiên Mệnh nghiến răng nói:
- Nếu không phải lỗi tại Vũ Văn Thái Cực thì lúc này ta đang giết địch!
Chỉ được xem, không thể giết, trơ mắt nhìn Đông Hoàng tông sụp đổ, sinh linh đồ thán. Loại cảm giác này khó chịu biết bao.
Diệp Thiếu Khanh bất đắc dĩ nói:
- Nói thật là trước khi Đông Hoàng tông đối mặt nguy hiểm, đa số tông lão lựa chọn hắn, chẳng qua Thượng Quan, Triệu Chi Uyên chấp hành thôi.
Không chỉ riêng chênh lệch giữa Diệp Thiếu Khanh và Vũ Văn Thái Cực, còn có khoảng cách giữa đoàn đội của hai người.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Hiện tại tông môn nguy cơ, Vũ Văn Thái Cực đang ở đâu?
Lý Thiên Mệnh vừa hỏi xong thì hình như bên kết giới Vạn Sơn phát sinh biến đổi động trời.
Nguyên kết giới Vạn Sơn bỗng sáng lấp lánh, trở nên hung hãn bạo ngược hơn. Linh tai thổi quét, nơi đi qua, xác chết la liệt.
Chợt nghe tiếng rống rung trời:
- Giết!!!
Âm thanh tràn ngập tức giận, thù hận và tinh thần thấy chết không sờn.
Hiển nhiên không phải tiếng rống của kẻ xâm nhập.
Là tiếng hét của Đông Hoàng Vệ.
Mắt Diệp Thiếu Khanh xuyên thấu kết giới Vạn Sơn rơi vào chiến trường kết giới:
- Tại sao có nhiều Đông Hoàng Vệ như vậy?
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Chẳng phải đã tách một nửa đi chiến trường Trầm Uyên rồi sao?
Diệp Thiếu Khanh nhíu mày nói:
- Đều ở đây, vì bên kia bị công chiếm rồi?
- Đại khái có bao nhiêu Đông Hoàng Vệ?
- Phỏng chừng trên bốn vạn đều lao vào chiến trường.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Vậy chứng minh bên kia có hơn hai vạn, nếu bị công chiếm thì nên hy sinh nhiều người chứ?
Diệp Thiếu Khanh con ngươi co rút:
- Vũ Văn Thái Cực trở lại!
Vừa dứt lời, có tiếng nổ, kết giới Vạn Sơn rung lên, bắt đầu có Vân Tiêu Vệ rút ra phạm vi kết giới.
Ngự Thú Sư và thú bản mệnh cùng nhau lao ra, rối loạn húc đầu chạy.
Khi người đầu tiên trốn ra, rất nhanh đến thiên quân vạn mã.
Có thể thấy trên người đa số Vân Tiêu Vệ, thú bản mệnh đều có vết máu, có rất ít người lành lặn.
Bị thương nặng nhất chắc chắn bị để lại chiến trường kết giới khi rút lui.
- Giết!
- Quân tan tác chịu chết đi!!!
Cảnh tiếp theo khá rung động, Vân Tiêu Vệ trước đó từ đường biển, đất liền trên trời giết vào, giờ từ ba đường đó chạy tán loạn.
Đương nhiên, không phải bọn họ thua trận mà là rút lui có chiến lược, nên sau khi đi ra còn giữ trật tự, vừa xông ra liền kết trận phòng thủ, yểm hộ người khác rút lui.
Chớp mắt, bảy vạn Vân Tiêu Vệ giết vào, có ít nhất sáu vạn người xông ra.
Chỉ cần rời khỏi kết giới Vạn Sơn, không có linh tai kết giới trùng kích thì bọn họ không sợ, dù sao chiến trường trực diện thì bọn họ đông hơn Đông Hoàng Vệ nhiều.
Bùm!
Cuối cùng, một con thú bản mệnh phượng hoàng rực lửa to lớn lao ra, lăn dưới đất, đè bẹp nhiều Vân Tiêu Vệ.
Sau đó một bóng người bay ra từ kết giới Vạn Sơn, khoảnh khắc đó, trường kiếm trắng tinh trong tay vỡ nát.
- Lục Dực Thần Hỏa Phượng nát!
Trong phút chốc, Vân Tiêu Vệ đều ngây người.
Nên biết, đây là thần binh truyền thừa của tông chủ Hắc Minh tông của họ, có ba mươi sợi thánh thiên văn, là thánh thú binh đỉnh cấp.
Trong ánh nhìn ngẩn ngơ của họ, Tư Không Kiếm Sinh đập xuống đất, ngực bị cắt một vết máu.
Tóc lão rối tung, toàn thân đẫm máu, cực kỳ chật vật, đâu còn tinh thần phơi phới lúc đầu?
Lục Dực Thần Hỏa Phượng cũng nát.
Binh khí gì có thể hủy Lục Dực Thần Hỏa Phượng?
Đáp án đã lộ rõ.
Trên biên giới kết giới Vạn Sơn xuất hiện thiên quân vạn mã, đều là Đông Hoàng Vệ mặc áo giáp màu vàng đen.
Bọn họ không rời khỏi kết giới Vạn Sơn truy sát kẻ địch, dù sao là phe phòng thủ, trong tình huống đối phương vẫn mạnh mẽ mà rời khỏi kết giới là hành vi không lý trí.
Đông Hoàng Vệ vây quanh Vũ Văn Thái Cực, y cầm Đông Hoàng Kiếm xuất hiện đằng trước vạn quân.
Mười mấy tông lão đứng sau lưng y.
Vũ Văn Thái Cực giờ phút này tựa như đế hoàng.
Rõ ràng, Vũ Văn Thái Cực đảo ngược chiến cuộc.
Vân Tiêu Vệ đi vào bảy vạn người, chỉ còn hơn sáu vạn trở ra, mất mát to lớn. Tư Không Kiếm Sinh làm tông chủ mà không chủ trì đại cục, chỉ lo giết đệ tử trẻ của Đông Hoàng tông, lão khó tránh khỏi trách nhiệm.
So sánh thì Đông Hoàng tông mất mát đại khái chỉ bằng một phần ba của đối phương.
Hậu quả thảm trọng này khiến người Vân Tiêu Kiếm phái sắc mặt cực kỳ khó xem, đây là một cuộc thất bại.
Vẫn còn nhiều Vân Tiêu Vệ bị mây mù ngăn cản, chưa rút ra kết giới Vạn Sơn.
Tư Không Kiếm Sinh đã bị bảo vệ kín kẽ:
- Vũ Văn Thái Cực, để Vân Tiêu Vệ còn lại của ta đi ra, nếu không . . .
Lão chưa nói xong, Vũ Văn Thái Cực ở trong kết giới Vạn Sơn nói:
- Giết hết, ném đầu ra ngoài!
- Rõ!
Bốn vạn Đông Hoàng Vệ không bị sương mù ngăn trở, vây giết khoảng hơn hai ngàn Vân Tiêu Vệ không kịp rút ra.
Cách biệt số người thì kết quả đã rõ ràng.
Ai ác hơn Vũ Văn Thái Cực?
Trong phút chốc, đầu của hai ngàn người, hai ngàn con thú như cơn mưa bị ném ra ngoài, ném xuống dưới chân đám Vân Tiêu Vệ.
Lấy Tư Không Kiếm Sinh dẫn đầu, đám Vân Tiêu Vệ khóe mắt nứt ra, hung hăng gầm rống:
- Đông Hoàng tông!!!
Lúc lên kế hoạch đồ sát Đông Hoàng tông, trăm vạn xác chết la liệt thì bọn họ rất thoải mái. Lúc tai nạn chưa buông xuống đầu mình thì không biết bản thân xấu xí cỡ nào.
Người Vân Tiêu Kiếm phái nhìn hơn hai ngàn đầu người, tức hộc máu.
Giọng nói của Vũ Văn Thái Cực át tiếng Tư Không Kiếm Sinh:
- Một đám linh cẩu của Thánh Thiên Phủ, các ngươi khỏi tức làm gì, không cần thù hận. Từ hôm nay trở đi, các ngươi tiến vào bao nhiêu người thì sẽ chết bấy nhiêu! Ngày nào ta còn ở, các ngươi dám can đảm bước vào một bước sẽ cho các ngươi bị hủy diệt tông môn!
Tư Không Kiếm Sinh hận, nhưng không thể thay đổi sự thật rằng lão không đánh lại Vũ Văn Thái Cực cầm Đông Hoàng Kiếm.
Vật thần cỡ này có thể xem như tượng trưng thay đổi người chấp chưởng cảnh vực, phát huy chút xíu uy lực đã đủ khiến Ngự Thú Sư cùng cấp bậc không đỡ nổi.