Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 500 - Chương 500 - Vân Tiêu Thánh Kiếm Vỡ Nát (Tt)

Chương 500 - Vân Tiêu Thánh Kiếm vỡ nát (tt)
Chương 500 - Vân Tiêu Thánh Kiếm vỡ nát (tt)

Đông Hoàng Vệ đều có mặt ở bên này chứng minh chiến trường Trầm Uyên đã không có ai.

Tư Không Kiếm Sinh tức run người:

- Mau đi chiến trường Trầm Uyên, hỏi xem xảy ra chuyện gì?

Quân Niệm Thương bước tới:

- Không cần hỏi, mới có tin tức truyền về, Hắc Hậu bị Vũ Văn Thái Cực bắt cóc, Hắc Minh tông buộc phải lui binh.

Lần này xuất chinh cơ hồ kết thúc trong thất bại, Quân Niệm Thương khó chịu hơn ai hết, y nôn nóng muốn hủy diệt Đông Hoàng tông.

Tư Không Kiếm Sinh khó tin hỏi:

- Hắc Hậu? Nàng là đồ ngốc sao?

Quân Niệm Thương hỏi ngược lại:

- Chính ngươi cũng không đánh lại Vũ Văn Thái Cực mà?

- Nhưng ta sẽ không bị bắt cóc!

Bị đánh bại, đánh chết là một nhẽ, bị bắt cóc càng phiền phức hơn.

Tư Không Kiếm Sinh chất vấn:

- Bây giờ Đông Hoàng Vệ đều ở bên này, chỗ chiến trường Trầm Uyên trống rỗng, Minh Hoàng sẽ không dẫn người thừa dịp tấn công sao?

Quân Niệm Thương nghiến răng nói:

- Ta có nói với hắn rồi, nhưng Minh Hoàng kiêng kị Vũ Văn Thái Cực sẽ giết thê tử. Ta không trấn hắn được, đã truyền tấn cho phụ thân rồi, chờ phụ thân tự mình lệnh cho hắn ra trận.

Nói thật thì nếu không phải Thánh Thiên Tử làm mất Đông Hoàng Kiếm thì bây giờ Đông Hoàng tông đã tử thương nặng nề.

Tư Không Kiếm Sinh bực tức nói:

- Đúng vậy! Bị bắt cóc còn không bằng đi chết đi! Chẳng lẽ Hắc Minh tông định vì một tông chủ mà từ nay không xuất chiến nữa sao? Mơ hơi đẹp.

Trong cuộc chiến tông môn thế này, tông chủ tuy là người mạnh nhất nhưng mất một Hắc Hậu không gây thiệt hại nhiều đến sức chiến đấu tổng thể của Hắc Minh tông.

Ánh mắt Quân Niệm Thương lạnh lùng nói:

- Trước tiên rút lui, tìm Minh Hoàng tâm sự, hắn buộc phải từ bỏ mạng sống của Hắc Hậu.

Quân Niệm Thương nhìn Nguyệt Linh Lang nằm trong quan tài thủy tinh, trái tim ngứa ngáy như bị kiến bò.

Tuy nhiên, Quân Niệm Thương không nghĩ lại Minh Hoàng và Hắc Hậu là phu thê mấy chục năm, tình cảm của hai người sẽ ít hơn y sao?

. . .

Thánh sơn.

Cuộc chiến tông môn tẩy rửa, khiến mỗi người Đông Hoàng tông trong ánh mắt đã đổi khác.

Trải qua sống còn sống chết mới có thể lớn lên, biết ý nghĩa thật sự của tu hành, chiến đấu.

Giờ phút này, đệ tử ở bên ngoài, Đông Hoàng Vệ ở bên trong, chính giữa là trưởng lão, điện khanh, phong chủ, hoàng sư.

Trên đỉnh Thánh sơn tụ tập ba mươi vị tông lão.

Trong ánh mắt nóng cháy của mọi người, Vũ Văn Thái Cực được muôn người ủng hộ ngồi lên vị trí tôn quý tối cao trong Đông Hoàng thánh điện.

Khoảnh khắc Vũ Văn Thái Cực phất trường bào, xoay người ngồi xuống, vô số người cung kính hành lễ.

Bốn chữ hô hào oanh động Đông Hoàng quần sơn:

- Bái kiến tông chủ!!!

Đã một ngàn năm không ai hành lễ với Đông Hoàng tông chủ như vậy.

Đây là tông chủ đầu tiên không họ Lý từ khi Đông Hoàng tông được sáng lập đến nay.

Đa số người lòng còn hoảng hốt, ai kêu gì thì họ kêu theo, dù sao người cầm đầu là Tông Lão Hội.

Ba mươi vị tông lão đều ủng hộ Vũ Văn Thái Cực cứu lại bàn thua trông thấy leo lên ngai báu tông chủ, người khác không có tư cách lên tiếng.

Lúc này còn ai nhớ đến Lý Vô Địch?

Vũ Văn Phụng Thiên đứng cạnh nhi tử của mình, dâng trào kích tình nói:

- Từ hôm nay trở đi, Đông Hoàng tông chúng ta có tông chủ, có Đông Hoàng Kiếm! Tiếp theo mọi người hãy vững tâm, tin vào tông chủ, tin vào chúng ta, Đông Hoàng tông đã truyền thừa vạn năm, căn cơ chưa từng dao động! Bây giờ có tông chủ ở, chúng ta nhất định có thể vượt qua ải khó khăn, bắt những kẻ ác mưu toan cắt đứt truyền thừa vạn năm của chúng ta trả giá cực đắt!

Tuy mọi người đều biết tính tình của Vũ Văn Thái Cực như thế nào, y nắm giữ toàn cục là chuyện tốt hay xấu thật khó nói.

Nhưng đang phút sống còn sống chết, ai thèm quan tâm Vũ Văn gia cướp truyền thừa của thánh tộc Lý thị?

Giờ phút này, muôn người Đông Hoàng tông chỉ có thể thần phục.

Trong ánh nhìn của muôn người, Vũ Văn Thái Cực đứng lên từ chỗ ngồi, quét mắt qua các vị tông lão, trầm giọng nói:

- Mang Diệp Thiếu Khanh và Lý Thiên Mệnh đến cho ta!

Một câu thốt ra, toàn trường lạnh lẽo.

Quả nhiên, tông chủ mới kế vị làm chuyện đầu tiên là giết người mình.

Đám tông lão đều cúi đầu.

Chỉ có Thượng Quan Tĩnh Thù đứng ra, kinh sợ nói:

- Tông chủ, ta đã thả bọn họ.

Vũ Văn Thái Cực nheo mắt hỏi:

- Tại sao?

- Lý Thiên Mệnh cướp được Đông Hoàng Kiếm cho Đông Hoàng tông, có công lao to lớn . . .

Ai đều biết Vũ Văn Thái Cực và Lý Thiên Mệnh có thù sâu như biển, nhưng Thượng Quan Tĩnh Thù thả hắn đi.

Nhiều người thầm run:

- Thượng Quan tông lão tiêu đời!

Trong lòng họ luôn giữ ấn tượng Vũ Văn Thái Cực là kẻ tâm ngoan thủ lạt.

Quả nhiên, Vũ Văn Thái Cực đến trước mặt Thượng Quan Tĩnh Thù, nhìn nhân vật bối phận ông bà của mình.

Sau đó Vũ Văn Thái Cực ngoắc tay kêu Triệu Chi Uyên tiến lên.

Thượng Quan Tĩnh Thù cắn răng nói:

- Tông chủ, ta biết ta làm sai, xin cho ta chết vì tông môn!

Câu nói này khiến nhiều người mắt lộ tia thương hại.

Nhưng mọi người không ngờ Vũ Văn Thái Cực lấy hai viên đan màu đen đặt vào tay Thượng Quan Tĩnh Thù, Triệu Chi Uyên.

Vũ Văn Thái Cực cười nói:

- Hai vị tông lão lập công to lớn vì bảo vệ Đông Hoàng tông, sao ta khiển trách hai người được?

Thượng Quan Tĩnh Thù thở phào, bà thành công, Vũ Văn Thái Cực mới leo lên ngôi báu, đang cần thể hiện là người tốt.

- Cảm tạ tông chủ!

Lấy được thuốc giải, Triệu Chi Uyên quỳ xuống đất, rốt cuộc giải thoát, nước mắt chảy dài.

Vũ Văn Thái Cực phất tay:

- Miễn lễ.

Vũ Văn Thái Cực nhìn thoáng qua Thượng Quan Tĩnh Thù, nở nụ cười, y nói thật nhỏ chỉ có hai người trước mắt nghe được:

- Ta sớm đoán trước các ngươi sẽ thả hắn đi, chừa hạt giống cho thánh tộc Lý thị. Nhưng ta có nhiều cách khiến hắn chết.

Câu này làm Thượng Quan Tĩnh Thù rợn tóc gáy.

Bà vừa ngẩng đầu lên thì Vũ Văn Thái Cực đã lướt qua bà, đi tới trước mặt muôn người, cất cao giọng nói:

- Tất cả hậu duệ của thánh tộc Lý thị đều đến trước mặt của ta!

Mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết y định làm gì.

Tùy Duyên phong, Kim Minh phong đã bị buông bỏ, người bốn mạch lớn thánh tộc Lý thị xen lẫn trong đám người.

Nhưng Vũ Văn Thái Cực có hiệu lệnh, mọi người không dám lơ là trước mặt tông chủ.

Lý Huyền Nhất dẫn đầu mang tất cả người thánh tộc Lý thị còn lại tụ tập đi tới trước mặt Vũ Văn Thái Cực.

Đưa mắt nhìn, người thánh tộc Lý thị còn lại không quá đông, trên đến người già sắp xuống mồ, dưới đến trẻ sơ sinh mới chào đời hai, ba ngày đều có mặt.

Lý Huyền Nhất bước nhanh lên trước hỏi:

- Tông chủ, xin hỏi có gì sai bảo?

Phập!

Mới hỏi xong, Đông Hoàng Kiếm trong tay Vũ Văn Thái Cực đã đâm vào ngực Lý Huyền Nhất.

- A!

Lý Huyền Nhất trợn to mắt ngã xuống đất, chớp mắt tắt thở.

Đây là cảnh giới Thánh duy nhất hiện nay của thánh tộc Lý thị, đã chết trong tích tắc.

Giây phút đó, toàn trường hét lên, trân trân nhìn Vũ Văn Thái Cực.

Trong mắt họ phản chiếu Vũ Văn Thái Cực giơ cao Đông Hoàng Kiếm, lạnh lùng nhìn xuống dưới, tuyên bố:

- Đẩy tất cả người thánh tộc Lý thị ra kết giới Vạn Sơn, xét nhà diệt toàn tộc!

Câu nói thốt ra, toàn trường oanh động, mọi người sắc mặt trắng bệch, khó tin.

Thượng Quan Tĩnh Thù căng thẳng kêu lên:

- Tông chủ, không thể! Thánh tộc Lý thị chấp chưởng Đông Hoàng tông vạn năm, vô số tiền bối truyền thừa, mọi thứ của Đông Hoàng tông chúng ta hiện giờ đều đến từ thánh tộc Lý thị! Dù thánh tộc xuống dốc nhưng cũng là công huân của chúng ta, sao có thể vô cớ diệt tuyệt bọn họ! Tông chủ, ngươi làm như vậy là khiến thánh tộc Lý thị cắt đứt truyền thừa ngàn đời, hoàn toàn diệt tộc!

Những người thánh tộc Lý thị còn lại đa số là già yếu phụ nữ và trẻ em, tuy thiên phú tu vi của bọn họ kém cỏi nhưng họ là huyết mạch cuối cùng của tộc Tiểu Mệnh Kiếp từng huy hoàng sót lại trên thế giới này.

Mới lên làm tông chủ đã định đồ diệt cả tộc?

Bình Luận (0)
Comment