Tư Không Kiếm Sinh bổ sung thêm:
- Tuy Đông Hoàng tông chủ đổi người nhưng Hắc Hậu vẫn nằm trong tay họ.
Nghe lão khuyên, cuối cùng Quân Niệm Thương chịu gật đầu:
- Được rồi, trước tiên truyền tin cho phụ thân của ta, để phụ thân quyết định.
Tư Không Kiếm Sinh nói:
- Nhất định phải báo lại chi tiết về Lý Vô Địch cho Thánh Hoàng.
Quân Niệm Thương trầm giọng nói:
- Tư Không tông chủ, địa vị của ngươi ngang ngửa với người này, đừng biểu hiện quá nhát gan được không? Dù người này là Thiên Chi Thánh cảnh cũng không thể thay đổi số phận Đông Hoàng tông yếu đuối, bị chúng ta nghiền áp.
Quân Niệm Thương phát hiện tâm trạng của mình khác lúc trước rất nhiều, như thể Nguyệt Linh Lang bám lên người mình, y không kìm được muốn hủy diệt tông môn trước mắt mình.
- Lý Thiên Mệnh, dù ngươi có thêm một phụ thân bảo vệ mình cũng đừng hy vọng sống tiếp được!
Dù sao phụ thân của y, Quân Thánh Tiêu mới là người quyết đoán cuối cùng của Đông Hoàng Cảnh, mới là truyền kỳ của Đông Hoàng Cảnh.
Ai có thể khoe phụ thân hơn y?
Truyền tấn cần có thời gian, hơn nữa đại quân Thánh Thiên Phủ đã đi Nam Thiên tông.
Bây giờ bọn họ chỉ có thể chờ.
. . .
Mật thất, lao tù.
Lý Vô Địch nhìn Hắc Hậu, mắt đỏ ngầu.
Hắc Hậu đã gắn liền cánh tay, nhưng toàn thân bị thánh thú binh phong tỏa khó nhúc nhích, càng đừng nói trốn thoát.
Lý Vô Địch hỏi:
- Đây là hứa hẹn của Vũ Văn Thái Cực với các ngươi?
Hắc Hậu hỏi:
- Đúng thế, sự lựa chọn của ngươi là gì?
Lý Vô Địch cười nói:
- Hợp tác chứ sao.
Hắc Hậu cười hỏi:
- Ngươi cũng gan to bằng trời, không sợ chúng ta thừa dịp công phá từ bên trong sao?
Lý Vô Địch cười tủm tỉm:
- Ngươi sai rồi, gan của ta bé xíu. Nhưng suy nghĩ của ta giống với hắn, kẻ thù của kẻ thù là bằng hữu, ngươi và ta đều là kẻ thù của Thánh Thiên Phủ.
Hắc Hậu nói:
- Không chừng chúng ta thuần túy là chó săn của Thánh Thiên Phủ thì sao?
- Đừng giỡn, Hắc Minh tông đấu với chúng ta hàng vạn năm, chưa thấy các ngươi làm heo chó lần nào. Chẳng qua các ngươi chưa có cơ hội, bây giờ cơ hội ngay trước mắt.
Lý Vô Địch đứng lên, trên cao nhìn xuống Hắc Hậu, con ngươi đỏ rực:
- Ngoài ra, nếu các ngươi thật sự lật lọng thì ta khó giữ Đông Hoàng tông, nhưng ta tuyệt đối khiến cao tầng của Hắc Minh tông, bao gồm phu thê các ngươi, gia tộc của các ngươi chết hết với ta!
Màu đỏ trong mắt Lý Vô Địch như địa ngục, khiến Hắc Hậu rùng mình.
Màu sắc đó tựa như thần chết giết chóc, quá đáng sợ.
Nàng chỉ có thể gật đầu, vì Hắc Hậu biết Lý Vô Địch không nói đùa.
Liên minh là Vũ Văn Thái Cực giật dây bắc cầu, nhưng Lý Vô Địch cũng cho rằng đây là cơ hội tốt nhất đường cùng đánh trả.
Tiếp theo chờ xem phản ứng bên Thánh Thiên Phủ.
Hắc Hậu hỏi:
- Nếu bọn họ tiếp viện thì sao?
- Thì một lưới tóm gọn!
. . .
Lý Vô Địch vương giả trở về, từ đây về sau Đông Hoàng tông đi vào lề lối.
Hiện giờ Lý Vô Địch nắm quyền lớn khống chế tông môn, Diệp Thiếu Khanh làm phó tông chủ phụ trợ, toàn thể tông lão trongTông Lão Hội đi theo làm tùy tùng.
Tạm thời hai đại tông môn không tấn công, nhưng không thể thả lỏng việc phòng thủ, dù sao Đông Hoàng tông ít người.
Tạm thời Đông Hoàng quần sơn hay chiến trường Trầm Uyên đều cần cường giả bảo vệ ngày đêm, còn phải phái người đi ra điều tra.
Trên dưới Đông Hoàng tông trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Lý Thiên Mệnh làm thiếu tông chủ thì nhiệm vụ duy nhất hiện giờ của hắn là tu hành.
Lý Thiên Mệnh không ở Đông Hoàng thánh sơn mà có mặt tại đất tổ Lý thị, trước mộ của Lý Thần Tiêu.
Lý Vô Địch đang bận tối mặt tối mày nên cho Lý Thiên Mệnh nhiệm vụ cùng tổ tiên uống rượu, thuận tiện tham ngộ cảnh giới Thiên Ý.
Trong đất tổ, trừ hai con thú bản mệnh nhảy loi choi lên trời xuống đất ra chỉ còn mình hắn lẻ loi, chán muốn đập ruồi.
Lý Thiên Mệnh bấm đốt tay tính toán, hắn ngũ hành thiếu Khương Phi Linh.
Lâu không gặp nàng, nhớ quá.
- Ông già ma men đó, bắt ta dùng Đông Hoàng Kiếm tham ngộ cảnh giới Thiên Ý, nhưng hiện giờ chưa có manh mối gì.
Ma men là Lý Vô Địch, dù đã phá kiếp thì y vẫn mang rượu ngon theo bên mình, đây là căn bệnh mười bốn năm, không sửa được.
Đông Hoàng Kiếm không chỉ có chất liệu huyền diệu, càng kỳ diệu hơn nữa là uy lực của nó.
- Với mức độ cộng minh hiện giờ của mình với Đông Hoàng Kiếm, khi sử dụng, lực lượng của kiếm sẽ hội tụ trong người mình, hình thành vòng xoáy lực lượng màu đen vàng sánh bằng Luyện Ngục Chi Nguyên. Loại lực lượng này có thể hội tụ trong Thú Nguyên của mình, tăng lớn độ mạnh của Thú Nguyên, tương đương với mình có sức mạnh của con thú bản mệnh thứ ba.
Bởi vì cảnh giới của Lý Thiên Mệnh hơi thấp, Thú Nguyên kém một chút, nhưng bây giờ hắn ngày càng mạnh về mặt này.
Trung tâm ba lực lượng, Luyện Ngục Chi Nguyên, Hỗn Độn Lôi Nguyên, vòng xoáy Đông Hoàng cộng lại khá mạnh.
Đặc biệt là lực lượng của vòng xoáy Đông Hoàng, kiên cường hung mãnh, ẩn chứa kiếm khí đế hoàng, thích hợp thi triển kiếm đạo nhất.
- Tuy có thể sinh ra vòng xoáy như vậy đã rất đáng sợ, nhưng Đông Hoàng Kiếm này chắc còn có ảo diệu lớn hơn chờ mình đào móc. Như Thái Nhất Tháp, trước mắt mình cũng không thể chủ động sử dụng, chỉ có thể bị động chờ nó phát ra uy lực.
So sánh thì Lý Thiên Mệnh quen thuộc Đông Hoàng Kiếm hơn, gần đây hắn quan sát hoa văn trên kiếm.
- Thanh Hỏa Huyền Thiên Kiếm của lão Diệp có hai mươi tám sợi thánh thiên văn, Xích Huyết Hoang Đao của nghĩa phụ có bốn mươi lăm sợi thánh thiên văn. Thánh thú binh được rèn từ linh khoáng, linh tai có thánh thiên văn, lúc rèn tạo, tất cả thánh thiên văn trong linh khoáng, linh tai hội tụ lại hình thành thánh thiên văn mới, càng nhiều thánh thiên văn thì thánh thú binh đó càng mạnh. Đương nhiên, trong quá trình này đa số thánh thiên văn chỉ dung hợp chứ không tăng lên nhiều. Đông Hoàng Kiếm thì không có thánh thiên văn.
Tuy nói là không có thánh thiên văn nhưng dường như tồn tại thiên văn, cảm giác thiên văn trong kiếm phức tạp còn hơn thánh thiên văn.
- Phỏng chừng đây là lý do ma men kia bắt mình nghiên cứu, đã nghiên cứu thì phải đào sâu vào đại đạo cao sâu nhất! Thiên Ý, con đường thiên văn bắt đầu từ bây giờ! Mình phải nhanh chóng đột phá đến cảnh giới Thiên Ý, có như vậy mới bắt đầu tu hành cảnh giới mới, trùng kích cảnh giới Thánh, có cơ hội kéo dài tuổi thọ.
Đã qua mấy tháng từ khi Vạn Cổ Thập Phương Thiên Mệnh Kiếp xuất hiện.
Tuổi thân thể của Lý Thiên Mệnh tương đương với hai mươi lăm tuổi, trong mấy tháng qua hắn già đi năm năm.
- Thời gian không chờ người, không sống thì chết. Đợi thêm vài năm nữa mình già hơn sư tôn, nghĩa phụ thì xấu hổ.
Lý Thiên Mệnh chịu áp lực rất lớn, nhưng nó cũng là động lực cho hắn trùng kích cảnh giới Thiên Ý.
Đột phá đại cảnh giới khó khăn hơn đột phá tiểu cảnh giới nhiều.
- Đột phá cảnh giới Thiên Ý rồi cùng người của tông môn đánh hạ Thánh Thiên Phủ! Những người kia ngạo mạn, vô tình, tự cho là đúng, tưởng đã ăn gắt gao chúng ta! Quân Niệm Thương còn muốn khiến Đông Hoàng tông ta trăm vạn xác chết la liệt?
Bây giờ mới chỉ tạm ngừng chiến, tiếp theo sẽ có gió lốc bão tố mãnh liệt hơn ập đến.