Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 541 - Chương 541 - Tên Hèn Số Một Đông Hoàng Cảnh

Chương 541 - Tên hèn số một Đông Hoàng Cảnh
Chương 541 - Tên hèn số một Đông Hoàng Cảnh

Lý Vô Địch đập bàn, nói với Vi Sinh Thiên Lan:

- Ngươi yên tâm, theo ta tính toán thì Quân Thánh Tiêu hận ta thấu xương, cho dù Hắc Minh tông có ở đây thì kết giới Vạn Sơn không cứng rắn bằng kết giới Hộ Hải. Chắc bọn họ muốn giết ta trước rồi mới tới các ngươi, nên ta phải cho Thánh Thiên Phủ và Khôn Nguyên tông bị tổn hại nặng một lần trong Đông Hoàng tông, khiến chúng muốn đi Nam Thiên tông cũng không có sức mà bò tới đó!

Lý Vô Địch nói xong uống hớp rượu, thoạt trông rất thoải mái.

Vi Sinh Thiên Lan vẫn không hiểu:

- Các ngươi làm thế nào?

Lý Vô Địch có bản lĩnh gì?

Lý Vô Địch nói:

- Các ngươi cứ chờ xem.

Vi Sinh Thiên Lan nói:

- Thôi được, ta tín nhiệm ngươi, dù sao đây là việc lớn sống còn sống chết.

Lý Vô Địch tràn đầy tự tin nói:

- Đúng rồi đấy, các ngươi chỉ cần giữ vững Nam Thiên tông là được.

Dù sao cho đến nay bọn họ vẫn là bên phòng thủ, nếu bị buộc rời khỏi kết giới mới thật sự cùng đường.

Vi Sinh Thiên Lan hỏi:

- Nếu đại quân ba mươi ba vạn tấn công Nam Thiên tông trước thì sao?

Lý Vô Địch đáp:

- Ha ha, vậy chúng ta đành cầu nguyện cho các ngươi.

- . . .

Vi Sinh Thiên Lan câm nín.

Hiển nhiên, hiện tại chỉ có thể hy vọng Quân Thánh Tiêu chọn tấn công Đông Hoàng tông trước, vì Vi Sinh Thiên Lan cũng háo hức muốn biết Lý Vô Địch có vũ khí bí mật gì.

Tin đại quân Khôn Nguyên Cảnh bước vào Đông Hoàng Cảnh không thể giấu người khác.

Cơ hồ ngay ngày hôm sau đã đồn khắp Đông Hoàng tông, nghe nói đại quân có mười lăm vạn, cộng thêm mười tám vạn Thánh Thiên Vệ. Trong phút chốc, ba tông Đông Hoàng, Hắc Minh, Nam Thiên lòng người hoảng sợ.

Niềm vui thắng lớn vào ba tháng trước bị xua tan hết.

Thánh Hoàng bán đất cầu chi viện bị thiên hạ chửi thúi đầu, nhưng thế thì sao? Lão bất chấp tiếng thơm, chỉ muốn thống nhất Đông Hoàng Cảnh.

- Lịch sử do người thắng viết. Hiện giờ Thánh Hoàng bất chấp trả giá đắt thế nào cũng quyết làm người thắng!

Người trong thiên hạ đều biết đạo lý này.

Người của Đông Hoàng tông không biết thảo luận, tranh biện bao nhiêu lần về việc hai quân hội tụ.

Bọn họ chỉ biết rằng sang ngày thứ ba.

Đại quân hỗn hợp ba mươi ba vạn thẳng tiến Đông Hoàng tông, đến trước Đông Hoàng quần sơn.

- Đối thủ của Đông Hoàng tông chúng ta càng lúc càng đáng sợ. Ban đầu chỉ có Vân Tiêu Kiếm phái và Hắc Minh tông, bây giờ Thánh Hoàng cộng với phó tông chủ Khôn Nguyên tông dẫn đại quân ba mươi ba vạn đến gần!

Trong kết giới Vạn Sơn, hơn mười vạn Hắc Minh quân và Đông Hoàng Vệ đối mặt nguy cơ chết chóc to lớn, nếu bọn họ biết chín mươi chín con Đế Hoang Long Mạch đã không về được thì chắc càng hoảng loạn hơn.

Dù sao lần này có hai cảnh giới Thiên Chi cảnh giới tự mình mang quân.

Đông Hoàng tông, Hắc Minh quân bây giờ lung lay trước mưa gió, dù có Lý Vô Địch tồn tại nhưng không còn quyết tâm tất thắng như lần trước.

Trong không khí nặng nề, khi đại quân ba mươi ba vạn xuất hiện bên ngoài kết giới Vạn Sơn mang đến áp lực mênh mông càng lớn hơn.

Đặc biệt là mười tám vạn Thánh Thiên Phủ người người mắt đỏ ngầu.

Bọn họ bị Nam Thiên tông nhục nhã, ba tháng qua sống không bằng chết, rốt cuộc chờ đến giây phút báo thù.

Đưa mắt nhìn, ba mươi ba vạn thú bản mệnh rậm rạp, bầy thú phát ra tiếng gầm rung trời, khiến Đông Hoàng quần sơn động đất.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ngay cả kết giới Vạn Sơn cũng đang run rẩy.

Nói là đại quân ba mươi ba vạn nhưng có lẽ không tới con số đó, vì rất có thể có ai đó lẻn vào chiến trường Trầm Uyên, khi bên kết giới Vạn Sơn yếu bớt thì thừa dịp tấn công vào, đi qua hang không đáy giết vào Thánh sơn, phá hoại kết giới hạch.

- Tội nhân thiên cổ Quân Thánh Tiêu này tàn nhẫn như vậy, lần này bọn họ quyết tâm đập nồi dìm thuyền rồi!

Nói thật thì sĩ khí bên Đông Hoàng tông, Hắc Minh tông hơi chùng xuống, yếu thế trong tâm lý không thể gắng gượng cố chống.

Bầu không khí bi thương bao phủ toàn trường.

Lý Thiên Mệnh cau mày nhìn.

Khoảnh khắc đại quân đến gần.

Lý Thiên Mệnh theo đám người Lý Vô Địch, Diệp Thiếu Khanh, Minh Hoàng cùng bước ra kết giới Vạn Sơn, đi tới trước mặt đại quân ba mươi ba vạn.

Bọn họ từ bên trong đi ra, quay về kết giới sẽ không bị đánh dấu.

Các cường giả hai tông môn Đông Hoàng, Hắc Minh so số lượng với đối phương thì kém quá xa. Đối phương còn có hơn một trăm bốn mươi Thánh Lão, cộng thêm một trăm tông lão Khôn Nguyên tông, đông gấp năm lần bọn họ.

Những người đó đứng ngay đằng trước đại quân ba mươi ba vạn.

Đội ngũ Thánh Thiên Phủ có Quân Thánh Tiêu, ba Thánh Vương, Quân Niệm Thương cùng với hơn một trăm vị Thánh Lão.

Đội ngũ Khôn Nguyên tông có phó tông chủ Nguyên Hồn, thiếu tông chủ Nguyên Sấm, một trăm tông lão.

Sau lưng là thiên quân vạn mã.

Có Thánh Thiên Vệ mắt đỏ ngầu, sát khí ngút trời.

Có Khôn Nguyên Vệ nhếch mép cười nhạt, đến săn bắn.

Đứng ở vị trí của Lý Thiên Mệnh đưa mắt nhìn, đại quân địch rậm rạp không giới hạn. Ngự Thú Sư và thú bản mệnh hội tụ, cự thú gầm rống, thần uy hùng hồn, đè ép người nghẹt thở.

- Trước khi hai quân tử chiến, Lý Vô Địch dẫn người đi ra kết giới Vạn Sơn làm cái gì?

Mọi người bị hấp dẫn cùng tập trung nhìn.

Bùm!

Lý Vô Địch lấy một thứ khổng lồ màu vàng ra nhẫn tu di, ném mạnh xuống đất.

Nhìn kỹ thì hình như là một cái đầu người vàng ròng.

- Đông Cực Thánh Vương!

Thoáng chốc mười tám vạn Thánh Thiên Vệ mắt tóe lửa.

Đúng vậy, đây là đầu của Quân Đông Diệu.

Lý Vô Địch nhấc một chân đạp lên đầu người vàng ròng, híp con mắt đỏ nghiêng đầu nhìn về hướng Quân Thánh Tiêu.

Hai quân yên lặng như chết, ngay sau đó, nhiều Thánh Thiên Vệ không kìm chế được.

- Giết hắn!!!

- Báo thù cho Đông Cực Thánh Vương!

Tiếc rằng bọn họ bị người mình ngăn cản.

Trước bao ánh nhìn, đôi mắt Quân Thánh Tiêu bắn ra tia sáng nóng rực đốt người Lý Vô Địch.

Lý Vô Địch khiêu khích nhìn Quân Thánh Tiêu:

- Thánh Hoàng, đừng hiểu lầm, ta không có ý gì, chỉ thấy tội thay huynh đệ Quân Đông Diệu. Vì hắn không thể ngờ phụ thân mình sùng bái cả đời lại là tên hèn đệ nhất thiên cổ Thánh Thiên Phủ. Bán đất cầu vinh, ha ha, loại chuyện này cũng làm ra được, đúng là nhân tài. Ngươi không sợ tổ tiên vạn năm của Thánh Thiên Phủ mắng ngươi sao?

Hành động này của Quân Thánh Tiêu đã bị nguyên Đông Hoàng Cảnh mắng thúi đầu, trừ người Thánh Thiên Phủ ra. Ngay cả lúc này, trong kết giới Vạn Sơn cũng ồn ào tiếng mắng.

Thánh Thiên Vệ bị mắng tức xì khói, nổi giận đùng đùng.

Thánh Thiên Phủ bị mắng mất hết sĩ diện.

Phó tông chủ Khôn Nguyên tông Nguyên Hồn quát to:

- Thánh Hoàng, và các vị huynh đệ Thánh Thiên Phủ, đừng nghe kẻ phản loạn này múa mép khua môi. Khôn Nguyên tông chúng ta chẳng qua dốc sức vì bằng hữu đến giúp Thánh Thiên Phủ bình ổn phản loạn, giải cứu thương sinh Đông Hoàng Cảnh. Đời sau sẽ khen ngợi sự vĩ đại của Thánh Hoàng.

Lý Vô Địch cười khẩy nói:

- Nguyên Hồn, nhà ngươi mặt dày vô sỉ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của cứ nói thẳng, đừng nói mấy lời hoa hòe giả dối đó, không lừa được con nít ba tuổi.

Lý Vô Địch nói xong giơ Xích Huyết Hoang Đao chỉ hướng Thánh Hoàng:

- Quân Thánh Tiêu, nghe nói ngươi là cường giả đệ nhất Đông Hoàng Cảnh, nhưng ta thì thấy ngươi là tên hèn đệ nhất Đông Hoàng Cảnh. Lý Vô Địch này chống mắt xem ngươi hèn tới mức nào, nên ta đi ra trước hỏi ngươi một câu, có lá gan phân rõ sống chết cùng ta trước khi khai chiến không?

Lời này thốt ra, toàn quân xáo động, lá gan đó đúng là động trời.

Cuộc chiến của người mạnh nhất Đông Hoàng Cảnh?

Nói thật thì rất nhiều người mong đợi.

Cuộc chiến tông môn không thể thiếu cường giả mạnh nhất tranh phong, kết quả chiến đấu sẽ ảnh hưởng sĩ khí, nhưng nói thật thì phe thực lực mạnh hầu như sẽ không đồng ý kiểu khiêu chiến này, vì không cần thiết.

Bình Luận (0)
Comment