Nguyên Hồn cười khẩy nói:
- Ngươi ngây thơ quá, lãnh thổ Vân Tiêu Kiếm phái hiện giờ được Cổ Chi Thần quốc thừa nhận nằm trong phạm vi Khôn Nguyên Cảnh, người của chúng ta đã bắt đầu vào trú trong lãnh thổ này!
Lý Vô Địch nói:
- Ta biết chứ, các ngươi cứ vào ở thoải mái, giải quyết Thánh Thiên Phủ xong ta sẽ bắt đầu đi Vân Tiêu Kiếm phái giết người.
Nguyên Hồn và Quân Thánh Tiêu nhìn nhau một cái, sát khí lạnh lẽo.
Nguyên Hồn vốn không muốn ở lại đây, dù sao theo thời gian trôi qua, Khôn Nguyên Vệ chết càng nhiều.
Nhưng mà!
Bây giờ Nguyên Hồn quyết định cùng Quân Thánh Tiêu vây giết Lý Vô Địch.
Thiên Chi Thánh cảnh có thể chiến đấu trên trời.
Trên mặt biển, Lý Vô Địch tóc đỏ bay rối, tay cầm Xích Huyết Hoang Đao đứng trong không khí.
Con chim bằng màu đỏ bay lượn bên cạnh Lý Vô Địch bỗng biến hình côn đỏ rớt cái bùm xuống biển, thân hình khổng lồ nhào lộn dậy sóng thần.
Đúng vậy, đại dương cũng là chiến trường chính của Thượng Cổ Huyết Ngục Côn Bằng.
Thuộc tính thủy của nó diễn biến thành thuộc tính huyết hải, tương đương với rót giết chóc máu tanh vào biển.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Nước sông hồ trên đất liền không đủ chứa Thượng Cổ Huyết Ngục Côn Bằng trạng thái côn thi thố năng lượng thật sự, giờ thì nó như cá gặp nước.
Thân hình to lớn như cá voi, mở mồm máu to, mỗi lần nhào lộn là sóng thần dâng trào đổ ập hướng hai người Quân Thánh Tiêu, Nguyên Hồn.
Hai cường giả Thiên Chi Thánh cảnh phải giành giật từng giây bắt cóc Lý Vô Địch thì mới có khả năng đánh tan phản kích của Nam Thiên tông.
Bên cạnh Nguyên Hồn có một con Huyền Vũ to lớn.
Huyền Vũ màu xanh bóng, ngọn lửa xanh quỷ dị rực cháy trên người nó, mai rùa dày nặng, hình thể to gấp ba lần Chấn Ngục Huyền Vũ, đôi mắt như u minh, lửa quỷ màu xanh thiêu đốt, rõ ràng chứa kịch độc.
Đây là thú bản mệnh hai hệ kịch độc, lửa, xếp vào hàng Thánh Thú lục giai, tên gọi: U Minh Quỷ Hỏa Huyền Vũ.
Hình thể của Huyền Vũ gần bằng Thượng Cổ Huyết Ngục Côn Bằng hóa thành côn lớn, tiếc rằng thuộc tính hỏa bị cản trở khi ở trong biển, đành dùng lực lượng Thiên Chi Thánh cảnh hộ thể thì cơ thể to lớn của nó mới miễn cưỡng lơ lửng trên cao.
Mang đến uy hiếp lớn cho Lý Vô Địch đến từ thú bản mệnh của Quân Thánh Tiêu.
Quân Thánh Tiêu là Ngự Thú Sư song sinh, bên cạnh lão có hai con rồng thần màu trắng phát sáng.
Hai con rồng thần thánh khiết mà cao thượng, không nhiễm một hạt bụi trần, người trắng tinh, trông cực kỳ thuần khiết, là rồng chính đạo, phù hợp hình tượng thánh hiện mà Quân Thánh Tiêu đã đắp nặn.
Đây cũng là Thánh Thú lục giai: Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long.
Nhiều năm qua nó là thú bản mệnh mạnh nhất Đông Hoàng Cảnh, cũng là đế hoàng của thú bản mệnh trong Đông Hoàng Cảnh. Nơi nó đi qua vạn dân quỳ lạy, tôn Thánh Hoàng làm thượng thần, đủ thấy hai con rồng thánh khiết cỡ nào.
- Lý Vô Địch mới đến Thiên Chi Thánh cảnh không lâu đã dám láo lếu chặn đường chúng ta, để ta thử sâu cạn của hắn trước!
Hai tay Nguyên Hồn cầm hai binh khí lớn, đều có bốn mươi sợi thánh thiên văn, một đao một thuẫn.
Thuẫn bên tay trái trông như cánh cửa đá, dày nặng mà uy nghiêm, không thể phá vỡ.
Tên của nó là: Trấn Thiên Môn.
Trong Khôn Nguyên tông, lực phòng ngự của Trấn Thiên Môn có thể nói là nổi tiếng nguyên cảnh vực.
Tuy Nguyên Hồn nhỏ gầy nhưng Trấn Thiên Môn và Trảm Hồn Quỷ Đao bên tay kia của gã đều khổng lồ.
Trảm Hồn Quỷ Đao kèm hiệu quả hệ mê hồn, là một thanh thánh thú binh đặc biệt, nghe nói có thể chém linh hồn, đủ khiến người nghe tiếng sợ vỡ mật.
Nguyên Hồn vì cùng thế hệ với Lý Vô Địch nên tự cho mình rất cao.
- Lên!
Nguyên Hồn điều khiển U Minh Quỷ Hỏa Huyền Vũ đốt biển cả, xông lên trước ngăn lại Thượng Cổ Huyết Ngục Côn Bằng trong biển.
Nguyên Hồn thì tay phải cầm Trảm Hồn Quỷ Đao, tay trái nắm Trấn Thiên Môn, chớp mắt hóa thành bóng quỷ màu xanh lao lên.
Hoàng Tuyền Trảm Long Quyết!
Đây là chiến quyết Thiên Thánh, cái gọi là trảm long không phải chém rồng thần mà là chặt đứt linh khí địa mạch trên đất đai bao la, chặt đứt long mạch. Sức sát thương của chiến quyết chặt núi đứt nước này là một trong những chiến quyết cao cấp nhất truyền thừa vạn năm của Khôn Nguyên tông.
Biển dậy sóng, Lý Vô Địch sắc mặt lạnh lùng giống như tử thần, nháy mắt rút đao.
Cùng lúc đó, côn đỏ to lớn lật người trong biển, giây lát cuốn U Minh Quỷ Hỏa Huyền Vũ xuống đáy biển.
- Đuổi theo!
Ánh mắt Quân Thánh Tiêu lạnh lùng sai khiến một con Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long đuổi theo xuống biển.
Thú bản mệnh của Quân Thánh Tiêu có thuộc tính quang, một thuộc tính khá hiếm thấy, tuy cũng không giỏi trong nước nhưng về cảnh giới thì mạnh hơn U Minh Quỷ Hỏa Huyền Vũ một trọng cảnh giới.
Lấy một chọi hai, dù Thượng Cổ Huyết Ngục Côn Bằng có biển cả nhưng cũng tiêu đời.
Trong khi Nguyên Hồn và Lý Vô Địch lao vào đánh nhau, Quân Thánh Tiêu mang theo một con Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long từ bên cạnh chen vào:
- Lý Vô Địch, ngươi là Thiên Chi Thánh cảnh mấy trọng?
Lý Vô Địch cười to bảo:
- Từ ngày lão tử phá kiếp, trong vòng ba tháng phá ba trọng cảnh giới, đến Thiên Chi Thánh cảnh đệ tứ trọng, ngươi dám tin sao?
Lý Vô Địch còn trong thời kỳ bùng nổ sau khi phá kiếp, sau đó sẽ giảm từ từ, một năm sau trở về bình tĩnh.
Ba tháng này là đoạn thời gian Lý Vô Địch tiến bộ nhanh nhất, sau đó giảm dần. Tốc độ tu luyện một năm sau mới là tốc độ thật của y.
Đáp lại Lý Vô Địch là tiếng cười nhạt của Thánh Hoàng:
- Ha ha.
Không ai có thể đột phá ba trọng Thiên Chi Thánh cảnh trong vòng ba tháng, đặt ở Cổ Chi Thần quốc cũng không thể xảy ra.
Lý Vô Địch vừa đánh với Nguyên Hồn vừa cười to bảo:
- Quân Thánh Tiêu, mách cho ngươi thêm một chuyện, số lượng Kiếp Luân cuối cùng của ta là tám cái, ngươi dám tin không?
Quân Thánh Tiêu lười quan tâm Lý Vô Địch.
Thể Bát Kiếp Luân Hồi?
Lý Thần Tiêu thể Ngũ Kiếp Luân Hồi bước chân vào Cổ Chi Thánh cảnh, gây sóng gió lớn trong Cổ Chi Thần quốc, nếu Lý Vô Địch là thể Bát Kiếp Luân Hồi thì chẳng phải là thành thần rồi?
Mắt Lý Vô Địch chợt sáng rực:
- Biết ngay các ngươi không phát hiện, như vậy mới tiện cho lão tử giả heo ăn cọp.
Trước đó Nguyên Hồn đã thi thố Hoàng Tuyền Trảm Long Quyết, chém Lý Vô Địch liên tục lùi bước, y biểu hiện ra sức chiến đấu cỡ Thiên Chi Thánh cảnh đệ nhị trọng.
Nhưng giờ phút này, hơi thở màu đỏ trên người Lý Vô Địch bỗng đậm đặc gấp mấy lần, lực lượng tăng vọt, sức mạnh bị đè nén hoàn toàn bùng nổ.
- Cái gì?
Nguyên Hồn đang định chém giết Lý Vô Địch thì y bỗng hai tay cầm đao cuồng loạn chém xuống.
Huyết Ngục Đao Kinh, Cạn Đạo Huyết Kiếp!
Bùm!
Xích Huyết Hoang Đao bộc phát ra hàng vạn huyết kiếp, vô số huyết khí cuồn cuộn chém vào Trấn Thiên Môn của Nguyên Hồn.
Keng!
Nguyên Hồn còn tưởng Lý Vô Địch là Thiên Chi Thánh cảnh đệ nhị trọng nên giơ Trấn Thiên Môn đỡ, phòng ngự yếu chút khiến cánh tay gã rung lên, suýt rách toạc.
Khó chịu hơn nữa là từ Trấn Thiên Môn truyền đến lực lượng mà Nguyên Hồn gồng hết sức cũng không chống đỡ nổi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trấn Thiên Môn bay khỏi tay đập trúng người Nguyên Hồn, cửa đá nặng nề đập xuống đầu làm gã đổ máu đầu.
Nguyên Hồn chửi thề:
- Khốn kiếp! Chơi giấu thực lực!
Nguyên Hồn hoa mắt chóng mặt, chấn động mãnh liệt làm cả người gã mềm nhũn, nhưng đả kích lớn nhất đến từ tâm linh.
- Hắn thật sự tu thành công Thiên Chi Thánh cảnh đệ tứ trọng! Không thể liều mạng, phải rút thôi!
Chỉ có Thiên Chi Thánh cảnh đệ tứ trọng mới nghiền áp Nguyên Hồn được.