Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 582 - Chương 582 - Thập Phương Điện Vương Giáng Lâm

Chương 582 - Thập Phương Điện Vương giáng lâm
Chương 582 - Thập Phương Điện Vương giáng lâm

- Đến thật nhanh, nhưng tiếc rằng đã muộn!

Đám thái thượng nhìn nhau cười.

Sùng Dương Thái Thượng nói:

- Nói với hắn là Kỳ Lân cổ tộc đang mở đại hội toàn tộc, ngày khác gặp!

- Thái thượng, trong số người đến có Nam Phương Điện Vương và Vị Lai Điện Vương trong Thập Phương Điện Vương.

Sùng Dương Thái Thượng nói:

- Bọn họ đều đến? Vậy thì bảo họ chờ giây lát trong tiền cung.

Sùng Dương Thái Thượng chỉ thị Tần Định Thiên, tiếp theo sẽ ném Lý Thiên Mệnh vào Nhiên Hồn Luyện Ngục, giải quyết xong xuôi rồi ngồi chờ Lý Mộ Dương đến cửa.

Bỗng nhiên!

- Chậm đã!

Có một nhóm bảy, tám người đạp không trung đi thẳng đến Kỳ Lân thánh đàn.

Mấy chục vạn ánh mắt đều nhìn bọn họ.

Bao gồm Lý Thiên Mệnh.

Những người này đều là người của Thập Phương Đạo Cung.

Nhưng mấu chốt là khi Lý Thiên Mệnh trông thấy hai người trong nhóm thì mừng như điên.

Hai người này một người tóc đỏ, một người tóc dài màu ánh trăng, đặc biệt bắt mắt.

Lý Thiên Mệnh kích động hỏi:

- Nghĩa phụ, Khinh Ngữ, sao các người đến đây?

Đúng thế, người tới là Lý Vô Địch và Lý Khinh Ngữ, không ngờ hai người đuổi theo đến Thần Đô, chỉ chậm hơn Lý Thiên Mệnh có một ngày.

Điều này nói lên khoảnh khắc Lý Vô Địch nhận được tin tức liền xuất phát, bỏ lại Thánh Thiên Phủ.

- Có người cướp nhi tử của lão tử thì sao để yên được? Đương nhiên là ra roi thúc ngựa! Nhi tử Thiên Mệnh của ta, ngươi phải cảm tạ thúc thúc Hư Hư của ngươi, mấy ngày nay nó bay suốt, sắp thành chim trọc.

Lý Vô Địch vừa nói vừa liếc qua Kỳ Lân cổ tộc, nhóm thái thượng, Kỳ Lân Vương.

Thúc thúc Hư Hư tức là Thượng Cổ Huyết Ngục Côn Bằng, nó từng là Thái Hư Côn Bằng.

Mắt Lý Vô Địch thoáng chốc khóa chặt Tần Định Thiên, khó chịu nói:

- Ngươi là thứ chó má gì, sao túm tóc nhi tử của ta? Lão nương của ngươi bị trọc nên muốn gắn tóc hả?

Lý Thiên Mệnh đã được mở rộng tầm mắt, nghĩa phụ là quỷ cuồng bao che, y nhịn nhục mười bốn năm, giờ thì tính tình rất nóng nảy.

Tần Định Thiên tức giận quát:

- Láo toét! Ngươi là đồ ngốc từ đâu tới? Miệng đầy lời thô tục phun bẩn! Thập Phương Đạo Cung, đây là người của các ngươi?

Nhưng khi nói chuyện Tần Định Thiên thả lỏng tay, chứ không sẽ lúng túng.

Kết quả là Mặc Vũ Thái Thượng lườm Tần Định Thiên một cái:

- Ngươi câm miệng, lui xuống.

Tần Định Thiên đành nuốt xuống lời muốn nói.

Trong khi Mặc Vũ Thái Thượng nói chuyện, tám vị thái thượng trưởng lão của Kỳ Lân cổ tộc đều leo lên Kỳ Lân thánh đàn, hình như muốn chống lại đội ngũ Thập Phương Đạo Cung.

Hiển nhiên Lý Vô Địch đến Thần Đô liền tìm Thập Phương Đạo Cung, rồi họ cùng nhau tới đây, cũng nói lên y biết sự tồn tại của Thập Phương Đạo Cung.

Giọng điệu Sùng Dương nghiêm túc hỏi:

- Vị Lai Điện Vương, Nam Phương Điện Vương, tại sao hai vị cứng rắn xông vào Kỳ Lân thánh đàn ta?

Có hai người dẫn đầu Thập Phương Đạo Cung.

Một người mặc áo trắng, mái tóc bạc phơ búi lên, tuy lớn tuổi nhưng trông khá trẻ tuổi nho nhã, đặc biệt là đôi mắt biến ảo khó dò, hoàn toàn không thể nhìn thấu.

Vị này chắc là Vị Lai Điện Vương trong Thập Phương Điện Vương.

Còn Nam Phương Điện Vương thì tóc ngắn như kim thép, đôi mắt rực lửa, hơi thở nóng rực dày nặng, bàn về khí chất tất nhiên là một nhân vật đỉnh cấp Thần Đô.

- Các vị thái thượng, Lý Thần Tiêu làm cung chủ Thập Phương Đạo Cung trăm năm, chắc các vị cũng rõ ràng hắn có ý nghĩa thế nào với Thập Phương Đạo Cung. Thánh tộc Lý thị là tộc được Thập Phương Đạo Cung ta che chở, Lý Thần Tiêu từng giao phó chúng ta hễ có hậu duệ xuất hiện thể Ngũ Kiếp Luân Hồi thì phải dốc hết sức bảo vệ bồi dưỡng, đây là lời dạy tổ tiên của Thập Phương Đạo Cung ta, phải chấp hành! Chúng ta đã chú ý Lý Thiên Mệnh từ lâu, đang định chờ Đông Hoàng Cảnh kết thúc chiến loạn sẽ mang hắn đến Thập Phương Đạo Cung, nào ngờ các người nhanh tay hơn. Chúng ta nhất định phải mang hắn đi.

Vị Lai Điện Vương nói mấy câu đó với giọng điệu cực kỳ kiên quyết, không phải đến đây để thương lượng.

Cảnh Nguyệt trầm giọng nói:

- Đùa à, hắn là nhi tử của Lý Mộ Dương, là người của Kỳ Lân cổ tộc ta, sao có thể để các ngươi mang đi?

Vị Lai Điện Vương nói:

- Nhưng hắn cũng là hậu duệ của thánh tộc Lý thị. Thập Phương Đạo Cung chúng ta nhận ơn huệ của Lý Thần Tiêu, mấy ngàn năm qua rốt cuộc có cơ hội báo đáp. Các ngươi giữ hắn lại đơn giản là muốn dụ Lý Mộ Dương trở về, thậm chí hành hạ hắn, phí của trời! Thập Phương Đạo Cung chúng ta tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra!

Các vị thái thượng Kỳ Lân cổ tộc dường như còn chưa chịu phục.

Mắt Vị Lai Điện Vương sáng ngời nói:

- Các vị thái thượng, nếu không cho ta mang tiểu tử này đi thì bắt đầu từ hôm nay, Thập Phương Đạo Cung sẽ không thu bất cứ thành viên Kỳ Lân cổ tộc nào nữa, người Kỳ Lân cổ tộc còn tu hành trong Đạo Cung cũng sẽ bị đuổi về hết!

Kỳ Lân cổ tộc lặng ngắt như tờ.

Kỳ Lân cổ tộc hiện giờ là tộc chịu phạt, thiếu thốn nhất là nhân mạch, dễ bị cô lập.

Đệ tử Kỳ Lân cổ tộc mỗi năm chỉ có thể tu hành trong Thập Phương Đạo Cung nửa năm, nhưng đó là cơ hội giao lưu tốt nhất với các thế lực lớn của Thần Đô. Người trẻ tuổi giao lưu võ đạo, không nên đóng cửa tự nghiên cứu, thành lập quan hệ cá nhân sẽ được lợi lớn. Nếu mất cơ hội tu hành trong Thập Phương Đạo Cung thì thế hệ trẻ sau này càng khó khăn hơn.

Tám vị thái thượng sau khi bàn bạc thì nhường một bước:

- Vị Lai Điện Vương, tâm sự riêng đi.

Đây là cục diện mà Sùng Dương Thái Thượng không muốn trông thấy nhất.

Phản ứng mãnh liệt của Thập Phương Đạo Cung, thậm chí đưa ra uy hiếp đuổi học đệ tử đã nằm ngoài sức tưởng tượng của Sùng Dương Thái Thượng.

Giọng Vị Lai Điện Vương dịu lại:

- Thả người ra trước.

Cứ như thế, Lý Thiên Mệnh đi tới chỗ Lý Vô Địch, Lý Khinh Ngữ, ôm chặt hai người.

. . .

Trên Kỳ Lân thánh đàn.

Hai vị Điện Vưong và tám vị thái thượng dùng kết giới thiên văn ngăn cách, giằng co với nhau.

Sùng Dương khó hiểu hỏi:

- Hai vị Điện Vương, ta không hiểu tại sao hai vị kiên quyết như vậy? Nói thật thì Lý Mộ Dương là cấm kỵ của thượng cổ hoàng tộc, nhi tử của hắn càng là mối kiêng kị. Các người cứng rắn bảo hộ hắn chẳng khác nào công khai chống lại thượng cổ hoàng tộc, tự chuốc lấy khổ.

Nam Phương Điện Vương thản nhiên nói:

- Việc này không cần ngươi lo, chỉ cần biết thái độ của chúng ta là được.

Sùng Dương hỏi:

- Nghĩa là hoàn toàn không có đường thương lượng.

Vị Lai Điện Vương nói:

- Tùy vào các người lựa chọn thế nào, tóm lại là chúng ta sẽ không nhượng bộ!

Đám thái thượng liếc nhau.

Bách Tinh tức giận nói:

- Ta nhắc lại một lần nữa với các người, đây là chống đối thượng cổ hoàng tộc!

Vị Lai Điện Vương nói:

- Chúng ta biết.

Sùng Dương thản nhiên nói:

- Thập Phương Đạo Cung thật có cốt khí, tiếc rằng các ngươi tới chậm, đã thành công thêm Nhất Thế Chú, sau này mỗi năm hắn phải ở trong Nhiên Hồn Luyện Ngục đủ nửa năm! Cho nên, hắn không đi được.

Sùng Dương Thái Thượng cười dửng dưng nói:

- Hai vị Điện Vương, nếu không sợ Nhất Thế Chú của hắn bộc phát thì cứ dẫn hắn đi, nếu hắn chết vì Nhất Thế Chú thì không liên quan chúng ta.

Bách Tinh Thái Thượng nói:

- Đúng thế, hắn đã qua năm tuổi, thêm Nhất Thế Chú thì phải vào Nhiên Hồn Luyện Ngục trong vòng ba ngày, ở đó nửa năm mới đổi lấy sinh cơ nửa năm.

Sùng Dương mỉa mai nói:

- Nếu hai vị tới sớm một bước thì tốt rồi, tiếc thật, chúng ta cũng không có cách nào, dù sao Cổ Chi Đại Đế yêu cầu mỗi người Kỳ Lân cổ tộc đều phải thêm vào Nhất Thế Chú.

Bình Luận (0)
Comment