Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 601 - Chương 601 - Một Người Chiến Trăm Quân

Chương 601 - Một người chiến trăm quân
Chương 601 - Một người chiến trăm quân

- Giết hắn!!

Kết quả, vẫn là câu nói này

Trên kết giới Nhiên Hồn, Lý Thiên Mệnh đối diện mấy trăm người, tuy rằng trên cơ bản đều là cảnh giới Thiên Ý, nhưng sức chiến đấu tổng hợp lại khá mạnh mẽ.

Chỉ riêng mấy trăm con kỳ lân tụ tập tạo thành động tĩnh đã vô cùng to lớn.

Lý Thiên Mệnh hỏi nhóm Huỳnh Hỏa:

- Sợ không?

Cảnh này khá kích động, lần đầu tiên một người chiến mấy trăm người.

Mắt Huỳnh Hỏa rực lửa nói:

- Sợ khỉ mốc, hôm nay lão tử muốn xé nát miệng bọn chúng ra!

Nó chịu đủ rồi, hai tháng này liều mạng tu hành như vậy đều vì đập dẹp đám người này.

- Đừng cách ta quá xa.

- Biết, meo!

- Đánh xung quanh Lam Hoang!

- Dùng thần thông!

Lý Thiên Mệnh không phải máu nóng dồn lên não thì mất lý trí, có thể đánh lại được không, đánh như thế nào thì hắn đều tính toán hết rồi.

Tóm lại là qua lần này phải cho bọn họ hoàn toàn ngậm miệng.

Nếu không thì đi ra một lần lại bị bọn họ nhục mạ một lần, ai chịu nổi?

Lam Hoang dẫn đầu thi thố thần thông.

Hồng Mông Âm Ba.

Thể hình của nó to hơn thú bản mệnh lớn nhất bên phe địch gấp ba lần, thật là vật siêu to khổng lồ.

Tiếng gầm rống như cột ánh sáng bắn tới trước, với lực lượng Thiên Ý đệ bát trọng chống đỡ, sức sát thương của Hồng Mông Âm Ba mạnh rất nhiều.

Bùm!

Một con đường âm thanh xuất hiện, đội ngũ mấy trăm người xung phong liều chết còn chưa đến gần đã bị Lam Hoang tách đôi.

Ngay sau đó, Lam Hoang lại thi thố thần thông Sơn Hải giới.

Sơn Hải giới lấy chín ngọn Quỳ Sơn làm trung tâm, Quỳ Hải làm tầng ngoài, hình thành thuẫn sơn hải giao thác, thuẫn này như ngăn cách bọn họ trong thế giới khác.

Đa số công kích của đối phương rất có thể không công phá được Sơn Hải giới của Lam Hoang, nhóm Lý Thiên Mệnh thì có thể ra vào tự do.

Đối với bọn họ, Lam Hoang tựa như một căn cứ.

Có Sơn Hải giới, nhóm Lý Thiên Mệnh có căn bản đối kháng mấy trăm người Kỳ Lân cổ tộc.

Ngay sau đó, thần thông, chiến quyết phô thiên cái địa ập đến.

- Giết!!

Có câu chiến trường không có mắt, hôm nay chém giết, Lý Thiên Mệnh sẽ không khách khí.

Tay phải cầm Đông Hoàng Kiếm, tay trái là Điện Ma Cửu Tiết Liên, nơi Lý Thiên Mệnh đi qua, một mảnh rên rỉ.

Khi nào không chịu đựng nổi Lý Thiên Mệnh liền rút về Sơn Hải giới tạm nghỉ, dựa vào phòng ngự của Sơn Hải giới và bảo hộ của Lam Hoang, nhóm Lý Thiên Mệnh quay quanh bé rùa bự đè ép xông lên.

- A!!!

Trong phút chốc người ngã ngựa đổ, vô cùng thê thảm.

Ít nhất vừa khai chiến, nhóm Lý Thiên Mệnh còn lành lặn, đã có nhiều con cháu Kỳ Lân cổ tộc bị thương, thậm chí bị người mình đánh trúng.

Điện Ma Cửu Tiết Liên của Lý Thiên Mệnh quét tới đâu là lôi đình vụt qua, mấy người bị bám giữ, sau đó quét về.

Phụt phụt phụt!

Các con cháu Kỳ Lân cổ tộc bị điện miệng sùi bọt mép, yên phận.

Thái Cực Hồng Mông Quỳ Long đè ép, có một phần mười người số người bị đụng ngã dưới đất rên đau.

Lý Thiên Mệnh ra tay có chừng mực, trên cơ bản không giết hoặc phế ai, nhưng có thể làm bọn họ khóc thét.

Phải công nhận rằng cảnh này đã đủ làm người sợ.

Trong quá trình đánh nhau, có người gia nhập, cũng có người bỏ chạy giữa đường, rời xa thị phi.

- Chơi tiếp!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lại một đợt đè ép.

Trong đám người này có khá nhiều người là cảnh giới Thiên Ý ngũ, lục trọng, sao chịu nổi công kích của Lý Thiên Mệnh?

Đa số cảnh giới Thánh ở tầng giữa, dưới kết giới Nhiên Hồn, chỉ có ít ỏi vài người như Bách Lý Truy Tinh còn ở lại đây.

Lại lần nữa đánh sâu vào, lần này Sơn Hải giới suýt bị đánh vỡ, nhưng Lam Hoang chống đỡ qua đợt công kích này.

Bé rùa bự tức giận lớn tiếng gầm rống, đối phương bị điếc màng tai, lưu tinh chùy khổng lồ của nó quét qua, nhiều thú bản mệnh kỳ lân bay ra ngoài.

Huỳnh Hỏa và Meow Meow thì có bé rùa bự ngăn cản nên chúng nó chơi trò đánh lén. Đặc biệt là Huỳnh Hỏa, sử dụng Luyện Ngục Hỏa Ảnh biến hóa trong đám người, nơi đi qua là bão tố mưa máu.

Thoáng chốc tiếng la không ngớt.

- Không đánh lại, trốn mau đi!

- Đừng!

- Thú bản mệnh của hắn quá mạnh, nếu không phải cảnh giới Thánh thì là gì? Hắn ít nhất là Địa Thánh cảnh đệ nhị trọng!

- Không đúng, hắn dùng Thú Nguyên!

Tình hình khá hỗn loạn, có người hét thảm, có người tiếp tục ra tay, nhưng không dám áp sát Lý Thiên Mệnh.

Phải công nhận là đấu chí, dũng khí, sức chiến đấu của Lý Thiên Mệnh khiến trái tim họ run rẩy mấy lần.

Nhiều người mặt không chút máu, lòng thầm sợ.

Trừ phi nơi này có thể tụ tập mấy nghìn người, chứ không thì bọn họ khó mà phồng lên can đảm la ó tại đây nữa.

- Người này là quái vật sao?

Ý tưởng như thế ngày càng nhiều.

- Cảnh giới Thánh của chúng ta đâu?

- Hai ngày trước ta còn nhìn thấy Ninh Vô Song, nàng mạnh như vậy tại sao không đứng ra xử đẹp Lý Thiên Mệnh mà xúi chúng ta đánh?

- Ninh Vô Song mau lên đi! Chỉ có ngươi mới xử được hắn, đừng trốn đi.

- Kỳ Lân cổ tộc chúng ta đã bị khi dễ đến mức này, nếu ngươi không ra tay thì coi sao được?

Nhiều người đều đang tìm Ninh Vô Song.

Lý Thiên Mệnh cũng nghe thấy cái tên này.

Điều này nói lên người này chắc rất có thủ đoạn, chắc là người dẫn đầu thế hệ trẻ Kỳ Lân cổ tộc.

- Hắn vẫn dùng Thú Nguyên, ỷ vào sức mạnh của thú bản mệnh, Ninh Vô Song mà ra tay thì hắn chết chắc!

Nói đến tên này, nhiều người đều rút khỏi chiến trường, dù sao càng lúc càng ít người, bọn họ không muốn đánh nữa.

- Ninh Vô Song ở đây!

Không biết là ai kêu lên một tiếng, nhiều người nhìn cùng một hướng.

Trong tầm mắt mọi người, một thiếu nữ mặc trường bào màu trắng ngà đứng trong góc hờ hững xem cuộc chiến cứ như thế xuất hiện ở trước mắt Lý Thiên Mệnh.

Ánh mắt hai người giao nhau.

- Ninh Vô Song, ra tay đi, súc sinh này ẩn giấu thực lực, giả heo ăn cọp tại đây, rất biết nhịn.

- Nếu ngươi không ra tay thì Kỳ Lân cổ tộc chúng ta không còn thể diện.

- Hiện tại tầng trên kết giới Nhiên Hồn chỉ có ngươi là giải quyết được, ra tay đi!

Nhiều người tràn ngập tin tưởng vào Ninh Vô Song, cầu nàng ra tay, khiến Lý Thiên Mệnh hơi tò mò.

Lý Thiên Mệnh gần như đánh thắng, mấy trăm người đã có một nửa bỏ chạy, sau đó đẩy ra Ninh Vô Song.

Ở trong mắt Lý Thiên Mệnh thì thiếu nữ bộ dạng trong trẻo lạnh lùng, biểu cảm lạnh băng, dường như không quan tâm mọi thứ xung quanh.

Nhiều người hô hào:

- Ninh Vô Song, đánh bại hắn!

Đây hiển nhiên là nữ nhân, không mắng Vệ Tịnh được, nếu nàng không chủ động thì Lý Thiên Mệnh sẽ không đối phó nàng.

- Tiếc cho Ninh Vô Song quá, nếu không có Nhất Thế Chú thì hiện tại nàng có thể xếp vào mười hàng đầu Thần Đô rồi.

- Ừ, nàng mới mười bảy tuổi.

- Bàn về thiên tư thì ít nhất là đệ nhất Kỳ Lân tộc.

Nghe thì hình như là thiên tài đỉnh cao của Kỳ Lân cổ tộc.

Mười bảy tuổi, cảnh giới Thánh, cảnh giới cao còn hơn Bách Lý Truy Tinh.

Hai tháng trước có lẽ Lý Thiên Mệnh sẽ kiêng kị loại người này. Nhưng hiện tại, hắn đã bắt kịp bước chân của bạn cùng lứa Kỳ Lân cổ tộc.

Lý Thiên Mệnh nhìn Ninh Vô Song:

- Đền đang thổi phồng ngươi, như thế nào? Đánh hay không?

Ánh mắt Ninh Vô Song rực lửa.

Thật ra lúc Bách Lý Truy Tinh bị đánh thì Ninh Vô Song suýt ra tay, nhưng Lý Thiên Mệnh trước tiên đưa mặt hướng người khác.

Bây giờ nhiều người xúm lại, ánh mắt nóng cháy nhìn nàng.

Nếu Ninh Vô Song không lên thì sẽ làm tất cả người trẻ tuổi Kỳ Lân cổ tộc mất thể diện.

Bình Luận (0)
Comment