Vị Lai Điện Vương mỉm cười nói:
- Kết giới sinh linh rất khó, không phải ai đều có thể thi thố thành công. Nguyên Thần Đô rất ít người có thể sử dụng kết giới sinh linh, nhưng Thập Phương Đạo Cung chúng ta có một vị, đó là Sinh Linh Điện Vương, vừa lúc vị này bên phe mình.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Cho nên, chúng ta tuyên bố với bên ngoài là thú bản mệnh của Tiểu Phong đã chết, Sinh Linh Điện Vương chuyển hóa thú bản mệnh của hắn thành sinh linh làm bạn?
- Đúng rồi.
- Còn đốm sao trong mắt phải của hắn nữa?
Vị Lai Điện Vương nói:
- Không sao, sẽ không ai liên tưởng đến thú bản mệnh. Hơn nữa hắn có hơn sáu mươi đốm sao, chứng minh phần thú bản mệnh trong người hắn cũng có thể sử dụng Thần Nguyên tiến hóa, tương đương với cả người hắn có thể tiến hóa.
Bọn họ đã kiểm tra, Dạ Lăng Phong thuộc loại người thú hợp nhất.
Y là Ngự Thú Sư, cũng là thú bản mệnh, y thậm chí có thể tế luyện thần thông Linh Nguyên.
Nhưng ba vị Điện Vương cấm chỉ chuyện này, vì lấy thân thể người thi thố thần thông là dấu hiệu của Nhiên Hồn tộc.
Lý Thiên Mệnh đã hiểu đại khái chuyện của Dạ Lăng Phong.
Hiện tại Lý Thiên Mệnh rất mong đợi cuộc sống tu luyện trong Thập Phương Đạo Cung của mình.
Hơn nữa hai tháng không gặp Khương Phi Linh, rất nhớ nàng.
- Phải rồi, Điện Vương mới nói Sinh Linh Điện Vương vừa lúc là người phe mình, chẳng lẽ có Điện Vương không phải phe mình?
Lý Thiên Mệnh nhạy bén bắt giữ được điểm khác lạ trong lời nói vừa rồi của Vị Lai Điện Vương.
- Ngươi nhạy bén đấy, nói đúng lắm, Thập Phương Đạo Cung chia làm Thập Phương Điện, trong đó chỉ có bốn Phương Điện do chúng ta khống chế, đó là Vị Lai Điện, Thiên Chi Điện, Sinh Linh Điện và Nam Phương Điện.
- Ít vậy? Tại sao thế?
Lý Thiên Mệnh còn tưởng rằng Thập Phương Đạo Cung là một chỉnh thể.
- Thập Phương Đạo Cung hiện tại là một học cung, học cung thì khó tránh khỏi bị thế lực thẩm thấu. Truyền thừa bao nhiêu năm qua, các thế lực lớn của Thần Đô sẽ xếp người trẻ tuổi vào, dần leo lên chỗ cao, biến đổi rắc rối phức tạp mấy vạn năm, diễn biến đến hiện tại tuy mặt ngoài đều là Thập Phương Đạo Cung nhưng thế lực khác âm thầm khống chế Phương Điện, xếp người mình vào. Nên Thập Phương Đạo Cung hiện tại là của người trẻ tuổi Thần Đô. Hậu Duệ trẻ tuổi của các thế lực lớn, đại tông môn, Cổ thị tộc, Võ Thánh Phủ sẽ tranh phong tại đây, thậm chí không thiếu người trẻ tuổi của thượng cổ hoàng tộc.
- Cụ thể như thế nào?
- Ví dụ như Đông Phương Điện, Địa Chi Điện, Tử Linh Điện, tất cả Điện Vương cơ bản là người của thượng cổ hoàng tộc, thậm chí đều là dòng chính. Ba tòa Phương Điện này cơ bản thuộc về thượng cổ hoàng tộc, đệ tử ở trong đó đa số là các mạch hoàng tử.
- Tây Phương Điện thì thuộc về Cổ thị tộc. Cổ thị tộc là một quần thể, Kỳ Lân cổ tộc từng là đệ nhất Cổ thị tộc, lâu thật lâu trước kia bọn họ đi theo thượng cổ hoàng tộc, một đường chinh chiến mở rộng lãnh thổ. Trước mắt Tây Phương Điện Vương là tộc trưởng của Cổ thị tộc Tham Lang cổ tộc. Con cháu hậu duệ của Cổ thị tộc trước ba mươi tuổi cơ bản đều tu hành trong Tây Phương Điện.
- Bắc Phương Điện thuộc về Võ Thánh Phủ, đây là thế lực do võ thần cả triều Thần Quốc thành lập, tồn tại từ xưa, trong đó cơ bản đều là tướng soái của Thần Quốc. Đa số bọn họ có nội tình gia tộc không cao nhưng sức chiến đấu rất mạnh, hậu duệ con cháu không có địa vị trong Cổ thị tộc, nên sẽ càng đấu tranh để trở nên nổi bật.
- Tòa Quá Khứ Điện cuối cùng thì Linh Lung Các. Bối cảnh của Linh Lung Các phức tạp, lưu truyền thật lâu, trong đó có chín phần là nữ, nên Quá Khứ Điện của chúng ta cũng toàn là các cô nương.
Vị Lai Điện Vương giới thiệu sơ cho Lý Thiên Mệnh có chút khái niệm về Thập Phương Đạo Cung, thậm chí là nguyên thế lực của Thần Đô.
Nói ngắn gọn thì Thập Phương Đạo Cung là thiên địa cho những người trẻ tuổi dưới ba mươi tuổi của Cổ Chi Thần quốc đấu tranh.
Mỗi tòa Phương Điện sau lưng đều có sức ảnh hưởng từ thế lực đỉnh cấp của Thần Quốc khống chế nó.
Chỉ có bốn tòa Phương Điện thuộc về Thập Phương Đạo Cung.
Cạnh tranh trong Thập Phương Đạo Cung là ảnh thu nhỏ cạnh tranh nội bộ nguyên Thần Quốc.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Điện Vương, vậy còn sau ba mươi tuổi?
- Sau ba mươi tuổi thì đa số người quay về thế lực gia tộc của mình, số ít trải qua sàn chọn thật sự đi vào Ám Điện, trở thành nòng cốt thật sự của Thập Phương Đạo Cung.
Lý Thiên Mệnh đã hiểu.
Đối với Thập Phương Đạo Cung thì mười Phương Điện là học cung, học phủ Ngự Thú Sư lớn nhất Thần Quốc, thế lực rắc rối phức tạp.
Ám Điện mới là nơi thực lực thật sự của Thập Phương Đạo Cung.
Lý Thiên Mệnh thầm cười trong bụng:
- Hèn gì, mình đã thấy lạ tại sao Thập Phương Đạo Cung chỉ còn bốn tòa Phương Điện mà khiến Kỳ Lân cổ tộc kiêng kị.
Qua một lúc.
Bạch Tử Căng nói:
- Sắp đến Thập Phương Đạo Cung!
Bốn trưởng bối Thiên Chi Thánh cảnh kéo hai tiểu bối bay trên trời, tốc độ nhanh đến nỗi Lý Thiên Mệnh không xem rõ Thần Đô mênh mông bên dưới.
Bạch Tử Căng hỏi:
- Phụ thân, mới gần đây nghe Đế Thú bi thương hú vài tiếng, không biết có phải đã xảy ra chuyện không?
Khi ấy Lý Thiên Mệnh đang nói về lai lịch của Dạ Lăng Phong, ba vị Điện Vương liếc phương hướng Hoàng Thành nhưng không quá chú ý.
Vị Lai Điện Vương nói:
- Không biết, trở lại sẽ rõ.
Ánh mắt Vị Lai Điện Vương nghiêm túc, hiển nhiên biết chắc chắn thượng cổ hoàng tộc có biến động.
Khi bọn họ đáp xuống đất, Lý Thiên Mệnh nhìn thấy cánh cửa đá cổ xưa trước mắt mình.
Có năm tầng cửa đá, một tầng hai cột cửa.
Mỗi cột cửa cao trăm thước, đường kính trên năm thước, bá khí tang thương, nguy nga cao ngất, có nhiều thánh thiên văn chạy dọc, hiển nhiên là thánh linh khoáng đỉnh cấp. Để bảo bối như vậy làm thành cửa, không sợ bị người ăn trộm sao?
Lý Thiên Mệnh phỏng chừng trên cột cửa có kết giới thiên văn, người bình thường không trộm đi được.
Lý Thiên Mệnh xem kỹ.
Hai cột cửa tầng cửa thứ nhất, mỗi bên điêu khắc một chữ to gồm: Đông, Tây.
Tầng cửa thứ hai điêu khắc chữ to gồm: Nam, Bắc.
Tầng cửa thứ ba: Thiên, Địa.
Tầng cửa thứ bốn: Sinh, Tử.
Tầng cửa thứ năm: Quá Khứ, Vị Lai.
Bước qua năm tầng cửa này, bên trong mới là Thập Phương Điện, chiến trường của những thiên tài Thần Đô.
Mười cây cột cửa này tên là Thập phương Môn Trụ, chúng đứng yên tại đây đã mấy vạn năm, xa xưa hơn nữa có lẽ chúng được dựng bên Hoàng Thành.
Hoàng Thành hiện giờ vào mấy vạn năm trước từng là chỗ cũ của Thập Phương Đạo Cung.
Lý Thiên Mệnh ngước đầu lên, khí phách nhiệt huyết tinh thần phấn chấn, thiên tài vô hạn của Thập Phương Đạo Cung ập vào mặt. Đây đúng là chốn nóng cháy, sinh mệnh tuổi trẻ xung động nhất, táo bạo, không hiểu ẩn nhẫn, có thù sẽ trả.
Trong Thập Phương Đạo Cung đầy rẫy loại người này.
Có cạnh tranh mới có nổi bật, mới có cường giả vươn lên.