Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 634 - Chương 634 - Mập, Số Của Ngươi Không Tốt (Tt)

Chương 634 - Mập, số của ngươi không tốt (tt)
Chương 634 - Mập, số của ngươi không tốt (tt)

Khương Nam Thành cười âm trầm:

- Mập, số của ngươi không tốt, ta muốn phế bỏ ngươi rồi chặt đôi tay.

Khương Nam Thành và Bát Đồng Hắc Yên Côn Ngô cùng xông lên.

Bát Đồng Hắc Yên Côn Ngô phun ra khói đen hùng dũng, Khương Nam Thành lẩn trong khói đen chém ra nhát kiếm trí mạng.

Mọi người la ó, có người vui sướng khi người gặp họa, có người bị dọa sợ.

Nhiều người cười khẩy nói:

- Hôm nay rõ ràng là cạm bẫy mà Lý Thiên Mệnh còn mang người đến, đúng là thiếu não.

Chớp mắt phát sinh hai chuyện.

Chuyện thứ nhất là Lý Thiên Mệnh và Dạ Lăng Phong cùng xông lên, dứt khoát dùng cánh tay hắc ám xé kết giới thiên văn.

Từ khi đến Thập Phương Đạo Cung thì Lý Thiên Mệnh đã thử qua, cánh tay hắc ám của hắn là khắc tinh của kết giới thiên văn loại này, kết giới Nhiên Hồn còn bị hắn xé rách chứ nói gì cái này.

Xoẹt!

Kết giới thiên văn bị phá.

Lý Thiên Mệnh bị chậm trễ một giây, Dạ Lăng Phong đã lướt qua hắn lao lên đài.

Chuyện thứ hai đến từ Chu Viên Viên.

Chu Viên Viên bỗng lấy một quyển thiên văn thư ra, nhỏ máu dẫn động.

Trong khoảnh khắc đó.

Một ngọn núi cao tổ hợp từ thiên văn đột nhiên xuất hiện, như bức tường to lớn chắn trước mắt Chu Viên Viên, khiến Khương Nam Thành và Bát Đồng Hắc Yên Côn Ngô đụng vào, choáng váng mặt mày.

- Phí của!

Lý Thiên Mệnh nhìn mà đau lòng, hắn và Dạ Lăng Phong đều lên đài, đủ thời gian chặn lại Khương Nam Thành, kết quả hàng này nhát như chuột, ném ra thiên văn thư giá trị hơn một nghìn thánh tinh.

- Ôi mợ, giàu quá!

Bích Sơn Thư vừa ra, dẫn đến những tiếng kinh thán.

Không ai ngờ Chu Viên Viên hào phóng như thế, binh khí của gã còn không đắt bằng một nửa giá của Bích Sơn Thư.

Kết giới thiên văn đã bị xé rách, Chu Viên Viên trực tiếp lăn xuống đài chiến đấu, thu về Thôn Kim Thánh Thú, trốn ra đằng sau Lý Khinh Ngữ.

Chợt một giọng nữ vang lên:

- Các ngươi điên à?

Lý Thiên Mệnh ngước đầu lên, trông thấy Bạch Tử Căng đứng ở vị trí vừa rồi của Chu Viên Viên.

Tức là dù Lý Thiên Mệnh không phá vỡ kết giới thiên văn, Chu Viên Viên không dùng Bích Sơn Thư thì Bạch Tử Căng cũng có thể cứu tên mập.

Tên mập dường như đi lên đỉnh cao cuộc đời.

Bích Sơn Thư, Lý Thiên Mệnh và Dạ Lăng Phong, cộng với Bạch Tử Căng, ba tầng bảo hộ, mỗi tầng đều có hiệu quả, nhưng gã đã dùng thứ đắt nhất.

Hiện trường im phăng phắc.

Phải công nhận rằng Lý Thiên Mệnh lo lắng liên lụy tên mập, thi thố bảo hộ đầy đủ, Ngụy Vô Thượng không làm được gì.

Điều này khiến tên mập vô cùng cảm động, chảy xuống giọt lệ đứt ruột gan, rống to:

- Các ngươi nên nói trước chứ! Nếu biết sớm thì ta không dùng Bích Sơn Thư, bán đổi tiền là ta có thể đi Phong Nguyệt Giang chơi nửa năm!

Lỗ to!

Nhưng mà . . .

Mọi người chỉ trông thấy sự thất bại của Ngụy Vô Thượng.

Làm nhiều thủ đoạn như vậy, dùng cả kết giới thiên văn, kết quả vẫn không chạm vào được Chu Viên Viên.

Điều này nói lên hôm nay Ngụy Vô Thượng đã thua.

Bạch Tử Căng còn chưa nói chuyện thì Khương Thượng Kinh Thiên Sư đã đáp xuống đài, trầm giọng hỏi mọi người:

- Ai bố trí kết giới thiên văn trên đài chiến dấu, hãy đứng ra!

Bạch Tử Căng cười khẩy nói:

- Chiêu vội chối tội này hay thật, sợ người khác không biết đây là ngươi giở trò quỷ phải không?

Khương Thượng Kinh tức giận nói:

- Nha đầu thối, đừng nói nhảm, ngươi không có chứng cứ mà ở đây vu hãm, có tin là ta đi Kỷ Luật Đường cáo ngươi không?

Bạch Tử Căng trợn trắng mắt, lười nói nhiều:

- Khùng.

Ai đều biết là bọn họ giở trò quỷ vì phế bỏ Chu Viên Viên.

Chu Viên Viên không phải mấu chốt, mấu chốt là làm Lý Thiên Mệnh nhục mặt, quê quá hóa giận rồi họ mới có chuyện để nói.

Hiện tại bọn họ thất bại, nhưng nói thật thì mục đích đã thành công, vì Lý Thiên Mệnh thật sự nổi giận.

Bạch Tử Căng lại gần nói:

- Đừng lãng phí thời gian với họ, đi thôi.

- Ừm.

Lý Thiên Mệnh vừa gật đầu thì Ngụy Vô Thượng ở bên kia âm trầm cười khẩy nói:

- Lý Thiên Mệnh, ngươi cứ đi đi, ta lập tức tìm người hạ chiến thư, ba ngày qua một lần, ta chống mắt xem ngươi còn tu luyện kiểu gì! Ngươi có giỏi thì suốt đời bảo vệ con heo này, nếu không thì hiện tại quỳ xuống xin lỗi ta ngay, ta sẽ bỏ qua cho hắn!

Lời này vừa nói ra, toàn trường càng thêm yên tĩnh.

Tuyên bố ngay trước mặt Bạch Tử Căng, khiêu khích không kiêng nể gì đúng là rất huênh hoang.

- Xét cho cùng là do Lý Thiên Mệnh quá kiêu ngạo, khiến Ngụy Vô Thượng mất hết thể diện nên mới chống lại nhau.

- Ngụy Vô Thượng yêu cầu xin lỗi cũng có lý.

- Quỳ xuống xin lỗi? Cái này mà gọi là xin lỗi? Trả thù thì có, nên phân rõ phải trái đi?

- Cái gì gọi là thị phi? Đều không phải kẻ tốt lành gì, nếu không thì đã chẳng chống lại nhau, đều vì mặt mũi mà hung hăng.

- Tội nghiệp cho Chu Viên Viên, hắn là nhân vật nhỏ, sống chết bị lấy ra làm tiền cược cuộc đấu.

Trong phút chốc ồn ào hỗn loạn, đồn đại nổi lên bốn phía.

Trước ánh nhìn chăm chú của mọi người, Lý Thiên Mệnh đang định đi bỗng nhiên dừng bước lại.

Hắn còn chưa nói gì thì bỗng nhiên bên người trống rỗng.

Dạ Lăng Phong biến mất!

Lý Thiên Mệnh ngước đầu lên xem, Dạ Lăng Phong đã đứng trên chiến đài, trước mặt y là Khương Nam Thành.

Lý Khinh Ngữ giật nảy mình, định đi lên:

- Tiểu Phong!

Lý Thiên Mệnh nói:

- Để hắn đi.

Trên chiến đài, mọi người nhìn chằm chằm.

Khương Nam Thành nheo mắt hỏi:

- Ngươi là ai? Lên làm gì?

Mắt Dạ Lăng Phong đỏ ngầu càng lúc càng âm trầm lạnh lẽo, sát khí dần phát tán ra ngoài:

- Ta tên Dạ Lăng Phong, ta muốn giết ngươi.

Dạ Lăng Phong không nói, nhưng giờ phút này y không muốn bỏ qua cho thượng cổ hoàng tộc này, có lẽ vì y xem Chu Viên Viên như bằng hữu.

Dù sao Dạ Lăng Phong chưa gặp gỡ nhiều người.

Y nói xong lấy binh khí ra từ nhẫn tu di, đó là hai thanh Nhiên Huyết Phách Kiếm, mỗi thanh có năm mươi sợi thánh thiên văn.

Một thanh kiếm dài hơn, thêm vào chuôi kiếm ước chừng bốn mươi lăm cm, mũi kiếm đủ xuyên thấu thân thể.

Một thanh ngắn hơi, cằm ngược tay có thể tùy ý cắt cổ.

Đối với người trẻ tuổi Thần Đô thì thánh thú binh năm mươi sợi thánh thiên văn chẳng những hiếm thấy, quý giá còn khó khống chế.

Khi Dạ Lăng Phong cầm hai thanh Nhiên Huyết Phách Kiếm trên tay đủ chứng minh y không phải kẻ tầm thường.

Khương Nam Thành nheo mắt hỏi:

- Cảnh giới của ngươi là gì?

Khương Nam Thành biết người này đi bên cạnh Lý Thiên Mệnh, có ý nghĩa với hắn nhiều hơn Chu Viên Viên gấp trăm lần. Nếu có thể hành người này mới sảng khoái, mới cho Lý Thiên Mệnh đả kích trí mạng.

Sau lưng Khương Nam Thành vang lên giọng nói hưng phấn của Ngụy Vô Thượng:

- Đừng hỏi, đồng ý với hắn! Cho hắn khiêu chiến!

Ngụy Vô Thượng rất vui, đây là niềm vui bất ngờ đối với gã. Thật ra Ngụy Vô Thượng đã điều tra thân phận của Dạ Lăng Phong.

Nghe đồn Dạ Lăng Phong là đệ tử của Đông Hoàng tông Lý Vô Địch, do Lý Vô Địch nuôi lớn, bằng hữu sống chết với huynh muội Lý Thiên Mệnh. Thú bản mệnh của y đã chết, chỉ còn lại linh bản mệnh, ghi lại cảnh giới tu vi là Địa Thánh cảnh đệ nhị trọng, về sau tiền đồ rất hữu hạn. Dù sao, xem như là sinh linh kết giới của Sinh Linh Điện Vương cũng chỉ giữ lại tốc độ tu hành một phần năm cho y.

Ngụy Vô Thượng không biết rằng những tình báo này đều là Vị Lai Điện Vương thả ra, hơn nữa Dạ Lăng Phong đã là Địa Thánh cảnh đệ tam trọng.

Nếu có thể hoàn toàn phế bỏ Dạ Lăng Phong thì sẽ hạ nhục huynh muội bọn họ, viên mãn hoàn thành nhiệm vụ mà tộc trưởng giao cho.

Quan trọng nhất là trút bực tức đã chịu trong Vị Nhất Lâu!

Bình Luận (0)
Comment